← Quay lại trang sách

Chương 739 Huyết sắc thương khung chiến, cho bọn họ một lễ vật lớn

Rất nhiều người biết chuyện Lạc Thủy tiếp quản cứ điểm số ba mươi mốt, đệ nhất nữ đế cổ kim đã dần trở về rồi.

“Lạc Thủy trở về, đồng thời tiếp quản cứ điểm số ba mươi mốt, không biết là tốt hay xấu, cũng không biết sẽ tạo thành trùng kích gì với bố cục bây giờ?”

“Nếu là cứ điểm chi chủ bình thường thì thôi đi, nhưng người này lúc trước là Lạc Thủy Đạo Chủ, hơn nữa còn là đệ tử đắc ý nhất của Hỗn Độn Đạo Chủ, không biết có thù oán gì với Huyền Hoàng Đạo Chủ.”

“Trước mắt là Huyết tộc, hi vọng bọn họ có thể bỏ xuống ân oán.”

“Ừm, cũng chỉ mong như thế.”

“Nhưng dựa vào tính tình của Huyền Hoàng Đạo Chủ, khả năng sao?”

Trên một hành tinh nào đó.

Huyền Hoàng Đạo Chủ nhìn về phía cứ điểm nơi xa, trong mắt lướt qua một vệt băng lãnh, “Hay cho một tên Lạc Thủy, vừa về đã giết Vô Hận Thiên Tôn, ngươi đang muốn ra uy với ta sao.”

Hiện tại Lạc Thủy chỉ là Thiên Tôn, không có uy hiếp lớn với hắn ta.

Mà hắn ta cũng biết, cho dù Lạc Thủy đang khôi phục Đạo Chủ cảnh, cũng sẽ không tùy tiện ra tay với hắn ta, ít nhất bị Huyết tộc uy hiếp, nàng tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện hao tổn chiến lực đỉnh phong của Thương Khung tinh.

Nhưng như vậy không có nghĩa là mình có thể gối cao không lo.

“Một khi Lạc Thủy trở thành Đạo Chủ, chắc chắn sẽ đi cứu Hỗn Độn Đạo Chủ, cộng thêm Vạn Pháp Đạo Chủ... Đến lúc đó, tại Thương Khung tinh, quyền lên tiếng của ta sẽ giảm mạnh, chuyện này không thể xảy ra được.”

“Lạc Thủy, Hỗn Độn... Còn có Nhân Vương!”

“Vì sao, vì sao các ngươi lại âm hồn bất tán như thế!”

Huyền Hoàng Đạo Chủ thầm nói.

Bây giờ địa vị của hắn ta tại Thương Khung tinh là chí cao vô thượng, tại chiến trường vực ngoại, trong hai mươi tư Đạo Chủ có gần một nửa người coi hắn ta như thiên lôi sai đâu đánh đó, vạn vạn tu sĩ thương khung trong tám mươi mốt cứ địa cũng do hắn ta điều động.

Hắn ta tuyệt đối không cho phép có người phá hỏng tất cả.

“Ngoại trừ Lạc Thủy, mấy tên thiên hình giả, ngày xưa là thân vệ của Nhân Vương kia nữa, ta cũng phải nghĩ biện pháp đối phó mới được.”

Huyền Hoàng Đạo Chủ nhớ tới cảnh tượng thiên hình giả bảo vệ Sở Cuồng Nhân lúc trước.

Khí diễm kia trực tiếp đè qua rất nhiều Đạo Chủ.

Càng khiến hắn ta đứng ngồi không yên.

Một khi đám người thiên hình giả hoàn toàn khôi phục thực lực, liên thủ với Lạc Thủy và Hỗn Độn Đạo Chủ, hắn ta càng không có ưu thế.

“Đối phó thiên hình giả, có lẽ bọn họ là binh khí tốt nhất...” Huyền Hoàng Đạo Chủ nhìn về phía Thương Khung tinh xa xôi, nỉ non nói.

