← Quay lại trang sách

Chương 703 Quỷ Đao Thiên Tôn, một khối khuyên tai ngọc, chuyện cũ năm xưa

Đăng ký xong, Sở Cuồng Nhân rời khỏi quân doanh.

Còn Kim Huyền Đại Đế đã đăng ký trở thành một tên phủ binh, thực lực của hắn ta là Đại Đế, tại bất cứ nơi nào trong cứ điểm này đều có địa vị cao, tại mỗi đạo thống, ít nhất cũng là phó thống lĩnh.

Nhưng hắn ta vẫn chọn làm phủ binh trong Phủ Tướng Quân, dự định từ từ tích lũy chiến công, Sở Cuồng Nhân cũng không hỏi nhiều chuyện của hắn ta, hai người cùng đi đến cứ điểm này, lúc tách ra cũng không nói với nhau cái gì.

Sau khi rời khỏi quân doanh, Sở Cuồng Nhân đi trên đường cái.

Hắn bỗng nhiên lấy một cái khuyên tai ngọc ra, thầm nói: “Suýt nữa quên mất, Thất Hình từng cho ta cái khuyên tai ngọc này, có lẽ, sẽ có thu hoạch không tệ.”

Khuyên tai ngọc này là Thất Hình cho hắn.

Nói là có quen biết với tướng quân tại cứ điểm số mười bảy, nếu cần, có dựa vào cái khuyên tai ngọc này đi tìm giúp đỡ.

Sở Cuồng Nhân không cần trợ giúp gì, nhưng đến bái phỏng một chút cũng không phải không được.

Nghĩ đến đây, hắn đi tới Phủ Tướng Quân của cứ điểm, Phủ Tướng Quân ở trung tâm cứ điểm, cách quân doanh cũng không xa, bốn phía có rất nhiều binh lính đang bảo vệ, mỗi người đều là tinh nhuệ trong tinh nhuệ.

Khi nhìn thấy Sở Cuồng Nhân tới đây, từng ánh mắt lập tức rơi trên người hắn.

Sở Cuồng Nhân cũng thẳng thắn nói: “Tại hạ Sở Cuồng Nhân, đến đây bái phỏng tướng quân, làm phiền mấy vị thông báo giúp ta một chút.”

“Có bái thiếp không?”

“Không có, nhưng chỗ ta có một cái khuyên tai ngọc, tướng quân gặp tự nhiên sẽ hiểu.” Sở Cuồng Nhân lấy khuyên tai ngọc ra, nói.

Nhìn khuyên tai ngọc kia, phủ binh có chút do dự, nhưng vẫn cầm lấy: “Ngươi ở đây chờ một lát.”

“Được.”

Phủ binh cầm khuyên tai ngọc đi vào Phủ Tướng Quân.

Hắn ta đến đại sảnh chính muốn đi vào bẩm báo, lại bị hai tên phủ binh khác ngăn lại, một người trong đó nói: “Bây giờ tướng quân đang nói chuyện quan trọng với các thống lĩnh, người khác không được tự tiện đi vào.”

Phủ binh kia nghe vậy, liền ở một bên chờ.

Trong đại sảnh Phủ Tướng Quân.

Một nam tử trung niên mặc hắc bào, buộc tóc đang cùng mấy thống lĩnh dưới trướng đàm luận trao đổi chuyện đối phó Huyết tộc, mà người này chính là đại tướng quân trấn thủ cứ điểm số mười bảy... Quỷ Đao Thiên Tôn.

“Hỗn Độn Linh Nguyên trên tiểu hành tinh số bảy tại vực ngoại kia sắp tạo thành, Huyết tộc hình như đã rục rịch.”

“Ừm, đến lúc đó phái người đến dò xét một chút.”

“Gần đây Huyết tộc có một tiểu đội muốn vượt qua cứ điểm, bị chúng ta chặn giết, động tác của bọn họ đã xảy ra rất nhiều lần.”

