Chương 2079 Sư đồ gặp lại, bảo vật Lam Vương lưu lại, lĩnh hội 3000 đại đạo bàn
Bên trong Lam Cung.
Sở Cuồng Nhân xuyên qua cấm chế dày đặc, đi vào trong cung điện.
Lúc này, hắn không khỏi cảm khái.
"Quả nhiên, Lam Cung này là do tiểu nha đầu kia lưu lại, năm đó, nha đầu kia ngay cả Đại La cũng không phải, lại trưởng thành đến mức này."
Lúc trước mình dùng Thời Không Bảo Giám xuyên thẳng đến vũ trụ của đối phương, vậy mà đoạn thời gian đó, lại còn sớm hơn kỷ nguyên Hồng Mông trước đó?!
Ngay cả bản thân Sở Cuồng Nhân cũng có chút giật mình.
Sức mạnh của Thời Không Bảo Giám này, vượt xa tưởng tượng của bản thân.
Cũng không phải một món Chí Bảo Hỗn Độn bình thường.
Đồng thời, hắn cũng cảm thấy có chút may mắn.
Lúc mình trở lại vũ trụ Bàn Cổ, thời gian chỉ trôi qua hai vạn năm.
Nếu như là hai vạn vạn năm, chẳng phải mình sẽ không cũng không khóc nổi sao.
Hắn đưa suy nghĩ quay về Lam Cung lần nữa.
Tòa cung điện trước mắt này, cũng không tính rất hoa lệ huy hoàng, mà ở trung tâm cung điện, có một pho tượng thủy tinh đứng thẳng.
Pho tượng là một nữ tử phong hoa tuyệt đại, sinh động như thật.
Sở Cuồng Nhân nhìn thoáng qua, chỉ cảm thấy trên trán đối phương lộ ra mấy phần cảm giác quen thuộc, đúng là đồ đệ mà hắn thu nhận trước đó, Lam.
Hoặc là nói, Lam Vương hiện tại.
Dường như cảm nhận được Sở Cuồng Nhân đi vào, pho tượng bạch ngọc trước mắt này đúng là chiếu ra từng đạo quang hoa, ngay sau đó, pho tượng kia, sống!
Lam Vương mặc một bộ áo bào màu trắng hoa bào, mái tóc đen suôn dài như thác nước, da thịt trắng nõn như tuyết, mắt như ngôi sao, từ từ đi đến trước mặt Sở Cuồng Nhân.
Phịch một tiếng, quỳ ở trước mặt của hắn.
Nếu tình cảnh này để những tồn tại ở kỷ nguyên Hồng Mông trước nhìn thấy, sẽ khiến họ khiếp sợ đến mức cằm đều rơi trên đất.
Phải biết rằng, đây chính là Lam Vương đó.
Lam Vương không ai bì nổi, phong hoa tuyệt đại, trấn áp một kỷ nguyên Hồng Mông, nàng không lạy trời, không quỳ xuống đất, chư thần sợ hãi, chư phật sợ hãi.
Một người như vậy, vậy mà lại quỳ trước mặt một người?
Nói đùa cái gì vậy?!
"Sư tôn, rốt cục đồ nhi cũng gặp lại ngươi."
Lam Vương nhìn Sở Cuồng Nhân, cung kính dập đầu.
Cả đời này, nàng không kính thiên địa quỷ thần.
Nhưng lại có một người, có thể làm cho nàng cam tâm tình nguyện quỳ lạy hành lễ.
Đó chính là Sở Cuồng Nhân.
Không có người nào biết.
Lam Vương trấn áp một kỷ nguyên Hồng Mông, đã từng bị người ta truy sát mấy lần đến suýt nữa mất mạng, nếu không có Sở Cuồng Nhân, thì sẽ không có nàng hôm nay.
Nếu Sở Cuồng Nhân không thu nàng làm đồ đệ, truyền cho nàng công pháp, cho nàng tu hành tư nguyên, nàng có thể đi tới hôm nay hay không cũng không nhất định.
Sở Cuồng Nhân, có ân cứu mạng, có ân vun trồng với nàng.
