Chương 738 Treo ngược đám Thiên Tôn lên, cứ điểm đổi chủ
“Trận chiến này, các ngươi ở một bên chờ xem đi.”
Sở Cuồng Nhân đứng cách đó không xa, từ tốn nói.
Mà hai người Lạc Thủy, Vô Hận Thiên Tôn đã tiến nhập hư không đánh một trận, tiểu thế giới của bọn họ bạo phát, rung chuyển hư không.
Trận chiến này, vô cùng kịch liệt.
Một người là bán Đạo Chủ, một người là Đạo Chủ chuyển thế.
Sở Cuồng Nhân cũng đang quan sát trận chiến này, một khi Lạc Thủy rơi vào hạ phong, hắn sẽ động thủ, nhưng Lạc Thủy không hổ là đệ nhất nữ đế cổ kim chuyển thế chi thân, mặc dù tu vi kém xa Vô Hận Thiên Tôn, nhưng dựa vào cảm ngộ đạo của Đạo Chủ lúc trước, lại đánh ngang tay với đối phương.
Thậm chí trong lúc mơ hồ còn có xu thế áp chế đối phương.
“Xem ra, ta không cần ra tay nữa.”
Sở Cuồng Nhân cười nhạt nói.
Mà ở một bên, các Thiên Tôn của cứ điểm ba mươi mốt nhìn thấy tướng quân nhà mình rơi xuống hạ phong, muốn xông vào trong hư không giúp đỡ.
Nhưng có Sở Cuồng Nhân ở một bên, bọn họ căn bản không thể xuống tay.
Mấy vị Thiên Tôn liếc nhau.
“Giải quyết người này trước lại nói.”
“Không sai, lên.”
Mấy vị Thiên Tôn bay về phía Sở Cuồng Nhân, từng tiểu thế giới của Thiên Tôn bạo phát, bao phủ Sở Cuồng Nhân.
Các loại ảo diệu cũng khóa chặt hắn.
“Tham Long Thủ!”
“Thần Quang Kiếm Quyết!”
“Sát Quyền, Chấn Hoàn Vũ!!”
Thiên Tôn ảo diệu chi lực, rung chuyển hơn phân nửa cứ điểm.
Vô số tu sĩ chấn động theo.
Mà Sở Cuồng Nhân bị tiểu thế giới của Thiên Tôn khóa chặt, cũng bị ảo diệu nhằm vào vẫn đứng bất động tại chỗ, mặc cho những ảo diệu đánh tới.
Chỉ thấy hắn nhẹ nhàng nâng tay, đạo văn vô cùng huyền diệu xen lẫn, hình thành một lốc xoáy to lớn, thu nạp tất cả ảo diệu chi lực.
“Đã bảo các ngươi ngoan ngoãn rồi, nghe không hiểu sao?”
Sở Cuồng Nhân đạm mạc nói, tiếp theo bàn tay chấn động, ảo diệu chi lực bị thu nạp vào, oanh một cái bắn ngược về phía mấy vị Thiên Tôn kia.
Oanh, oanh, oanh!
Vài tiếng bạo nổ vang lên, mấy vị Thiên Tôn bay ngược ra ngoài.
“Ảo diệu này là chuyện gì vậy?”
“Cực phẩm ảo diệu? Không, sợ là phía trên cực phẩm!!”
“Cứu cực ảo diệu!!”
Đồng tử các Thiên Tôn kịch liệt run rẩy lên.
Ảo diệu, vô số Đế giả cả đời cũng không thể nghiên cứu ra được, mà cứu cực ảo diệu, từ xưa đến nay, từ khi Thương Khung tinh có bắt đầu có lịch sử tu hành, cũng không có bao nhiêu người tìm ra được!
Hiện tại, lại có một loại cứu cực ảo diệu xuất hiện trước mắt bọn họ.
“Còn tiểu thế giới của các ngươi nữa, vận dụng quá thô ráp, để ta đến dạy các ngươi đi.” Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói.
Chỉ thấy hắn vỗ tay một cái.
