← Quay lại trang sách

Chương 735 Đạo Chủ tề tụ, vậy ta có quyền bỏ phiếu hay không

“Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”

“Sao đạo trường Thiên Nguyên lại xuất hiện biến hóa như vậy?”

“Rốt cuộc tên Sở Cuồng Nhân này đã làm gì?”

“Mặc kệ, trước hết vẫn là để cho Thiên Tôn trong đó ra đi.”

Nhóm Đạo Chủ thấy cảnh này vô cùng nghi ngờ.

Sau đó bọn họ xuất thủ đưa Thiên Tôn trong đạo trường Thiên Nguyên ra ngoài, rất nhanh trong đạo trường chỉ còn lại một mình Sở Cuồng Nhân.

Hắn ngồi ngay ngắn trong đạo văn đạo trường, đạo văn Thiên Phạt trong cơ thể cũng cộng hưởng lẫn nhau, trong mơ hồ có xu thế dung hợp lại.

Nhóm Đạo Chủ vô cùng kinh ngạc.

Bọn họ cũng từng nghiên cứu lĩnh hội qua đạo văn bên trong đạo trường Thiên Nguyên, muốn thông qua cách này để hoàn toàn nắm giữ đạo trường Thiên Nguyên, nhưng rất nhiều năm vẫn không có thu hoạch.

Nhưng bây giờ Sở Cuồng Nhân lại dung hợp được những đạo văn này lại.

“Không được, nếu như còn để hắn dung hợp tiếp, thì cái đạo trường Thiên Đạo này sợ là cũng bị hắn lấy mất.”

“Hắn đây là đang đánh cắp sức mạnh đạo trường Thiên Ngyên.”

“Sao tiểu tử này có thể làm được vậy?”

Nhóm Đạo Chủ nghị luận ầm ĩ.

Đạo trường Thiên Nguyên vô cùng quan trọng, là một trong những bí cảnh quan trọng nhất của Thương Khung Tinh, cũng là thủ đoạn bọn họ dùng để khen thưởng nhóm Thiên Tôn.

Nếu cái này bị Sở Cuồng Nhân nắm được, bọn họ sẽ tổn thất rất lớn.

“Nhất định phải ngăn cản hắn.”

“Chỉ là, trên người của người này mang đạo văn Thiên Phạt, lúc này đang dung hợp với đạo văn đạo trường Thiên Nguyên, điều này với hắn mà nói có lẽ là một loại cơ duyên tạo hóa nào đó, nếu chúng ta ra tay ngăn cản có ổn không?”

“Đạo trường Thiên Nguyên sắp mất, không quan tâm được nhiều như vậy.”

“Từ trước tới nay Sở Cuồng Nhân là tu sĩ đầu tiên của Thương Khung Tinh nắm giữ Cứu Cực đế nguyên, hơn nữa còn có đạo văn Thiên Phạt, nếu như tùy tiện xuất thủ hủy cơ duyên tạo hóa của hắn, hắn sinh ra thù ghét với chúng ta thì làm sao?”

Một Đạo Chủ đột nhiên nói.

Sở Cuồng Nhân có tiềm lực quá lớn.

Tương lai sau khi trưởng thành có khả năng thao túng hai bên cục diện chiến trường ngoại vực, kết thúc trận chiến tranh kéo dài rất nhiều năm này.

Xảy ra thù ghét với dạng người này dù là đối với Sở Cuồng Nhân hay là đối với bọn họ đều không phải là một chuyện tốt.

“Tiểu tử này đang êm đẹp sao lại làm ra chuyện này.”

Một Đạo Chủ bất mãn nói.

“Liên hệ với những người còn lại, hỏi ý kiến của bọn họ xem.”

“Trước hết để cho Thiên Tôn còn lại rời đi.”

Ngưu Thiên Tôn, Hồ Phỉ với nhóm Thiên Tôn tụ tập lại một chỗ, nhìn Sở Cuồng Nhân trong đạo trường, toàn bộ đều cảm thấy không thể tưởng tượng nỏi.

