Chương 721 Bạch Tuyệt Tâm tức giận, thủ đoạn không gian chơi xấu
Đế niệm mênh mông cuồn cuộn của Bạch Tuyết Tâm chấn động bao phủ toàn bộ bí giới, bắt đầu truy tìm tung tích của Sở Cuồng Nhân.
Đương nhiên Sở Cuồng Nhân cũng cảm giác được Đế niệm chấn động của đối phương.
“Đã ới rồi sao?” Mặc dù biết bây giờ mình không đánh lại Bạch Tuyệt Tâm nhưng Sở Cuồng Nhân cũng không sợ hãi.
“Tìm được người rồi.”
Bạch Tuyệt Tâm ánh mắt rét lạnh, Đế niệm khóa chặt Sở Cuồng Nhân, thân ảnh hóa thành một vệt sáng bay về phía đối phương.
Tốc độ rất nhanh chớp mắt đã trăm vạn dặm không phải nói chơi.
Đồng thời, Bạch Tuyệt Tâm cũng bày ra tiểu thế giới, chỉ một ý niệm tiểu thế giới của hắn đã bao phủ phạm vi nghìn dặm.
Hơn nữa còn liên tục mở rộng ra.
Một khi bị tiểu thế giới bao phủ cho dù là Sở Cuồng Nhân nắm giữ không gian Bàn Vận Thuật nhưng cơ thể ở thế giới của người khác rất khó tự do thi triển.
Đương nhiên Sở Cuồng Nhân sẽ không cho hắn có cơ hội này, lúc Bạch Tuyệt Tâm sắp đi đến, hắn đã dẫn trước một bước thi triển không gian Bàn Vận Thuật rời đi.
“A, kết cấu của không gian bí giới này khác với bên ngoài, không ngờ ngươi vẫn có thể dễ dàng thuấn di được, thủ đoạn không gian này đúng là làm cho người ta phải tán thưởng nhưng ngươi cho rằng có thể chạy trốn đên đâu đây?”
Giọng nói của Bạch Tuyệt Tâm thông qua Đế niệm truyền khắp bí giới.
Tất cả mọi người đều biết hắn đang đuổi giết Sở Cuồng Nhân.
Hắn thông qua Đế niệm lại phong tỏa vị trí của Sở Cuồng Nhân nhưng đối phương lại tiếp tục sử dụng không gian Bàn Vận Thuật rời đi.
Cứ như vậy, một người đuổi một ngươi liên tục thuấn di.
Trận chiến truy đuổi này kéo dài suốt ba canh giờ.
Bạch Tuyệt Tâm không những không bắt được Sở Cuồng Nhân, ngay cả tiểu thế giới của hắn cũng không có cơ hội bao phủ đối phương, hoàn toàn không có đất dụng võ.
“A, trừ khi tiểu thế giới của ngươi có thể bao trùm toàn bộ bí giới cùng một lúc, nếu không ngươi mãi mãi chỉ có thể nhìn bóng lưng của ta.”
Sở Cuồng Nhân cười khẽ, từ tốn nói.
Giọng nói của hắn không lớn.
Nhưng Đế niệm của Bạch Tuyệt Tâm khóa chặt hắn lại nghe được rất rõ ràng, sắc mặt lập tức trở nên vô cùng âm trầm “Hèn hạ!”
Hắn huy động toàn lực Đế khí làm tốc độ tăng lên đến cực hạn.
Nhưng dù tốc độ của hắn có nhanh cũng không thể nhanh bằng thuấn di.
Bạch Tuyệt Tâm có thể vượt qua tốc độ ánh sáng, chớp mắt trăm vạn dặm nhưng chỉ cần một ý niệm Sở Cuồng Nhân có thể đi lại tự do khắp nơi trong bí giới này.
Khoảng cách của hắn đâu chỉ có trăm ngàn vặn dặm?
Lại mấy canh giờ nữa trôi qua.
Bạch Tuyệt Tâm vẫn không thể bắt được Sở Cuồng Nhân.
