Chương 614 Phong Vân kiếm Hoàng gặp đại giáo hoàng, chín đạo đế khí, Cửu Long Thần Biến.
Lý Sách Long mất thời gian một lúc với Độc Hoàng.
Cuối cùng Lý Sách Long lấy việc thả Độc Hoàng ra làm giá để lập lời thề thiên địa, sau đó lấy hộp gỗ vừa rồi ra, bên trong hộp có mười hai cây châm màu xanh lục.
Chỉ thấy hắn ta nói đây là Tụ Linh châm, cần phải cắm chúng vào cơ thể của Độc Hoàng.
Trong chớp mắt, cơ thể của Độc Hoàng xuất hiện luồng linh lực cực kì mạnh mẽ, mỗi khi có một cây châm đâm vào cơ thể bị nguồn linh lực chậm rãi bức ra, cuối bắn ra như đạn bắt, rồi vỡ tan thành mây khói.
Mộc Long châm biến mất, khí tức trên người Độc Hoàng lập tức tăng vọt.
Toàn bộ dãy núi trở nên hỗn loạn.
Sáu sợi xích sắt kêu lên vang dội, ánh sáng trên phù văn chớp lóe, cuối cùng cũng không thể khống chế Độc Hoàng thêm lần nữa.
Một tiếng nổ vang lên, xiềng xích vỡ tan tành, Độc Hoàng tránh khỏi trói buộc!
"Tiểu tử, nói ra người mà ngươi muốn giết đi."
"Sở Cuồng Nhân!"
Lý Sách Long nghiến răng nghiến lợi nói ra một cái tên.
Sau đó hắn ta ném ra một tấm lệnh bài màu sắc rực rỡ: "Đây là Thiên Xá lệnh mà ta có được từ trong cấm địa Hoang Vu, luyện hóa xong thì đi giết chết người đó là được."
Độc Hoàng tóm lấy Thiên Xá lệnh, hai mắt sáng lên, mừng như điên. Sau đó ông ta kinh ngạc nói: "Người ngươi muốn giết là một thiên kiêu đúng không?"
"Đúng, đương thời, không, là thiên kiêu kinh khủng nhất từ cổ chí kim!!" Lý Sách Long trầm giọng nói.
Cho dù hắn ta có hận Sở Cuồng Nhân thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể không thừa nhận chuyện này được.
"Ha, có ý tứ lắm."
...
Quang Minh thần giáo.
Từ sau khi bị Sở Cuồng Nhân đại náo, hiện tại tổ địa Quang Minh thần giáo chỉ là một mảnh đất trống rỗng, lực lượng Quang Minh đã biến mất không còn một sợi.
Bên trong tổ địa có một lão giả tóc vàng đang ngồi xếp bằng.
Người đó chính là đại giáo hoàng Quang Minh thần giáo đang dưỡng thương.
Mà ở bên ngoài, mọi chuyện của giáo hội đều giao cho các vị trưởng lão quản lý, trong thời gian ngắn sẽ không tệ tới mức mà sụp đổ cả giáo phái.
Dù sao thì tín ngưỡng vẫn còn.
Chỉ cần tín ngưỡng không mất thì Quang Minh thần giáo sẽ không diệt vong.
Vù....
Đột nhiên, không gian bên trong tổ địa xuất hiện một chút dị động.
Đại giáo hoàng Quang Minh thần giáo mở mắt ra, lạnh lùng nhìn vào hư không: "Luồng hơi thở này, là ngươi, không ngờ ngươi cũng luyện hóa Thiên Xá lệnh."
Trong hư không có một người đang chậm rãi bước ra.
Người tới mặc trường bào màu xám, eo treo thanh trường kiếm mang phong cách cổ xưa, khí tức tỏa ra lạnh lẽo thấu xương khiến hư không xung quanh dường như bị cắt ra.
"Đại giáo hoàng Quang Minh thần giáo, đã lâu không gặp."
Người đó chính là Phong Vân kiếm Hoàng của Kiếm tộc.
Hai người không phải là nhân vật của cùng thời đại, nhưng bọn họ đã từng gặp mặt nhau, đôi bên chẳng có giao tình gì, cũng chẳng có thù oán.
