Chương 2099 Ta chỉ đại diện cho chính mình, lần này, ta có thể phá lệ
Là ngươi, dị đoan!!" Sau khi Quang Minh Tả Thiên Vương nhìn thấy Sở Cuồng Nhân, đồng tử đột nhiên co rụt lại.
Tuy rằng màu tóc thay đổi, nhan sắc thay đổi, khí chất thay đổi, nhưng gương mặt kia của đối phương, hắn lại nhớ rất rõ.
Đối phương ở bên ngoài Lam Cung, dùng một kiếm chém chết một bộ hình chiếu phân thân của hắn.
Việc này, hắn thậm chí còn ghi nhớ trong lòng.
Vẫn muốn tìm cơ hội rửa sạch nhục nhã.
Lúc trước, Quang Minh Hữu Thiên Vương bị phái đi công kích Hắc Hỏa thành, hắn vốn muốn nữ thần Quang Minh an bài mình đi.
Bởi vì hắn biết, rất có thể Sở Cuồng Nhân đang ở Hắc Hỏa thành.
Cuối cùng, Nữ thần Quang Minh vẫn là Hữu Thiên Vương đáng tin cậy hơn đi.
Vốn cho rằng, đối phương cần phải chết ở trong tay Hữu Thiên Vương.
Nhưng bây giờ là đang xảy ra chuyện gì vậy?!
Đối phương, làm sao lại ở trong Thần Điện Quang Minh này?!
"Ta tưởng là ai đâu, hóa ra lại là Quang Minh Tả Thiên Vương." Sở Cuồng Nhân nhìn Tả Thiên vương trước mắt, trên mặt giống như cười mà không phải cười.
Mà Quang Minh Tả Thiên Vương lại nổi giận trong nháy mắt, đại đạo quang minh trên người giống như nước nóng mà bắt đầu sôi trào lên: "Dị đoan, thần điện há lại là nơi ngươi có thể đặt chân vào sao?!"
"Dừng tay!" Lúc này, Nữ thần Quang Minh khẽ quát một tiếng, nhìn Quang Minh Tả Thiên Vương, trong mắt lộ ra vẻ băng lãnh.
Trong lòng Quang Minh Tả Thiên Vương phát lạnh.
Hắn cực ít khi nhìn thấy dáng vẻ phẫn nộ của nữ thần, trước kia, nữ thần có một vài lần phẫn nộ đều là đối với Hắc Ám Ma Quân.
Đây là lần đầu tiên, thể hiện sự tức giận đối với thuộc hạ của mình.
Cũng bởi vì lần này, Quang Minh Tả Thiên Vương đã cảm nhận được uy thế của siêu thoát giả cấp bậc quân vương, chỉ trong một cái chớp mắt, khiến cho lòng hắn vì sợ hãi mà rung động, thân thể không tự chủ được quỳ xuống.
"Nữ thần bớt giận, ta chỉ là muốn diệt trừ dị đoan."
"Làm càn, hắn cũng không phải là dị đoan, mà là Quang Minh Chi Tử của thần điện ta!"
"Quang Minh Chi Tử?!" Quang Minh Tả Thiên Vương chợt ngẩng đầu lên, nhìn Sở Cuồng Nhân, mặt mũi tràn đầy vẻ không thể tin được: "Chuyện này, chuyện này sao có thể?! Hắn rõ ràng là dị đoan."
"Trợn to con mắt của ngươi lên mà nhìn xem, hắn có phải là dị đoan hay không!" Minh Phi lạnh nhạt quát.
Quang Minh Tả Thiên Vương nhất thời cẩn thận quan sát Sở Cuồng Nhân.
Toàn thân cảu đối phương tản ra một loại khí tức ánh sáng vô cùng thuần túy, loại khí tức ánh sáng này, cho người ta cảm thấy không kém Nữ thần Quang Minh chút nào.
Giống như hóa thân của ánh sáng.
Dạng người này, mặc kệ là ai nhìn vào cũng sẽ không liên tưởng đến hắc ám, liên tưởng đến dị đoan.
"Chẳng lẽ hắn không phải là Sở Cuồng Nhân?" Quang Minh Tả Thiên Vương có chút hoài nghi mình nhận lầm.
"Hắn là Sở Cuồng Nhân, trước đó đích thật là kẻ thù của giáo hội, nhưng bây giờ, hắn chính là Quang Minh Chi Tử mà ta chỉ định." Nữ thần Quang Minh từ tốn nói.
