Chương 610 Đại giáo hoàng, lại xuất hiện một đại giáo hoàng, Thần Ma bát âm lại vang lên
Quang Minh đại giáo hoàng, là Hoàng giả mạnh nhất trong tổ địa của Quang Minh giáo.
Trong thời đại của đại giáo hoàng Quang Minh giáo, bản thân ông ta cũng là một thiên chi kiêu tử Cấm Kỵ, những người cùng thế hệ với ông ta gần như không có ai có thể đánh cùng ông ta một trận.
Chỉ tiếc rằng thời đại đó chưa xuất hiện đại đạo, đế vị cũng chưa có.
Thế nên, cho dù là đại giáo hoàng của Quang Minh giáo cũng không có duyên với đế vị.
Để giữ lại được thực lực và tuổi thọ, ông ta ngủ đông ở trong tổ địa mấy chục nghìn năm.
Nếu không xuất hiện chuyện lớn gì ông ta sẽ không xuất hiện. Nhưng hôm nay, Sở Cuồng Nhân đại náo tổ địa, cuối cùng cũng đánh thức ông ta.
Đại giáo hoàng của Quang Minh giáo đi từng bước một trên không trung, đối mặt với Sở Cuồng Nhân. Trong mắt mang theo khen ngợi: "Không ngờ trong thế gian này lại xuất hiện một biến số như người, thật sự khiến ta rất bất ngờ."
Nhưng sau đó, sự khen ngợi trong hai mắt ông ta chuyển thành vẻ lạnh lùng: "Nhưng mà đáng tiếc là ngươi lại dám tới đại náo tổ địa của chúng ta, loại hành động này của ngươi không khác nào đi tìm cái chết cả, thực sự quá lãng phí tài năng và thiên phú của ngươi."
Sở Cuồng Nhân mỉm cười, vận chuyển đôi mắt hiểu biết, tin tức của vị đại giáo hoàng Quang Minh giáo trước mặt lập tức hiện lên mắt hắn.
"Đạo cao nhất, bảy đạo đế khí, tầng thứ chín Quang Minh Thần Hỏa quyết, ba thuật pháp tự nghĩ ra của Chuẩn Đế... Ồ, ngay cả chiến lực cũng là tồn tại cao nhất trên đế lộ."
Thực lực của đại giáo hoàng Quang Minh giáo rất kinh người, cho dù Sở Cuồng Nhân muốn ứng phó cũng cũng rất khó để giải quyết.
Nhưng không phải là hắn sợ, nếu dốc toàn lực để đánh một trận thì hắn vẫn nắm chắc có thể khiến đối phương phải trả giá đắt ở đây!
Nhưng hiện tại bên cạnh hắn còn có Lam Vũ bên cạnh, nếu dốc toàn lực mà đánh thì rất khó để bảo đảm an toàn cho nàng.
Hơn nữa xung quanh còn có rất nhiều Hoàng giả, nếu đám người này xông lên hết thì rất phiền phức.
Oanh!!
Ngay khi đôi bên đang giằng co, kết giới của tổ địa Quang Minh giáo đột nhiên xảy ra chấn động kinh khủng.
Trên trời, kết giới vô hình xuất hiện từng vết rách dài.
Vô số khí tức hắc ám tràn vào từ bên ngoài.
Sở Cuồng Nhân thấy vậy thì nhếch miệng lên: "Tới rồi."
Các Hoàng giả khác thấy vậy thì vẻ mặt trở nên cực kì khó coi.
"Đây là hơi thở hắc ám! Là đám người của Hắc Ám thần giáo!"
"Đáng chết, bọn chúng lấy đâu ra lá gan này mà dám tới tìm người của Quang Minh thần giáo chúng ta gây chuyện, mà hết lần này tới lần khác lại chọn đúng lúc này."
"Hơi thở này, chẳng lẽ là...."
Đại giáo hoàng Quang Minh thần giáo thay đổi sắc mặt, gắt gao nhìn chằm chằm lên bầu trời.
Đi đôi với khi tức hắc ám tràn vào là bầu trời của tổ địa Quang Minh thần giáo bắt đầu biến đen, hệt như tình huống thay đổi giữa mặt ban ngày và ban đêm.