Một bên khác.

Trong cứ điểm số ba mươi mốt.

Phủ Tướng Quân, Sở Cuồng Nhân đang ngồi xếp bằng, lĩnh hội đạo văn thiên phạt sau khi dung hợp với đạo văn của Thiên Nguyên đạo trường.

Hiện tại đạo văn thiên phạt của hứn càng hoàn mỹ hơn trước, mang đến cho hắn cảm giác, càng thêm tiếp cận Thiên Đạo.

“Thiên Đạo chi lực sao? Có ý tứ.”

“Trong trạng thái lúc trước, tương liên với Thiên Đạo, dường như đã hòa làm một thể, tạm thời gọi là trạng thái Hợp Đạo đi, một khi tiến vào trạng thái Hợp Đạo, mượn nhờ Thiên Đạo chi lực, chiến lực sẽ mạnh đến trình độ nào?”

Sở Cuồng Nhân có chút chờ mong.

Trạng thái Hợp Đạo, cứu cực ảo diệu, Tinh Thần Bất Diệt Thể, thời gian tạm dừng... Lúc này Sở Cuồng Nhân có rất nhiều át chủ bài.

Hắn cảm giác, Đạo Chủ đến đây cũng bị hắn chém giết!

“Phải tìm Đạo Chủ đánh một trận!”

Sở Cuồng Nhân có chút nóng lòng muốn thử.

Còn Thiên Tôn đã không tạo thành bất cứ uy hiếp gì với hắn.

Lúc này, la bàn truyền tin bên hông hắn bỗng nhiên chấn động.

Một tin tức truyền đến.

“Ha, là Nguyệt Chiếu Vô.”

Sở Cuồng Nhân hơi kinh ngạc.

Nguyệt Chiếu Vô là một vị Thiên Tôn Huyết tộc trước đó không lâu bị hắn dùng Ngự Hồn Nô Ấn khống chế, hắn tạm thời để đối phương ẩn giấu trong Huyết tộc.

Nhưng lúc này, đối phương lại truyền tin tức đến.

“Bạch chi thị tộc Huyết Vương, đã hạ đạt lệnh truy sát chủ nhân, mặt khác, Huyết tộc đang tập kết đội quân, đại chiến sắp xảy ra...”

Tin tức không nhiều, nhưng đủ khiến Sở Cuồng Nhân coi trọng.

Nhất là câu nói phía sau.

Đại chiến sắp xảy ra, Huyết tộc muốn làm ra động tác lớn.

Coong coong coong...

Ngay khi Sở Cuồng Nhân đanh suy tư.

Trong cứ điểm đột nhiên vang lên tiếng chuông.

Ánh mắt hắn run lên.

“Tiếng chuông này là... Điềm báo của huyết sắc thương khung chiến!”

Huyết sắc thương khung chiến.

Đây là chiến dịch tàn khốc nhất trong chiến trường vực ngoại, cũng là trận chiến Huyết tộc tập kết quân đội với quy mô lớn, khai hỏa chiến dịch.

Mỗi lần huyết sắc thương khung chiến nổi lên, đối với Thương Khung tinh đều là một trận tai nạn, số lượng tu sĩ chết đi đều lấy trăm triệu làm đơn vị.

Trong mười nguyên niên này, chỉ có bảy lần huyết sắc thương khung chiến.

Mà bảy trận chiến này, số lượng tu sĩ tử vong của Thương Khung tinh không có thống kê chính xác, nhưng cũng có khoảng một trăm hai mươi tỷ người chết đi!!

Mà bây giờ, huyết sắc thương khung chiến lần thứ tám, sắp khai hỏa!

“Đại chiến chân chính, sắp xảy ra!”

Sở Cuồng Nhân hít sâu một hơi, hắn đi ra cửa phòng, nhìn thấy trên mặt mỗi binh lính trong phủ Tướng Quân đều tràn đầy vẻ ngưng trọng, cũng có một vài tân binh mới gia nhập lộ ra vẻ sợ hãi.

