Chương 1502 Tập trung chính là tinh hoa, ta sẽ tăng thêm chút lực
“Che đậy thiên hạ Nhất Cuồng Nhân, ta đã sớm muốn mở mang kiến thức một chút, rốt cuộc tin đồn này có phải sự thật hay không đây!”
Cổ Thiên Đao nắm chặt trường đao đang ong ong run rẩy trong tay, nóng lòng muốn thử.
“Sở Cuồng Nhân, ngươi đánh bại tộc huynh Cơ Võ của ta, lại giết tộc huynh Cơ Đức của ta, hôm nay ta liền muốn ở chỗ này đánh bại ngươi, rửa sạch sự sỉ nhục của Cơ gia!!”
Cơ Phi Vũ lạnh giọng nói ra, cổ cầm trong tay nở rộ ra tiên huy chói mắt.
Mà cổ cầm trong tay nàng kia, khiến cho Sở Cuồng Nhân chăm chú nhìn thêm, nỉ non nói: “Thì ra là vì cái này.”
Cổ cầm kia, chính là Đại Thánh Lôi âm trong Phục Hy tứ cầm!
Phục Hy tứ cầm, hắn đã có được hai thanh, còn có một thanh ở trong tay Ngọc Trí, nếu đoạt lấy vật trong tay đối phương mà nói, tứ cầm tề tựu, có thể tái hiện chí bảo Phục Hy Cầm.
Sở Cuồng Nhân âm thầm nghĩ đến.
“Sở Cuồng Nhân, món nợ máu của Tần gia ta, hôm nay liền muốn ngươi nợ máu phải trả bằng máu!!”
Tần Thiên Nhai cũng nhịn không được mà quát lạnh nói.
Chỉ thấy ngũ đạo long khí trên người hắn xoay quanh, một luồng long uy bá tuyệt tuôn ra, chấn động bát phương!
“Đáng chết!”
Viên Chiến cắn chặt răng, cáu giận nói: “Lấy nhiều khi ít, Nhân tộc các ngươi đều vô sỉ như vậy sao?!”
“Không sao.”
Sở Cuồng Nhân mở miệng: “Cùng nhau tiến lên đi, có lẽ các ngươi sẽ có cơ hội, khiến cho ta nghiêm túc một chút.”
Nghe thấy thế, khóe miệng Viên Chiến run rẩy một chút.
Nhân tộc không chỉ có vô sỉ, người trước mắt này, còn cuồng vọng đến cực điểm!!
“Quả nhiên là ngươi tự đại như trong lời đồn, tiếp chiêu đi!”
Cổ Thiên Đao quát lạnh một tiếng, trường đao trong tay giơ lên cao, một đạo đao ảnh bá đạo bỗng dưng ngưng tụ, trong đó còn ẩn chứa một luồng băng hàn chi ý đóng băng thiên địa: “Tuyết Tận Giang Hà!!”
Đao ảnh xẹt qua, từng con sông bị băng tuyết bao trùm trực tiếp hiện ra.
Một đao này, bá đạo mà lạnh băng, khiến cho người ta sợ hãi!
“Lôi Long Trục Nhật!!”
Lôi Dương Tử lại thúc giục hợp chiêu lôi hỏa lần nữa, Thuần Dương sức mạnh hóa thành một viên hỏa cầu thật lớn, lôi đình sức mạnh hóa thành một con Lôi Long cuồng bạo!
Hai luồng sức mạnh trộn lẫn thành một, điên cuồng đánh về phía Sở Cuồng Nhân.
“Ngũ Long Bá Thế!!”
Ngũ đạo long khí xoay quanh người Tần Thiên Nhai, năm loại khí tức ngũ hành hoàn toàn khác biệt hiện lên, long ảnh hoa mỹ xen lẫn vô số đạo văn điên cuồng cắn xé.
Ở một bên khác.
Cơ Phi Vũ khoanh chân ngồi xuống, mười ngón tay khảy cổ cầm, từng đợt tiếng đàn vang vọng, ẩn chứa sức mạnh mãnh liệt, chấn động tiên khu.
Sức mạnh ở khắp nơi, hợp sức công phá Sở Cuồng Nhân!
Ở phía sau Sở Cuồng Nhân, Lam Vũ nhìn thấy một màn này, lạnh nhạt không nói.
Sức mạnh như vậy, cũng không nhất định có thể giết chết được nàng, huống chi là Sở Cuồng Nhân?