“Vốn nghe nói là, Sở Cuồng Nhân này am hiểu tạo bất ngờ cho người khác, bây giờ xem ra là đúng thật.”

“Rốt cuộc hắn đã làm gì mới khiến cho đạo trường có phản ứng này?”

Lúc nhóm Thiên Tôn đang thảo luận thì đột nhiên giọng nói của Đạo Chủ vang lên, “Tất cả Thiên Tôn ra khỏi hành tinh Thiên Nguyên.”

Nhóm Thiên Tôn hai mặt nhìn nhau, bọn họ biết nhóm Đạo Chủ chuẩn bị dùng một loại biện pháp gì đó với Sở Cuồng Nhân.

Nhưng bọn họ cũng không có cơ hội để nhúng tay vào.

Bọn họ cũng có biết một chút về tầm quan trọng của đạo trường Thiên Nguyên, cho dù nhóm Đạo Chủ vì đạo trường mà quyết liệt với Sở Cuồng Nhân, cũng không có gì bất ngờ.

“Sở đạo hữu chính là trụ cột tương lai của chiến trường ngoại vực, lúc nhóm Đạo Chủ ra quyết định xin hãy khoan dung với hắn một chút.”

Hồ Phỉ cắn răng nói.

Đám người nghe thấy lời này rất bất ngờ, không nghĩ tới nàng lại đột nhiên cầu xin cho Sở Cuồng Nhân.

“Sách, chẳng lẽ tiểu hồ ly nhà ngươi thật sự vừa ý hắn.” Ngưu Thiên Tôn tấm tắc mấy cái, nhưng cũng lập tức trịnh trọng nói với Đạo Chủ: “Hồ ly nói không sai, Sở đạo hữu có thiên phú hơn người, tương lai nhất định có thể phát huy ra tác dụng rất lớn ở chiến trường ngoại vực, xin nhóm Đạo Chủ khoan dung.”

Những người còn lại liếc nhau cũng có mấy người lên tiếng.

Đạo Chủ trầm mặc, lạnh nhạt nói: “Chuyện này, chúng ta tự có quyết định, các ngươi rời đi trước đi.”

Đám người nghe vậy nhìn Sở Cuồng Nhân một cái, rời đi.

Chỉ chốc lát sau.

Trong hư không xuất hiện hai mươi bốn thân ảnh.

Những người này chính là hai mươi bốn vị Đạo Chủ của Thương Khung Tinh, bọn họ cũng là người luôn điều khiển thế cục của Thương Khung Tinh.

“Đạo trường Thiên Nguyên đúng là đã xảy ra dị biến.”

“Qủa thật là dung hợp với đạo văn của người này, sợ là không lâu nữa cái đạo trường Thiên Nguyên này không đổi chủ thì cũng bị hủy.”

“A, đạo trường Thiên Nguyên trước nay đều chưa thật sự thuộc về ai, sao có thể nói là đổi chủ được.”

“Được rồi, bây giờ phải làm sao, ra quyết định đi.”

Đầu tiên đám người nghiên cứu tình hình hiện tại của Sở Cuồng Nhân sau đó mới thảo luận nên xử lý chuyện này như thế nào.

Ánh mắt phần lớn Đạo Chủ đều hướng về ba người.

Đó là Huyền Hoàng Đạo Chủ, Vạn Pháp Đạo Chủ, Hạo Nguyệt Đạo Chủ, mà ba người này cũng là ba vị mạnh nhất trong hai mươi bốn Đạo Chủ.

“Đạo trường Thiên nguyên không thể có sai sót, ngăn hắn lại.”

Nam tử cao lớn mặc trường bào màu vàng óng từ tốn nói, người này chính là Huyền Hoàng Đạo Chủ trong ba đại Đại Chủ.

Nghe thấy lời này ánh mắt mọi người lóe lên một cái.

Bọn họ không ngờ đối phương lại quả quyết như thế.

