← Quay lại trang sách

Chương 704 Luyện hóa Thế Giới Quả, thiếu tướng quân của Phủ Tướng Quân

“Sở đạo hữu mới đến, chắc hẳn vô cùng lạ lẫm với cứ điểm này, không bằng như vậy, ngươi gia nhập Phủ Tướng Quân ta, ta hứa cho ngươi vị trí thống lĩnh, ý của ngươi thế nào?” Quỷ Đao Thiên Tôn hào phóng nói.

Sắc mặt đại hán râu quai nón không thay đổi, nhưng mấy vị tướng lĩnh bên cạnh lại không nhịn được biến sắc.

“Tướng quân, xin nghĩ lại.”

“Không sai, không phải chúng ta hoài nghi năng lực của Sở đạo hữu, nhưng Sở đạo hữu mới đến, không có bất kỳ chiến công gì, đột nhiên đảm nhiệm chức vụ thống lĩnh, chỉ sợ khó làm người dưới phục tùng.”

“Đúng vậy.”

Mấy vị thống lĩnh đều biểu thị phản đối với quyết định của Quỷ Đao Thiên Tôn.

Nhưng ánh mắt Quỷ Đao Thiên Tôn lạnh lẽo, nói: “Thế nào, chẳng lẽ ta không có tư cách sắc phong một người làm thống lĩnh sao?”

“Không phải, nhưng tướng quân...”

“Đủ rồi, ta nói Sở đạo hữu được là được.”

Quỷ Đao Thiên Tôn nhìn về phía Sở Cuồng Nhân, vẻ mặt hòa hoãn, thản nhiên nói: “Không biết Sở đạo hữu có bằng lòng nhận chức vụ thống lĩnh này không.”

Sở Cuồng Nhân suy tư một hồi, lập tức lắc đầu cười khẽ, “Tại hạ không hứng thú với chức vụ tướng lĩnh, hơn nữa ta đã dự định tốt rồi, sau này sẽ dùng thân phận tán binh, đơn độc hành động, khá tự tại.”

Tại chiến trường vực ngoại, tán binh là quần thể yếu nhất.

Nhưng đối với Sở Cuồng Nhân mà nói, tán binh có ưu thế cực lớn, không chịu trói buộc, không cần tuân theo bất cứ quy củ nào, thứ hai, hắn dùng thân phận tán binh hành động, tính cơ động mạnh, càng có thể lịch luyện trong chiến trường, hơn nữa có thu hoạch gì, cũng có thể một mình độc hưởng.

Hắn tin tưởng vững chắc vào thực lực của mình mới có lựa chọn như thế.

“Tán binh a, nếu Sở đạo hữu khăng khăng như thế, vậy ta sẽ tôn trọng ý kiến của ngươi.” Quỷ Đao Thiên Tôn vốn lộ ra dáng vẻ chắc như đinh đóng cột, bây giờ thấy Sở Cuồng Nhân cự tuyệt, lại không kiên trì nữa.

Sở Cuồng Nhân thấy thế, trong lòng cười khẽ.

Mới vừa rồi còn lộ ra dáng vẻ nhất định phải để ta làm thống lĩnh đó.

Bây giờ nói từ bỏ liền từ bỏ sao?

Có gan ngươi tiếp tục kiên trì đi.

Hắn biết Quỷ Đao Thiên Tôn không phải thật tâm thật ý muốn mình tiếp nhận vị trí thống lĩnh, đây chỉ là khảo nghiệm hắn mà thôi.

Cắt, thói quen này, hắn đã thấy nhiều.

Nhưng hắn cũng không có ý định đồng ý.

“Sở đạo hữu, mặc dù ngươi không nguyện ý tiếp nhận vị trí thống lĩnh, nhưng ngươi vừa đến, để ta thể hiện lễ nghi của chủ nhà đi, không bằng ngươi ở lại đây, chuyện này không thể cự tuyệt.” Quỷ Đao Thiên Tôn còn nói thêm.