Phủ Tướng Quân, trong đại sảnh.

Lạc Thủy mới nhậm chức đang thông qua một loại thủ đoạn truyền tin nào đó họp hội nghị quân sức với tướng quân của tám mươi cứ điểm còn lại, thương lượng các hạng mục công việc đề phòng tiếp theo, mà trận hội nghị này đã tiến hành ba ngày ba đêm.

Lạc Thủy có chút nhức đầu ngồi trên ghế, “Vừa mới nhậm chức đã gặp huyết sắc thương khung chiến, a, vận khí này đúng là không ai bằng.”

Lúc này, Sở Cuồng Nhân đi đến.

“Thế nào?”

“Trận chiến này bắt buộc phải làm, chuẩn bị sẵn sàng đi, ta đã để mỗi vị thống lĩnh đi xuống điều khiển binh tướng, các cứ điểm khác cũng đã chuẩn bị rồi.” Lạc Thủy từ tốn nói.

“Huyết tộc, tới bao nhiêu người?”

“Đây là hình ảnh từ tiền tuyến truyền về.”

Lạc Thủy cong ngón tay búng ra.

Một điểm sáng bay lượn ra, huyễn hóa ra một màn sáng.

Mà trong màn sáng, có từng chiếc chiến thuyền đứng chỉnh tề trong vũ trụ u tịch băng lãnh, lít nha lít nhít, nhiều vô số kể.

Từ chiến thuyền nhỏ mấy trăm mét cho đến chiến thuyền lớn mấy vạn mét đều có, ít cũng có vài chục vạn chiếc.

Mà tu sĩ Huyết tộc ở bên trên càng nhiều không kể xiết.

“Đây chỉ là đội quân tiên phong của Huyết tộc mà thôi, phía sau không biết còn bao nhiêu người nữa, trận chiến này... Rất khó khăn.”

Ánh mắt Lạc Thủy ngưng trọng nói.

“Vậy lúc nào sẽ đến.”

“Mười ngày sau!”

Tại cứ điểm số ba mươi mốt.

Vô số tu sĩ tề tụ ở biên giới bích chướng cứ điểm.

Trong đó dẫn đầu chính là Lạc Thủy.

Đế niệm của nàng phun trào, phát hiện đội quân của Huyết tộc đã đế mấy chục vạn dặm bên ngoài cứ điểm, khoảng cách này đã rất gần.

Một số Đế giả, Thiên Tôn, trong mấy hơi thở là có thể vượt qua.

Bên cạnh Lạc Thủy, Sở Cuồng Nhân cũng đã nhận ra tu sĩ Huyết tộc tới gần, bỗng nhiên ý tưởng đột phát, cười nhạt nói: “Nữ đế, không bằng chúng ta cho đội quân tiên phong này một lễ vật lớn đi, như thế nào?”

“Ha, ngươi có ý kiến gì?”

“A.”

Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng, sau đó đưa tay, Đế khí dồi dào phun trào, một chưởng đánh ra.

Mà chưởng khí hoành không này lại biến mất trong hư không.

Ở phía xa, đội quân Huyết tộc đang trùng trùng điệp điệp tiến đến cứ điểm số ba mươi mốt, nhưng đột nhiên, một đạo chưởng khí từ trên trời giáng xuống!

Ầm vang một tiếng, lượng lớn kình khí càn quét trong hư không vũ trụ, mấy chục chiếc chiến thuyền giống như pháo hoa, liên tiếp nổ tung!

Hàng vạn tu sĩ Huyết tộc vẫn lạc tại chỗ.

“Địch tập, địch tập!!”

Trong Huyết tộc, một tên Thiên Tôn hét lớn một tiếng.

Đế niệm của hắn ta tảo động, nhưng lại không phát hiện nửa bóng người.

“Cỗ ba động vừa rồi là... ba động không gian?”