Trong hư không, bỗng nhiên có từng sợi xiềng xích màu tím nhạt bay ra, xiềng xích này từ Đế khí thuần túy nhất ngưng tụ thành, được Không Gian Bàn Vận Thuật vận chuyển, có thể tự do đi trong hư không.
Nhưng đây không phải chỗ mạnh nhất của xiềng xích này, chỗ kinh khủng nhất là phía trên xiềng xích ẩn chứa tiếu thế giới của Sở Cuồng Nhân!
Một chiêu này, được Sở Cuồng Nhân đặt tên là Thế Giới Chi Khóa!
Sưu, sưu, sưu...
Thế giới màu tím chi khóa xuyên thẳng qua hư không, các Thiên Tôn căn bản không thể nắm được quỹ tích vận hành, có chút luống cuống.
“Đây rốt cuộc là thứ quỷ gì vậy?”
“Đáng chết...”
Xiềng xích xuyên thẳng qua, trong chốc lát đã trói chặt tứ chi của mấy vị Thiên Tôn, treo bọn họ giữa không trung, không thể động đậy.
Tình cảnh này, khiên toàn bộ tu sĩ trong cứ điểm tim đập nhanh không thôi.
“Trời ạ, đây chính là Thiên Tôn a.”
“Thiên Tôn lại bị treo giữa không trung, làm sao có thể?”
“Người trẻ tuổi kia là ai?”
“Ta biết hắn, hắn là Sở Cuồng Nhân, xếp thứ ba mươi mốt trên chiến bảng, chiến công một trăm triệu!!”
“Cái gì?! Chiến công một trăm triệu! Đại tướng quân của cứ điểm chúng ta cũng chỉ có bảy mươi triệu mà thôi, chiến công của hắn lại là một trăm triệu?!”
“Sở Cuồng Nhân... Đúng là hắn.”
Các tu sĩ trong cứ điểm nghị luận ầm ĩ.
Sở Cuồng Nhân không thèm quan tâm, mấy vị Thiên Tôn bị hắn dùng tiểu thế giới treo giữa không trung, căn bản không có sức chống cự, mà trong hư không, trận chiến giữa Lạc Thủy và Vô Hận Thiên Tôn cũng dần đi đến bước cuối cùng.
Lạc Thủy dựa theo cảm ngộ đạo vượt xa Vô Hận Thiên Tôn mà ngăn chặn hắn ta, sau khi bắt được cơ hội, trong tay bỗng nhiên xuất hiện một thanh trường đao màu đen, xẹt qua đầu Vô Hận Thiên Tôn.
Xoẹt một tiếng, đầu thân tách rời!
Đầu của Vô Hận Thiên Tôn bay lên rất cao.
Trường đao trong tay Lạc Thủy vung ra, tiếp được cái đầu kia, ánh mắt đạm mạc nói: “Không có đầu, ta có thể sống, nhưng ngươi... Không được.”
Lời nói rơi xuống, Đế khí phun trào.
Cái kia đầu, hóa thành sương máu nổ tung!
Vô Hận Thiên Tôn, vẫn lạc!
Mà sau khi chém giết cừu địch xong, Lạc Thủy đi ra hư không.
Nàng cũng nhìn thấy đám Thiên Tôn bị tiểu thế giới treo giữa không trung, trong mắt lộ ra một vệt dị sắc.
“Ngươi vận dụng tiểu thế giới, rất cao minh.”
“Tạm được.”
Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng.
Mấy vị Thiên Tôn nhìn thấyVô Hận Thiên Tôn bị giết, một người trong đó giận dữ nói: “Các ngươi chết chắc!! Vô Hận Thiên Tôn là đồ đệ của Huyền Hoàng Đạo Chủ, các ngươi giết hắn, toàn bộ chiến trường vực ngoại sẽ không có chỗ cho các ngươi đặt chân đâu, các ngươi chờ chết đi!!”
Nghe thấy hắn ta kêu gào, Lạc Thủy cũng không thèm để ý.