Nói đùa sao.
Đùng! Đùng! Đùng!!
Tiếng kinh bạo liên tiếp vang vọng thiên địa.
Toàn bộ Ngũ Hành Sơn lâm vào trong chấn động xưa nay chưa từng có, vô số thiên kiêu gắt gao nhìn chằm chằm vào trung tâm của năng lượng.
“Công kích như vậy, cho dù là thiên kiêu đứng ở mười vị trí đầu cũng nhất định không chịu được.”
“Sở Cuồng Nhân có thể bị thương hay không?”
Còn về công kích này có thể giết được Sở Cuồng Nhân hay không, điểm này, không có người nào dám tưởng tượng.
Rốt cuộc thực lực của Sở Cuồng Nhân có bao nhiêu đáng sợ, tất cả mọi người vẫn đều hiểu rõ, đến Bát Quái Lô cũng không thể thiêu chết đối phương, huống chi là đòn công kích này.
Bên trong bụi mù.
Một đạo thân ảnh bạch y phất tay áo lên, bụi mù vô tận tan đi.
Sở Cuồng Nhân xuất hiện lần nữa, bạch y như tuyết, lông tóc không có gì tổn hại: “Các ngươi đang gãi ngứa cho ta sao?!”
Lời nói nhẹ nhàng, khiến tim mọi người không khỏi đập nhanh.
Đám người Cổ Thiên Đao cũng nhịn không được mà đồng tử hơi hơi co rụt lại, công kích như vậy không thể giết chết đối phương, bọn họ sớm đã có dự đoán.
Nhưng mà, đến một sợi lông của đối phương cũng không thể làm bị thương, cũng không khỏi quá khó có thể tưởng tượng đi.
“Khá lắm, quả nhiên hắn vẫn đáng sợ!”
Viên Chiến nuốt một ngụm nước bọt.
Bây giờ hắn mới biết được những lời nói về Sở Cuồng Nhân là sự thật, cho dù là bọn họ đồng loạt ra tay, cũng rất có thể không phải là đối thủ của đối phương.
Càng đừng nói chi là đơn đả độc đấu.
“Một khi đã như vậy, ta cũng không kìm nén được nữa!”
Viên Chiến gầm nhẹ một tiếng, thân thể cao lớn đang bắt đầu run rẩy, một luồng chiến ý vô cùng cường đại từ trên người hắn gào thét xông ra.
Chỉ thấy thân thể hắn lại đang bắt đầu thu nhỏ lại, cuối cùng lại là hóa thành một Viên Hầu cao bảy thước, người mặc áo giáp màu đen, giơ tay nhấc chân, thần côn kim sắc thật lớn kia cũng theo đó mà biến hóa, hóa thành vũ khí có kích cỡ bình thường, bị hắn nắm trong tay, tuy rằng thân hình thu nhỏ, nhưng khí tức lại không giảm mà trái lại còn tăng.
“Đấu Chiến Bí Pháp!”
Ánh mắt Sở Cuồng Nhân hơi hơi chợt lóe, nhận ra đối phương sử dụng Đấu Chiến Bí Pháp.
Ầm!!
Một cái chớp mắt tiếp theo, thân ảnh Viên Chiến hóa thành một đạo tia chớp bắn nhanh về phía Sở Cuồng Nhân, thần côn trong tay đánh ra, tuy rằng uy thế thoạt nhìn không còn kinh khủng như trước vậy, nhưng sức mạnh ẩn chứa trong một côn này so với côn ảnh thật lớn che trời vừa rồi lại chỉ có hơn chứ không kém.
Tập trung chính là tinh hoa.
Sức mạnh vô cùng kinh khủng của Viên Chiến đều được tập trung thành một khối nhỏ, nhìn như bình thường không có gì kì lạ, nhưng lại có uy thế lay động thiên địa.
Sở Cuồng Nhân ngưng tụ kiếm chỉ, tùy ý điểm ra.
Kiếm quang trên đầu ngón tay cùng thần côn ầm ầm va chạm vào một chỗ, một trận phong bạo diệt thế thổi ra.
Thân Sở Cuồng Nhân bất động, khí tức trầm ổn.
Nhưng Viên Chiến lại cảm nhận được một luồng sức mạnh to lớn vô cùng kinh khủng từ thần côn trong tay cuốn tới, chấn động đến mức hai tay của hắn gần như muốn nứt ra.