"Ngươi đến tìm ta làm gì?"
"Tới hỏi một người."
"Ai?"
"Sở Cuồng Nhân."
Nghe thấy cái tên này, sát khí trên người đại giáo hoàng Quang Minh thần giáo không thể nào kiếm chế được nữa, Thần Hỏa trên người không ngừng lan tỏa ra khỏi cơ thể.
Thông qua các trưởng lão trong phái, ông ta đã biết tên dị đoan tới đại náo tổ địa tên là Sở Cuồng Nhân.
Mỗi khi nghĩ tới người này ông ta liền không thể kiềm chế lửa giận.
"Hỏi hắn làm gì?"
"Kiếm tộc của ta có thù với người này, hắn giết chết Cấm Kỵ của tộc ta. Ta nghe nói ngươi từng giao thủ với người này nên muốn tới hỏi một chút."
Phong Vân kiếm Hoàng lạnh nhạt nói.
Sau khi biết Kiếm tộc cũng là cừu nhân của Sở Cuồng Nhân, ánh mắt đại giáo hoàng Quang Minh thần giáo nhìn về phía Phong Vân kiếm Hoàng cũng nhẹ nhàng hơn, không còn đề phòng như trước: "Thực lực của hắn ta vô cùng mạnh!"
"Mạnh tới mức nào?"
"Nếu đánh một mình thì ta có khả năng không phải là đối thủ."
Đại giáo hoàng Quang Minh thần giáo trầm ngâm một lúc rồi nói.
Vừa nghe thấy vậy, Phong Vân kiếm Hoàng cảm thấy cực kì kinh ngạc. Nên nhớ, đại giáo hoàng năm xưa cũng từng là một thiên kiêu Cấm Kỵ.
Thực lực của ông ta và người này bây giờ không chênh nhau bao nhiêu, nhưng hôm nay đối phương lại chính miệng thừa nhận bản thân không thể đánh lại một thiên kiêu trẻ tuổi đương thời.
"Thực sự mạnh tới vậy?"
"Người này là một biến số, không thể cân nhắc theo lẽ thường." Đại giáo hoàng nhớ tới hình ảnh đối phương diệt hư ảnh của Thần Quang Minh.
Lực lượng như vậy khiến ông ta không nhịn được mà cảm thấy chấn động.
"Vừa là một biến số, cũng là một người không nên tồn tại trên đời."
Phong Vân kiếm Hoàng lạnh nhạt nói.
"Ngươi muốn làm gì?"
"Liên thủ giết chết hắn ta, có người này tồn tại thì những người khác sẽ không có cơ hội thành đế, ta nghĩ, những Hoàng giả khác cũng không muốn để đối phương tiếp tục tồn tại thêm một ngày nào." Trong mắt Phong Vân kiếm Hoàng tỏa ra sát ý.
"Liên thủ sao? Trừ ta và ngươi ra thì còn có ai không?"
"Cấm Kỵ của Ma tộc và Hắc Ám thần giáo đều chết ở trong tay hắn ta, ta sẽ đi tìm mấy vị Hoàng giả đó để nói chuyện."
"Cái gì, ngươi nói muốn ta cùng hợp tác với Hắc Ám thần giáo? Đùa gì thế?!" Đại giáo hoàng Quang Minh thần giáo thốt lên đầy giận giữ.
Cách đây không lâu đối phương vừa mới hợp tác với Sở Cuồng Nhân đại náo tổ địa xong, bây giờ lại muốn tìm họ hợp tác thì chắc ông ta không nghe lầm đâu nhỉ?!
Còn có thể huyền ảo hơn nữa được không?
"Chuyện quan trọng nhất bây giờ chính là giết chết Sở Cuồng Nhân. Có lẽ ngươi cũng cảm nhận được chợp chờn phát ra từ đế sơn càng ngày càng nhiều rồi, đế vị sắp xuất hiện, một khi Sở Cuồng Nhân thành đế, lúc đó chúng ta muốn báo thù thì cũng khó."
"Hừ, thế thì sao chứ, Kiếm tộc của ngươi và Thần giáo của ta không phải là không có đế giả." Đại giáo hoàng Quang Minh thần giáo hừ nhẹ, nói.