Lúc này, nơi xa bỗng nhiên có đám mây màu bàng phun trào, chỉ thấy trong đám mây, bỗng nhiên có một đạo thân ảnh màu vàng hiện lên.
Đó là một nam tử tay cầm ngọc lệnh màu vàng, đầu đội mũ miện.
Nhìn thấy hắn ta, đám Thiên Tôn bị treo lên kia cười ha ha.
“Là sứ giả của Đạo Chủ.”
“Sứ giả của Đạo Chủ tới, các ngươi chết chắc rồi.”
Nam tử đi đến không trung, nhìn thoáng qua mấy vị Thiên Tôn bị treo lên kia, sau đó lập tức dời mắt, cao giọng nói: “Theo pháp chỉ của Đạo Chủ, từ nay về sau, cứ điểm số ba mươi mốt do Lạc Thủy chưởng khống, tất cả binh lính trong cứ điểm, phải nghe theo sự điều khiển của nàng, không được sai sót...”
Pháp chỉ này vừa ra, tất cả mọi người mơ hồ.
Phản ứng đầu tiên của bọn họ chính là, Lạc Thủy là ai?
Nhưng sau đó, bọn họ lại nhìn về phía Lạc Thủy.
Không thể nào, không thể nào...
Không phải là gia hỏa này chứ?!
“Lạc Thủy tướng quân, chúc mừng.” Sứ giả của Đạo Chủ nhìn về phía Lạc Thủy cười nhạt nói, triệt để chứng nhận phỏng đoán của mọi người.
Nhất là mấy vị Thiên Tôn kia càng há to miệng, trừng lớn hai mắt, gương mặt không thể tin được.
Đối phương giết Vô Hận Thiên Tôn, chẳng những không có chuyện gì, còn trở thành chủ nhân mới của cứ điểm số ba mươi mốt, người lãnh đạo trực tiếp của bọn họ, chuyện này có thể vô lý hơn nữa không?
Nhưng sự thật bày ra trước mắt, không cho phép bọn họ không tin.
Bọn họ cũng rõ ràng.
Rất có thể bối cảnh của Lạc Thủy còn kinh khủng hơn Vô Hận Thiên Tôn, nếu không, nàng không thể làm ra những chuyện này được.
“Sở Cuồng Nhân, thả bọn họ ra đi.”
Lạc Thủy nói ra.
“Được.”
Sở Cuồng Nhân vỗ tay, thế giới khóa lập tức biến mất.
Mà mấy vị Thiên Tôn khôi phục tự do, nhìn Lạc Thủy, ánh mắt vô cùng phức tạp, có nghi hoặc, có rung động.
Đạo Chủ đã truyền đến pháp chỉ, kết cục đã định, bọn họ cũng không thể phản bác cái gì, chỉ có thể ngoan ngoãn nhận mệnh.
“Chúng ta bái kiến tướng quân!”
Các Thiên Tôn đi đến trước mặt Lạc Thủy, khom mình hành lễ, trong lòng không khỏi có chút bất định, vị tướng quân này sẽ không trách tội bọn họ vì hành động vừa rồi chứ?
Lạc Thủy nhìn bọn họ một cái, thản nhiên nói: “n oán của ta và Vô Hận Thiên Tôn sẽ không dính dáng đến những người khác, các ngươi vẫn là thống lĩnh trong phủ Tướng Quân như trước, sau này làm tốt bổn phận của mình là được.”
“Tạ tướng quân tha thứ.”
Trong lòng mấy vị Thiên Tôn đều nhẹ nhàng thở ra.
Sau đó, Lạc Thủy nhìn về phía sứ giả của Đạo Chủ, thản nhiên nói: “Thay ta trở về đa tạ Vạn Pháp, phần đại lễ này, ta nhận.”
Trong hai mươi tư Đạo Chủ, người nàng tương đối quen thuộc và tín nhiệm, cũng chỉ có Vạn Pháp Đạo Chủ.
“Tướng quân khách khí, vậy ta xin cáo từ trước.” Sứ giả của Đạo Chủ truyền xong pháp chỉ liền rời đi.