← Quay lại trang sách

Chương 1468 Đường Quan âm, lai lịch của Thạch Anh, trận chiến của nhân cách

Sở Cuồng Nhân cùng với những yêu nghiệt Phật môn còn lại tiếp tục tham quan Lưu Ly Thổ.

Từ đường La Hán, đường Già Lam, lại đến Kim Cương Điện……

Ngoại trừ những miếu thờ này, còn có một ít danh lắm thắng cảnh bên trong Lưu Ly Thổ, những địa điểm này, phần lớn đều có phật quang quanh quẩn, có đạo vận do đại năng Phật Môn các đời lưu lại.

Rất nhanh, mọi người cũng tới đường Quan âm.

“Trong lời đồn, Quan âm Bồ Tát chính là một trong Bát Đại Bồ Tát của Phật Môn, không chỉ có như thế, Quan âm Bồ Tát từng hóa thân thành vô số người, phổ độ chúng sinh.”

Tĩnh Tuệ nói, ngay sau đó nhìn về Thạch Anh ở phía bên cạnh, ánh mắt mang thâm ý.

Sau đó, mọi người đi vào đường Quan âm.

Thứ đầu tiên đập vào mắt, chính là một bức tượng Quan âm được điêu khắc bằng bạch ngọc, người mặc bạch y, ngồi ngay ngắn trên đài sen, tay cầm Bình Dương Chi Bạch Ngọc, phía trên có đạo văn đan xen dày đặc, phật quang lượn lờ.

Nhìn tượng Quan âm ở trước mắt, trong phút chốc dường như Thạch Anh hiểu rõ điều gì đó, trên người có một lượng lớn phật quang trút xuống.

Yêu nghiệt Phật Môn ở bốn phía thấy một màn như vậy, vô cùng kinh ngạc!

Bởi vì luồng sức mạnh phật quang này, vượt xa bọn họ rất nhiều, so với truyền nhân của Địa Tạng là Tuệ Tàng cũng không hề thua kém chút nào!

Tĩnh Tuệ thấy thế, than nhẹ một tiếng: “Rốt cuộc vẫn là khôi phục.”

Sở Cuồng Nhân ở một bên nhìn, thần sắc lạnh nhạt.

Nơi nào đó bên trong không gian ý thức.

Thạch Anh nhìn nữ tử mặc bạch y ở trước mắt, ánh mắt có chút phức tạp.

Trong nháy mắt khi nhìn thấy tượng Quan âm kia, nàng liền hiểu rõ tất cả, đã biết ngọn nguồn chân chính của cái tên Thạch Anh.

“Thật sự buồn cười, thì ra tất cả mọi thứ của ta, đều là hư cấu, Thạch Anh này, căn bản là không hề tồn tại.”

Thạch Anh cười khổ một tiếng rồi nói.

Nữ tử mặc bạch y ở trước mắt này, chính là truyền nhân của Quan âm.

Mà Thạch Anh, lại là một nhân cách hóa thân do truyền nhân của Quan âm phân hoá ra, bị hư cấu một phần ký ức về thư viện, do đó trộn lẫn vào những người bên cạnh Sở Cuồng Nhân, quan sát đối phương.

Hiện tại, nhân cách chủ là truyền nhân của Quan âm đã muốn khôi phục.

Nhân cách mang tên Thạch Anh này của nàng, rất nhanh sẽ biến mất.

“A di đà phật, tất cả đều là tội lỗi của ta, ngày xưa Quan âm hóa thân thành ba ngàn thân phận, độ hóa chúng sinh, chung quy ta không phải Quan âm, không có cách nào làm được điều đó, chỉ sợ rằng ngay cả một nhân cách hóa thân cũng không thể khống chế được.” Truyền nhân của Quan âm chắp tay trước ngực, niệm một câu a di đà phật, trong mắt toát ra một vẻ áy náy.

Hóa thân chi pháp của Quan âm, đây là một pháp môn tu hành hóa thân cực kỳ cao thâm được ghi lại trong truyền thừa của Quan âm mà nàng có được.

Có thể thay hình đổi dạng bản thân, hóa thân trở thành một người khác.