“Vậy thì xin đa tạ.”

Sở Cuồng Nhân trực tiếp đáp ứng, có nơi ở lại, hắn cũng lười đi tìm chỗ khác, hơn nữa trong cứ điểm này, còn có chỗ nào an toàn hơn phủ tướng quân chứ?

“Người tới, dẫn Sở đạo hữu xuống dưới nghỉ ngơi đi.”

“Vậy ta xin cáo từ trước.”

Sở Cuồng Nhân rời đi.

Trong đại sảnh.

Thấy Sở Cuồng Nhân không nhận vị trí thống lĩnh, mấy vị thống lĩnh không khỏi nhẹ nhàng thở ra, không phải bọn họ có ý kiến với Sở Cuồng Nhân, nhưng để một người mới đến lên làm thống lĩnh, khó tránh sẽ khiến người dưới bất mãn, làm lớn thì không dễ thu tràng.

“Tướng quân, ngươi nói đi, nếu Sở Cuồng Nhân thật sự tiếp nhận vị trí thống lĩnh thì phải làm thế nào?” Đại hán râu quai nón nói.

“Vậy thì để hắn làm thôi, chỉ cần hắn có thể quản được binh lính dưới tay, nếu không quản được, vậy thì thu hồi chức vụ của hắn, chuyện này cũng chỉ là một câu nói của ta thôi.” Quỷ Đao Thiên Tôn thản nhiên nói, dáng vẻ như đã nắm chắc trong tay.

...

Trong một gian phòng tại Phủ Tướng Quân.

Sở Cuồng Nhân đang tu luyện.

Linh khí trong cứ điểm không kém hơn trên cửu thiên, thương khung bao nhiêu, dù sao, cho dù là cửu thiên hay thương khung, linh khí ở đó đều bắt nguồn từ vũ trụ mênh mông vô biên.

Bỗng nhiên, Sở Cuồng Nhân lấy một quả màu xanh ra.

Đây là linh quả Thất Hình cho hắn.

“Cộng thêm Thế Giới Quả, trong mười đại linh quả, ta đã nếm ba loại.” Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng nói.

Trên đời này không có mấy người có vận khí như hắn đâu.

Mười đại linh quả, thế nhân được một quả đã là tạo hóa vô cùng lớn.

Ai có thể liên tiếp phục dụng như hắn.

Cạc cạc...

Sở Cuồng Nhân hai ba miếng nuốt Thế Giới Quả vào trong bụng, sau đó liếm nước ở khóe miệng, “Ăn giống như táo xanh vậy, hơi chua.”

Ngay sau đó, một cỗ sức mạnh huyền diệu từ trong cơ thể hắn bạo phát.

Thiên Địa Hồng Lô Thể mở ra!

Rất nhanh, lực lượng trong Thế Giới Quả bị hắn luyện hóa hết.

Mười đại linh quả, đều có công dụng.

Bạch Linh Thần Quả chuyên dùng để đốn ngộ, Ngô Đồng Thần Quả am hiểu tăng cao tu vi, mà Thế Giới Quả lại ẩn chứa thế giới chi lực.

Sau khi luyện hóa cỗ thế giới chi lực này, Sở Cuồng Nhân càng có cảm ngộ sâu sắc với tiểu thế giới Thiên Tôn hơn, khiến tiểu thế giới của hắn vững chắc không ít.

Mỗi lần sử dụng mười đại linh quả, đều có trợ giúp rất lớn với hắn.

Chuyện này càng khiến hắn mong đợi các linh quả còn lại.

Nhưng hắn cũng biết, linh quả có thể ngộ nhưng không thể cầu, hắn có thể liên tiếp đạt được ba trái đã là tạo hóa cực lớn rồi.

Có điều thế nào cũng phải ôm chút hi vọng.

Cơ duyên tạo hóa, ai có thể nói chính xác đây.

Một ngày này.

Sở Cuồng Nhân đang dùng đế niệm quan sát toàn bộ cứ điểm.