“Đúng vậy, tiếp tục tăng cường đề phòng...”

Trong đại sảnh, Quỷ Đao Thiên Tôn và các thống lĩnh trao đổi hơn một canh giờ, cuối cùng, đợi mấy thống lĩnh rời đi, phủ binh vẫn đợi ở bên ngoài mới đi đến.

“Tướng quân, bên ngoài có một người tự xưng là Sở Cuồng Nhân, nói đến đây bái phỏng tướng quân, cũng nói ngài nhìn vật này sẽ rõ.”

Phủ binh xuất ra khuyên tai ngọc nói.

Mà khi nhìn thấy khuyên tai ngọc, đồng tử Quỷ Đao Thiên Tôn đột nhiên co rụt lại, “Người kia chờ ở bên ngoài bao lâu rồi?”

“Bẩm tướng quân, hơn một canh giờ rồi.”

“Cái gì, đáng chết, sao ngươi không vào bẩm báo sớm một chút.”

“Vì tướng quân và mấy vị thống lĩnh đang nghị sự, ty chức không dám tùy tiện quấy rầy.” Phủ binh có chút khóc không ra nước mắt nói.

Nghe thấy hắn ta nói như vậy, Quỷ Đao Tướng quân cũng mất tính khí, hắn ta vội vàng đứng lên đi ra ngoài Phủ Tướng Quân, vẻ mặt có chút khẩn trương.

Bên cạnh, mấy vị thống lĩnh còn chưa rời đi nhìn thấy cảnh này, không khỏi hai mặt nhìn nhau, hơi kinh ngạc.

“Người nào lại khiến tướng quân đối đãi thận trọng như thế?”

“Hắn vừa nói là... Sở Cuồng Nhân? Chính là Sở Cuồng Nhân gây xôn xao huyên náo trong Thương Khung tinh mà mọi người đều biết kia?”

“Không đúng, cho dù là người này, tướng quân cũng không cần thận trọng như thế, chẳng lẽ còn có nguyên nhân gì khác?”

“Là cái khuyên tai ngọc kia?”

Mấy vị thống lĩnh đều cảm thấy vô cùng tò mò, tận lực thả chậm bước chân rời đi, muốn nhìn xem Sở Cuồng Nhân trong truyền thuyết như thế nào.

Bên ngoài Phủ Tướng Quân, Sở Cuồng Nhân chờ ở bên ngoài hơn một canh giờ.

Hắn cau mày, đã có chút không kiên nhẫn.

“Chẳng lẽ vị tướng quân này không muốn gặp ta? Không gặp thì không gặp, tốt xấu gì cũng phải trả khuyên tai ngọc cho ta chứ.” Sở Cuồng Nhân thầm nói.

Lúc này, trong Phủ Tướng Quân, Quỷ Đao Thiên Tôn bước nhanh đi ra, vội vàng nói: “Sở đạo hữu, thật sự xin lỗi, vừa rồi ta và mấy vị thống lĩnh trao đổi chuyện quan trọng, chậm trễ, chậm trễ.”

Hắn ta nói vô cùng thành khẩn, trên mặt lộ ra vẻ áy náy.

Sở Cuồng Nhân cũng không tiện phát tác, tâm tình bình tĩnh hơn không ít, khẽ vuốt cằm, “Không sao, nếu tướng quân có việc cần giải quyết, vậy hôm khác ta đến bái phỏng cũng được, ta xin cáo từ trước.”

“Chờ một lát, Sở đạo hữu, hiện tại chuyện gì cũng không quan trọng bằng ngươi, nào, mời vào.” Quỷ Đao Thiên Tôn vội vàng nói.

Bên cạnh mấy tên phủ binh nhìn mà ngây người.

Quỷ Đao Thiên Tôn, chỉ cần nghe cái danh hào đã biết không phải người lương thiện gì, mà trên thực tế, làm đại tướng trấn thủ một phương, Quỷ Đao Thiên Tôn trị quân cực nghiêm, bình thường cũng ăn nói có ý tứ, dáng vẻ người sống chớ gần, nhưng bây giờ, lại nhiệt tình đối với một người trẻ tuổi như vậy?