"Sư tôn, bản thể của đồ nhi không ở nơi này, cho nên không có cách nào tự mình hành lễ với ngươi, chỉ có thể để luồng hóa thân ý niệm này làm thay, xin sư tôn thứ lỗi."
Lam Vương nói ra.
"Đứng lên đi."
Sở Cuồng Nhân nhìn Lam Vương, lộ ra một tia vui mừng.
Rất tốt.
Đối phương cũng không bởi vì bản thân quá cường đại mà quên đi người sư tôn như hắn.
Phần tính cách này, không uổng công lúc trước mình thu nàng làm đồ đệ.
"Sư tôn, sau khi ngươi đi, ta đã báo được đại thù của Dao tộc, sau đó ta hành tẩu chư thiên, tìm nơi ở của ngài, nhưng lại không có kết quả, tiến vào Hồng Mông đại thế giới, cũng không có dấu vết ngài để lại."
"Ta suy đoán, chân thân của ngươi, rất có thể hành tẩu ở bên trong Thời Gian Trường Hà, cho nên ta lưu lại Lam Cung này ở Hồng Mông đại thế giới, chờ đợi ngài cũng có ngày, ở thời gian nào đó có thể đến nơi đây."
Lam Vương nói ra, lập tức nhấc tay lên, trong hư không đột nhiên có thêm hai món đồ, là một cái Càn Khôn giới, mà một cái la bàn.
Bên trong Càn Khôn giới, không biết chứa là cái gì.
Thế nhưng la bàn, lại vô cùng huyền diệu, phía trên có khắc vô số đường vân đại đạo, Sở Cuồng Nhân cảm nhận được khí tức chư đạo từ trên đso.
Không nhiều không ít, vừa đúng ba ngàn loại.
Sở Cuồng Nhân ẩn ẩn có suy đoán.
"Sư tôn, ta không biết thời gian này ngươi, rốt cuộc tu vi của ngươi đã ở cảnh giới nào, chỉ có thể tận dụng hết khả năng, lưu lại đồ vật có khả năng có trợ giúp cho ngươi, Càn Khôn giới này, chứa tư nguyên tu hành Hỗn Nguyên Cửu Kiếp Thân."
"Mà năm đó, lần đầu sư tôn và ta gặp gỡ, tu vi là cảnh giới Hợp Đạo, nhưng lại dung hợp rất nhiều khí tức của đạo, ta lớn gan suy đoán, có khả năng sư tôn muốn đi con đường thống ngự ba ngàn đạo."
"Cho nên, ta chém giết ba ngàn tu sĩ cảnh giới Đại Đạo tu hành các loại đạo khác nhau, rút ra đại đạo của bọn họ khắc sâu vào trên la bàn này, luyện chế ra 3000 đại đạo bàn, hi vọng có thể có chỗ trợ giúp đối với ngài."
Lam Vương êm tai nói.
Sở Cuồng Nhân thế mới biết, thì ra năm đó Lam Vương chém giết hơn ba ngàn cảnh giới Đại Đạo, là vì mình, chuyện này khiến hắn có chút cảm động.
"Ngươi, có lòng."
Sở Cuồng Nhân cảm khái một tiếng, còn về những cảnh giới Đại Đạo bị chém giết kia, hắn chỉ có thể yên lặng nói một tiếng xin lỗi.
"So với ân tái tạo năm đó của sư tôn, thì bấy nhiêu đó có là gì?"
Lam Vương nói ra.
Sau đó, bóng người nàng hóa thành một chùm sáng, nói ra: "Sư tôn, Lam Cung hiện thế, tất nhiên sẽ dẫn tới một số con ruồi, luồng hóa thân ý niệm này của ta có lưu lại một phần sức mạnh của ta, có thể giết những kẻ phía dưới quân vương, nếu gặp phải một số người sư tôn không muốn ra tay, có thể để luồng hóa thân ý niệm này của đồ nhi làm thay."
"Ngươi chuẩn bị rất chu toàn." Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.
Cái gì gọi là mình không muốn động thủ.
Rõ ràng là mình đánh không lại.
