← Quay lại trang sách

Chương 611 Thần Quang Minh tới, thần cũng không thể cứu được các ngươi

Thần Ma bát âm, cực kỳ uy lực, chấn động thiên địa.

Có đế binh ở đây, còn có đế khí gia trì, uy lực của bát âm khiến cho Hoàng giả bên trong tổ địa chết như ngả rạ, máu nhuộm đỏ cả tổ địa!!

"Không được, nếu cứ tiếp tục như vậy thì Thần giáo xong đời!"

"Đáng chết!"

"Không được, nhất định phải ngăn hắn ta lại!"

Những Hoàng giả còn sót lại trong tổ địa Quang Minh thần giáo nhìn Sở Cuồng Nhân, trong mắt ai cũng cảm thấy sự việc quá nghiêm trọng, trong lòng ôm một mớ cừu hận.

Hoàng giả, trong đế lộ cũng được gọi là một người tu hành chính thống.

Nhưng hôm nay Sở Cuồng Nhân lại không chút e dè giết chết Hoàng giả, thứ hắn phá hủy chính là chỗ dựa của Quang Minh thần giáo trên đế lộ!

Nếu cứ tiếp tục như này thì Quang Minh thần giáo sẽ không thể trụ vững được nữa!

"Tranh thủ thời gian cho ta, ta muốn tiến hành nghi thức chiêu thần!"

Một Hoàng giả hít sâu nói.

Nghe thấy lời của ông ta, những tên Hoàng giả còn lại biến đổi sắc mặt.

"Ngươi thực sự muốn làm như vậy?!"

"Đúng!!"

Tên Hoàng giả kia trịnh trọng gật đầu, sau đó bóng người ông ta chợt lóe lên rồi biến mất tại chỗ, lao về hướng sâu trong tổ địa.

Sở Cuồng Nhân nhìn thấy vậy thì định truy kích.

Nhưng lúc nào, đám Hoàng giả còn lại lập tức hô hào nhau xông lên, quyết tâm ngăn hắn lại.

"Thần Quang Minh ở trên cao, xin giúp ta giết địch!"

"Thần Quang Minh ở trên cao, ánh sáng của người chiếu sáng chúng sinh."

Vẻ mặt của mỗi Hoàng giả đều tỏ ra vô cùng thành kính.

Trong bóng đêm u tối, dường như có một nguồn lực lượng đang gia tăng lên người bọn họ, khiến khí tức của bọn họ được đề cao hơn bình thường.

"Ồ, đây chính là cái gọi là lực lượng tín ngưỡng sao?"

Sở Cuồng Nhân tỏ ra tò mò.

Nghe nói, thần trong tín ngưỡng của Quang Minh thần giáo và Hắc Ám thần giáo là có thật, nhưng hai vị thần này đều đang ngủ say trong năm tháng vô tận, có thể dùng phương pháp nào đó để dẫn hai vị thần này chích một phần sức mạnh xuống

"Có ý tứ đấy, nhưng các ngươi vẫn khó mà thoát khỏi cái chết! '

Sở Cuồng Nhân lạnh lùng nói, mười ngón tay bay múa trên Xuân Lôi cầm.

Tiếng đàn vang vọng khắp nơi, sóng âm lay động.

Mấy Hoàng giả bị đánh bay ngay tại chỗ, sau đó nổ tung!

"Lá chắn Thần Hỏa!"

Lúc này, một tên Hoàng giả hét lớn, Thần Hỏa ùn ùn kéo tới rồi lan tràn tạo thành một lá chắn bằng Thần Hỏa vây xung quanh Sở Cuồng Nhân.

Những Hoàng giả còn lại thấy vậy thì không ngừng rót thêm Quang Minh Thần Hỏa vào tấm chắn kia, muốn dùng thứ này để vây khốn và giết chết Sở Cuồng Nhân.

"Tốn công vô ích."

Mười ngón tay của Sở Cuồng Nhân vẫn bay nhảy trên dây đàn, tiếng đàn đạo vận tăng lên một âm, Thần Ma bát âm đã được tấu tới khúc thứ bảy!

"Thiên địa song hưởng!"

