← Quay lại trang sách

Chương 676 Bắc Minh Huyền Sắc quyết định, một trong bí cảnh Chư Thần

Trong U cốc u ám, không thấy ánh mặt trời dưới đáy biển.

Hôm nay, Đế giả Lân tộc Bắc Minh Huyền Sắc đi đến đây, lúc hắn ta vừa bước vào nơi này, giọng nói quái dị kia lại lần nữa vang lên.

“Bắc Minh Huyền Sắc, cuối cùng ngươi đã đến.”

“Ngươi muốn ta làm thế nào?”

Bắc Minh Huyền Sắc âm trầm nói.

Hắn ta cảm thấy, nhất định bản thân đã điên rồi mới làm ra chuyện này.

Nếu không, làm sao hắn có thể đi tới nơi đây?!

“Rất đơn giản, đánh vỡ bia đá trấn áp chúng ta! Chỉ cần ngươi phóng thích chúng ta, từ nay về sau, sẽ không có ai coi thường Lân tộc nữa, càng không ai có thể chà đạp tôn nghiêm của ngươi, ngươi sẽ thành... Thần!!”

Trong giọng nói kia mang theo mê hoặc nói.

“Thần?” Hai mắt Bắc Minh Huyền Sắc tỏa sáng.

“Đúng, trong tay của ta có một viên thần cách, chỉ cần ngươi phóng thích bọn ta, ta không chỉ giúp ngươi báo thù, còn ban viên thần cách này cho ngươi, chỉ cần ngươi luyện hóa viên thần cách này, ngươi chính là Hải Thần đời mới!”

“Lực lượng đại hải, tất cả đều là của ngươi!!”

Nghe thấy vậy, Bắc Minh Huyền Sắc đã có chút tâm động, hắn ta nhìn về phía chỗ sâu U cốc dưới đáy biển, ở nơi đó, có một đạo ánh sáng nhàn nhạt.

Ánh sáng kia, là từ một tấm bia đá phát tán ra.

Bia đá cao chín trượng, bao trùm vô số đạo văn.

Bắc Minh Huyền Sắc hít sâu một hơi, lao về phía bia đá, sau đó đưa tay đánh ra một chưởng, oanh trên bia đá.

Nhưng bị Đế khí trùng kích vào, bia đá lại không nhúc nhích tí nào.

“Tấm bia đá này, chính là Đế giả viễn cổ bố trí xuống, dùng để trấn áp Chư Thần dưới đáy biển, lấy lực lượng của ta, rất khó đánh vỡ.”

Bắc Minh Huyền Sắc cau mày.

Nếu phong ấn Chư Thần dễ dàng như bị đánh vỡ như vậy, thì Chư Thần cũng không bị trấn áp nhiều năm nay.

Hắn ta lại thử vài cái, vẫn không có một chút tác dụng nào.

“Xem ra, ngươi quá yếu.”

Giọng nói kia có chút thất vọng, sau đó, hắn ta tiếp tục nói: “Ngươi tiến về Hải Thiên Chi Khư, nơi đó là nơi ở của chúng ta lúc trước, bên trong có một thanh thần khí, ngươi mang nó tới đây, lại đánh phá phong ấn này.”

Sau đó, trong U cốc có một đạo quang mang màu lam bay ra, dung nhập vào cơ thể Bắc Minh Huyền Sắc, “Đạo thần lực này có thể bảo vệ ngươi đi lại tự nhiên trong Hải Thiên Chi Khư, nhưng nhớ kỹ, sau khi ngươi đến cung điện của chúng ta, lấy được Thần Khí liền rời đi, không cần ở lại lâu, cũng đừng phá hỏng cung điện, chỗ đó có các loại cấm chế thần lực ta bày ra, sau khi bị phá hỏng sẽ khởi động.”

“Hải Thiên Chi Khư sao? Ta đã biết.”

Bắc Minh Huyền Sắc gật đầu.

...

Một bên khác, trong Huyền Thiên tông.