Nhưng nàng vẫn chưa tu hành hóa thân chi pháp này đến đại thành, tùy tiện hóa thân, lại không ngờ rằng, phân hoá ra một nhân cách mới, là Thạch Anh.

Nếu muốn hoàn toàn thức tỉnh nhân cách chủ này, thì nàng phải xóa bỏ nhân cách Thạch Anh.

Chuyện này không khác gì sát sinh!

“Trí nhớ của ngươi, ta sẽ kế thừa, ở một mức độ nào đó, ta chính là ngươi, ngươi chính là ta.”

Truyền nhân của Quan âm tiếp tục nói, muốn mượn việc này trấn an Thạch Anh một chút.

“Ha, ký ức của ta, đương nhiên ngươi phải có, dù sao thì, ngươi hóa thân thành sự tồn tại tên là Thạch Anh, còn không phải là vì phần ký ức này sao?”

“Ở bên cạnh Sở Cuồng Nhân chờ đợi mấy năm, thông qua trí nhớ của ngươi, hẳn là ta đã có thể rõ ràng, người này rốt cuộc có phải là Diệt Phật chi chủng do Ba Tuần lưu lại hay không.”

Truyền nhân của Quan âm từ tốn nói.

Sau đó, phật quang trên người nàng lưu chuyển, liền muốn xóa bỏ nhân cách tên là Thạch Anh.

Lúc này, dưới sự kích thích của tượng Quan âm ở bên ngoài, nhân cách chủ này của nàng đã thức tỉnh hơn phân nửa, muốn làm đến mức này, cũng không quá khó khăn.

Đây cũng là nguyên nhân nàng muốn Thạch Anh đi vào Lưu Ly Thổ.

“Thú vị.”

Lúc này, một giọng nói lạnh nhạt vang lên ở không gian ý thức này.

Ngay sau đó, chỉ thấy một vết rách xuất hiện ở trên không gian ý thức, mà ở giữa vết rách, một thân ảnh mặc bạch y ngẩng đầu dậm chân mà bước vào!

Một luồng áp lực khiến truyền nhân của Quan âm cảm thấy vô cùng đè nén áp bách cuốn tới.

“Sở Cuồng Nhân!!”

Sau khi nhìn thấy người tiến vào, đồng tử của truyền nhân của Quan âm không nhịn được mà hơi hơi co rụt lại, cảm thấy không thể tưởng tượng được.

Đối phương, vậy mà lại có thể xâm nhập vào trong không gian ý thức của mình?!

Mà Thạch Anh, cũng vô cùng kinh ngạc, nhưng ngoại trừ kinh ngạc, còn có kinh hỉ.

Có thể gặp lại Sở Cuồng Nhân trước khi bị hoàn toàn xỏa bỏ, nàng cảm thấy vô cùng thỏa mãn.

Tuy rằng ký ức trước khi gặp được Sở Cuồng Nhân chỉ là hư cấu, nhưng mà, cùng Sở Cuồng Nhân ở cùng một chỗ mấy năm qua, lại là hàng thật giá thật.

Cũng chính là đoạn ký ức này, mới thúc đẩy nhân cách tên Thạch Anh này ra đời.

“Truyền nhân của Quan âm, rốt cuộc chúng ta cũng đã chân chính gặp mặt.”

Sở Cuồng Nhân nhìn truyền nhân của Quan âm, cười nhạt một tiếng.

“Đúng vậy, cuối cùng cũng đã gặp mặt.”

Truyền nhân của Quan âm hơi hơi gật đầu.

“Ta rất tò mò, ngươi trăm phương ngàn kế muốn tới gần ta, là vì điều gì?”

“Diệt Phật chi chủng, nghe đồn trước khi Ba Tuần biến mất, đã từng để lại một số diệt Phật chi chủng ở trên thế gian, nếu những hạt giống này nở ra, sẽ hủy diệt toàn bộ Phật Môn, mà ngươi mang trong người sức mạnh Ba Tuần, cho nên ta muốn tới gần ngươi là vì muốn biết, rốt cuộc ngươi có phải Diệt Phật chi chủng hay không.”

“Chỉ như vậy?”

