← Quay lại trang sách

Chương 719 Đại đội Huyết tộc đi tới, con trai Huyết Vương

“Một kiếm này ngươi không cản được!”

Sở Cuồng Nhân thu hồi Côn Ngôn từ tốn nói.

Kiếm quang chui vào trong hư không chuyển đến trên đầu Kiếm Khước hạ xuống, Kiếm Khước còn đang hoảng sợ đã bị chém thành hai nửa!

“Thủ đoạn không gian, đáng chết!”

Sắc mặt Kiếm Vô Khuyết vô cùng âm trầm.

Hắn nhìn chằm chằm Sở Cuồng Nhân, tay nắm chặt trường kiếm, “Sở Cuồng Nhân, ngươi đúng là quá đáng!”

“Người vong ân phụ nghĩa, đáng chết! Nếu như ngươi muốn tái chiến, ta cũng vui vẻ phụng bồi nhưng chắc là các ngươi đã nhận được tin tức, đại đội Huyết tộc sắp tới, trước lúc đó mau chạy đi thôi.”

Sở Cuồng Nhân nói xong, bình tĩnh nhìn đối phương.

Sắc mặt Kiếm Vô Khuyết liên tục thay đổi, cuối cùng hừ lạnh nói: “Mặc kệ Kiếm Khước từng làm chuyện gì, cho dù hắn thật sự đáng chết nhưng hôm nay ngươi chém hắn ở trước mặt ta, món nợ này Kiếm Vô Khuyết ta nhớ kỹ! Sau khi trở về ta nhất định sẽ tìm ngươi phân thắng bại.”

“Ta vẫn nói câu nói kia, vui lòng phụng bồi.”

Sở Cuồng Nhân thi triển Không Gian Bàn Vận Thuật, nháy mắt biến mất tại chỗ.

Kiếm Vô Khuyết nhướn mày.

“Đúng là thủ đoạn không gian phiền phức.”

Thủ đoạn không gian luôn dùng để phòng không xong, phòng nổi danh, cho dù là ở chiến trường ngoại vực cũng không có nhiều người có thể nắm giữ được thủ đoạn không gian.

“Thế náo?”

n Hồng Hoa nhìn thấy Sở Cuồng Nhân trở về dò hỏi.

Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói: “Không thành vấn đề.”

Nhưng n Hồng Hoa cũng không có một chút vui mừng gì, ngược lại còn lo lắng hỏi: “Kiếm tộc thế lực ở ngoại vực rất lớn, lần này ngươi giết chết thống lĩnh Kiếm tộc sợ là sẽ kết oán với bọn họ.”

Bất tri bất giác nàng thấy lo lắng thay cho Sở Cuồng Nhân.

“Kết thù oán với Kiếm tộc, a, đã thành thói quen từ lâu rồi.”

Sở Cuồng Nhân lại làm vẻ mặt không sao cả.

Thế lực kết thù kết oán với hắn còn ít sao?

Nhưng có chút thế lực không bị diệt cũng bị thương, phần lớn đều là ồn ào đến người ngã người đổ, mà hắn vẫn sống tiêu diêu tự tại vui vẻ sung sướng như cũ.

Loại chuyện này đối với hắn đã bình thường như ăn cơm.

“Được rồi, nhân dịp đại đội Huyết tộc còn chưa tới, các ngươi mau chóng rời đi đi.” Sở Cuồng Nhân nói với đám người n Hồng Hoa.

“Ngươi thật sự muốn ở lại đây sao?”

n Hồng Hoa hít sâu một hơi, còn định khuyên thêm mấy câu nữa.

“Đúng, ý ta đã quyết.”

“Vậy ngươi tự cẩn thận.” n Hồng Hoa không khuyên nổi Sở Cuồng Nhân chỉ có thể dẫn theo vệ áo đỏ rời khỏi tiểu hành tinh số bảy.

