Chương 1501 Đấu Chiến Quyết đối đầu với Đấu Chiến Quyết, chỉ có liên thủ mới có cơ hội
Ở dưới Ngũ Hành Sơn, một bộ bạch y hiện thế, mang theo một tuyệt sắc nữ tử, tốc độ của hai người không nhanh không chậm đi về phía đỉnh núi.
Giờ khắc này, ở phía trên đỉnh núi, vốn dĩ là cục diện vận sức chờ phát động, giương cung bạt kiếm tan rã ngay lập tức, tất cả mọi người nhìn chằm chằm một bộ bạch y đang từ từ đi tới kia, sắc mặt ngưng trọng tới mức cực hạn.
Giờ khắc này, thiên địa không một tiếng động, phong vân không một tiếng động, chỉ có mỗi tiếng bước chân, vang vọng ở bên tai mọi người, lại giống như giẫm từng bước vào trong lòng bọn họ.
Tim mọi người đều nhịn không được mà đập bang bang theo tiếng bước chân kia.
Một người, vậy mà lại khiến thiên địa phong vân yên tĩnh.
“Hắn, vậy mà lại tới đây!!”
Viên Chiến mở miệng trước tiên, bên trong đôi mắt dường như có chiến ý nóng rực đang cuồn cuộn.
Nhưng luồng chiến ý này hắn không muốn phóng xuất ra, mà liều mạng áp chế lại, chờ đợi thời cơ để bùng nổ.
“Hắn, chính là Sở Cuồng Nhân!”
Trong mắt Cổ Thiên Đao mang theo vẻ tò mò, và kiêng kị.
Tuy rằng đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy đối phương, nhưng bức họa của đối phương, hắn đã từng xem qua không ít.
Lần này gặp mặt, hắn cảm thấy thanh đao bên hông mình lại không khống chế được mà đang rùng mình, tựa hồ như đang nói cho hắn biết, người trước mắt này…… Cực kỳ nguy hiểm!!
“Chính là hắn, đã giết tộc huynh!!”
Bên trong đôi mắt đẹp của Cơ Phi Vũ, hoàn toàn lạnh lẽo.
Cơ Đức chết ở trong tay Sở Cuồng Nhân, tuy rằng nàng không thích Cơ Đức, nhưng đối phương nói như thế nào cũng là yêu nghiệt của Cơ gia.
“Chính là hắn, giết yêu nghiệt mạnh nhất của Đông Vương giáo lúc trước!”
Lôi Dương Tử cũng đang nhìn Sở Cuồng Nhân, Trác Đông Lai, dù hắn chưa thấy qua, nhưng cũng không thay đổi được ý nghĩ muốn báo thù cho đối phương.
Nhưng một ít trưởng lão Đông Vương giáo vẫn luôn lẩm bẩm mãi, nếu Trác Đông Lai còn ở đây, nhất định sẽ trở thành giáo trung song kiệt cùng với hắn, mang trên mình trọng trách và vinh dự của Đông Vương giáo.
Có thể thấy được thiên phú của Trác Đông Lai, cũng không hề yếu hơn hắn.
Nhưng chính là một người như vậy, lại phải chết ở trong tay Sở Cuồng Nhân.
“Sở Cuồng Nhân!! Thần Ma Chi Vương, tiêu diệt người cầm đầu của Tần gia ta!!”
Tần Thiên Nhai nhìn chằm chằm Sở Cuồng Nhân, trong mắt lộ ra hận ý khắc cốt ghi tâm.
Tuy rằng nói, không phải Sở Cuồng Nhân mang binh đến để huỷ diệt Tần gia, nhưng hắn lại là Thần Ma Chi Vương, cũng là do hắn đưa Tử Vi Vương Quan cho Tuyệt Vô Thần, giúp cho đối phương có năng lực huỷ diệt Tần gia.
So với Tuyệt Vô Thần, hắn càng hận Sở Cuồng Nhân hơn!
Những thiên kiêu yêu nghiệt còn lại nhìn mấy người Tần Thiên Nhai, gọi thẳng khá lắm.
Sở Cuồng Nhân này, rốt cuộc đã đắc tội với mấy thế lực vậy!
Mấy tên yêu nghiệt đứng đầu đi vào bên trong Ngũ Hành Sơn, thế nhưng tất cả đều có thù oán với hắn.