Từ khi Sở Cuồng Nhân nắm giữ Huyễn U Thất Tình Khúc, đã dùng môn tiên pháp này dựng lên Huyễn U bí cảnh, xem như chỗ tu luyện đạo tâm, hắn cưỡng chế để mỗi đệ tử đều đi vào luyện đạo tâm.

Hiện tại, trước Huyễn U bí cảnh.

Một đám đệ tử đứng xếp hàng, đang chờ tiến vào.

Mà sau khi mỗi đệ tử tiến vào, lúc trở ra, ánh mắt đều phức tạp, có đỏ bừng cả khuôn mặt, có vô cùng hoảng sợ, cũng có xấu hổ đến muốn tự sát, mỗi người đều không giống nhau.

Nhưng các đệ tử còn chưa đi vào nhìn thấy đều kinh hồn táng đảm, không biết rốt cuộc những người này đã trải qua cái gì ở bên trong.

“Rốt cuộc chưởng môn đã làm ra thứ đồ chơi gì vậy?”

Một đệ tử nhìn Huyễn U bí cảnh giống như cái sơn động trước mắt, không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, thấp thỏm nói.

Cũng có đệ tử muốn lợi dụng sơ hở, vụng trộm chạy đi, lại bị mấy vị Đạo Tử Nam Cung Hoàng, Thương Tình Tuyết bên cạnh giám sát phát hiện, yên lặng đề cao thời gian chờ đợi ở trong Huyễn U bí cảnh của bọn họ.

Một trong tòa cung điện.

Đám người Sở Cuồng Nhân, Như Yên trưởng lão đang tụ tập ở một chỗ, trước mặt bọn họ, có một cái gương đồng to lớn.

Trong gương đồng, chính là hình ảnh các đệ tử gặp phải trong Huyễn U bí cảnh, nhìn xem tình huống đạo tâm của bọn họ.

Lúc này.

Trong gương đồng hiện lên một đệ tử đang lâm vào ảo cảnh ôn nhu hương, không thể tự kềm chế, trái ôm phải ấp, vô cùng vui vẻ.

Nhưng sau đó, đám mỹ nhân kia lập tức hóa thành khô lâu ác quỷ muốn lấy mạng hắn ta, trực tiếp dọa tên đệ tử này liên tục hét lên.

“Đạo tâm, hạ đẳng, nhớ kỹ tên đệ tử này, sau này để hắn vào Huyễn U bí cảnh luyện nhiều một chút.” Sở Cuồng Nhân nhếch miệng nói.

“Vâng.”

Như Yên trưởng lão cầm bút viết xuống.

Bọn họ căn cứ theo biểu hiện của các đệ tử trong Huyễn U bí cảnh, chia đạo tâm của các đệ tử này thành hạ đẳng, trung đẳng, thượng đẳng, siêu đẳng.

Bây giờ, có thể đạt tới thượng đẳng đạo tâm, không đến mười phần trăm.

Mà siêu đẳng, càng lác đác không có mấy người.

Cũng chỉ có mấy người Lam Vũ, Nam Cung Hoàng mà thôi.

Sở Cuồng Nhân dự định, thế nào cũng phải khiến đạo tâm của các đệ tử tăng đến thượng đẳng mới được, thiên phú kém không sao, đạo tâm nhất định phải luyện thêm, tu hành đến phía sau, đạo tâm sẽ có tác dụng quyết định.

“Chưởng môn, ta thích ngươi!”

Trong Huyễn U bí cảnh, lại là cảnh tượng mới.

Lần này, là một nữ đệ tử.

Lúc này nàng đang đứng dưới cây đào, mà Sở Cuồng Nhân đứng đối diện nàng, cười nhạt một tiếng với nàng, tiến lên nâng mặt nàng lên.

“Thật trùng hợp, ta cũng giống vậy...”

Trong cung điện.

“Đạo tâm hạ đẳng, trong lòng còn mang ý xấu với chưởng môn, tăng thêm huấn luyện cho ta.” Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói.