Lam Vương chỉ chiếu cố mặt mũi sư tôn của mình mà thôi.
Tiếp đó.
Hóa thân ý niệm của Lam Vương hóa thành một đạo lưu quang tiến vào trong cơ thể mình.
Sở Cuồng Nhân cảm thấy mình có thể điều động hóa thân này bất cứ lúc nào.
Đây được xem như một đòn sát thủ.
Sau đó, hắn nhìn về phía Càn Khôn giới, và la bàn 3000 đại đạo kia.
Nhất là la bàn kia.
Hắn muốn đi con đường thống ngự ba ngàn đạo, sự giúp đỡ từ la bàn này dành cho hắn vô cùng lớn, vôn dĩ, hắn dự tính cần ít nhất 10 vạn năm mới có thể đạt được mục tiêu này, nhưng bây giờ có Lam Vương tương trợ, thời gian đã được rút ngắn thật nhiều!
"Ta có được tính là nuôi cho mình một người mẹ hay không?" Sở Cuồng Nhân nghĩ đến Lam Vương chiếu cố mình như thế, sắc mặt trở nên kỳ quái.
Nhưng mà hắn lập tức thu liễm tâm tư, để Tiểu Ái giúp đỡ phân tích 3000 đại đạo bàn, đồng thời bắt đầu lĩnh hội các loại đạo ẩn chứa phía trên.
Bên ngoài Lam Cung, hiện tại nhất định có rất nhiều thế lực nhìn chằm chằm.
Một khi chính mình hiện thân, tất nhiên sẽ dẫn tới vây công.
Tuy có hóa thân ý niệm của Lam Vương.
Nhưng làm sư tôn, sao có thể lúc nào cũng dựa vào đồ đệ được?
Vậy chẳng phải người sư tôn như hắn không có sĩ diện sao?
"Lam Cung này có cấm chế của Lam Vương bảo vệ, vô cùng an toàn, dứt khoát ở chỗ này hoàn thành mục tiêu thống ngự ba ngàn đạo rồi hãy đi ra."
Sở Cuồng Nhân thầm nghĩ.
La bàn 3000 đại đạo, ngưng tụ tinh hoa của ba ngàn vị cảnh giới Đại Đạo, giá trị của nó, khó có thể tính toán, là chí bảo ngộ đạo tối tuyệt đỉnh trên thế gian.
Thời điểm ý thức của hắn thăm dò vào la bàn đại đạo.
Đột nhiên.
Đường vân đại đạo đếm mãi không hết hiện lên ở trước mắt hắn.
Hắn quan sát những đại đạo này, tâm thần dần dần tiến vào trạng thái vô ngã vô vật, ngộ tính của hắn, vốn chính là khoáng cổ thước kim.
Cộng thêm Tiểu Ái ở bên cạnh hiệp trợ, và 3000 đại đạo bàn huyền diệu này.
Các loại đại đạo huyền ảo, bị hắn nhanh chóng dung nhập vào trong cơ thể.
Hắn bắt đầu điên cuồng xông về phía mục tiêu thống ngự ba ngàn đạo!
Mà ở bên ngoài, khi thời gian trôi qua, mọi người vẫn không thấy được Sở Cuồng Nhân xuất hiện, không khỏi có chút nôn nóng.
Vừa nghĩ tới bây giờ đối phương đang ở bên trong Lam Cung đắc ý đếm bảo vật, thì cùng giống như bọn họ tổn thất mấy món Chí Bảo Hỗn Độn, vô cùng không dễ chịu.
"Đáng chết, chúng ta chỉ có thể ở chỗ này nhìn thôi sao?"
Thánh tử Đào khẽ quát một tiếng.
"Chúng ta đã để người đi mời Trần đại sư, an tâm chớ vội."
Mục sư Phi Mã từ tốn nói.
Trần đại sư, là đại sư trận pháp có tên tuổi ở Hồng Mông đại thế giới, đối phương còn am hiểu các loại cấm chế, đối phương đến, có lẽ có thể phá cấm chế của Lam Cung.
Trong lòng mọi người sinh ra một số chờ mong.