← Quay lại trang sách

Chương 1631 Thiếu chủ các mạch, Lam Hải Phương, ta cũng có thể cho ngươi

Sở Cuồng Nhân chú ý tới biểu cảm khác thường của Dạ La Sát, hắn tiếp thu trí nhớ của Tử Nguyệt Trường Không, đương nhiên biết đối phương là ác quỷ đi ra từ bên trong Mười tám tầng Địa Ngục của Lam Hải.

Hắn không khỏi than nhẹ một tiếng: "Thế gian này, vì sao luôn có những người chà đạp vong hồn đã chết vậy, điều này khiến âm Phủ Quỷ Đế ta, rất khó xử lý."

Vong Hồn hải bên trong U Minh Huyết Hải là như vậy...

Mười tám tầng Địa Ngục của Lam Hải cũng là như vậy...

Những người này, thật sự không hề coi trọng âm Phủ Quỷ Đế, đúng là, dù sao hắn cũng mới vừa mới nhậm chức.

"Vậy thì đi gặp vị thiếu chủ Lam Hải này một lần đi."

Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.

Chỉ thấy một tầng linh quang nhàn nhạt dần dần bao phủ trên mặt hắn, sau khi linh quang tiêu tán đi, lộ ra một khuôn mặt tuấn dật hoàn toàn mới.

Khuôn mặt này, là chế tạo ra từ khuôn mặt vốn có của Sở Cuồng Nhân, ngũ quan trên mặt đã thay đổi, là một loại thủ đoạn cùng loại với huyễn thuật trong trí nhớ của Tử Nguyệt Trường Không.

Nhưng mà, với cảnh giới linh hồn của hắn, tin rằng Lam Hải thiếu chủ kia, cũng không thể nhìn thấu huyễn thuật này.

"Cơ thể của Tử Nguyệt Trường Không bị hủy, bọn họ đều biết được, không thể lấy dung nhan vốn có đi gặp bọn họ, bộ dáng này, sử dụng tạm vậy."

Tuy nói là tạm, nhưng với khuôn mặt nguyên bản của Sở Cuồng Nhân cải biến thì vẫn tài trí bất phàm như cũ, cộng thêm khí chất siêu nhiên của hắn, đủ để hạ gục 99% mỹ nam trên thế gian.

Trong lãnh địa Lam Hải.

Trong một biển hoa mỹ lệ, mấy thanh niên nam nữ tụ tập cùng một chỗ, một bên uống rượu ngắm hoa, một bên thảo luận điều gì đó.

"Nghe nói cơ thể của Tử Nguyệt Trường Không đã bị Sở Cuồng Nhân phá hủy, Lam Hải muội muội, ngươi cảm thấy, hắn còn có mặt mũi mà nhận lời mời của ngươi sao?"

Một vị nam tử mặc trên người trường bào kim sắc cười nhạt một cái, nói.

Nam tử này, chính là thiếu chủ của Hoàng Sa nhất mạch, hắn một mực thầm mến Lam Hải Phương, chỉ tiếc, đối phương lại chỉ hâm mộ Tử Nguyệt Trường Không, cho nên quan hệ của hắn và Tử Nguyệt Trường Không cũng không tốt.

Lúc này rốt cục cũng có cơ hội ở trước mặt Lam Hải Phương trào phúng đối phương một phen, làm sao hắn có thể buông tha cho được.

Nhưng mà, Lam Hải Phương cau mày lại, hết sức bất mãn đối với hắn: "Thắng bại là chuyện bình thường trong binh gia, ta tin tưởng Trường Không ca ca không phải loại người thua không dậy nổi kia."

"Hắn có thể thua, nhưng cũng mất mặt."

Hoàng Sa thiếu chủ xùy cười một tiếng, nói.

"Há, ở sau lưng ta nói huyên thuyên, ngươi thì không mất mặt sao?"

Một giọng nói lạnh nhạt vang lên.

Mọi người nhìn lại, chỉ thấy một người thanh niên áo tím mang theo hai Đại La Quỷ Tiên từ từ đi tới.

