← Quay lại trang sách

Chương 1632 Mười tám tầng Địa Ngục của Lam Hải, Tĩnh Tuệ hiện thân ở cấm khu

Một câu nói của Sở Cuồng Nhân, khiến Lam Hải Phương nhanh chóng dẫn hắn tiến về phía mười tám tầng Địa Ngục của Lam Hải.

Mấy người Hoàng Sa thiếu chủ cũng đi theo.

Mười tám tầng Địa Ngục, xây dựng ở trong một cái vực sâu của lãnh địa Lam Hải, vực thẳm này, bị phân chia thành mười tám tầng, có vô số cấm chế bao trùm ở phía trên, phòng ngừa những vong hồn ác quỷ này đào tẩu ra ngoài.

Âm khí dày đặc, còn lộ ra một luồng sát khí vô cùng hung ác.

Khi vừa đi tới nơi này, sắc mặt hai người Dạ La Sát, và Dạ Quỷ Vương trông không dễ nhìn lắm, nhưng cũng không nói gì thêm, chỉ là trở nên càng thêm trầm mặc.

Sở Cuồng Nhân đứng ở trên vực sâu, nhìn lấy tầng tầng trải dài phía trên mười tám tầng Địa Ngục kia, ánh mắt thâm thúy, không ai biết được hắn đang suy nghĩ điều gì.

Mười tám tầng Địa Ngục, trong đó, tầng thứ nhất phía dưới cùng ở Địa Ngục là nơi chứa nhiều vong hồn nhất, mà những vong hồn này, còn chưa hoàn toàn chuyển hóa thành ác quỷ, nhưng lại chịu đựng nhiều hình phạt nặng nề nhất, thậm chí Sở Cuồng Nhân còn nhìn thấy có một ít vong hồn không thể thừa nhận được loại cực hình này, trực tiếp hồn phi phách tán.

Tiếng kêu rên, quanh quẩn ở trong vực sâu.

Những tên không bị hồn phi phách tán kia, cũng không khá hơn chút nào.

Ở dưới loại cực hình tàn khốc này, bọn họ dần dần tràn ngập oán khí lệ khí, hóa thành ác quỷ, bị đưa đến tầng tiếp theo, tham dự các loại chém giết giống như đánh nhau trên lôi đài.

Chờ tăng lên tới một độ cao nhất định, sẽ đưa lên đến tầng tiếp theo, cứ thế mà suy ra.

Thẳng đến tầng thứ nhất ở phía trên cùng, ác quỷ được giam giữ ở bên trong, toàn thân đã lộ ra lệ khí vô cùng hung tàn.

Mười tám tầng Địa Ngục so sánh với âm Phủ, Sở Cuồng Nhân cũng không phân định rõ, nơi nào mới là Địa Ngục thực sự?!

"Ha, mười tám tầng Địa Ngục của Lam Hải, thật đúng là... Quá hùng vĩ."

Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.

Còn Lam Hải Phương ở bên cạnh thì toát ra vẻ kiêu ngạo: "Đó là điều đương nhiên, mười tám tầng Địa Ngục của Lam Hải này là do chính Lam Hải nhất mạch ta hao phí vô số tâm huyết để tạo dựng nên, thậm chí có thể nói là một trong những môi trường đào tạo chiến lực trọng yếu nhất của cấm khu linh hồn, từ nơi này sinh ra vô số cao thủ, ví dụ như Dạ La Sát bên người Trường Không ca ca, hắn chính là một trong mấy tên xuất sắc nhất trong đó."

"Đúng vậy, thủ đoạn ngự hồn của Lam Hải nhất mạch, khiến cho người ta nhìn mà than thở."

"Đúng rồi, Trường Không ca ca, ngươi xem một chút có ai vừa ý thì cứ tùy ý chọn đi."

Sở Cuồng Nhân tùy ý chọn lấy mấy kẻ.

Dù sao, đây cũng không phải là mục đích thực sự của hắn trong chuyến đi lần này.

Rất nhanh, Lam Hải Phương liền cho người dẫn mấy tên ác quỷ ra ngoài cho Sở Cuồng Nhân đi chọn lựa, sử dụng thủ đoạn khống chế lại, để cho Sở Cuồng Nhân mang về.