Tiếng đàn đạo vận mênh mông điên cuồng đánh thẳng vào Lá chắn Thần Hỏa.

Tường lửa hỗn loạn, không ngừng vang lên tiếng nổ!

Sóng âm mạnh tới kinh khủng khiến cho Hoàng giả bốn phía chết liên tục.

Đúng lúc đó, từ xa trong cung điện, một luồng khí tức Quang Minh cực lớn bùng nổ rồi lan tràn ra ngoài nhanh như thủy triều, gột rửa đất trời!

Tên Hoàng giả vừa rời đi chiêu Thần lúc này đã quay trở lại, nhưng lúc này, trên người ông ta là từng ngọn lửa màu trắng đang thiêu đốt, thân thể ông ta đang bị ngọn lửa này ăn mòn, dần dần hóa thành tro bụi.

Nhưng dù có vậy, ông ta lại không hề cảm thấy đau đớn chút nào, trên mặt tràn đầy vẻ thành kính: "Thần Quang Minh ở trên cao, ta dùng Thần Hỏa thiêu đốt thân thể, khẩn cầu đấng tối cao hạ phàm!"

Ầm, ầm, ầm...

Luồng đạo vận mạnh tới đáng sợ đang không ngừng thấm ra từ cơ thể đang bị thiêu đốt của tên Hoàng giả, sau đó, một bóng dáng to lớn phát sáng xuất hiện từ hư không.

Đó là một người đàn ông cao lớn, đầu đội quan miện, mặt áo dài trắng hoa lệ, tay cầm quyền trượng được nạm vô số đá quý.

Sở Cuồng Nhân đã từng nhìn thấy người đàn ông này.

Đó là ở trên thần điện của Quang Minh thần giáo.

Quang Minh thần mà thần điện cung phụng giống người này y như đúc.

"Thật sự có thể chiêu Thần xuống."

Sở Cuồng Nhân kinh ngạc, không ngờ Quang Minh thần giáo còn có cả thủ đoạn như này, từ hư ảnh của vị Thần Quang Minh này, hắn cảm nhận được áp lực bên trong, dĩ nhiên đối phương rất khó đối phó.

"Dị đoan, tru diệt!"

Hai mắt vàng rực rỡ của Thần Quang Minh nhìn về phía Sở Cuồng Nhân, giọng nói lãnh đạm không chút tình cảm.

Sau đó, chỉ thần hư ảnh của Thần Quang Minh chậm rãi điểm tay một cái về phía Sở Cuồng Nhân, một luồng ánh sáng chứa sức mạnh Quang Minh khổng lồ, lớn tới mức nhìn thấy cả đạo văn Quang Minh đang luân chuyển xung quanh, cực kì mạnh.

Một kích này đủ để giết hết chín mươi chín phần trăm Hoàng giả trên thế gian này.

Nhưng Sở Cuồng Nhân chính là một phần trăm còn lại.

"Thần Ma bát âm, Đại âm Hi Thanh!"

Đế khí trong cơ thể Sở Cuồng Nhân luân chuyển, không ngừng rót vào trong Xuân Lôi cầm.

Trên thân đàn bắt đầu xuất hiện đạo văn.

Lực lượng của Thần Ma bát âm đã bị Sở Cuồng Nhân thúc giục tới mức lớn nhất, tiếng đàn trở thành âm vô thanh, đạo vận hóa thành đạo văn luân chuyển.

Quang Minh đạo văn, bát âm đạo văn, hai cỗ lực lượng đối diện với nhau, cùng công kích đối phương, là sự va chạm của đế khí và thần lực!

Chỉ thấy Sở Cuồng Nhân bị đánh lùi ra sau vài trượng, cho dù hắn có thân thể cường hãn tới đâu thì cũng không nhịn được mà cảm thấy khó chịu.

Nhưng cảm giác đó chẳng mấy chốc đã biến mất.

Thân bất tử, cũng chính là một trong những bảo đảm lớn nhất của Sở Cuồng Nhân.

Nhìn hư ảnh của Thần Quang Minh, dưới sự tấn công của hắn, trên người hư ảnh kia đã xuất hiện những vết rách, đạo văn Quang Minh đang chậm rãi sụp đổ.