Thanh niên mặc trên người áo tím lộng lẫy, khuôn mặt tuấn dật, trên người lộ ra một luồng khí chất siêu nhiên, giống như Tiên Vương giáng trần, không khỏi làm cho người khác ghé mắt.

Mấy người cau mày lại, người xa lạ, khí chất bất phàm.

"Ngươi là ai?"

Hoàng Sa thiếu chủ lạnh giọng nói ra, giọng điệu có chút băng lãnh.

"Ở sau lưng nói xấu ta, lại không nhận ra ta là ai sao?"

Sở Cuồng Nhân hừ nhẹ một tiếng, trong mắt lướt qua một vệt màu tím, đó là Tử Đồng độc nhất vô nhị của Tử Nguyệt nhất mạch, Tử Đồng không giống với của thế gia Tử Đồng, Tử Đồng của Tử Nguyệt nhất mạch còn mạnh hơn rất nhiều.

Cảm nhận được khí tức của Tử Đồng, sắc mặt của đám người thiếu chủ Hoàng Sa biến hóa: "Ngươi là Tử Nguyệt Trường Không!"

Mà trong mắt Lam Hải Phương lướt qua một tia dị sắc: "Trường Không ca ca, ngươi đã đoạt xá thân thể của những người khác sao?"

"Ừm."

Sở Cuồng Nhân khẽ gật đầu, khóe miệng nhếch lên một nụ cười như có như không.

Trong trí nhớ, đây là nụ cười mà Tử Nguyệt Trường Không chỉ lộ ra khi đối mặt với Lam Hải Phương, hắn diễn vô cùng tốt.

Mà Lam Hải Phương nhìn Sở Cuồng Nhân, lập tức tiến lên đánh giá một phen, nàng càng dò xét, thì kinh hỉ trong mắt càng đậm, dung mạo của người trước mắt này không chỉ càng thêm dễ nhìn so với Tử Nguyệt Trường Không của trước kia, không chỉ vậy, vẻ siêu nhiên ở trên người, cho dù Tử Nguyệt Trường Không có vỗ mông ngựa cũng không thể đuổi kịp.

Đây quả thật là Trường Không ca ca sao?

"Trường Không ca ca, ngươi đã thay đổi quá nhiều."

"Ha, sau khi đoạt xá thân thể, đương nhiên có biến hóa, làm sao, ngươi không vui sao?" Sở Cuồng Nhân cười nhạt nói.

Lam Hải Phương lắc đầu: "Chỉ cần là Trường Không ca ca, ta đều ưa thích, nói đúng hơn, Trường Không ca ca hiện tại, càng khiến ta yêu thích hơn nữa."

Càng đẹp mắt, khí chất tốt hơn rồi.

Tuy rằng nói như vậy có chút tội lỗi với Trường Không ca ca trước kia, nhưng Trường Không ca ca bây giờ, so trước kia thật sự tốt hơn nhiều!

Trong lòng Lam Hải Phương âm thầm nghĩ tới.

"Tử Nguyệt Trường Không, ta còn tưởng rằng sau khi ngươi bị Sở Cuồng Nhân đánh bại, không gượng dậy nổi chứ, không nghĩ tới nhanh như vậy đã tìm được một bộ thân thể mới."

Thiếu chủ Hoàng Sa cười lạnh nói, cố ý vạch trần vết sẹo của Tử Nguyệt Trường Không.

Chỉ tiếc, đó là vết sẹo của Tử Nguyệt Trường Không, không phải Sở Cuồng Nhân.

Sở Cuồng Nhân nghe vậy, thần sắc lạnh nhạt, không thèm để ý chút nào: "Thắng bại là chuyện bình thường trong binh gia, nếu như ta không gượng dậy nổi, vậy ta liền không phải là Tử Nguyệt Trường Không."

"Rất tốt, như thế này mới đúng là yêu nghiệt của cấm khu linh hồn ta."

Một người thanh niên khác từ tốn nói.

Người này là thiếu chủ của Thanh Thiên nhất mạch, trừ hắn ra, còn có thiếu chủ Lục Nguyên nhất mạch, Chanh Lâm nhất mạch.

Thiếu chủ của Thất mạch, ngoại trừ Xích Tinh nhất mạch không tới, những người còn lại đều tới.