Như Yên trưởng lão bất đắc dĩ.

Bên cạnh, mấy vị trưởng lão cũng hai mặt nhìn nhau.

“Đây là người thứ mấy rồi?”

“Hình như là thứ bảy, tiếp theo không biết còn mấy người nữa, những nữ đệ tử này, đều nhớ nhung chưởng môn đó.”

“Thật hâm mộ a.”

“Hâm mộ cái quỷ, lão giả không xấu hổ...”

Huyễn U bí cảnh, có thể huyễn hóa ra các loại huyễn cảnh, có thể là điều sợ hãi nhất trong lòng các tu sĩ, hoặc là chuyện mình khát vọng nhất.

Đúng lúc.

Sở Cuồng Nhân chính là tình nhân trong mộng của vô số nữ tu trong Huyền Thiên tông.

Sẽ xuất hiện huyễn cảnh này cũng rất bình thường.

Mà khi Sở Cuồng Nhân dùng Huyễn U bí cảnh khảo nghiệm mọi người, dưới đáy biển đột nhiên bộc phát ra một cỗ ba động năng lượng vô cùng cường đại.

“Ừm? Cỗ khí tức này...”

Trong mắt Sở Cuồng Nhân lộ ra một vệt kinh ngạc.

“Mộ Dung Hiên, Lam Vũ, các ngươi ở lại Huyền Thiên tông, ta đi xem một chút.” Sở Cuồng Nhân truyền âm với hai vị tân đế của Huyền Thiên tông.

Sau đó, thân ảnh hắn biến mất tại chỗ.

Không Gian Bàn Vận Thuật thi triển, hắn đã đi tới trên mặt biển.

Chỉ thấy trong biển rộng có một đoàn bạch quang toả ra, mơ hồ còn có một cỗ khí tức kỳ lạ, khí tức kia, Sở Cuồng Nhân vô cùng quen thuộc.

Đó là, thần lực!

“Khí tức thần lực, đã xảy ra chuyện gì?”

Sở Cuồng Nhân kinh ngạc nói.

Ngay sau đó, bạch quang trên mặt biển càng ngày càng sáng, một tòa cung điện vô cùng rộng rãi xuất hiện mặt biển.

Bạch ngọc làm gạch, san hô trang trí, tinh hạch đếm mãi không hết khảm nạm khắp các ngõ ngách trên cung điện, phía trên lưu chuyển vô số đạo văn.

Đối với Đế giả mà nói, chỉ một tòa cung điện này đã có giá trị không nhỏ, những bảo thạch kia đều ẩn chứa linh khí nồng nặc.

Ngoài ra, trong cung điện ẩn chứa khí tức thần lực nhàn nhạt, giống như có vị Thần Linh nào đó đã từng ở nơi này.

“Đây chẳng lẽ là bí cảnh Chư Thần mà Tố Thiên Tôn nói sao?”

Sở Cuồng Nhân sờ lên cằm thầm nói.

“Đúng vậy, đây chính là một trong số bí cảnh Chư Thần.”

Chân trời truyền tới một giọng nói

Là Tố Thiên Tôn tới.

Ngoại trừ nàng ra, bên cạnh còn có một số Đế giả, những Đế giả này nhìn thấy cung điện đột nhiên hiện, ánh mắt hỏa nhiệt.

“Kia là Huyết San Hô Thụ, nghe đồn vật này có thể khiến Đế giả nhanh chóng đột phá tu vi, đã tuyệt tích từ thời kì Viễn Cổ, không ngờ ở đây lại có, thật khiến người ta kinh ngạc.”

“Còn có đám bảo thạch kia nữa, trong đó có không ít bảo thạch không thấp hơn Đế phẩm linh nguyên, trời ạ, nơi này có mấy ngàn khối.”

“Có thể ở trong cung điện như vậy, còn có quy mô bảo vật bực này, chủ nhân lúc trước của cung điện này, ít nhất là Thượng Vị Thần.”

“Đám Thần Linh này đúng là đã thu không ít bảo vật...”