“A, ta còn tưởng rằng phải giả bộ suy tính một chút chứ, không ngờ ngươi diễn cũng không thèm diễn, chỉ ước gì giết chết hắn.”

Một tiếng cười khẽ vang lên.

Vạn Pháp Đạo Chủ bên cạnh Huyền Hoàng Đạo Chủ mở miệng, trên người hắn mặc một bộ quần áo trắng, tướng mạo anh tuấn, có phong thái nho nhã phong lưu.

“Đạo trường Thiên Nguyên nhất định phải nằm trong tay chúng ta.”

Huyền Hoàng Đạo Chủ thản nhiên nói.

“Đừng nói dễ nghe như vậy, không phải ngươi thấy Sở Cuồng Nhân có thể có liên quan đến Hỗn Độn Đạo Chủ cho nên mới muốn giết hắn sao? Huyền Hoàng à, qua nhiều năm như vậy ngươi vẫn là bụng dạ hẹp hòi.”

Vạn Pháp Đạo Chủ cười nhạo nói.

Hắn nhìn thoáng qua Sở Cuồng Nhân, thản nhiên nói: “Sở Cuồng Nhân này có tiềm lực vô hạn, tương lai trưởng thành nhất định có thể trở thành lực lượng đắc lực cho chiến trường ngoại vực, ta tuyệt đối không cho phép ai thương tổn hắn ở trước mặt ta.”

“Vậy ngươi muốn trơ mắt nhìn đạo trường Thiên Nguyên thoát khỏi khống chế sao.”

“A, một cái đạo trường Thiên Nguyên với một phần lực lượng ảnh hướng đến thế cục của chiến trường ngoại vực, lựa chọn này, cần ta dạy ngươi sao?”

“Đây chẳng qua chỉ là tương lai, chuyện tương lai ai cũng không nói chắc được, ai biết được nửa đường hắn có thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn hay không, từ xưa đến nay, thiên tài nửa đường rơi xuống còn ít sao?” Huyền Hòang Đạo Chủ từ tốn nói.

“Chỉ cần ngươi đừng tiếp tục âm thầm giở trò, dưới sự che chở của ta hắn nhất định có thể trưởng thành đến cảnh giới Đạo Chủ.” Vạn Pháp Đạo Chủ nói.

“Nếu đã như vậy thì bỏ phiếu đi.”

Huyền Hoàng Đạo Chủ nói.

Vạn Pháp Đạo Chủ nghe vậy trong lòng trầm xuống.

Sau đó hắn nhìn về phía Hạo Nguyệt Đạo Chủ.

Đối phương trầm mặc một lúc, sau đó nói: “Đây là chuyện của Nhân tộc các ngươi, Đạo Chủ Yêu tộc ta giữ trung lập.

Hạo Nguyệt Đạo Chủ với ba Đạo Chủ Yêu tộc còn lại bỏ cuộc.

Bây giờ chỉ còn lại hai mươi Đạo Chủ.

“Bây giờ, ai không đồng ý ngăn cản Sở Cuồng Nhân xin giơ tay.”

Huyền Hoàng Đạo Chủ nói.

Giữa sân ngoại trừ Vạn Pháp Đao Chủ cũng chỉ có lác đác mấy người giơ tay lên, những người còn lại phần lớn là mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm.

Huyền Hoàng Đạo Chủ có thực lực mạnh nhất trong ba đại Đạo Chủ, quyền lực cũng là lớn nhất, trong hai mươi bốn Đạo Chủ có một nửa coi hắn như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.

“Tốt, kết quả rất rõ ràng, đạo trường Thiên Nguyên không thể có sơ xuất, bây giờ ra tay ngăn Sở Cuồng Nhân lại.”

Huyền Hoàng Đạo Chủ thản nhiên nói.

Nhưng đúng vào lúc này, một giọng nói trong trẻo lạnh lùng vang lên, “Há, bỏ phiếu biểu quyết à? Vậy không biết ta có quyền bỏ phiếu hay không?”