← Quay lại trang sách

Chương 752 Chém giết Bạch Vương, có mạnh hơn sao?

Tiên pháp!

Tiên nhân dùng đạo pháp!!

Bạch Vương khiếp sợ nhìn Sở Cuồng Nhân, đồng tử điên cuồng run rẩy!

Sở Cuồng Nhân nghe thấy hắn ta nói vậy, lại trầm ngâm một chút.

Văn minh tiên pháp?

Toàn bộ tinh hệ Tử Kim?

Đây là lần đầu tiên hắn nghe được danh từ này.

Bạch Vương nhân dịp hắn trầm ngâm, đã dùng hết lực lượng toàn thân, phóng về phía ngoài kết giới màu vàng, đúng là muốn chạy trốn!!

Dù đã thiêu đốt huyết nguyên chi lực, hắn ta cũng không có chiến ý nữa.

Bất Tử chi thân?!

Thiên Đạo chi lực?!

Hiện tại, lại lộ ra một môn tiên pháp!!

Bạch Vương thề, qua nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên hắn ta gặp một tên quái thai không thể dùng lẽ thường để cân nhắc như thế!!

Lúc trước nhất định đầu hắn ta bị nước vào rồi mới nghĩ cách đối phó Sở Cuồng Nhân, hiện tại, hắn ta chỉ muốn cách Sở Cuồng Nhân càng xa càng tốt.

Chỉ thấy hắn ta hóa thành lưu quang, phóng về phía kết giới.

Lúc sắp đến kết giới, hắn ta lấy ra một khối ngọc lệnh ném ra ngoài.

Đó là tin vật ra vào kết giới.

“A, muốn đi, hiện tại không cảm thấy muộn rồi sao?”

Sở Cuồng Nhân đạm mạc nói.

Chỉ thấy hắn đưa tay, Thiên Đạo chi lực lưu chuyển, kết hợp với đạo văn Đế khí, hóa thành thế giới màu tím chi khóa nhanh chóng lướt tới.

...

Bên ngoài kết giới màu vàng.

Lực lượng Thiên Đạo xuất hiện, các Đạo Chủ dừng tay.

Lúc này, một bóng người từ trong kết giới màu vàng lao ra.

Mà nhìn thấy thân ảnh này, vẻ mặt đám Huyết Vương vui vẻ.

“Là Bạch Vương!”

“Ha ha, là Bạch Vương đi ra, xem ra hắn đã thành công đánh chết Sở Cuồng Nhân, quả nhiên, sao tên kia có thể là đối thủ của Bạch Vương được.”

Đám Huyết Vương cười ha ha một tiếng.

Nhìn lại các Đạo Chủ của Thương Khung tinh, sắc mặt trầm xuống.

Đáng chết!

Chẳng lẽ Sở Cuồng Nhân đã chết rồi?!

Vạn Pháp Đạo Chủ có muốn rách cả mí mắt.

Đây chính là lực lượng sẽ chi phối đến cục diện chiến trường vực ngoại trong tương lai a!!

“Không đúng!”

“Vẻ mặt Bạch Vương có chút không đúng.”

Bỗng nhiên, Minh Vương phát hiện cái gì.

Chỉ thấy Bạch Vương đi ra, nhưng khí tức hỗn loạn, sắc mặt mang theo bối rối, giống như đang... Chạy trốn!

Bạch Vương, đang chạy trối chết!!

“Cứu ta!!”

Bạch Vương hốt hoảng hét lớn một tiếng.

Nhưng không chờ đám người Minh Vương có động tác gì, vài sợi xiềng xích màu tím đã từ trong kết giới màu vàng vọt ra.

Trên xiềng xích có đạo văn lưu chuyển, vô cùng huyền diệu.

Xiềng xích màu tím kia lấy tốc độ cực nhanh đuổi theo Bạch Vương, quấn chặt hắn ta, sau đó kéo hắn ta vào trong kết giới màu vàng.

Mà dựa vào cảnh giới Đạo Chủ của Bạch Vương, lại không có cách nào phản kháng!