“Sở Cuồng Nhân che đậy thiên hạ, chỉ cần với một danh hiệu này, liền vô tình đắc tội thiên kiêu thiên hạ khắp nơi, huống chi là mấy thế lực này còn có người chết ở trong tay Sở Cuồng Nhân.”
Có thiên kiêu nhịn không được cảm khái nói.
Nếu nói, không có Sở Cuồng Nhân, vậy thì thiên hạ này sẽ vô cùng phồn hoa rực rỡ, bách gia tranh minh, yêu nghiệt các phương đều có cơ hội toả sáng.
Nhưng có Sở Cuồng Nhân……
Đối mặt với Sở Cuồng Nhân độc chiếm thiên hạ, độc lãnh phong tao, những yêu nghiệt còn lại sẽ không tự chủ được mà liên hợp lại để đối phó với hắn.
Có thể nói, sự tồn tại của Sở Cuồng Nhân, trong lúc vô hình lại xúc tiến yêu nghiệt khắp nơi đoàn kết lại.
Sở Cuồng Nhân mang theo Lam Vũ xuất phát về phía đỉnh núi, nhìn như không nhanh không chậm, nhưng tốc độ cũng không chậm, một bước bình thường bước ra đã đi đến nơi cách đó trăm ngàn trượng.
Chỉ trong chốc lát, đã đi lên phía trên đỉnh núi.
Mà chư vị thiên kiêu yêu nghiệt, sắc mặt cũng đã ngưng trọng đến mức cực hạn.
“Sở Cuồng Nhân danh chấn thiên hạ có thể đến Ngũ Hành Sơn này, thật khiến cho ta nằm ngoài ý muốn!”
Viên Chiến nhìn Sở Cuồng Nhân cười ha ha.
“Như thế nào, không chào đón sao?”
“Ha, đương nhiên không phải, nếu như có thể đấu một trận với ngươi, thì chính là vinh hạnh đến cực điểm!”
Viên Chiến cầm trường côn kim sắc trong tay, cười ha ha, chiến ý trong mắt, gần như muốn phun trào ra: “Sở Cuồng Nhân, ta cũng không phải giống như ta của lúc trước!”
Lúc trước, thời điểm Sở Cuồng Nhân vì tiểu hồ ly đi đến Thập Vạn Đại Sơn, đã từng cùng một đám thiên kiêu ở Thập Vạn Đại Sơn phát sinh xung đột, mà Viên Chiến chính là một trong số đó, chẳng qua khi đó Viên Chiến ở trong tay Sở Cuồng Nhân, gần như là không có bất cứ sức mạnh gì để đánh trả, dễ dàng bị đánh bại.
“Trong mắt ta, cũng không có gì khác nhau.”
Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói.
Thiếu ngự Thanh Hoa đứng thứ chín trên Tiên Bảng ở trong tay hắn còn chịu không được quá hai ba chiêu.
Không, nếu như hắn nghiêm túc mà nói, có lẽ đối phương chẳng sống nỗi quá một chiêu, càng đừng nói đến Viên Chiến đứng thứ mười trên Tiên Bảng.
“Sở Cuồng Nhân, đến đây chiến đi!!”
Viên Chiến không cần phải nhiều lời nữa, chiến ý tích lũy trên người trong một khắc liền gào thét tuôn ra, trường côn kim sắc trong tay đột nhiên đánh ra, trong lúc nhất thời, thiên địa giống như vì chuyện này mà đảo ngược, không gian rách nát!!
Một đòn này, vô cùng cường đại.
Mà Sở Cuồng Nhân cũng không quá xa lạ đối với một chiêu này: “Xem ra ngươi quả thực có được truyền thừa của Viên Tổ, Đấu Chiến Quyết này, ngược lại cũng thi triển đến mức ra dáng ra hình.”
Chiêu Viên Chiến thi triển chính là Đấu Chiến Quyết Chi Thiên Phiên Địa Phúc!
Sở Cuồng Nhân đứng yên tại chỗ, đối mặt với cự côn giống như núi cao nện xuống kia, thân ảnh hắn có vẻ như cực kỳ nhỏ bé, nhưng khi hắn giơ tay lên, một luồng chiến ý mạnh mẽ tuyệt luân giống y hệt bạo phát!