Lúc hắn đang vô cùng tức giận thì đột nhiên một đạo kiếm quang cuốn lấy Đế khí dồi dào từ trên trời giáng xuống.
Một kiếm là Sở Cuồng Nhân phát động ra, hơn nữa còn dùng không gian Bàn Vận Thuật đến trên đỉnh đầu hắn.
Sở Cuồng Nhân cách trăm ngàn vạn dặm tặng cho Bạch Tuyệt Tâm môt kiếm.
Một kiếm này khí thế hung hăng, ẩn chứa uy lực vô địch, Thiên Tôn bình thường liều mạng dùng toàn lực chặn lại cũng khó thoát khỏi cái chết.
Bạch Tuyệt Tâm quát khẽ một tiếng đánh một chưởng lên bầu trời, Đế khí màu đỏ hội tụ lại cứng rắn đập tan một kiếm này.
“Kiếm của ngươi, quá yếu.”
Bạch Tuyệt Tâm lạnh giọng nói.
“Há, thật sao?”
Sở Cuồng Nhân phát ra tiếng cười nghiền ngẫm.
Sau đó, ở một chỗ trong bí giới, trên không trung một chiếc chiến thuyền Huyết tộc, không gian vặn vẹo, một kiếm quang màu tím từ trên trời hạ xuống.
Kèm theo một tiếng nổ lớn, chiến thuyền bị chia thành hai, rất nhiều tu sĩ Huyết tộc ở dưới sự tàn phá bừa bãi của kiếm khí thi nhao rơi xuống.
Bạch Tuyệt Tâm cũng phát hiện ra cảnh này.
Lúc này sắc mặt hắn tái nhợt bởi vì lửa giận cực hạn mà nhanh chóng đỏ lên, hắn tức giận đến mức cơ thể run lên.
Những tu sĩ Huyết tộc kia chết cũng đã chết rồi.
Hắn không thèm để ý.
Nhưng hành động của Sở Cuồng Nhân lại đánh vào trên mặt hắn.
Mình xem như là người dẫn đầu hành động này không những không làm gì được Sở Cuồng Nhân mà ngay cả người mình cũng không bảo vệ được.
Còn có điều gì biệt khuất* hơn nữa?
* tâm lý trạng thái bị đè nén, ủy khuất, bực mình khó chịu
“Nhân tộc Thương Khung, nói tên của ngươi đi.”
“Ta là cha ngươi.”
“Đáng chết! Hỗn đản! Tốt nhất là ngươi đừng rơi vào tay ra nếu không ta nhất định sẽ làm ngươi nếm thử tất cả hình phạt của Huyết tộc.”
Bạch Tuyệt Tâm lòng dạ gần như muốn nổi điên.
Ở nơi xa Sở Cuồng Nhân nghe thấy lời mắng chửi của Bạch Tuyệt Tâm nhếch miệng.
Hắn giơ tay chém một kiếm.
Nơi xa lại có một chiếc chiến thuyền bị phá hủy.
Bạch Tuyệt Tâm rống giận gần như truyền khắp toàn bộ bí giới, “Tất cả mọi người lập tức tập hợp lại, đừng làm cho người này đập vỡ từng cái một.”
Không gian Bàn Vận Thuật của Sở Cuồng Nhân đúng là chơi xấu.
Người khác không bắt được hắn, hắn lại có thể tự do công kích, tất cả Huyết Tộc bao gồm của Bạch Tuyệt Tâm đều chỉ là tia ngắm đối với hắn.
Vì kế hoạch hôm nay tu sĩ Huyết tộc chỉ có thể tập trung vào cùng một chỗ, đi theo bên cạnh Bạch Tuyệt Tâm để bảo đảm sẽ không bị Sở Cuồng Nhân đập tan từng cái.
Mà Bạch Tuyệt Tâm cũng không truy sát Sở Cuồng Nhân nữa trở về chiến thuyền.