Sau khi mấy người bọn họ rời đi.

Không ai phát hiện, có một đạo lưu quang bên trong ống tay áo của Sở Cuồng Nhân lướt đi, rơi vào bên trong vực sâu không đáy kia.

Đó là một bức... Phù!

Một bức phù văn bí ẩn ẩn giấu dưới lớp cấm chế dày đặc!

Sau khi Sở Cuồng Nhân hoàn thành mục đích của mình, liền dẫn theo mấy tên ác quỷ mới vừa lấy được nhanh chóng rời khỏi, nhưng đột nhiên, ở phía xa truyền đến một tiếng nổ lớn.

Đến từ bên ngoài cấm khu linh hồn.

"Chuyện gì đang xảy ra, tại sao bên ngoài lại có động tĩnh vậy?"

"Có người xông vào trong cấm khu linh hồn."

Mấy người lộ ra vẻ mặt đăm chiêu.

Cấm khu linh hồn, là một trong những nơi nguy hiểm nhất trên thế giới này, bình thường không có người nào dám bước tới.

Nhưng, trên thế giới này không thiếu nhất chính là lòng hiếu kỳ của con người.

Địa phương càng nguy hiểm thần bí, càng có thể kích động lòng hiếu kỳ, điều này nói không sai, cho nên cho dù là cấm khu, ngẫu nhiên vẫn sẽ có người mạo hiểm xâm nhập.

"Ha ha, để cho chúng ta xem một chút, là tên nào không tiếc mạng sống đây."

Mọi người đều hứng thú, muốn đi đến trước xem một chút.

Rất nhanh, mọi người liền thấy được tên không muốn mạng sống kia.

Đó là một nữ tử mặc trên người trường bào màu trắng, trên người phun trào phật quang thánh khiết an lành, đang đấu tranh với cấm chế của cấm khu linh hồn.

Nhưng mà, mặc dù tu vi của nữ tử kia không tệ, nhưng với vô số cấm chế ở trước mặt này, vẫn không đáng chú ý đến như cũ.

Sau một phen đấu tranh, trên người đã xuất hiện không ít vết thương.

"Ha, là một Đại La Kim Tiên sao, ngược lại cũng có mấy phần năng lực, khó trách dám xông đến cấm khu."

"Xem ra, dường như là một phật tu."

"Là một vị Nữ Bồ Tát, ha ha, quả nhiên là thú vị."

Mọi người có chút hăng hái quan sát tình cảnh này.

Nhưng Sở Cuồng Nhân, lại nhịn không được mà nhíu mày, bởi vì người ở trước mắt này, hắn có quen biết!

Chính là Tĩnh Tuệ!

Tại sao nàng lại đến cấm khu linh hồn này.

Không phải Vân Lam Phật nói nàng vì tìm kiếm biện pháp cứu Thạch Anh mà bôn ba khắp nơi sao?

Chờ một chút, cứu Thạch Anh?

Không phải đối phương là bởi vì chuyện này mà đến đây chứ, nàng cũng biết tin tức về Ngưng Hồn Hoa.

Thật sự là quá bốc đồng rồi.

Một Đại La Kim Tiên cũng dám xông đến cấm khu linh hồn, thật sự là không muốn sống nữa sao.

Sở Cuồng Nhân lắc đầu cảm khái một tiếng, thật không biết nên nói Tĩnh Tuệ này là đầy nghĩa khí, hay là ngốc quá đây.

Nhưng mà, đã gặp nhau rồi, vậy thì hắn đương nhiên không có khả năng ngồi nhìn mặc kệ.

"Để cho ta tới gặp nàng ta một lần."

Hoàng Sa thiếu chủ cười nhạt một tiếng, tay kết pháp quyết, tạm thời giải trừ cấm chế ở nơi đây, những người khác cũng không hề ngăn cản, đánh giá Tĩnh Tuệ giống như một món đồ chơi.

Bình thường cấm khu linh hồn có rất ít người tới.

Nữ Bồ Tát giống như Tĩnh Tuệ này thì lại càng ít, dưới cái nhìn của bọn họ, là một món đồ chơi cực kỳ tốt, có thể dùng để giết thời gian.

Vốn dĩ Tĩnh Tuệ bị vô số cấm chế vây quanh, mạng sống như đang ngàn cân treo trên sợi tóc.