“Cứu ta!! Nhanh cứu ta!”

Bạch Vương hô to với đám người Minh Vương.

Đám người Minh Vương cũng lập tức có động tác, bọn họ xuất thủ muốn công kích xiềng xích, nhưng rõ ràng đám người Vạn Pháp Đạo Chủ sẽ không cho bọn họ cơ hội này.

“Muốn cứu người, không có cửa đâu.”

“Ha ha, xem ra, Bạch Vương sắp chết rồi!”

Vẻ mặt Vạn Pháp Đạo Chủ, Ngưu Ma Đạo Chủ phấn chấn.

Mặc dù bọn họ không biết bên trong kết giới màu vàng kia đã xảy ra chuyện gì, nhưng thấy Bạch Vương ăn thiệt thòi, cũng có thể đoán được Sở Cuồng Nhân chiếm thế thượng phong.

Cho nên, bọn họ không có khả năng để đám người kia nhúng tay.

“Đáng giận...” Minh Vương trơ mắt nhìn Bạch Vương bị xiềng xích kéo vào kết giới, cuối cùng đã xác định cỗ bất an trong lòng kia không phải ảo giác.

Sở Cuồng Nhân, rốt cuộc đang làm cái gì?! Lại khiến một vị Đạo Chủ hoảng sợ như vậy, thậm chí không để ý đến hình tượng lớn tiếng kêu cứu.

Trong kết giới màu vàng.

Sở Cuồng Nhân điều khiển thế giới khóa kéo Bạch Vương trở về.

“Ngươi muốn chạy trốn, đã quá muộn rồi!”

Hắn nhẹ nhàng nâng tay, sau lưng, Vạn Đạo pháp tướng cao một trăm ngàn trượng dung hợp với Thiên Đạo chi lực bay lên không trung, đánh một chưởng về phía đối phương.

Bạch Vương rống giận thôi động toàn lực, nhưng vẫn bị một chưởng này đánh bay ra ngoài, trực tiếp nện trên kết giới.

Trên người hắn ta vẫn bị thế giới khóa quấn chặt, căn bản không thể tránh thoát.

Oanh, oanh, oanh!

Sau lưng Sở Cuồng Nhân, Vạn Đạo pháp tướng liên tiếp oanh ra.

Đạo văn trên ngươi Bạch Vương không ngừng phá nát, nổ tung!

Rất nhanh, thân thể hắn ta đã gần như sụp đổ.

Dựa vào thực lực của Bạch Vương, vốn không đến mức bại nhanh như vậy, nhưng hiện tại hắn ta đã bị tầng tầng lớp lớp át chủ bài của Sở Cuồng Nhân dọa cho phát ngốc, ý chí chiến đấu đã bị Huyễn U Thất Tình Khúc mài mòn hết.

Vì vậy mới khiến một vị Đạo Chủ như hắn ta, chỉ có thể bị động bị đánh!

Chỉ chốc lát.

Đế khu của Bạch Vương sụp đổ, đã hấp hối.

Sở Cuồng Nhân đưa tay nắm cái búa của Bạch Vương, đi về phía đối phương, con ngươi đạm mạc không có chút tình cảm nào.

Một đạo búa ảnh lóe lên.

Đệ nhất Vương giả của Huyết tốc... Vẫn lạc!

...

Bên ngoài kết giới màu vàng.

Huyết Vương và đám Đạo Chủ của Thương Khung tinh đang không ngừng chém giết.

Nhưng đột nhiên, kết giới màu vàng bị một cỗ lực lượng vô cùng mênh mông trùng kích, sau đó, kết giới màu vàng xuất hiện vô số vết rách.

Ầm vang một tiếng, toàn bộ kết giới hóa thành vô số ánh sáng tiêu tán!

Một thân ảnh màu trắng chậm rãi đi ra.

Người kia dáng người thon dài, áo trắng như tuyết, tóc đen phấp phới, tuấn dật tuyệt luân, trong lúc giơ tay nhấc chân đều có thiên uy sâu không lường được!

