← Quay lại trang sách

Chương 728 Thể Tinh Thần Bất Diệt Tiểu thành, để mắt tới hằng tinh

“Thể Thiên Địa Hồng Lô!”

“Hút cho ta!”

Sở Cuồng Nhân lại thúc giục Thể Thiên Địa Hồng Lô!

Loại thể chất này vốn có thể nhanh chóng hấp thu bất kỳ loại năng lượng kỳ dị gì trong trời đất, mà trong đó cũng bao gồm năng lượng tinh thần.

Được Thể Thiên Địa Hồng Lô gia trì, tốc độ hấp thu năng lượng tinh thần của Sở Cuồng Nhân tăng mạnh, tiểu hành tinh số bảy dần dần sụp đổ.

Từ trên bầu trời hành tinh nhìn xuống tiểu hành tinh này đang run rẩy liên tục, mặt đất nổ tung, khắp nơi xuất hiện những khe hở cực lớn, rất nhiều nham thạch từ trong đó phun ra…

Mà các loại năng lượng vật chất ở trong hành tinh lại mạnh mẽ lao về phía bên trong hành tinh, theo lý mà nói, năng lượng mạnh mẽ như vậy chảy ngược vào trong hành tinh sẽ làm cho hành tinh nổ tung mới đúng.

Nhưng hành tinh số bảy lại không bị, nó sụp đổ vào bên trong.

Những năng lượng vật chất dồi dào kia tiến vào trong bên trong hành tinh đều biến mất không còn một mảnh, giống như bị quái vật kinh khủng nuốt chửng, mà quái vật kia đương nhiên chính là Sở Cuồng Nhân.

Theo tiểu hành tinh số bảy bị Sở Cuồng Nhân dần dần luyện hóa, toàn bộ vành đai tiểu hành tinh rơi vào chấn động chưa từng có, những cái tiểu hành tinh kích cỡ siêu nhỏ, thiên thạch lơ lửng trong không gian vũ trụ liên tục va vào nhau.

Một ít tinh thể tới gần tiểu hành tinh số bảy còn chịu ảnh hưởng lực hút kinh khủng kia dần dần bị hút vào.

Lại một tháng trôi qua.

Tiểu hành tinh số bảy vốn tồn tại ở đây bây giờ chỉ còn lại một chút bụi bặm vũ trụ, mà trong hư không có một bóng người mặt áo màu trắng đang ngồi xếp bằng, trên người có ánh sáng tinh thể chói lóa đậm đà đang chuyển động.

Nhìn từ xa giống như một ngôi sao sáng chói.

Đột nhiên.

Sở Cuồng Nhân mở hai mắt ra, ánh sáng tinh thần trên người thu lại.

Hắn chậm rãi đứng dậy, bởi vì động tác này mà không gian xung quanh hắn rung chuyển mạnh giống như phải chịu phản lực vô cùng kinh khủng.

Mà lúc này, ở nơi xa có một khối thiên thạch mấy ngàn năm có hình dạng rất lớn đang lướt cực kỳ nhanh về phía Sở Cuồng Nhân.

Sở Cuồng Nhân đứng lơ lửng trên không trung, không tránh né, nhẹ nhàng nâng tay lên, năm ngón tay thon dài trắng nõn nắm chặt thành quyền đánh về phía thiên thạch.

Tiếng nổ ầm ầm!

Cả khối thiên thạch nổ tung hóa thành rất nhiều mảnh vụn.

Sở Cuồng Nhân đứng nguyên tại chỗ, một ít mảnh vỡ thiên thạch đánh vào trên người cũng không tạo ra chút thương tổn gì.

“Còn chưa tiểu thành thân thể này đã khủng bố như vậy, nếu như đại thành, thậm chí đỉnh phong, viên mãn thì sức mạnh sẽ đáng sợ đến mức nào?” Sở Cuồng Nhân tự lẩm bẩm.

Trong mắt hắn lộ ra vẻ chờ mong.

Sợ là đến lúc đó hắn không cần dùng bất kỳ thủ đoạn gì chỉ cần nhẹ nhàng đánh ra một quyền là có thể đập nát tinh thần.

Cho dù là Thiên Tôn Đạo Chủ cũng có thể dùng một quyền giết chết!

Thậm chí, Lục Tiên cũng không phải không thể.

“Ở gần đây chắc sẽ có một ít tiểu hành tinh có thể cung cấp cho ta hấp thụ, để Thể Tinh Thần Bất Diệt tăng lên tới tiểu thành sau mới trở về đi!”

Sở Cuồng Nhân thì thào nói.

Đế niệm của hắn tuôn ra mạnh mẽ như thủy triều, trong chớp mắt, thông tin tất cả Tinh Thể trong phạm vi mấy ngàn dặm từng cái đều hiện lên ở trong đầu hắn.

Hắn khóa chặt một cái tiểu hành tinh không có dấu hiệu của sự sống lao đi.

Lại một tháng trôi qua.

Trong một tháng này, Sở Cuồng Nhân lại lần lượt hấp thu thêm mấy tiểu hành tinh, mặc dù năng lượng tinh thần cung cấp không khổng lồ như tiểu hành tinh số bảy nhưng cũng làm cho Thể Tinh Thần Bất Diệt của hắn bước vào cảnh giới tiểu thành.

“Tiểu thành, đại thành, đỉnh phong, viên mãn đây là bốn cảnh giới quan trọng của Thể Tinh Thần Bất Diệt, muốn từ tiểu thành đạt tới đại thành cần phải tiêu hao năng lượng tinh thần gấp mười lần tiểu thành.”

“Muốn đạt tới đỉnh phong, cần có năng lượng tinh thần càng kinh khủng hơn, về phần viên mãn… Chậc chậc cũng không biết hấp thu hết một Tinh Hằng thì có thể đạt đến viên mãn hay không?”