Mà Thần Hỏa trên người người của tên Hoàng giả hiến tế thân mình cháy càng thêm kịch liệt, hơn nửa thân thể của ông ta đã hóa thành tro bụi.

Dùng thân thể làm trung gian để dẫn Thần trích.

Một khi cả cơ thể cháy hết thì hư ảnh của Thần Quang Minh cũng biến mất.

Sở Cuồng Nhân dùng mắt hiểu biết đã nhìn thấy được điểm yếu này, sử dụng Không Gian Ban Vận, giơ tay ra đánh một chưởng, chưởng kình này xuyên thấu qua không gian xông tới trước mặt của tên Hoàng giả kia, trực tiếp đánh nổ cơ thể chỉ còn lại một nửa của tên Hoàng giả này.

Không còn cơ thể trung gian, hư ảnh của Thần Quang Minh đã dần dần tiêu tán, trước khi biến mất hoàn toàn, Thần Quang Minh đã nhìn Sở Cuồng Nhân một cái: "Độc thần giả, ta đã nhớ kĩ khí tức của ngươi, chúng ta vẫn còn ngày gặp lại."

Khóe miệng Sở Cuồng Nhân hơi nhếch lên: "Tốt nhất là ngươi nên cầu nguyện chúng ta không bao giờ gặp lại, nếu không ta sẽ đánh tan ngươi thêm lần nữa."

"Vậy ta mỏi mắt mong chờ."

Hư ảnh của Thần Quang Minh hừ lạnh, sau đó biến mất hoàn toàn.

"Ngay cả Thần Quang Minh cũng không thể làm gì Sở Cuồng Nhân sao?"

"Đáng chết đáng chết!"

"Tại sao lại có tên như vậy...."

Tất cả Hoàng giả còn sót lại cảm thấy bối rối, rơi vào trong sự hoài nghi.

Thần Quang Minh chính là tín ngưỡng cao nhất của bọn họ.

Nhưng bây giờ ngay cả Thần Quang Minh cũng không thể làm gì được Sở Cuồng Nhân, chỉ bằng đám bọn họ thì đối kháng với Sở Cuồng Nhân thế nào đây?

Nghĩ tới đây, đám Hoàng giả cảm thấy cực kì hoảng sợ.

"Ta đã nói rồi, hôm nay, ai cũng không thể cứu được các ngươi, ngay cả Thần cũng thế!" Sở Cuồng Nhân tiện tay tấu lên Thần Ma bát âm.

Chỉ trong chốc lát, tất cả Hoàng giả trong tổ địa của Quang Minh thần giáo bị hắn tàn sát gần như không còn một mống, đây là tổn thương nặng nhất từ khi Quang Minh thần giáo được sáng lập tới nay.

"Ta muốn ngươi phải chết!!"

Ở phía xa, đại giáo hoàng Quang Minh thần giáo thấy được một màn Sở Cuồng Nhân tàn sát Hoàng giả thì lập tức nộ khí xung thiên.

Ông ta nổi giận gầm lên, toàn bộ tổ địa của Quang Minh thần giáo đều lay động.

Từng luồng bạch quang từ bốn phương tám hướng điên cuồng chui vào trong cơ thể của ông ta, khiến khí tức của ông ta không ngừng nâng cao.

"Không ổn, ông ta muốn bỏ tổ địa, hấp thu hết lực lượng bên trong tổ địa rồi, ông ta muốn liều mạng với chúng ta!"

Con ngươi của đại giáo hoàng Hắc Ám thần giáo co rút.

Tổ địa, chính là bí cảnh dành riêng cho Hoàng giả, hạm chứa lực lượng khác với quy tắc của đế lộ.

Dưới tình huống không có Thiên Xá lệnh, Hoàng giả chỉ có thể ở trong tổ địa thì mới không bị hạn chế.

Nhưng bây giờ, đại giáo hoàng Quang Minh thần giáo lại không tiếc hủy diệt tổ địa, cưỡng ép hấp thu lực lượng Quang Minh bên trong tổ địa. Có thể thấy được ông ta đã điên tiết tới mức độ nào.