“Sở Cuồng Nhân!!”

“Mau nhìn, trong tay hắn chính là... Bạch Vương!”

Chỉ thấy Sở Cuồng Nhân đạp không mà đến.

Mà trong tay hắn, mang theo một cái... Đầu!

Chính là Bạch Vương!

Sở Cuồng Nhân, giết Bạch Vương!

Mặc dù mấy vị Huyết Vương sớm có đoán trước, nhưng khi bọn họ chính mắt nhìn thấy cảnh này, vẫn không nhịn được cảm thấy rung động.

Sở Cuồng Nhân, thật sự chém giết một vị Đạo Chủ!!

“Ha ha ha! Ta đã nói Sở đạo hữu có thể phản sát Đạo Chủ, các ngươi còn không tin, bây giờ đã nhìn thấy chưa.” Ngưu Ma Đạo Chủ cười to nói.

Mặc dù vừa rồi là hắn ta khoác lác.

Nhưng bây giờ, căn không ai có thể phản bác hắn ta.

Sự thật đã bày ra trước mắt mọi người.

Sở Cuồng Nhân đi đến trước mặt đám Huyết Vương, ném cái đầu trong tay ra ngoài, đánh ra một đạo kình khí.

Ngay trước mặt mấy vị Huyết Vương, đánh đầu Bạch Vương thành bột mịn.

“Người này quá yếu, trong các ngươi có ai mạnh hơn không?”

Sở Cuồng Nhân đạm mạc nói.

Đám Huyết Vương nhìn hắn, ánh mắt kinh nghi bất định.

Người này là thế nào?

Vì sao lại có ba động Thiên Đạo, còn nữa, hắn và Bạch Vương thật sự đã đánh một trận sao? Vì sao trên người lại không có một chút thương tổn.

Thậm chí, ngay cả y phục cũng không bị tổn hại.

Thân hình sạch sẽ, không nhuốm bụi trần.

Điều này nói rõ cái gì?

Nói rõ Vương Liên không có thực lực thương tổn đến một góc áo của đối phương!

Trong đầu đám người Minh Vương hiện lên vô số suy nghĩ, càng nghĩ càng cảm thấy Sở Cuồng Nhân quá đáng sợ, không ngờ hắn lại có thể tuỳ tiện chém giết Đạo Chủ?!

“Lui!!”

Minh Vương khẽ quát một tiếng, lập tức dẫn người nhanh chóng nhanh rời đi.

Sở Cuồng Nhân thấy thế cũng không đuổi theo.

Bởi vì hắn đã tiêu hao vô cùng lớn, bây giờ một vị bán Đạo Chủ đến, hắn cũng phải tốn sức mới đánh được.

Đừng nói đến chuyện đuổi theo giết một đám Đạo Chủ.

“Xem ra lừa gạt qua rồi.”

Sở Cuồng Nhân thầm nói.

Không sai.

Tư thái bây giờ của hắn đều là giả vờ.

Uy áp của Thiên Đạo đúng là không giả, nhưng chỉ có uy thế, một thân bạch y sạch sẽ này là lấy từ trong giới chỉ ra thay.

Còn chuyện trên người không có thương tổn.

Có Bất Tử chi thân, thì có thương tổn gì chứ?

Mà đây cũng là chuyện quan trọng nhất nhất, đám Huyết Vương nhìn thấy trên người hắn không có vết thương nào mới cảm thấy thực lực của hắn rất khủng bố.

Nhưng lông tóc không hao tổn gì chém giết Bạch Vương.

Tỉ mỉ nghĩ lại, bọn họ sẽ biết, nếu mình thật sự mạnh như vậy, cũng sẽ không đánh với Bạch Vương một ngày.

Có điều lúc này bọn họ đã bị cái chết của Bạch Vương dọa sợ, không nghĩ nhiều như vậy.

Dù nói thế nào, Sở Cuồng Nhân chém giết Đạo Chủ là chuyện chắc chắn một trăm phần trăm, điểm này đã khiến bọn họ vô cùng kiêng kị rồi.