Ngoại trừ vệ áo đỏ thì một số tu sĩ Thương Khung Tinh đi tới vành đai tiểu hành tinh số bảy cũng dần dần rời đi.

Từng chiếc thuyền chiến lao ra ngoài vành đai tiểu hành tinh số bảy.

Tu sĩ Huyết tộc thấy thế cau mày.

“Những tu sĩ Thương Khung này sao lại đột nhiên rời đi?”

“Chẳng lẽ bọn họ đã biết đại đội Huyết tộc sắp đến sao? Rốt cuộc là ai tiết lộ cơ mật?”

Các tu sĩ Huyết tộc thấy rất khó hiểu.

Vốn là bọn họ dự định nhân lúc đám tu sĩ Thương Khung Tinh đến vành đai tiểu hành tinh số bảy một mẻ hốt gọn, sau đó lại khai thác Vũ Trụ bí giới kia.

Không ngờ các tu sĩ Thương Khung Tinh lại rút lui.

Thoáng một cái đã phá hỏng kế hoạch của bọn họ.

Trong tiểu hành tinh số bảy.

Sở Cuồng Nhân nhìn về phía Nguyệt Chiếu Vô ở bên cạnh, thản nhiên nói: “Đại đội Huyết tộc khoảng mấy ngày nữa sẽ đến.”

“Khoảng ba ngày.” Nguyệt Chiếu Vô nói.

“Cái bí giới kia nhất thiết phải mười Thiên Tôn thượng vị đồng loạt ra tay mới có thể mở ra sao?” Sở Cuồng Nhân nhíu mày nói.

“Đúng vậy, bích chướng của Vũ Trụ bí giới rất cứng rắn, cho dù là Vũ Trụ bí giới cấp thấp nhất cũng không thể dễ dàng mở ra được.”

Nguyệt Chiếu Vô nói.

“Ba ngày…” Sở Cuồng Nhân lẩm bẩm.

Hắn còn thời gian ba ngày để chuẩn bị.

“Bây giờ ngươi trở về Huyết tộc đi, có phát hiện gì mới lại bẩm báo cho ta.” Sở Cuồng Nhân để cho Nguyệt Chiếu Vô về Huyết tộc ẩn núp.

Tiếp đó hắn tìm một nơi thích hợp để bế quan, bố trí cấm chế dày đặc, dự định trong vòng ba ngày luyện hóa ra Hỗn Độn bản nguyên cực phẩm.

Ba ngày sau.

Bên ngoài tiểu hành tinh số bảy, một mảng lớn chiến thuyền đang chạy đến.

Trên chiến thuyền, đứng đầy chi chít tu sĩ Huyết tộc.

Cầm đầu, trên chiếc chiến thuyền lớn nhất có một thanh niên sắc mặt trắng bệch như tờ giấy khoác một chiếc áo bồng màu đen đang đứng ở trên boong thuyền.

Thanh niên này ngồi xuống một chiếc ghế lót da thú, trong tay bưng một cái chén lưu ly, trong chén rót đầy rượu ngon.

Bên cạnh hắn còn có mấy nữ tử Huyết tộc quần áo bại lộ đang hầu hạ, thể hiện ra phong phạm của một công tử bột đầy tinh tế.

Sở Cuồng Nhân bắt đầu đế niệm, quan sát thật kỹ toàn bộ đại đội Huyết tộc, nhất là tên thanh niên sắc mặt trắng hếu kia.

Mặc dù đối phương bày ra dáng vẻ đắm chìm trong tửu sắc nhưng Sở Cuồng Nhân vẫn đoán được đối phương là người mạnh nhất trong hạm đội này.

“Tiểu Ái, phân tích thật kỹ cho ta.”

“Vâng, chủ nhân.”

Giọng nói trầm thấp gợi cảm của Tiểu Ái biết tuốt chi linh vang lên, sau đó truyền tin tức của thanh niên Huyết tộc mặt trắng hếu kia cho Sở Cuồng Nhân.