Trong bóng tối vô tận, một bóng dáng bước vào trong tổ địa Quang Minh thần giáo.
Người nọ mặc y bào màu đen, tóc đen, khí tức hắc ác vô tận đang tản ra từ trên người của người này.
"Đúng thực là ngươi, đại giáo hoàng Hắc Ám thần giáo!"
Mặt của đại giáo hoàng Quang Minh thần giáo trở nên âm trầm cực độ.
Hai đại giáo hoàng này đều là một nhân vật lớn của thời đại, ở thời điểm trước, cũng chỉ có hai người này có năng lực đối kháng với nhau.
Là thời đại mà Quang Minh và Hắc Ám có địa vị ngang nhau, những thiên chi kiêu tử khác ở trước mặt bọn họ đều phải nản lòng.
"Không nghĩ tới ngươi lại luyện hóa Thiên Xá lệnh!"
Đại giáo hoàng Quang Minh thần giáo lạnh lùng nói.
Đối phương có thể ung dung ra khỏi tổ địa để tới nơi này thì chứng tỏ đối phương đã luyện hóa Thiên Xá lệnh, không chịu quy tắc hạn chế của đế lộ.
"Ha, ta đáp ứng một người tới nơi này để giúp hắn đối phó vài tên, không ngờ ngươi cũng tỉnh lại từ ngủ đông." Đại giáo hoàng Hắc Ám thần giáo bật cười nói.
Ông ta là do Sở Cuồng Nhân tìm tới.
Trước khi tới Quang Minh thần giáo, Sở Cuồng Nhân đã dự đoán trước sẽ phát sinh xung đột với đối phương nên đã liên hệ với Hắc Ám thần giáo trước, còn khiến bọn họ phải cam kết tới giúp mình một tay.
Cho dù Sở Cuồng Nhân đã giết chết Thánh Tử Hắc Ám, kết thù với Hắc Ám thần giáo thì bọn họ cũng không bỏ qua cơ hội đả kích Quang Minh thần giáo lần này.
Nhưng Sở Cuồng Nhân vẫn bị bất ngờ.
Không ngờ người tới lại là đại giáo hoàng Hắc Ám thần giáo.
Nhưng khi nghĩ lại thì cũng đúng, số lượng Thiên Xá lệnh không nhiều, dĩ nhiên phải được dùng cho Hoàng giả cường đại nhất để phát huy được giá trị lớn nhất của nó.
"Hôm nay, dù là ngươi hay tên này cũng đều phải để mạng ở nơi này!" Đại giáo hoàng Quang Minh giáo mang theo vẻ mặt âm trầm nói.
Ông ta phất tay lên, sau đóng tấn công về phía đại giáo hoàng Hắc Ám thần giáo.
"Tới đây!"
Đại giáo hoàng Hắc Ám thần giáo cũng không cam chịu yếu thế.
Hai người mang theo luồng khí thế tượng trưng cho Quang Minh và Hắc Ám vô tận va chạm đối kháng lẫn nhau, hệt như một vụ nổ hỗn độn lớn khiến toàn bộ tổ địa Quang Minh thần giáo rung chuyển.
Trong hư không, nơi mà hắc ám và quang minh xen lẫn, mỗi một lần va chạm đều khiến hư không xuất hiện những vết rách lan tràn trông cực kì khủng khiếp.
Cũng may tổ địa của Quang Minh thần giáo không phải là một bí cảnh bình thường, kết giới nơi này cực kì vững chắc. Nếu không thì dưới hai nguồn lực lượng xung thiên như vậy nhất định sẽ bị đánh vỡ tan tành, không gian sụp đổ, e rằng sẽ chẳng còn mấy người có thể sống được.
"Ta đã nói rồi, hôm nay ta sẽ huyết tẩy tổ địa của Quang Minh thần giáo, vậy thì cứ bắt đầu từ ngươi trước đi!" Mắt Sở Cuồng Nhân chú định vào giáo hoàng tóc trắng.
Hắn giơ tay lên, đạo vận của Vô Địch pháp lan ra, tạo thành vô số đạo văn. Sau đó hắn đánh xuống một quyền khiến hư không bốn bề điên cuồng tan vỡ!
