← Quay lại trang sách

Chương 1979 Huyền Thiên cửu tinh cường thế hiện thân, không gian trong não, thời đại thay đổi

Nữ nhân, mau khai báo tên của ngươi!"

La Vân Tu nhìn Thạch Anh, ánh mắt lạnh lẽo nói.

"Liêm Trinh của Huyền Thiên cửu tinh!"

Thạch Anh thản nhiên nói, thân ảnh lóe lên, hóa thành lưu quang đi xa.

"Muốn đi sao? Không có cửa đâu!"

La Vân Tu còn muốn đuổi theo, nhưng lúc này, trên mặt đất đột nhiên có phật quang đan xen lưu chuyển, hóa thành từng đạo hơi nước bắn ra.

Trong chớp mắt, hơi nước hội tụ thành mưa to trút xuống.

Một giọt mưa, ẩn chứa vạn quân lực.

La Vân Tu bị mưa to ngăn lại, trong chớp mắt, bóng dáng Thạch Anh liền biến mất không thấy gì nữa.

Chỉ lưu lại một giọng nói quanh quẩn ra.

"Cửu vương của Thiên Nguyên, không gì hơn cái này..."

La Vân Tu bị ngăn cản, sắc mặt lúc trắng lúc xanh, đánh ra một quyền khiến cho dãy núi bên cạnh hóa thành bột mịn.

Hắn hừ lạnh nói: "Huyền Thiên cửu tinh, tồn tại như ngươi cũng sở hữu đến chín người sao? Xem ra là chuyên dùng để đối nghịch với cửu vương."

......

Một chỗ khác trên chiến trường.

Tu sĩ của vũ trụ Bàn Cổ đang bị truy sát.

Ánh mắt nam tử cầm đầu băng lãnh, trong tay cầm một thanh trường kiếm màu vàng kim nhạt, nơi kiếm khí đi qua, đại địa hư không đều bị xé nứt.

"Là một trong những cửu vương, Huyền Nguyên Phong!"

"Không ổn rồi, chúng ta không phải là đối thủ của hắn."

"Đáng chết, mau rời đi."

Huyền Nguyên Phong nhìn những tu sĩ đang đào tẩu kia, trên mặt lộ ra một nụ cười lạnh, đưa tay ra, ngàn vạn kiếm khí càn quét ra.

Lúc này.

Bên trong hư không, tinh đồ chợt hiện lên.

Từ trong đó, cũng có ngàn vạn kiếm khí màu xanh lướt ra.

Kiếm khí và kiếm khí va chạm!

Phương thiên địa này giống như muốn bị xé nứt.

"Luồng khí tức này, là ai?"

Huyền Nguyên Phong có chút ngoài ý muốn.

Bên trong tinh đồ, nam tử mặc một bộ thanh sam tay cầm trường kiếm, kiếm khí vờn quanh người, một người một kiếm, ngăn truy binh của vũ trụ Thiên Nguyên.

"Huyền Thiên cửu tinh, Lộc Tồn."

Diệp Trúc lạnh nhạt nói ra.

Đưa tay chém ra một kiếm.

Kiếm khí xẹt qua, chiếu rọi ra dị tượng thần phật ngã xuống

Chính là Tru Tiên kiếm khí.

Huyền Nguyên Phong ra sức chặn lại, lùi lại nửa bước, ánh mắt run lên, nhưng thời điểm hắn còn muốn xuất thủ đấu một trận, đã thấy Diệp Trúc che chở lấy tu sĩ vũ trụ Bàn Cổ rời đi.

"Kiếm khách không tầm thường, ta chờ mong lần giao thủ tiếp theo với ngươi, Huyền Thiên cửu tinh... Xem ra cuộc chiến này, xuất hiện biến số mới."

......

Những ngày gần đây, ngay tại thời điểm vũ trụ Bàn Cổ đang rơi vào thế hạ phong khi giao phong với vũ trụ Thiên Nguyên, thì lại xuất hiện cơ hội mới để chuyển mình.

Huyền Thiên cửu tinh, cường thế hiện thân, ngăn cơn sóng dữ.

Tinh quang chiếu rọi khắp chiến trường.

Có người nhìn thấy, một Nữ Bồ Tát tay cầm bình bạch ngọc, nơi đi qua có kim sắc cam lâm hàng thế, phổ độ chúng sinh.

Có kiếm khách thanh y, lấy kiếm khí chém đứt sơn hà, một người một kiếm ngăn thế tiến công của vô số tu sĩ cường thế ở vũ trụ Thiên Nguyên.

Cũng có Thần Hoàng hiện thế, Hoàng Hỏa đốt cháy vạn vật, ngay cả cao thủ như cửu vương cũng tránh không kịp, vô cùng cường thế.