“Lại đến!”
Viên Chiến nắm chặt thần côn, lại tiếp tục đánh ra, mỗi một kích đều muốn long trời lở đất, sông cuộn biển gầm.
Đám người Lôi Dương Tử, Cổ Thiên Đao, Cơ Phi Vũ, Tần Thiên Nhai tất nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội như vậy, hô nhau mà lên.
Đao quang, tiếng đàn, chưởng pháp, sức mạnh Lôi Hỏa, cùng với côn pháp của Viên Chiến, đủ loại tiên pháp thần thông, toàn bộ đánh về phía Sở Cuồng Nhân.
Nhưng lại thấy hắn ngưng tụ kiếm chỉ, đầu ngón tay có kiếm quang quanh quẩn, trong lúc giơ tay nhấc chân, huyền diệu đến cực điểm, kiếm quang nhấp nháy, ẩn chứa uy năng bất thế.
Chỉ bằng một kiếm chỉ này, liền dễ dàng đánh nát công kích của tất cả mọi người.
Không chỉ có như thế, từ đầu đến cuối, hắn đều đứng yên tại chỗ, chưa từng di chuyển quá một phân một hào.
Tất cả mọi người toàn lực ứng phó.
Các loại tiên pháp thần thông, át chủ bài, chiêu số có thể sử dụng cũng đều sử dụng hết.
Nhưng cũng chỉ có như vậy, bọn họ vẫn không làm gì được Sở Cuồng Nhân như cũ.
Bọn họ dùng hết toàn lực để công kích, nhưng người đang ở trước mặt này, giống như một trận mây khói, phất tay áo lên là có thể phá giải, còn một đạo kiếm khí tùy ý của đối phương, lại giống như tai nạn diệt thế, mang cho bọn họ áp lực vô tận, cho dù tập trung 120% tinh thần để đối phó hắn, chỉ cần không cẩn thận một chút thì cũng sẽ bị thương.
Chênh lệch thật sự là quá lớn.
Mọi người càng đánh càng tuyệt vọng.
“Các ngươi đã dùng hết toàn lực, vậy thì, chú ý, ta sẽ tăng thêm chút lực.”
Vừa mới nói xong.
Một luồng tiên nguyên bàng bạc từ trên người Sở Cuồng Nhân trút xuống, giống như biển rộng cuồn cuộn, trong chớp mắt đã đánh đám người Viên Chiến bay ra ngoài.
Ngay sau đó.
Một đạo kiếm quang bỗng nhiên xẹt qua.
Đồng tử Cổ Thiên Đao co rụt lại, nâng đao chặn lại, nhưng trường đao trong tay leng keng một tiếng, lại trực tiếp bị đứt gãy bay ra ngoài.
Còn chưa chờ đến khi hắn phản ứng lại, ngực liền bị kiếm quang xuyên qua, lập tức bị thương nặng!
“Cái gì?!”
Sau khi Lôi Dương Tử nhìn thấy thảm trạng của Cổ Thiên Đao, đồng tử đột nhiên co rút.
“Ngươi cho rằng ngươi có thể quan tâm được người khác sao?”
Giọng nói lạnh nhạt vang lên.
Sở Cuồng Nhân không biết từ khi nào đã đi đến trước mặt Lôi Dương Tử, tùy tiện điểm ra một chỉ.
Ầm!!
Hơn một nửa tiên khu của Lôi Dương Tử ầm ầm nổ đến nát vụn, hộc máu bay ngược ra ngoài, nện ở phía trên đỉnh núi.
“Chuyện này, chuyện này……”
Cơ Phi Vũ sợ tới mức hoa dung thất sắc, mặt mũi tràn đầy vẻ hoảng sợ.
Nàng cũng chưa kịp phản ứng lại, hai đại yêu nghiệt cũng đã thảm bại.
“Đừng nóng vội, ngươi cũng giống như vậy thôi.”
Sở Cuồng Nhân giơ tay lên, tiên nguyên huyễn hóa ra một bàn tay lớn, không có chút thương hoa tiếc ngọc nào, trực tiếp đánh cho đạo văn phía trên tiên khu của đối phương rách nát, áo choàng tán ra nện vào lòng đất.
Mà Đại Thánh Lôi âm kia, trực tiếp bị hắn thu vào bên trong tụ lý càn khôn.