"Nữ thần, vẫn nên để ta đến giải thích cho hắn đi." Minh Phi khom người nói ra.
"Vậy thì tốt, Sở Cuồng Nhân, ngươi đi theo ta." Sở Cuồng Nhân theo nữ thần Quang Minh rời đi.
Hai người tản bộ ở Thần Điện Quang Minh, Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói: "Bên trong Giáo hội, chỉ sợ có không ít người căm thù ta giống như Tả Thiên Vương."
"Không sao, có ta ở đây, không có người nào thương tổn được ngươi."
"Ha, nữ thần đại nhân che chở như thế, thật là làm cho tại hạ sợ hãi." Sở Cuồng Nhân sờ lên cái mũi.
Hắn cảm giác rằng sau khi mình đi vào Hồng Mông đại thế giới, dường như vẫn luôn ăn bám người khác.
Ăn bám vào thân phận đồ đệ của Lam Vương, hiện tại lại ăn bám nữ thần Quang Minh.
"Giáo hội và các thế lực còn lại phát hiện ra một Linh giới, đây là cơ hội lịch luyện không tệ, sẽ tụ tập không ít yêu nghiệt thậm chí cả dị số trong thế gian, ngươi có thể đi mở mang kiến thức một chút." Nữ thần Quang Minh từ tốn nói.
"Thật vậy sao? Điều này đúng là làm cho người khác có chút chờ mong." Tuy Sở Cuồng Nhân nói như vậy, nhưng trên mặt lại là mang theo một chút lơ đễnh.
Hắn chưa bao giờ khinh thường bất kì người nào trong thiên hạ.
Nhưng cũng chưa bao giờ đánh giá thấp bản thân mình.
Yêu nghiệt?
Ở trước mặt hắn, còn có ai dám tự xưng là yêu nghiệt?
Trừ phi là loại dị số tầng thứ Lam Vương kia, bằng không thì, hắn gần như đều không để vào mắt.
"Thiên tư của ngươi, quả thật là hơn người, nhưng yêu nghiệt trong thiên hạ, cũng không phải đều là giá áo túi cơm, đi mở mang kiến thức một chút cũng không sao, coi như là mở màn tầm mắt."
"Cũng được."
"Mặt khác, ta muốn ngươi làm Quang Minh Chi Tử của giáo hội, đại diện cho Quang Minh Giáo Hội, đại diện cho ta mà tiến đến tham gia lần khai phát linh địa này!"
Ánh mắt nữ thần Quang Minh lấp lánh nhìn Sở Cuồng Nhân.
Ánh mắt Sở Cuồng Nhân lóe lên, biết việc này là đối phương muốn để hắn tỏ thái độ, có đáp ứng gia nhập Quang Minh Giáo Hội hay không.
"Từ trước đến nay ta chỉ đại diện cho chính bản thân ta... Bất quá lần này, ta có thể phá lệ."
Nghe được nửa câu đầu của Sở Cuồng Nhân, nữ thần Quang Minh vốn còn có chút thất vọng, thế nhưng nghe được vế sau, hai mắt không khỏi tỏa sáng.
Mặc dù đối phương vẫn không hoàn toàn tỏ thái độ.
Nhưng có thể phá lệ, cũng coi là một sự tiến bộ, nàng không nóng nảy, muốn hoàn toàn lôi kéo Sở Cuồng Nhân, đó cũng không phải là chuyện một sớm một chiều.
Đường đường là siêu thoát giả cấp quân vương, vậy mà lại phí hết tâm tư để lôi kéo một vị tiểu bối trẻ tuổi.
Trong lòng nữ thần Quang Minh không khỏi hơi xúc động.
Chỉ vì người trước mắt này, là Quang Minh Chi Tử, là tồn tại trong truyền thuyết có thể chống lại được Mạt Nhật Chi Ám.
"Ta chờ mong biểu hiện của ngươi tại Linh giới."
"Vậy ta đi về trước." Sở Cuồng Nhân nói xong, quay người rời đi.
Hắn đã đi tới Thần Điện Quang Minh, đồng thời hưởng dụng một số tư nguyên mà nữ thần Quang Minh cho.
Vậy thì, hắn cũng không ngại làm một ít chuyện cho đối phương.