Đám phủ binh nhìn mà sửng sốt một chút.

Đây là vị tướng quân bọn họ vẫn biết sao?

“Vậy thì cung kính không bằng tuân mệnh.”

Sở Cuồng Nhân trầm ngâm một chút, cũng bước theo vào Phủ Tướng Quân.

Đồng thời mấy vị thướng lĩnh trong cứ điểm số mười bảy cũng đi tới, bao gồm vị đại hán có râu quai nón mà hắn gặp trong quân doanh cũng ở đây.

“Sở đạo hữu, chúng ta lại gặp mặt.”

Đại hán kia cười ha ha một tiếng nói.

“Ừm.”

Sở Cuồng Nhân khách khí gật đầu, sau đó, Quỷ Đao Thiên Tôn giới thiệu mấy vị thống lĩnh tại cứ điểm số mười bảy cho hắn.

Ánh mắt Sở Cuồng Nhân đảo qua, Toàn Tri Chi Linh bắt đầu phân tích.

Khá lắm.

Mỗi người đều là nhân vật cấp Thiên Tôn.

“Sở đạo hữu, khối ngọc này ngươi có từ đâu?”

Quỷ Đao Thiên Tôn lấy khuyên tai ngọc ra, thận trọng hỏi.

“Đây là Thất Hình tiền bối cho ta.”

“Quả nhiên là ân nhân, hiện tại ân nhân đang ở đâu?”

Quỷ Đao Thiên Tôn cảm khái một tiếng, sau đó hỏi.

“Bây giờ hắn đang ở Thương Khung tinh, trấn thủ thần chỉ phong ấn.”

“Đã sớm nghe nói gần đây đám thần chỉ kia không an phận, nếu không phải Huyết tộc đang nhìn chằm chằm, ta nhất định sẽ về Thương Khung tinh, kề vai chiến đấu với ân nhân, giết bọn họ không chừa mảnh giáp.” Quỷ Đao Thiên Tôn hừ lạnh nói.

Sau đó, hắn ta biến sắc, nói: “Nếu như ta nhớ không lầm, năm đó trong trận Nghịch Thần chi chiến, ân nhân bị trọng thương, mặc dù đã qua nhiều năm, nhưng thương thế kia rất khủng bố, hiện tại hắn đã khỏi hẳn chưa?”

“Đối với tình hình Thương Khung tinh bây giờ mà nói, thì đủ ứng phó.”

Hắn cũng biết thương thế của Thất Hình.

Đó là thương thế do thần chỉ để lại, ngay cả hắn cũng không có cách nào trị liệu, nhưng dựa vào tu vi của đối phương, đủ để áp chế, tự mình khôi phục.

Mặc dù quá trình này rất chậm.

Sau đó, Sở Cuồng Nhân và Quỷ Đao Thiên Tôn tiếp tục trò chuyện, từ trong đó biết được, năm đó Quỷ Đao Thiên Tôn cũng tham dự trận Nghịch Thần chi chiến kia, nhưng khi đó hắn ta còn chưa phải Đế giả, chỉ là một tên lính quèn mà thôi.

Thậm chí trong một chiến dịch vây quét thần chỉ suýt nữa đã chết, nhờ có Thất Hình cứu hắn ta, hắn ta mới có thể sống đến bây giờ.

Cho nên hắn ta vẫn luôn ghi nhớ chuyện này, còn khuyên tai ngọc kia là Thất Hình vẫn mang theo người, dính khí tức của đối phương.

Cho nên nhìn thấy khuyên tai ngọc, hắn ta mới biết quan hệ giữa Sở Cuồng Nhân và Thất Hình, nếu không Quỷ Đao Thiên Tôn sẽ không nhiệt tình với hắn như vậy.