Hắn đang thu thập một số tình báo.

Hắn có thiên phú niệm lực, đế niệm có thể nghe có thể nhìn, cho nên chân không bước ra khỏi nhà cũng có thể biết rõ ràng những chuyện đã xảy ra bên ngoài.

Hơn nữa trong quá trình này, tỉnh thoảng đế niệm của hắn sẽ giao hội với đế niệm của các Đế giả khác, dù sao, trong cứ điểm này không chỉ có hắn là Đế giả, hơn nữa gặp phải tình huống này cũng không có gì, thăm hỏi lẫn nhau một chút.

Không khác gì chuyện hỏi thăm nhau trên đường thôi.

Bỗng nhiên.

Trong cảm giác của hắn, có mấy đạo đế niệm đang tụ tập cùng một chỗ trên không trung, không tách ra, giống như đang trao đổi cái gì.

Nếu là đế niệm xa lạ, Sở Cuồng Nhân sẽ không tùy tiện để ý tới.

Giống như ngươi và bằng hữu đang tán gẫu, bỗng nhiên có một người xa lạ chạy đến trước mặt, hỏi các ngươi đang nói chuyện gì vậy, rất xấu hổ.

Nhưng trong đám đế niệm này, có hai đạo hắn quen thuộc, theo thứ tự là Phi Tuyết Đại Đế và Kim Huyền Đại Đế.

Có nên đến chào hỏi không?

“Sở đạo hữu, xin chào.”

Ngay khi Sở Cuồng Nhân chần chờ, đế niệm của Phi Tuyết Đại Đế đã chủ động chạm đến hắn, chào hỏi một tiếng.

“Phi Tuyết đạo hữu, xin chào.”

“Chúng ta mới nói đến một số việc, có lẽ sẽ liên quan đến ngươi, ngươi có muốn nghe một chút không?”

“Ha, xin lắng tai nghe.” Sở Cuồng Nhân nói.

“Ha ha, cũng không có gì lớn, chính là thiếu tướng quân của Phủ Tướng Quân chuẩn bị trở về, chúng ta đều đang nghĩ biện pháp ứng phó đây.”

“Thiếu tướng quân? Con trai của Quỷ Đao Thiên Tôn sao?”

“Cũng không phải, là nữ tử, không phải nữ nhi của tướng quân, cũng không biết là ông cháu đời thứ mấy rồi, nhưng là đời sau mà hắn thương yêu nhất.”

“Ai nha, Sở đạo hữu không biết, vị thiếu tướng quân của Phủ Tướng Quân này rất khó lường, ba mươi tuổi thành thánh, bốn mươi tuổi thành đế, bây giờ chưa đến năm mươi tuổi đã thành Đế giả, thiên tư này, thiên phú này, trong lịch sử Thương Khung tuyệt đối cũng xếp hàng đầu đó.”

“Lợi hại như vậy?”

Sở Cuồng Nhân kinh ngạc.

Mặc dù năm nay hắn không đến ba mươi tuổi đã là Thiên Tôn.

Nhưng chuyện này cũng không ảnh hưởng đến sự kinh ngạc của hắn với thiên phú của đối phương, năm mươi tuổi đã là Đế giả viên mãn, trong lịch sử của Thương Khung tinh đúng là vô cùng hiếm thấy.

“Đúng vậy, chính vì rất lợi hại, cho nên từ nhỏ vị thiếu tướng quân này đã tự cao tự đại, không chỉ như thế, đối với những khác người, nhất là binh lĩnh của tổ phụ mình càng có yêu cầu cực cao, mỗi lần nàng vừa về, sẽ khảo nghiệm chúng ta, nếu không đạt tiêu chuẩn, chúng ta sẽ phải nếm mùi đau khổ.”

Mấy vị Đế giả có chút phiền não.

Chuyện này càng khiến Sở Cuồng Nhân có thêm mấy phần hứng thú với vị thiếu tướng quân của Phủ Tướng Quân này.