Hai màu sắc trắng đen xen lẫn, chùm sáng lóe lên khiến nhật nguyệt đảo điên, những ngôi sao trên trời rơi xuống tạo nên khung cảnh diệt thế.
Vô Địch pháp, đảo nghịch càn khôn!!
Chiêu này của hắn không tạo ra nhiều uy hiếp với hai đại giáo hoàng, mà vị giáo hoàng tóc trắng kia cũng tu luyện ra đế khí rồi, nhưng thực lực của ông ta ở trước mặt Sở Cuồng Nhân vẫn chưa đủ nặng kí.
Cho dù ông ta có xuất toàn lực cũng không thể chặn được uy lực của Vô Địch pháp.
Chỉ nghe thấy tiếng nổ vang lên, cơ thể của giáo hoàng tóc trắng hóa thành huyết vụ, chết hoàn toàn!
"Cái gì!"
"Thuật pháp tu hành này quá đáng sợ, đừng cứng rắn đánh với hắn ta."
Những Hoàng giả còn thừa lại đều tỏ ra vô cùng sợ hãi.
Bọn họ lui về phía sau hòng kéo dài khoảng cách với Sở Cuồng Nhân.
"Ha, ngày hôm nay các ngươi ai cũng đừng hòng rời đi."
Sở Cuồng Nhân cười lạnh lùng, phất tay áo lên. Một luồng lôi quang bắn ra từ tay áo của hắn, bên trong hàm chứa đế khí với uy áp mạnh tới đánh sợ đánh về phía một Hoàng giả.
Tên Hoàng giả kia bị đánh tan xương nát thịt, hộc máu bay về phía sau.
Lôi quang trôi nổi trong không trung bay về trước mặt Sở Cuồng Nhân, chờ sau khi lôi quang tản ra, một cây đàn cổ mày xanh thẳm lộ ra.
Đế binh, Xuân Lôi!
"Thần ma bát âm, Thiên Địa Bao La!"
Sở Cuồng Nhân dùng tay gẩy dây đàn, Thần Ma bát âm vang lên.
Lần này, bát âm dung hợp với đế khí, đế binh được trợ lực nên uy năng còn vang dội hơn cả lúc trước.
Một đám Hoàng giả cảm thấy bản thân như bị kéo vào một vùng núi sông rộng bao la, bốn phía không ngừng truyền ra tiếng đàn đạo vận.
"Hoàng Chung Đại Lữ!"
Tiếng đàn khủng khiếp lại vang lên.
Một tên Hoàng giả bị nổ tung dưới uy lực của tiếng đàn!
Tiếng đàn uy lực nghe sởn tóc gáy khiến ai ở nơi này cũng phải run sợ trong lòng.
"Tên quái gở này, ngươi chết đi cho ta!"
Một tên Hoàng giả rống lên đầy giận giữ, ông ta đánh về phía Sở Cuồng Nhân một luồng Quang Minh thần hỏa do thần huy ngưng tụ thành.
Đạo của ông ta đã tới đỉnh phong, đã tu hành ra hai đạo đế khí, thực lực trong lớp Hoàng giả không quá yếu.
Uy lực của đạo thần huy này dường như muốn xuyên thủng hư không.
Đáng tiếc, nó vẫn chưa đủ đáng sợ trước mặt Sở Cuồng Nhân.
Ngón tay của hắn vẫn bay múa trên dây đàn: "Kinh Đào Phách Ngạn!"
Tiếng đàn như nước thủy triều, cuồn cuộn không ngớt.
Tiếng đàn thứ nhất làm vỡ vụn thần huy, tiếng đàn tiếp theo trực tiếp đánh vào người của tên Hoàng giả vừa ra chiêu.
Tiếng nổ đoàng đoàng vang lên liên tục.
Thân thể của Hoàng giả không ngừng nổ tung, máu tuôn trào như suối.
Chỉ trong nhát mắt, Hoàng giả đã bị tiếng đàn giết chết!
Sở Cuồng Nhân đứng ngạo nghễ trên đài cao, bên cạnh mà mỹ nhân.
Một người, một đàn tấu lên âm hưởng của Thần Ma giết chết bao người khiến đám Hoàng giả không nhịn được mà hoảng sợ.