Sở Cuồng Nhân nhìn về chỗ xa xa, viên hình cầu cực lớn màu đỏ thắm phát sáng kia chính là Tinh Hằng, cũng là mặt trời mà mọi người hay nói.

Các tu sĩ vô cùng kính sợ mặt trời.

Bởi vì một số tu sĩ cao cấp đều biết Tinh Hằng cũng chính là mặt trời là nơi phát ra tất cả năng lượng, bọn họ có thể tu hành được đều nhờ có mặt trời phát sáng phát nhiệt tỏa năng lượng ra bên ngoài.

Có thể nói như thế này, nếu như không có Tinh Hằng mặt trời thì Thương Khung Tinh không thể sinh ra sinh mạng, càng không thể tạo ra văn minh người tu hành.

Nhưng bây giờ, Tinh Hằng mặt trời được vô số tu sĩ kính sợ lại bị Sở Cuồng Nhân nhìn chằm chằm giống như đồ ăn.

“Sách, hay là thôi đi, mặt trời này chính là năng lượng nguyên bản của Hệ Tinh, nếu như ta hút cái mặt trời này, cũng không biết trong Hệ Tinh này có văn mình tu sĩ khác hay không.”

“Nhưng, sinh linh Thương Khung Tinh sợ là khó thoát một kiếp.”

Sở Cuồng Nhân lắc đầu, hắn tính chờ mình trưởng thành đến một mức nhất định đi ra khỏi Hệ Tinh này, đi tới những Hệ Tinh khác của vũ trụ, đến lúc đó xem có cơ hội hấp thu khối Tinh Hằng này hay không.

Thương Khung Tinh thậm chí là cả một văn minh Hệ Tinh Hằng vẫn không biết bọn họ vừa thoát khỏi một kiếp ở một nơi xa xôi.

“Được rồi, bây giờ cũng nên trở về cứ diểm số mười bảy rồi.”

Sở Cuồng Nhân lẩm bẩm nói, hắn lấy một chiếc chiến thuyền ra.

Đây là nhóm người Qủy Đao Thiên Tôn để lại cho hắn trước khi rời đi.

Vào trong chiến thuyền mở che chắn chiến thuyền xong mở bản đồ ra, xác định rõ đường thuyền xong, Sở Cuồng Nhân điều khiển chiến thuyền trở về cứ điểm số mười bảy.

Cứ điểm số mười bảy.

“Tổ phụ, sao vậy, phía trên có chỉ thị tới sao?”

n Hồng Hoa hỏi Quỷ Đao Thiên Tôn.

Qủy Đao Thiên Tôn gật đầu nhẹ, nói: “Sau khi Thiên Tôn thảo luận cùng với chỉ thị của Đạo Chủ, nhóm tài nguyên lần này lấy được từ trong bí giới mang phân phối đồng đều cho cứ điểm mười sáu, mười bảy, mười tám.”

“Trong đó cứ điểm mười bảy của chúng ta chiếm hàng đầu.”

Quỷ Đao Thiên cười ha hả, tâm tình rất tốt.

Cũng đúng.

Lần này hắn là chủ cứ điểm tự mình xuất chinh mà Sở Cuồng Nhân tuy là tán binh nhưng ở phủ tướng quân lâu như vậy cũng coi như là nửa người cứ điểm mười bảy, còn là người có công lớn nhất trong trận chiến.

Đương nhiên những tài nguyên này bọn họ phải được chiếm phần lớn nhất.

“Vậy chiến công của Sở đạo hữu thì sao?”

n Hồng Hoa lại hỏi.

Qủy Đao Thiên Tôn nhìn nàng một cái, lộ ra nụ cười đầy thâm ý: “Hình như ngươi rất quan tâm tới Sở đạo hữu.”

Ánh mắt n Hồng Hoa hơi né tránh, nói: “Sở đạo hữu cứu đại gia của chúng ta, ta quan tâm hắn cũng là chuyện đương nhiên.”

“Thật sự chỉ là dạng này?”

“Nếu không thì thế nào?” n Hồng Hoa từ tốn nói.

“Haiz, đáng tiếc.”

Qủy Đao Thiên Tôn thở dài, “Ta còn tưởng rằng ngươi cuối cùng cũng nghĩ thông suốt, muốn nói chuyện yêu đương oanh liệt một trận nữa.”

“Tổ phụ, ngươi nói gì vậy, điều này không thể nào, trước khi chưa báo được đại thù ta sẽ không nghĩ những chuyện này, hơn nữa ngươi ta đã có gia thất*.” Nói đến câu sau ánh mắt n Hồng Hoa lộ ra một chút cô đơn.

* có vợ

“Sao, có gia thất?”

Quỷ Đao Thiên Tôn hơi kinh ngạc sau đó tiếc nuối nói: “Vậy thì thật đáng tiếc, ta rất xem trọng Sở đạo hữu, nhìn chung toàn bộ chiến trường ngoại vực cũng chỉ có hắn mới xứng với ngươi.”

“Được rồi, trở lại vấn đề vừa nãy, liên quan tới chiến công của Sở đạo hữu bên trên nói sao?” n Hồng Hoa tiếp tục hỏi.

Qủy Đao Thiên Tôn chỉ giơ một đầu ngón tay lên.

n Hồng Hoa ngầm hiểu, hít sâu một hơi.

“Nhiều như vật!”

“Ừm, không bao lâu nữa tên của Sở đạo hữu sẽ xuất hiện ở trên chiến bảng, mặc khác, Thiên Tôn sẽ có một hạng khen thưởng đặc biệt khác dành cho hắn, đến lúc đó sẽ có người tới tìm hắn.”