← Quay lại trang sách

Chương 2078 Không có cách nào đột phá cấm chế? Sở Cuồng Nhân tiến vào Lam Cung

Một tiếng rồng gầm to rõ vang vọng ra.

Ngay sau đó, một đạo Long Viêm đen nhánh lấy uy thế kinh khủng quét về phía cấm chế của Lam Cung, khí tức vô cùng mạnh mẽ, làm cho đại địa dọc theo đường đi đều bị đốt cháy.

Ngay cả hư không cũng có loại cảm giác bị bóp méo.

Sức mạnh vô cùng cường đại, khiến cho mọi người tại đây, cảm thấy tim đập vô cùng nhanh.

"Ta dựa vào, đây là vị đại năng nào xuất thủ?"

"Giọng nói này, chẳng lẽ là..."

Khi Long Viêm đánh vào phía trên cấm chế.

Lực trùng kích kinh khủng còn muốn cường đại so với trước đó bao phủ ra, phương viên 10 vạn dặm, hóa thành đất khô cằn đen nhánh, trong không khí tràn ngập vẻ khô nóng.

Nhưng bên trong một màu đen kịt, có tiên huy màu trắng đang lóe lên.

Mọi người nhìn về phía Lam Cung, lộ ra biểu tình quả nhiên là như vậy.

Cấm chế của Lam Cung, vẫn không bị phá như cũ.

"Móa, thủ đoạn nữ bạo quân này lưu lại quả nhiên bất phàm."

Hắc Huyền bĩu môi một cái nói.

Bọn người Sở Cuồng Nhân, Ngục Ngược thì ở phía sau hắn.

Mà người của Giáo Hội Quang Minh nhìn thấy bọn họ, vẻ mặt đột nhiên nghiêm túc, nguyên một đám lấy binh khí ra, bộ dáng như có thể xông lên động thủ bất cứ lúc nào.

"Quả nhiên là các ngươi."

Quang Minh Tả Thiên Vương hừ lạnh một tiếng.

Hắn nhìn Hắc Huyền, trong mắt lại toát ra vẻ kinh nghi bất định.

Khí tức của đối phương, cường đại hơn nhiều.

Mặc dù không có hoàn toàn khôi phục trạng thái đỉnh phong, nhưng so với thời điểm ở Thiên Dương thành, thì không biết phải mạnh hơn bao nhiêu.

"Quang Minh Tả Thiên Vương, làm sao, muốn đánh nhau sao? Hiện tại ta cũng không sợ ngươi." Hắc Huyền cười hắc hắc nói.

Với thực lực mà hắn đã khôi phục được, đối phó một hình chiếu của Quang Minh Tả Thiên Vương, có thể nói là chuyện dễ như trở bàn tay.

Hiện tại hắn ước gì có thể rửa sạch nhục nhã.

"Hắc Huyền, đã lâu không gặp."

Lúc này, bên trong tầng mây truyền tới một giọng nói, chỉ thấy một đầu rồng đen nhánh từ bên trong tầng mây dò ra, lạnh nhạt nhìn Hắc Huyền.

Đối phương là cao thủ của Hắc Long nhất tộc.

Mà khi Hắc Huyền nhìn thấy đối phương, hừ nhẹ một tiếng: "Ta còn tưởng rằng là ai đây, thì ra là chó săn dưới tay Hắc Long Minh Thương."

Đầu rồng đen nhánh lạnh nhạt nói: "Ta tên là Hắc Long Không, còn về chủ công, ngươi cần phải gọi hắn một tiếng Tam ca."

"Tam ca? Chậc, ta và Hắc Long nhất mạch đã sớm đoạn tuyệt quan hệ."

"Đúng thế, ngươi rơi vào hắc ám, đã sớm không xứng trở thành người của Hắc Long nhất mạch, sao thế, thật vất vả mới giải trừ được phong ấn, không cố gắng tìm một chỗ đợi, vì sao lại tới nơi này?"

"Liên quan gì đến ngươi."

Hai con rồng giao lưu một phen, khiến mọi người tấm tắc lấy làm kỳ lạ.