“Bạch Tuyệt Tâm, con trai của Huyết Vương Bạch thị tộc Huyết tộc… Tu vi Thiên Tôn thượng vị, rất gần với Đạo Chủ, có thể gọi là nửa bước Đạo Chủ, nắm giữ thần thông gồm có lực lượng Huyết Ám, ảo diệu Diệt Tận Tam Trảm, …”

Trong đầu liên tục hiện ra tin tức liên quan tới Bạch Tuyệt Tâm.

“Bạch thị tộc, con trai Huyết Vương, địa vị cũng rất lớn.”

Sở Cuồng Nhân hơi kinh ngạc.

Theo hắn biết, trong Huyết tộc có mười ba thị tộc, trong mỗi một tộc tộc trưởng người quản lý thị tộc được tôn xưng là Huyết Vương.

Trong Huyết tộc có tất cả mười ba Huyết Vương đó là mười ba người có địa vị cao nhất trong Huyết tộc, mỗi một người đều là cấp độ Đạo Chủ.

Mà Bạch Tuyết Tâm này là con trai Huyết Vương.

Thân phận địa vị này ít ai trong Huyết tộc có thể sánh được.

Căn cứ vào phân tích của Tiểu Ái, Sở Cuồng Nhân so sánh thực lực của hai bên, phát hiện cho dù mình có hấp thu Hỗn Độn linh nguyên cực phẩm thực lực có tiến bộ lớn, rất gần với Thiên Tôn trung vị.

Thì vẫn kém Bạch Tuyết Tâm rất nhiều.

Nửa bước Đạo Chủ, cũng không phải chuyện đùa, hơn nữa dưới trướng đối phương còn có rất nhiều binh sĩ Huyết tộc.

“Liều mạng là không thể đấu lại chỉ có thể tùy cơ hành sự.”

Sở Cuồng Nhân lẩm bẩm.

Hắn tiếp tục bí mật quan sát động tĩnh của Huyết tộc.

Chỉ thấy đại đội Huyết tộc đi tới bầu trời của tiểu hành tinh số bảy thì ngừng lại, Bạch Tuyệt Tâm chậm rãi đứng lên từ trên ghế.

Hắn vươn người một cái, “Cuối cùng cũng tới, xác định rõ vị trí của Vũ Trụ bí giới kia chưa?”

Hắn nói với một tu sĩ Huyết tộc, tu sĩ cung kính đáp lại: “Đã xác định, ở ngay trên bầu trời của tiểu hành tinh.”

“Biết.” Bạch Tuyết Tâm gật đầu, tiếp đó nhẹ nhàng giơ tay lên, một cỗ năng lượng màu đỏ ngòm dồi dào bộc phát ra từ trên người hắn.

Một quyền đánh ra, một cột sáng màu đỏ rạch vỡ trong hư không vũ trụ.

Sở Cuồng Nhân nhạy bén chú ý tới trong một quyền này không chỉ có Đế khí, đạo văn còn có một… Tiểu thế giới!

Không phải một lực lượng thế giới!

Mà là cả một tiểu thế giới Thiên Tôn!

Bạch Tuyệt Tâm xem cái tiểu thế giới này như năng lượng công kích mà đánh ra ngoài, cái này không biết cao siêu mạnh mẽ hơn bao nhiêu lần so với thủ đoạn áp chế kẻ địch bằng tiểu thế giới bình thường.

“Đây chính cách nửa bước Đạo Chủ vận dụng vào tiểu thế giới sao?”

Sở Cuồng Nhân tấm tắc một cái.

Ở trong Thiên Tôn ngoại trừ so đấu Đế khí đạo văn, cách vận dụng tiểu thế giới cũng là một chỉ tiêu đánh giá quan trọng.

Mà chiêu này của Bạch Tuyết Tâm là coi tiểu thế giới như cầu ném ra, ở trong Thiên Tôn có rất ít người làm được.