Nhưng mà để thu thập bảo vật bí giới, Huyết tộc đã chia nhỏ đại đội phân tán ra khắp nơi, muốn tập trung lại phải tốn rất nhiều thời gian.
Trong thời gian này Sở Cuồng Nhân lại tăng tốc tấn công mười mấy chiếc chiến thuyền, thu được một lượng lớn bảo vật.
Hai ngày sau, các tu sĩ Huyết tộc tiến vào bí giới đã tập trung lại một chỗ, nhưng mà so với lúc mới vào hăng hái thì bây giờ bọn họ lại từng người cúi đầu ủ rũ, khí thế mất tinh thần.
Bọn họ không ngờ hành trình đi vào bí giới này lại xuất hiện một tên Sở Cuồng Nhân trực tiếp đánh cho bọn họ trở tay không kịp.
Đại đội hàng trăm triệu Huyết tộc không có ai làm gì được hắn, nhiều người như vậy lại bị một mình đối phương áp chế.
“Đáng chết, thủ đoạn không gian của người này thật sự quá vô lại, chúng ta không thể bắt được hắn.”
“Ngược lại tiểu tử này lại có thể tùy ý công kích chúng ta.”
“Trong chúng ta ngoại trừ Vương tử ra những người còn lại đều không phải đối thủ của hắn nhưng hắn có cái thủ đoạn không gian kia, cho dù là Vương tử cũng không làm gì được, thật sự là quá ủy khuất.”
Thiên Tôn Huyết tộc tụ tập lại, mồm năm miệng mười thảo luận.
Bạch Tuyệt Tâm đứng trước mặt bọn họ sắc mặt vô cùng âm trầm, cũng đang tự hỏi phải đối phó với Sở Cuồng Nhân như thế nào, nhưng cho dù hắn nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra được cách gì có thể khắc chế thủ đoạn không gian của đối phương.
“Trừ khi là tiểu thế giới Đạo Chủ hoặc là khống chế bản nguyên bí giới, nếu không thì không thể làm gì được đối phương.”
Bạch Tuyệt Tâm hít sâu một hơi, bất đắc dĩ nói.
Tiểu thế giới Đạo Chủ có thể bao trùm cả bí giới này, cho dù thủ đoạn không gian của đối phương có cao minh đến đâu cũng không thể thi triển tự do trong thế giới của người khác.”
Nhưng mà Đạo Chủ Huyết tộc và Đạo Chủ Thương Khung Tinh đều đang kiềm chế lẫn nhau, cơ bản sẽ rất ít chủ động ra tay.
Hơn nữa, chuyến đi này của bọn họ cũng không có nhân vật cấp bậc Đạo Chủ đi theo.
Còn về biện pháp thứ hai, nắm giữ bản nguyên bí giới, chuyện này còn khó hơn so với chuyện bảo Đạo Chủ ra tay.
Bản nguyên bí giới, nghĩa trên mặt chữ chính là sức mạnh chính thống của bí giới, nắm giữ bản nguyên bí giới chính là nắm giữ cả một bí giới.
Nhưng bản nguyên bí giới không giống những bảo vật khác, ẩn giấu vô cùng kỹ, rất khó phát hiện ra, cho dù có tìm được thì với tu vi Thiên Tôn cũng không thể luyện hóa khống chế được.
“Người này để xử lý sau đi, tiếp tục khai thác bí giới, chỉ khi chúng ta tập trung lại một chỗ thì tên kia mới không tạo được sóng gió gì.”
Bạch Tuyệt Tâm lạnh lùng nói.
Tuy rằng nói vậy nhưng nhiều tu sĩ Huyết tộc tập trung lại một chỗ khai quật theo một hướng thì hiệu suất thu thập bảo vật cũng giảm mạnh.
Trái lại ở một chỗ khác.
Sở Cuồng Nhân cướp đoạt mười mấy chiếc chiến thuyền Huyết tộc xong, dựa vào Tầm Bảo Thuật tiếp tục tìm bảo vật có giá trị nhất trong bí giới.