Một quyền đánh ra, tràn ngập đạo vận, vậy mà cũng không có gì khác biệt so với Viên Chiến!
Cũng chính là, Đấu Chiến Quyết Chi Thiên Phiên Địa Phúc!
Hơn nữa, còn cường đại hơn!!
Hai luồng sức mạnh ầm ầm va chạm, thiên địa sụp đổ, không gian rách nát, toàn bộ Ngũ Hành Sơn lâm vào bên trong chấn động.
Viên Chiến lùi lại mấy bước, thân ảnh khổng lồ đâm vào phía trên một tòa núi lớn: “Sức mạnh thật là cường đại, vậy mà ngươi cũng có Đấu Chiến Quyết?!”
“Từng đạt được truyền thừa của Viên Tổ trong tháp Thiên Đạo phía trên Tử Vi Tinh.”
Sở Cuồng Nhân nhàn nhạt nói.
“Thì ra là như thế, vậy thử một lần, xem trong chúng ta, Đấu Chiến Quyết của ai cường đại hơn đi!!”
Viên Chiến lộ ra vẻ hưng phấn khó có thể miêu tả, trường côn kim sắc trong tay tuôn ra từng đợt đạo văn, khi Viên Chiến vung vẩy, gây ra từng đợt phong bạo doạ người!
“Đấu Chiến Quyết, Phiên Giang Đảo Hải!!”
Lại là một côn được đánh ra.
Sở Cuồng Nhân vẫn đứng bất động tại chỗ như cũ, đánh ra một quyền, đạo văn đạo vận giống hệt lưu chuyển ra, đánh lên phía trên của thần côn kim sắc.
Sau một kích này, Viên Chiến lui lại!
Mà Sở Cuồng Nhân, thì vẫn đứng yên tại chỗ, thân hình giống như một tòa thần sơn vắt ngang trời cao, không chút sứt mẻ!
“Khá lắm, Đấu Chiến Quyết, Đạp Phá Lăng Tiêu!!”
Viên Chiến thét dài một tiếng, chiến ý trên người bộc phát đến mức cực hạn, thần côn kim sắc phóng ra hoa quang vô cùng sáng chói, lại đánh ra một lần nữa.
Nhưng lần này ngoại trừ hắn.
Vậy mà Lôi Dương Tử cũng ra tay, tay trái của hắn vận chuyển Ssức mạnh Đại Nhật, tay phải thúc giục Lôi Đình Cuồng Bá!
Hai luồng sức mạnh dung hợp ở một thể, hóa thành một viên lôi hỏa cầu to lớn tràn ngập nhiệt độ nóng rực, như hành tinh xẹt ngang qua trời cao, sau khi theo sát thần côn kim sắc, bay thẳng về phía Sở Cuồng Nhân!
Viên Tổ thấy thế, đồng tử co rụt lại, muốn thu tay lại, nhưng đã không còn kịp nữa.
Hai luồng sức mạnh, một trái một phải, trực tiếp tấn công Sở Cuồng Nhân.
Lại thấy đối phương vẫn đứng yên tại chỗ như cũ, bất động như núi, giơ tay lên, lực tràng vô hình đến từ một hắc động khuếch tán ra, một kích của thần côn cùng với lôi đình đại nhật, tất cả đều tiêu tán ở trên không.
“Lôi Dương Tử, ngươi làm cái gì vậy!!”
Viên Chiến trợn mắt nhìn Lôi Dương Tử.
Trong cái nhìn của hắn, đây là trận quyết đấu công bằng giữa bản thân và Sở Cuồng Nhân, tuyệt đối không cho phép người khác nhúng tay vào.
Hành vi của Lôi Dương Tử không thể nghi ngờ rằng là đang khiêu khích hắn.
“Viên Chiến, ngươi không nhận nhìn rõ thế cục hiện nay hay sao? Một mình ngươi căn bản không phải đối thủ của hắn, chỉ khi chúng ta liên thủ, mới có cơ hội chiến thắng hắn!”
Lôi Dương Tử lạnh giọng nói ra, hắn cũng không để ý lấy nhiều khi ít, chỉ cần có thể thắng Sở Cuồng Nhân là được.
Đám người Cơ Phi Vũ, Tần Thiên Nhai, Cổ Thiên Đao cũng đều nóng lòng muốn thử.