← Quay lại trang sách

Chương 734 Cứu cực ảo diệu, lĩnh hội đạo văn đạo trường Thiên Nguyên

Cửa lớn màu trắng ầm ầm mở ra.

Một cỗ khí tức huyền diệu khó giải khích khuếch tán ra, mọi người chỉ thấy ở trong cửa lớn một mảng trắng xóa, một thế giới khó có thể hình dung được.

“Đây là đạo trường Thiên Nguyên sao?”

“Nắm chắc thời gian, đi vào nhanh đi.”

Đám người Sở Cuồng Nhân hóa thành lưu quang lướt vào đạo trường Thiên Nguyên.

Mọi người đi vào một không gian trắng xóa.

Trong không gian này, dường như không có cái gì, nhưng cẩn thận cảm nhận lại thấy xung quanh có phân bố rất nhiều đạo văn huyền diệu.

Đạo văn này dường như bao hàm vạn vật thế gian, thậm chí là Khởi Nguyên Thế Giới.

“Ở trong không gian này, ta có cảm giác lĩnh ngộ của ta tăng nhanh rõ rệt hơn bất cứ lúc nào.

“Ta cũng vậy…””

“Nắm chắc thời gian, bắt đầu lĩnh hội đạo của bản thân đi.”

Nhóm Thiên Tôn bắt đầu ngồi xếp bằng.

Sở Cuồng Nhân cũng giống vậy.

Mười hai Thiên Tôn đều tự tìm chỗ để ngộ đạo.

Trong đây, Sở Cuồng Nhân có ngộ tính mạnh nhất, thậm chí vượt xa mười một Thiên Tôn còn lại, chỉ một lát đã tìm được cảm giác.

Thời gian dần trôi, hai ngày trôi qua.

Bên ngoài cơ thể của Sở Cuồng Nhân có đạo văn chuyển động, trình độ kỳ huyền diệu của hắn đúng là đã vượt qua cấp bậc cực hạn mà Thiên Tôn có thể đạt tới.

“Đây là… Cứu Cực ảo diệu?” Nhóm Đạo Chủ vẫn luôn chú ý tới đạo trường Thiên Nguyên hơi kinh ngạc.

“Vốn tưởng là người này mang Cứu Cực đế nguyên trên người đã là lần đầu tiên xuất hiện ở Nhân tộc rồi, không ngờ hắn còn có thể ngộ ra Cứu Cực ảo diệu ở giữa đạo trường Thiên Nguyên, đúng là làm cho người ta phải kinh ngạc.”

Một Đạo Chủ cảm thán từ đáy lòng nói.

Đạo Chủ còn lại cũng là thái độ này, cho tới bây giờ bọn họ đều chú ý tới sự trưởng thành của Sở Cuồng Nhân.

Chỉ là bọn họ không nghĩ đến tốc độ phát triển của đối phương còn vượt xa tưởng tượng của họ, bây giờ mới mấy năm, không chú ý một cái đã trở thành Thiên Tôn thậm chí có thể giết chết một Đạo Chủ.

Mặc dù Bạch Tuyệt Tâm sử dụng máu tươi Đạo Chủ cưỡng ép tăng lên tới cảnh giới Đạo Chủ nhưng nói thế nào thì cũng coi như là một Đạo Chủ.

Tuy Sở Cuồng Nhân có bản nguyên bí giới gia trì nhưng có thể giết chết được hắn cũng đủ làm cho bọn họ cảm thấy chấn động.

“Tên này là chứng đạo thành Đế ở trong Táng Đế Quan, sách, Táng Đế Quan đó là nơi phong ấn Hỗn Độn Đạo Chủ, cũng không biết Cứu Cực đế nguyên của hắn có liên quan gì đến Hỗn Độn Đạo Chủ không?”

Đúng lúc này một Đạo Chủ đột nhiên mở miệng nói.

Đạo Chủ còn lại nghe vậy trầm mặc.

“Được rồi, mặc kệ hắn có liên quan gì đến Hỗn Độn Đạo Chủ không, chuyện Hỗn Độn Đạo Chủ không nhắc lại nữa, miễn làm cho vị kia không vui.”

Một Đạo Chủ khác nói.

Bọn họ dường như có chút kiêng kị với Hỗn Độn Đạo Chủ.

Những người còn lại nghe vậy cũng không nói nữa.

“Chỉ dùng thời gian hai ngày đã ngộ ra Cứu Cực ảo diệu, còn tám ngày, cũng không biết người này còn có thể cho chúng ta niềm vui bất ngờ gì nữa đây.” Một Đạo Chủ đột nhiên có chút mong đợi nói.

“Tiếp tục xem đi.”

Trong đạo trường Thiên Nguyên.

Sau khi Sở Cuồng Nhân lĩnh ngộ được Cứu Cực ảo diệu, phát hiện bản thân mình đối với lĩnh hội đạo đã đạt đến một bình cảnh.

Dù có đạo trường Thiên Nguyên gia trì nhưng hắn muốn tiếp tục lĩnh hội cũng là vô cùng khó khăn, thế là lập tức tỉnh lại.

Hắn giơ tay lên, trong lòng bản tay có một mảng đạo văn đang chuyển động vòng quanh.

Đó là đạo của hắn hiện ra.

Lúc này lĩnh hội đạo của hắn chỉ kém Đạo Chủ một chút, cái kém này cũng chỉ là tu vi mà thôi.

Tu vi dễ làm, có Thể Thiên Địa Hồng Lô, chỉ cần cho tài nguyên vào đúng chỗ thì muốn tấn cấp lên Đạo Chủ cũng chỉ là hiển nhiên mà thôi.

Người ở bên ngoài nhìn vào, cao cao tại thượng, cảnh giới cao nhất của Thương Khung Tinh từ thời vạn cổ đến nay đối với Sở Cuồng Nhân cũng chỉ là vật trong lòng bàn tay.