Còn có người nhìn thấy, Bỉ Ngạn hoa nở, vãng sinh luân hồi.

......

Bên trong cương vực của vũ trụ Bàn Cổ.

Chí Tôn Linh Hồn đang bày binh bố trận, chỉ thấy tay nàng kết thành pháp quyết huyền diệu, bên trong đôi tròng mắt màu tím lưu chuyển ra từng đạo dị quang.

Ngay sau đó, lấy nàng làm trung tâm, bốn phía có phù văn màu tím lưu chuyển ra, trong nháy mắt, xây dựng ra một mảnh không gian hoàn toàn mới.

Đây là một không gian màu tím, trên bầu trời phủ đầy từng chấm nhỏ tươi sáng, tinh quang lưu chuyển, vô cùng lộng lẫy.

Đáng nhắc tới chính là, hình dáng của những chấm nhỏ cấu tạo nên tinh không này có chút quỷ dị, giống như một đại não.

Lúc này.

Dưới ánh sao, lần lượt từng thân ảnh đi ra.

Những người này, mỗi một người đều là tu sĩ Hợp Đạo của vũ trụ Bàn Cổ.

"Đây chính là không gian trong não của cấm khu linh hồn sao? Quả nhiên là huyền diệu bất phàm." Thiên Tịch Tiên Đế nhìn không gian này, từ tốn nói.

"Lần này may mắn mà có Chí Tôn Linh Hồn, thi triển không gian trong não chi pháp này, để cho ý niệm tinh thần của chúng ta có thể đi đến chỗ này."

"Nếu có thứ này, cho dù chúng ta phân tán các nơi, cũng có thể tập trung ở cùng một chỗ để thương thảo chiến sự, cũng không sợ viện binh đến trễ."

Mọi người nhìn không gian trong não này, tán thưởng không thôi.

Mà Chí Tôn Linh Hồn mỉm cười, sau đó thản nhiên nói: "Lần này mọi người hội tụ ở cùng một chỗ cũng không phải là để thương thảo về không gian trong não này, quan trọng là tương lai của vũ trụ Bàn Cổ, rốt cuộc nên hành sự như thế nào."

"Bây giờ thế cục của vũ trụ Bàn Cổ cũng không lạc quan, bên phía vũ trụ Thiên Nguyên đột nhiên lại có loại tồn tại như cửu vương, tuy nói thực lực của bọn họ không phải rất mạnh, nhưng tiềm lực lại vô hạn."

"Đúng vậy, quả thật là khó giải quyết."

"Ta nghe nói, trước đó không lâu có chiến tướng vô song xuất hiện."

Lúc này, có người từ tốn nói.

Lời vừa nói ra, mọi người trầm mặc một chút.

Chiến tướng vô song, đây là một danh hiệu vinh dự trên chiến trường, lần trước, bên trong đại chiến của hai đại vũ trụ, có thể thu hoạch được danh xưng này cũng không có nhiều người, mỗi một người đều là cường giả đứng đầu nhất.

"Quả thật là có chút khó giải quyết."

"Số lượng chiến tướng vô song còn sót lại bên trong vũ trụ Bàn Cổ ta, chỉ có bảy người mà thôi, trong đó, bốn người đang ở ngay đây, ba người còn lại bởi vì năm đó đâu một trận thảm liệt, đang ngủ say ở bên trong đất cấm ma thầm."

"Hành động bên phía đất cấm ma thầm như thế nào rồi?"

"Còn đang bên trong quá trình dò xét, nhưng cũng sắp có kết quả, nếu như có thể khiến cho ba người kia tỉnh lại, sẽ có trợ giúp rất lớn đối với cục diện chiến đấu."

"Vũ trụ Thiên Nguyên bên kia, chỉ sợ sẽ không ngồi yên chờ chết, phải biết răngd, bọn họ cũng có chiến tướng vô song đang ngủ say trong đó."

Mọi người đang sôi nổi bàn luận về chuyện của chiến tướng vô song, đất cấm ma thầm, lúc này, Tử Kim Luân thản nhiên nói: "Chư vị, ta cảm thấy chúng ta vẫn nên thương lượng một chuyện khác trước đã."

"Chuyện gì?"

"Thời điểm này vũ trụ Bàn Cổ cần một người lãnh đạo, các ngươi ngẫm lại xem, bây giờ vũ trụ Bàn Cổ đang ở thế yếu, ngoại trừ thiếu thốn về phương diện chiến lực ra, quan trọng nhất chính là tất cả mọi người năm bè bảy mảng, từng người tự chiến đấu, lúc này mới bị vũ trụ Thiên Nguyên đáng phá từng người một."