Sở Cuồng Nhân cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, thiếu chủ Xích Tinh nhất mạch nổi tiếng là cuồng tu luyện trong cấm khu linh hồn, bình thường sẽ không tham gia những cuộc tụ hội như thế này.

Đối phương, chắc hẳn bây giờ đang chuẩn bị tất cả cho việc Linh Thần động thiên mở ra.

"Tử Nguyệt Trường Không, ngươi đổi một thân thể khác, không biết sức mạnh còn thừa lại bao nhiêu?" Hoàng Sa thiếu chủ cười nhạt một tiếng.

Một cái chớp mắt tiếp theo.

Trong mắt của hắn bắn ra một đạo lãnh quang, một đạo kiếm Linh Hồn ngưng tụ từ sức mạnh linh hồn, bắn thẳng về phía Sở Cuồng Nhân!

Một kích này, vô cùng cường đại!

Nếu như sức mạnh linh hồn không đạt tới cảnh giới kim hồn, sợ rằng sẽ chết bất đắc kỳ tử ngay tại chỗ!

Nhưng Sở Cuồng Nhân lại không trốn không né, cứ thế mà đã nhận lấy một kích này, mọi người nhìn về phía hắn, trong mắt mang theo một vẻ tò mò.

Mà Lam Hải Phương thì lại giận tím mặt, một luồng sức mạnh linh hồn, khuếch tán ra, khiến cho bầu không khí bốn phía vô cùng ngưng trọng: "Hoàng Sa thiếu chủ, ngươi đây là đang làm cái gì?!"

"Không có gì, chỉ là thăm dò một chút thôi."

Hoàng Sa thiếu chủ nhìn về phía Sở Cuồng Nhân: "Có thể chịu một kiếm của ta mà không có bất kỳ dị thường nào, xem ra, ngươi khôi phục cũng không tệ."

Nói xong, liền giơ ly rượu lên muốn uống rượu.

"Thật sao? Vậy ngươi cũng chịu một chiêu của ta thì như thế nào?" Sở Cuồng Nhân lạnh nhạt nói ra, trong mắt có màu tím chợt lóe lên, Tử Đồng phát động!

Mà Hoàng Sa thiếu chủ nhất thời không phản ứng, thân thể hơi chấn động một chút, chén rượu trong tay đúng là leng keng một tiếng, rơi trên mặt đất.

Trong chốc lát, sắc mặt của hắn âm trầm xuống.

Sở Cuồng Nhân chịu một kích của hắn, thờ ơ, mà hắn chịu một cái liếc của Sở Cuồng Nhân, thậm chí cả chén rượu cũng cầm không vững.

Chênh lệch ở trong đó, cao thấp liền biết.

Đồng thời, trong lòng hắn cũng vô cùng nghi hoặc.

Điều đó là không có khả năng.

Thân thể của Tử Nguyệt Trường Không bị hủy, chỉ còn lại tàn hồn, làm sao có thể có sức mạnh linh hồn mạnh mẽ đến như vậy?!

Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Mấy người còn lại, cũng đều đang suy tư.

Bỗng nhiên, bọn họ nhìn về phía hình dạng hoàn toàn mới này của Sở Cuồng Nhân, trong lòng ẩn ẩn có suy đoán.

Có phải nguyên nhân là vì thân thể này hay không?

Dường như, đây chính là lời giải thích duy nhất.

"Lam Hải muội muội, nơi đó của ta thiếu mấy người hầu bưng trà dâng nước, ta muốn đi vào bên trong Mười tám tầng Địa Ngục của Lam Hải tìm mấy Hồn Phó, có thể hay không?" Sở Cuồng Nhân lại không để ý đến mọi người, cười nói với Lam Hải Phương.

"Trường Không ca ca của ta muốn, ta còn có thể không cho sao? Đừng nói là mấy Hồn Phó, nếu như ngươi muốn, ta, cũng có thể cho ngươi." Sắc mặt Lam Hải Phương ửng đỏ nói.

Lời nói trắng trợn như thế, khiến Hoàng Sa thiếu chủ nghiến răng nghiến lợi, nắm chặt nắm tay, kẽo kẹt rung động.