“Việc lĩnh hội đạo ta đã không thua kém Đạo Chủ, chênh lệch về mặt tu vi thì đến lúc đó chỉ cần tìm tài nguyên thăng cấp lên là được rồi.”

“Còn thời gian tám ngày, cho dù lại lĩnh hội được thì chắc cũng không có tiến triển quá lớn, cái đạo trường Thiên Nguyên này làm ta hơi thất vọng.” Sở Cuồng Nhân khẽ gật đầu, trong mắt lộ vẻ thất vọng.

Hắn liếc nhìn Thiên Tôn còn lại.

Tất cả mọi người đều đang nắm chắc thời gian cẩn thận lĩnh hội đạo của bản thân.

Đâu có giống như Sở Cuồng Nhân còn có thời gian cảm khái.

“Còn tám ngày nữa, dù sao cũng phải tìm một chuyện để làm.”

Sở Cuồng Nhân tự lẩm bẩm.

Bỗng nhiên khóe mắt hắn liếc qua thấy được một góc đạo văn, đó là đạo văn như ẩn như hiện trong không gian trắng xóa.

Sở Cuồng Nhân có chút hứng thú, mặc niệm trong lòng, “Tiểu Ái, phân tích cho ta cái đạo văn trong đạo trường Thiên Nguyên này.”

“Dạ, chủ nhân.”

Tiểu Ái biết tuốt chi linh bắt đầu chuyển động, “Đang phân tích…”

Bên ngoài.

Nhóm Đạo Chủ vẫn luôn chú ý tới biến hóa trong đạo trường Thiên Nguyên đột nhiên phát hiện ra điều gì đó đều liếc nhau, hơi nghi ngờ.

“Các ngươi có cảm giác được gì không?”

“Cảm giác là lạ.”

“Hình như đạo trường Thiên Nguyên bị một loại lực lượng nào đó nhìn trộm? Tra không ra nguồn gốc của cỗ khác thường này, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”

Đám Đạo Chủ đột nhiên có hơi hoảng sợ.

Rất nhiều năm qua, bọn họ sừng sững ở trên đỉnh cao nhất của văn minh tu hành Thương Khung Tinh, rất ít xảy ra chuyện vượt khỏi tầm kiếm soát của mình.

Nhưng bây giờ, bọn họ khống chế đạo trường Thiên Nguyên lại xuất hiện khác thường mà bọn họ không thể hiểu được, điều này làm họ rất bất an.

“Tỉnh táo lại đi, đạo trường Thiên Nguyên là bí cảnh được Thiên Đạo truyền lại từ rất lâu đời, không phải muốn theo dõi là theo dõi được, đây có lẽ là khác thường do chính đạo trường Thiên Nguyên tạo ra cũng nên.”

Một Đạo Chủ từ tốn nói.

Nghe thấy lời này, mọi người đều gật đầu, hơi yên tâm.

Mà trong đạo trường Thiên Nguyên.

Sở Cuồng Nhân dùng chi linh biết tuốt phân tích đạo văn ẩn chứa trong đạo trường Thiên Nguyên lại có một phát hiện lớn.

Hắn phát hiện ra đạo văn này có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống với đạo văn Thiên Phạt đến kỳ diệu, ẩn chứa lực lượng Thiên Đạo.

“Lĩnh hội đạo văn này có thể làm cho đạo văn Thiên Phạt của ta cao hơn một bậc.” Sở Cuồng Nhân tự nhủ, trong mắt mang theo chờ mong.

Đạo văn Thiên Phạt là sức mạnh quan trọng để đối phó với chư thần.

Tuy rằng các cường giả trong chư thần đều ở trong phong ấn nhưng ai biết được tương lai có thể phá phong ấn đi ra hay không.

Cho nên, Sở Cuồng Nhân vãn luôn không ngừng nghiên cứu đạo văn Thiên Phạt, bây giờ sao có thể không động tâm với đạo văn đạo trường Thiên Nguyên này được?

Muốn làm thì làm ngay, hắn bắt đầu tìm hiểu đạo văn trong đạo trường.

Những đạo văn này vô cùng huyền diệu, thậm chí còn khó lĩnh hội hơn so với bản nguyên bí giới lúc trước.

Nhưng mà, Sở Cuồng Nhân cũng không dễ dàng từ bỏ.

Hắn tiến hành so sánh đạo văn Thiên Phạt với đạo văn trong đạo trường, dùng cách này để bắt đầu phân tích lĩnh hội đạo văn trong đạo trường.

Mới hai ngày hắn đã dần vào giai cảnh.

Kỳ hạn mười ngày sắp dến.

Một hôm toàn bộ đạo trường Thiên Nguyên đột nhiên chấn động lên, nhóm Thiên Tôn đang bế quan lĩnh hội đạo của mình đều bị kinh động.

“Xảy ra chuyện gì?”

“Sao đạo trường lại xuất hiện dị động…”

Nhóm Đạo Chủ cũng bị chuyện đột nhiên xảy ra dọa sợ.

Bọn họ thi nhau ra nhìn trộm, lại phát hiện, đạo văn từ xưa đến nay bất biến trong đạo trường Thiên Nguyên bắt đầu xuất hiện biến hóa.

Đạo văn vây quanh Sở Cuồng Nhân tự động xoay chuyển, mà bản thân Sở Cuồng Nhân cũng có rất nhiều đạo văn huyền diệu chuyển động ra, một cỗ thiên uy mệnh mông tràn ngập quấn quýt với đạo văn của đạo trường.

Giờ khắc này.

Thiên Đạo ở xa xa Thương Khung Tinh cũng xuất hiện cộng hưởng gì đó.