Thời điểm vô cùng khó khăn, thì thấy cấm chế bởi vì một nguyên nhân không thể hiểu mà đột nhiên biến mất không thấy gì nữa, thay vào đó, trước mặt nàng có thêm mấy thanh niên nam nữ.

Khí tức của những người này, đều không hề đơn giản.

Mỗi một người, đều mang lại cho nàng một loại cảm giác uy hiếp, nhất là một vị mặc lấy trường bào màu tím ở bên trong, càng hơn thế nữa.

Nhưng chẳng biết tại sao, người kia lại cho nàng một loại cảm giác quen thuộc.

Không chờ nàng suy nghĩ nhiều.

Hoàng Sa thiếu chủ liền chạy tới trước mặt nàng, nghiền ngẫm nói ra: "Nữ nhân, xâm nhập vào nơi này, là bất hạnh của ngươi, đương nhiên, nếu như ngươi chịu thuận theo bản thiếu chủ, ta có thể tha cho ngươi khỏi chết."

Hắn thấy dung nhan của Tĩnh Tuệ không hề tầm thường, hơn nữa còn có một loại thánh khiết chi ý đặc hữu của phật tu, liền nổi lên sắc tâm.

"Ta tới đây tìm Ngưng Hồn Hoa, không có ý trở thành kẻ thù với cấm khu." Tĩnh Tuệ cau mày lại, nói ra.

Nghe được lời nàng nói, Sở Cuồng Nhân nói thầm một tiếng “quả nhiên”.

Mà Hoàng Sa thiếu chủ lại xùy cười một tiếng: "Ngưng Hồn Hoa há lại là thứ mà ngươi muốn thì sẽ có được sao, nhưng mà, nếu ngươi thuận theo bản thiếu chủ, có lẽ ta có thể ban thưởng cho ngươi một hai đóa."

"Tha thứ cho ta khó tuân mệnh."

"Vậy xem ra, không cho ngươi nếm một chút mùi đau khổ là không được."

Hoàng Sa thiếu chủ cười lạnh một tiếng, trực tiếp xuất thủ.

Chỉ thấy hắn thúc giục sức mạnh linh hồn, hóa thành một thanh kiếm vô hình chém ra!

Tĩnh Tuệ đã chứng kiến qua thủ đoạn của người ở cấm khu linh hồn, sớm đã có phòng bị, thúc giục tĩnh tâm pháp chú, bảo vệ linh hồn, ngăn lại một kích này, phật quang lập tức hiển hóa, đánh về phía đối phương.

"Ha, quả nhiên là có mấy phần năng lực, thả ra bên ngoài kia, cũng được coi như là một yêu nghiệt."

Hoàng Sa thiếu chủ đưa tay thúc giục tiên nguyên, đánh nát phật quang!

Tuy người ở cấm khu linh hồn chuyên tu linh hồn chi đạo, nhưng cũng không phải không tu cảnh giới, ngược lại, cường giả của cấm khu linh hồn, ngoại trừ có cảnh giới linh hồn cao ra, tu vi cũng cao không kém.

Tu vi của Hoàng Sa thiếu chủ này, đã đạt đến cảnh giới Đại La giống với Tĩnh Tuệ.

Cộng thêm ưu thế về phương diện linh hồn, Tĩnh Tuệ rất nhanh đã lâm vào thế yếu.

"Ha ha, để ta đánh bại ngươi đi!"

Sức mạnh linh hồn được Hoàng Sa thiếu chủ thúc giục đến cực hạn, một thanh đao làm kinh hãi linh hồn của con người bỗng dưng chém xuống, liền muốn phá nát tĩnh tâm pháp chú phòng ngự của Tĩnh Tuệ!

Thời khắc nguy hiểm.

Chỉ thấy một luồng sức mạnh linh hồn càng thêm bàng bạc ầm ầm bạo phát!

Đao linh hồn của Hoàng Sa thiếu chủ, bị đánh vỡ thành từng khúc ở trong hư không, hóa thành hư vô!

"Là người nào?!"

Ánh mắt Hoàng Sa thiếu chủ ngưng trọng, nhìn về mấy người ở phía sau lưng.

Mà Sở Cuồng Nhân cũng từ từ bước ra.