Có vay thì có trả, chuyện gì cũng phải minh bạch.
...
Giáo Hội Quang Minh và Thần Điện Quang Minh cũng không ở cùng nhau.
Thần điện nằm giữa tinh không.
Mà Giáo Hội Quang Minh thì là nằm ở phía trên Hồng Mông đại địa.
Ngoại trừ số rất ít người được Nữ thần Quang Minh cho phép ra, cho dù là giáo chủ của Giáo Hội Quang Minh cũng không thể tuỳ tiện đi đến Thần Điện Quang Minh.
Trong giáo hội.
Quang Minh Tả Thiên Vương từ thần điện trở về.
Lúc này đầu của hắn đã có chút bối rối.
Sở Cuồng Nhân lại là Quang Minh Chi Tử? Đây quả thực là chuyện khiến cho thế giới quan của hắn sụp đổ.
Một kẻ dị đoan đồng bọn với Hắc Ám Tà Long, vậy mà lại lắc mình biến hoá thành Quang Minh Chi Tử, loại chuyện này, hắn không thể chấp nhận được!
Nhưng đối phương là người mà nữ thần Quang Minh đã chỉ định, căn bản không phải là điều hắn có thể chống lại.
Giáo chủ Quang Minh đi tới: "Tả Thiên vương, không biết nữ thần đại nhân có thần dụ gì đối với lần hiện thế này của Hồng Mông Linh Giới không?"
"Nữ thần nói, sau đó không lâu Quang Minh Chi Tử sẽ đi đến giáo hội, đến lúc đó để cho hắn chỉ huy các tinh anh của giáo hội tiến về Linh giới."
"Quang Minh Chi Tử?!"
Quang Minh giáo chủ giật nảy cả mình, đối với cái truyền thuyết này, tất nhiên hắn cũng biết đến.
Không nghĩ tới, lần này Hồng Mông đại thế giới mở ra, ngay cả Quang Minh Chi Tử cũng đều hiện thế, chuyện này khiến hắn chấn kinh vạn phần.
"Chúng ta đã hiểu." Thần sắc của giáo chủ Quang Minh vô cùng ngưng trọng.
Phải biết rằng, ở bên trong truyền thuyết xa xưa, Quang Minh Chi Tử là tồn tại đối đầu với Mạt Nhật Chi Ám, nó địa vị không hề kém hơn so với nữ thần Quang Minh.
Tồn tại bực này đến giáo hội, khiến hắn không thể không thận trọng.
Không lâu, giáo hội liền gióng trống khua chiêng chuẩn bị nghênh đón vị Quang Minh Chi Tử này hạ thế.
"Cũng không biết hình dạng của Quang Minh Chi Tử thế nào, làm cho người ta chờ mong."
"Nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ chưa nghe nói qua sự tồn tại của Quang Minh Chi Tử này, làm sao lại đột nhiên xuất hiện vậy chứ?"
"Có lẽ là một mực ở trong thần điện tu hành."
"Cũng có khả năng."
Bên trong Giáo hội, mấy vị thánh tử thánh nữ đang tập hợp lại một chỗ, thảo luận về Quang Minh Chi Tử.
Nhưng một người trong đó, không hăng hái lắm.
Hắn có tên là thánh tử Lãng, ở bên trong một đám thánh tử, có tu vi thiên phú cực cao, hiện tại đã ở cảnh giới Hỗn Độn ngũ huyền, so với một số đại mục sư thậm chí là giáo chủ cũng không kém bao nhiêu.
"Thánh tử Lãng, ngươi còn đang suy nghĩ chuyện liên quan tới thánh tử Đào sao?" Một vị thánh nữ chú ý tới tâm tình của thánh tử Lãng cũng không hề hào hứng, không khỏi nói ra.
"Ai, thánh tử Lãng, bớt đau buồn đi thôi."
"Nén bi thương sao? Làm sao ta có thể nén bi thương đây? Đệ đệ ta chết ở trong tay dị đoan, thù này không báo, ta tuyệt không bỏ qua!" Thánh tử Lãng lạnh giọng nói ra.
Thánh tử Đào trong miệng hắn, chính là người ngày xưa tiến về Lam Cung tranh đoạt truyền thừa của Lam Vương, nhưng sau đó lại chết ở trong tay của Sở Cuồng Nhân.
Đối với việc này, hắn vẫn luôn canh cánh trong lòng.