Một số người biết nội tình, nhịn không được mà nghị luận với những người khác.

"Ta nghe nói, trước kia Hắc Long Vương phong lưu thành tính, lúc du lịch chư thiên không biết đã lưu lại bao nhiêu con nối dõi, nhưng mà, ngoại trừ một số có thiên phú thực lực, các con cháu còn lại, hắn chỉ biết sinh mà không dưỡng, mặc kệ bọn họ tự sanh tự diệt, Hắc Huyền này, chính là một trong số đó, về sau gia nhập vào Hắc Ám nhất tộc."

"Nói mới nhớ, mới đầu Hắc Huyền này cũng không đáng chú ý, nhưng sau khi gia nhập vào Hắc Ám nhất tộc, thực lực đột nhiên tăng mạnh, còn xông ra tên tuổi lớn như vậy ở kỷ nguyên Hồng Mông trước, bị giáo hội liệt vào một trong bát đại dị đoan."

"Đúng vậy..."

Ngay tại thời điểm Hắc Huyền, Hắc Long Không giương cung bạt kiếm, một giọng nói lạnh nhạt vang lên: "Vẫn nên nghĩ biện pháp mở ra cấm chế của Lam Cung này trước đi."

Là người của Dục Tiên cung lên tiếng, mọi người cũng tạm thời buông xuống thành kiến, nhìn Lam Cung phía xa, cau mày, vô cùng khó làm.

"Cấm chế này rất khó để phá vỡ, muốn lấy được truyền thừa bên trong, chỉ sợ cần tồn tại cấp bậc đại đạo xuất thủ mới được."

"Mọi người ở đây, đồng loạt ra tay thử một chút?"

"Cũng được."

Nhất thời, bọn người Quang Minh Tả Thiên Vương, Dục Tiên cung cao thủ, Hắc Huyền, Hắc Long Không cùng nhau liên thủ, vài luồng năng lượng mênh mông bao phủ ra.

Mục tiêu khóa chặt cấm chế của Lam Cung.

Khi một tiếng nổ lớn vang lên, Lam Cung bộc phát ra tiếng vang kịch liệt.

Nhưng vẫn không bị phá.

Khóe miệng mọi người co giật một chút.

"Móa, đây cũng quá khó làm đi."

"Đúng vậy, theo ta thấy, cho dù là tồn tại đỉnh phong bên trong cấp Đại Đạo đến đây cũng không nhất định đánh phá được cấm chế này."

"Chẳng lẽ muốn người phía trên cấp Đại Đạo đến đây?"

"Loại nhân vật này, không dễ dàng hiện thế, chẳng lẽ truyền thừa Lam Vương này thật sự không có ai có thể thu hoạch sao?"

Mọi người nhìn cấm chế của Lam Cung, trong mắt lộ ra vẻ không cam lòng.

Thật vất vả đến một chuyến, chẳng lẽ lại phải hai tay trống không rời đi hay sao?

Mà trong đám người.

Sở Cuồng Nhân cũng nhìn thấy cấm chế của Lam Cung này, trong lòng của hắn lộ ra một loại cảm giác khác thường, dường như mình có thể đi vào?

Loại cảm giác này, không có căn cứ gì, nhưng lại hết sức rõ ràng.

Có điều hắn cũng không lập tức hành động, mà đang để Tiểu Ái phân tích cấm chế của Lam Cung một chút, kết luận là, cấm chế này, không có người nào ở chỗ này có thể phá.

Chỉ sợ thật sự chỉ có tồn tại phía trên cảnh giới Đại Đạo xuất thủ mới có thể đánh vỡ.

"Thật sự là thế sao?"

Sở Cuồng Nhân nỉ non nói.

Sau đó, hắn đi về phía Lam Cung.

Mục tiêu của mọi người vốn ở Lam Cung, mà hành động của Sở Cuồng Nhân, làm sựu chú ý của mọi người đều bị hắn hấp dẫn.

"Hắn muốn làm gì?"

"Chẳng lẽ hắn muốn đi vào Lam Cung sao?!"