Nghe thấy chuyện này, mọi người đều lộ ra vẻ do dự.

Thiên Tịch Tiên Đế thản nhiên nói: "Tử Kim Luân nói không sai."

Tử Kim Luân liếc nhìn đối phương, có chút ngoài ý muốn.

Vậy mà người này lại không làm trái ý hắn?

Có chút mờ ám.

Sau đó, Thiên Tịch Tiên Đế vừa tiếp tục nói: "Nếu như chư vị không chê, Tiên Đình ta nguyện ý gánh vác phần trọng trách này."

Nghe được lời hắn nói, lúc này Tử Kim Luân mới chợt hiểu.

Khá lắm.

Hôm nay đối phương đến đây là để tranh đoạt vị trí người lãnh đạo tương lai.

"Thiên Tịch Tiên Đế, đừng cho rằng trên mặt ngươi dát vàng, Tiên Đình ngươi muốn lãnh đạo vũ trụ Bàn Cổ sao, còn kém xa lắm."

"Nếu Tiên Đình ta không có tư cách, vậy ngươi nói xem còn người nào thích hợp để lãnh đạo?"

Thiên Tịch Tiên Đế hừ nhẹ một tiếng.

Sau đó, dường như hắn nghĩ tới điều gì, đồng tử hơi co lại.

"Không bằng, để cho ta thử một chút thì như thế nào?"

Một giọng nói lạnh nhạt vang lên.

Phía trên bầu trời của không gian trong não, một đạo tinh quang rơi xuống.

Một bóng người bạch y từ bên trong tinh quang đi ra.

Chính là Sở Cuồng Nhân.

Nhìn thấy hắn, mọi người không khỏi đối mặt nhìn nhau.

"Sở Cuồng Nhân?"

"Để hắn lãnh đạo toàn bộ vũ trụ Bàn Cổ sao?"

Bên trong những người này, có một ít Hợp Đạo cổ lão đều là người đã trải qua đại chiến vũ trụ lần trước, nghe được việc một tiểu bối tuổi trẻ như Sở Cuồng Nhân đến đây lãnh đạo bọn họ, trong lòng không khỏi có chút không phục.

Luôn cảm thấy tư lịch của đối phương không đủ.

"Quả nhiên là ngươi." Thiên Tịch Tiên Đế cũng không cảm thấy bất ngờ, lãnh đạm nói: "Ngươi dựa vào cái gì mà đòi lãnh đạo chúng ta?"

"Ha, chỉ bằng ta là Chủ Nhân Tiên Giới, Thần Ma Chi Vương, Nhân Hoàng đương đại, Quỷ Đế âm Phủ, Huyết Hải chi chủ... Những thứ này đủ không?"

Sở Cuồng Nhân liên tiếp báo ra danh hào.

Mọi người nghe xong, nhất thời nghẹn lời.

Những danh hào này, tùy tiện một cái đều không phải chuyện đùa.

Sở Cuồng Nhân tiếp tục cười nói: "Con người ta luôn luôn công bằng, các ngươi người nào phản đối, người nào ủng hộ, đều có thể đứng lên nói."

"Ta đại diện cho Thần Ma nhất mạch, ủng hộ Tiên Vương lãnh đạo mọi người."

Tử Kim Luân đứng ra nói ra.

"Vân Trung Nguyệt ta, cũng ủng hộ."

"Vân Lam Phật ta đại diện cho ngũ phương tịnh thổ của Tiên giới, ủng hộ."

"Mạch chủ Doanh Câu ta đại diện cho cấm khu cương thi biểu thị sự ủng hộ."

"Ta đại biểu cho Tam Thanh Đạo Môn biểu thị sự ủng hộ."

"m Phủ ta ủng hộ Quỷ Đế vô điều kiện."

"Hình Vạn Cổ ta đại biểu cho Hình Thiên nhất mạch biểu thị sự ủng hộ."

......

"Ha, Chí Tôn Linh Hồn ta đại biểu cho cấm khu linh hồn, cũng ủng hộ Tiên Vương." Chí Tôn Linh Hồn khẽ cười một tiếng, cũng lên tiếng ủng hộ.

Nguyên một đám âm thanh ủng hộ vang lên.

Ngay cả cấm khu linh hồn cũng đứng về phía Sở Cuồng Nhân kia.

Thiên Tịch Tiên Đế, Đại Hắc Thiên Ma cùng với Hợp Đạo cổ lão đều hoảng loạn, giờ khắc này, bọn họ cảm nhận sâu sắc được thế nào là thời đại thay đổi.

Thời đại này, có tên là Sở Cuồng Nhân.