"Đế giả đều ở trên Cửu Thiên rồi, không thể nhúng tay vào chuyện ở dưới này nữa. Ngoài ra, bây giờ mà không báo thù được thì chờ tới khi hắn ta trở thành đế thì càng khó hơn."
Đại giáo hoàng Quang Minh thần giáo hít sâu một hơi, tỏ ra trầm ngâm.
Cuối cùng, ông ta cắn răng nói: "Được, tất cả đều vì ưu tiên diệt trừ Sở Cuồng Nhân, còn đám Hắc Ám thần giáo kia thì sau này tính sổ sau."
So với đại giáo hoàng Hắc Ám thần giáo thì ông ta càng hận Sở Cuồng Nhân hơn.
"Rất tốt."
Phong Vân kiếm Hoàng vuốt cằm.
Hai người thương lượng một hồi, sau đó Phong Vân kiếm Hoàng liền rời đi.
Một loạt hành động nhằm vào Sở Cuồng Nhân lần lượt mở ra.
....
Bên trong một thành trì.
Lúc này, Sở Cuồng Nhân đang khôi phục linh lực trong tháp dành riêng cho các tu sĩ tu hành.
Không chỉ có vậy, hắn còn lấy được những căn nguyên Quang Minh bên trong tổ địa Quang Minh thần giáo ra.
Đó là mấy viên tinh thạch tràn ngập lực lượng Quang Minh, bên trong tràn đầy sức mạnh Quang Minh, vô cùng đầy đủ và kinh khủng.
"Loại tinh thạch này rất có lợi đối với những tu sĩ tu luyện Quang Minh đạo, vừa hay có thể đưa cho Lam Vũ."
Chỉ là một khối tinh thạch kết tinh cũng khiến Lam Vũ phải luyện hóa trong một thời gian rất dài, mà trong tay hắn lại có những bốn viên.
Hắn trầm ngâm một lúc, định luyện hóa hết ba khối tinh thạch còn lại: "Sau khi thời gian ở cấm địa Hoang Vu kết thúc, có lẽ có không ít thế lực có được Thiên Xá lệnh, mà những Hoàng giả kia có lẽ đã hiện thân hết rồi."
"Bây giờ ta đang đứng ở đầu sóng ngọn gió, đám người kia sẽ không bỏ qua cho ta dễ dàng tới thế được, một mình ở ở trong đế lộ không có bối cảnh gì. Muốn đối kháng với bọn họ thì nhất định phải cường đại càng nhanh càng tốt!"
"Không thể bỏ qua bất kì cơ hội nào giúp gia tăng thực lực."
Sở Cuồng Nhân lẩm bẩm trong miệng, luyện hóa hết sạch ba viên tinh thạch còn lại. Năng lượng của ba viên tinh thạch này cộng này cũng không kém hơn chút nào với Nguyên Thủy Đạo Nguyên cả, khiến đế khí trong cơ thể hắn nhiều thêm hai đạo nữa.
Lúc này hắn đã có chín đạo đế khí trong tay!
Chín đạo đế khí, đây chính là quy cách cao nhất mà các đế giả có thể tu luyện ra, cũng là năng lực bị quy tắc của thiên địa hạn chế, khó mà tiến thêm một bước.
Bước kế tiếp chính là thành Đế.
Có chính đạo đế khí rồi, thực lực của Sở Cuồng Nhân cũng có tiến bộ nên tâm tình của hắn không tệ, mở ra vòng quay để rút phần thưởng.
"Chúc mừng ký chủ rút được phù văn Cửu Long Thần Biến trong truyền thuyết!"
Phù văn?
Cửu Long Thần Biến?
Sở Cuồng Nhân mở phù văn ra, lấy ra ngoài. Hai mắt sáng lên, cuối cùng là một loại phù văn giúp cưỡng chế tăng thực lực.
Nạp lực lượng tự nhiên của thiên địa hóa thành long khí, long khí tiến vào cơ thể có thể giúp cho sức mạnh trong cơ thể tăng vọt, hơn nữa còn không phải chịu bất kì tác dụng phụ nào.
Cái này còn trâu bò hơn cả Cửu Tử Nhiên Huyết công rất nhiều.