"Trò đùa gì vậy, nhiều cường giả như vậy cũng không đánh tan được cấm chế của Lam Cung này, tiểu tử này dựa vào cái gì mà cho rằng sẽ thành công, hơn nữa, người này ai vậy?"

"Cũng là Hắc Ám nhất tộc sao?"

Không có người nào nhìn kỹ Sở Cuồng Nhân, chỉ coi đây là một chuyện cười.

Ngay cả Hắc Huyền cũng có chút hoảng hốt.

Gia hỏa này muốn làm gì?

Nghe thấy mọi người trào phúng Sở Cuồng Nhân, hắn hừ lạnh một tiếng, long uy tiết ra: "Cãi nhau làm gì, tất cả im miệng cho ta!"

Hiện trường bỗng nhiên yên tĩnh trở lại.

Nhưng ánh mắt nhìn Sở Cuồng Nhân, vẫn mang theo vẻ cười trên nỗi đau của người khác như cũ.

Hắc Huyền nhìn bóng lưng Sở Cuồng Nhân, cau mày lại.

Trên thực tế, hắn và những người khác giống nhau, cũng không coi trọng Sở Cuồng Nhân, mặc dù đối phương có chút thủ đoạn, nhưng chỉ là một Hợp Đạo.

Dựa vào cái gì có thể đột phá cấm chế của Lam Vương?

Rất nhanh.

Sở Cuồng Nhân liền tới gần cấm chế.

Một bước, hai bước...

Lúc mọi người ở đây cho rằng Sở Cuồng Nhân sắp bị sức mạnh của cấm chế đánh bay, lại thấy đối phương, bước một bước vào trong cấm chế!

Cấm chế, đúng là không có bất kỳ phản ứng gì!

Đột nhiên.

Đồng tử của tất cả mọi người co rụt lại, không thể tin nổi.

"Chuyện gì xảy ra? Vì sao hắn có thể tiến vào bên trong cấm chế?!"

"Tình huống gì vậy?"

"Sao hắn lại làm được?"

Tất cả mọi người choáng váng.

Cấm chế này, tất cả mọi người liên thủ cũng không có cách nào đột phá.

Nhưng Sở Cuồng Nhân, lại có thể đi vào mà không gặp chút trở ngại nào.

Chuyện này khiến mọi người không thể giải thích được.

"Rốt cuộc hắn là ai? Chẳng lẽ hắn và Lam Vương có quan hệ gì sao?"

"Nhất định là như vậy, nếu không thì một Hợp Đạo như hắn làm sao tiến vào được, đáng chết, lần này, chẳng phải truyền thừa của Lam Vương đã là của hắn rồi sao?"

"Không được, truyền thừa của Lam Vương, làm sao có thể tặng cho người khác."

Mọi người lao về phía Sở Cuồng Nhân.

Đều muốn thử xem có thể tiến vào như đối phương hay không.

Nhưng khi nguyên một đám đụng vào cấm chế, thì lại bị đánh bay ra ngoài.

"Đáng chết, dựa vào cái gì mà hắn có thể vào?"

Mặt mũi Thánh tử Đào tràn đầy không cam lòng.

Những người còn lại, cũng đều không khác mấy.

"Ha ha, tiểu tử này, không hổ là nhân vật quân thượng nhìn trúng, quả nhiên là cất giấu đại bí mật." Hắc Huyền nhìn thấy Sở Cuồng Nhân tiến vào Lam Cung, không khỏi sửng sốt một chút, lập tức cười ha ha, càng thêm tò mò đối với đối phương.

"Hắc Huyền, rốt cuộc người này có lai lịch ra sao?"

Hắc Long Không không khỏi lên tiếng hỏi thăm.

"Liên quan gì đến ngươi." Hắc Huyền căn bản không có ý định giải thích, trực tiếp dùng một câu khiến cho Hắc Long Không cứng họng, sắc mặt trở nên khó coi.

Trên thực tế, Hắc Huyền muốn giải thích cũng không giải thích được.

Bởi vì ngay cả hắn cũng không biết rốt cuộc Sở Cuồng Nhân có lai lịch gì.