“Đúng vậy.”

“Không thú vị.”

Sở Cuồng Nhân lắc lắc đầu: “Vậy mà ngươi lại cho rằng, Ba Tuần có thể khống chế được ta sao?”

“Ba Tuần chính là kẻ địch của Phật, có được sức mạnh vô thượng to lớn, cho dù là Phật, cũng không dám khinh thường nửa phần.”

Ý tứ của truyền nhân của Quan âm đã rất rõ ràng.

Ngay cả sự tồn tại như Phật cũng không dám nói có thể trăm phần trăm chống đỡ được sức mạnh Ba Tuần, càng đừng nói đến một tên Sở Cuồng Nhân như ngươi.

“Thôi, tuy rằng mục đích của ngươi thực không thú vị, nhưng cả quá trình này, ngược lại thật ra rất có ý tứ, mặc dù ngươi cũng không có cách nào có thể hoàn toàn khống chế sự tồn tại của Thạch Anh, ngươi nói xem, nếu như ta trợ giúp Thạch Anh cắn nuốt nhân cách chủ là ngươi, có phải sẽ rất thú vị hay không?” Sở Cuồng Nhân sờ lên cằm, nghiền ngẫm nói ra.

“Nơi đây là không gian ý thức của ta, ngươi không thể làm được loại chuyện như thế này.”

“Ha, thật sao?”

Lời vừa nói ra, áp lực đang lan ra từ trên người Sở Cuồng Nhân bỗng nhiên tăng vọt, hoàn toàn bao phủ toàn bộ không gian ý thức này.

Đó là ý chí của Sở Cuồng Nhân!!

Ý chí, bắt nguồn từ linh hồn, mà thành tựu của Sở Cuồng Nhân ở trên linh hồn chi đạo, cực cao!

Cảnh giới linh hồn của hắn, càng không phải thứ mà cảnh giới kim hồn tầm thường có thể so sánh, càng đừng nói, truyền nhân của Quan âm rất có thể cũng chưa đạt đến cảnh giới kim hồn.

Đương nhiên, tùy tiện tiến vào không gian ý thức của người khác, cho dù là cảnh giới kim hồn cũng rất nguy hiểm.

Chỉ thấy tâm niệm của truyền nhân của Quan âm vừa động, không gian ý thức của nàng bắt đầu kịch liệt phản kháng, dù sao nơi này cũng là sân nhà của nàng, Sở Cuồng Nhân, bất quá cũng chỉ là một tên ngoại lai xâm nhập.

Cho dù rất cường đại, nhưng chiến đấu ở sân nhà, đối với nàng mà nói chính là ưu thế rất lớn.

“Mặc dù là kim hồn, tùy tiện xâm nhập vào nơi này, ngươi vẫn quá lỗ mãng.”

Truyền nhân của Quan âm từ tốn nói.

“Không, ngươi đã quên một người!”

Sở Cuồng Nhân nhàn nhạt nói.

Lời của hắn vừa mới dứt, chỉ thấy Thạch Anh ở bên cạnh hắn chợt bộc phát ra một luồng khí tức cường đại, cũng đang cố gắng quấy nhiễu mảnh không gian ý thức này.

“Ngươi đã nói, ta và với ngươi vốn là một thể, nói cách khác thì, mảnh không gian ý thức này là của ngươi, cũng là, của ta!”

Thạch Anh nói, ánh mắt lưu chuyển ra tinh quang.

“Thạch Anh, ta đã giúp ngươi ngăn chặn sức mạnh của nàng ta, còn lại thì phải xem ngươi rồi.”

“Đa tạ thủ tịch!”

Thạch Anh hít một hơi thật sâu, ngay sau đóm trong tay xuất hiện một thanh tiên kiếm, chém về phía truyền nhân của Quan âm!

Tuy nàng là nhân cách do đối phương sinh ra, nhưng nàng cũng không muốn cứ như vậy mà bị xỏa bỏ.

Nàng muốn liều một phen!

Truyền nhân của Quan âm hít một hơi thật sâu, ngay sau đó cũng ra tay.

Một trận chiến giữa nhân cách chủ và phó, cứ như vậy mà xảy ra.