Chương 2266 Mạt Nhật Chi Ám mà thôi, trò đùa của Ác Ma Chi Vương? Chiến hữu thân mật
Sau khi chém giết bốn vị quân vương, Sở Cuồng Nhân thu thập mảnh vỡ quân vương chi tâm của bọn họ, mà hiệu quả của đại trận Trạch Quốc Chiến Đồ cũng tiêu tán.
Tu vi của Sở Cuồng Nhân từ cảnh giới Quân Vương không ngừng hạ xuống.
Khôi phục lại cảnh giới Đại Đạo Chí Thần.
Hắn không khỏi có loại cảm giác mất mác.
Sau khi trải nghiệm qua thực lực cảnh giới Quân Vương, hắn cảm thấy cảnh giới Đại Đạo Chí Thần của mình, quả thực quá yếu, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ ghét bỏ.
"Chủ nhân, xin hãy tỉnh táo lại, lần này ngươi có thể tấn cấp quân vương, là dựa vào ngoại lực, cũng không phải là cảnh giới chân thực của ngươi."
Tiểu Ái từ tốn nói.
Sở Cuồng Nhân nghe vậy, âm thầm gật đầu.
Hắn cũng không đến nỗi bởi vì chút chuyện nhỏ này mà dao động đạo tâm.
Không phải chỉ là quân vương thôi sao?
Hôm nay hắn có thể chém giết mấy quân vương.
Thì không bao lâu nữa, liền có thể trực tiếp trở thành quân vương.
Trải qua trận chiến này, hắn cũng cảm thấy tu vi của mình sắp đột phá.
"Thật sự là Đại Đạo Chí Thần..."
"Một cảnh giới Đại Đạo chém bốn vị quân vương, rốt cuộc là ta điên rồi, hay là thế giới này điên rồi, chuyện này thật sự là quá điên rồ."
Không ít tu sĩ phát giác được động tĩnh ở Phong Vực mà chạy tới, sau khi phát giác được cảnh giới của Sở Cuồng Nhân, tất cả đều bị dọa đến hít một ngụm lãnh khí.
Một ngày này.
Các đại quân vương của Hồng Mông đại thế giới trầm mặc.
Bởi vì bọn họ thấy được một kỳ tích gần như không có khả năng hoàn thành.
"Cuồng nhân bất tử, trấn áp kỷ nguyên này!"
Thật lâu.
Không biết từ nơi nào, truyền ra một tiếng thở dài dằng dặc.
Rất nhiều quân vương nghe vậy, cũng đều lộ ra vẻ rất tán thành.
Nhưng vẫn có một ít quân vương trấn giữ thế lực cổ lão vô cùng không cam lòng.
"Hắn còn chưa thật sự đột phá quân vương, chỉ dựa vào ngoại lực mới có thể tấn cấp quân vương, muốn trấn áp kỷ nguyên này, còn kém xa lắm."
"Đúng vậy, ai có thể trở thành quân vương đầu tiên ở kỉ nguyên này, lấy được khí vận của cả kỷ nguyên, trấn áp tất cả, còn chưa thể xác định!"
"Nhưng mà..."
"Lúc trước, sau khi Lam Vương trở thành quân vương, mới thu hoạch được khí vận rồi trấn áp một kỷ nguyên, hắn chưa thành quân vương, ai có thể cười đến cuối cùng còn chưa nhất định."
Một số quân vương cổ lão ào ào lên tiếng.
Bọn họ đại biểu cho sự cường đại của những thế lực cổ xưa nhất trong chư thiên.
Trấn áp một kỷ nguyên.
Có thể đạt được khí vận gia trì, để căn cơ của thế lực của mình tăng lên.
Bọn họ sẽ không dễ dàng chắp tay nhường cơ hội này, dù là Sở Cuồng Nhân thể hiện ra thiên phú và thực lực vô cùng kinh khủng, bọn họ cũng muốn giành giật một trận.
Bên trong Phong Vực.
Sở Cuồng Nhân nhìn về phía Ác Ma Chi Vương, nữ thần Quang Minh, hơi hơi hành lễ.
"Đa tạ hai vị xuất thủ tương trợ."
"Trên người của ngươi gánh vác tương lai của Minh tộc ta, không cần khách khí."
Nữ thần Quang Minh từ tốn nói.
Nghe đến đây, Sở Cuồng Nhân bỗng nhiên nghĩ đến chuyện về Mạt Nhật giáo.
Hắn thông báo việc này cho đối phương.
Nghe đến đây, nữ thần Quang Minh cau mày lại: "Tổ chức nắm giữ sức mạnh của Mạt Nhật Chi Ám sao? Ta chưa bao giờ nghe nói qua."
"Chỉ sợ bọn họ có liên quan tới Mạt Nhật Chi Ám."
"Việc này ta sẽ điều tra thật kỹ."
Nữ thần Quang Minh nói ra.
Ác Ma Chi Vương ở bên cạnh nghe hai người nói vậy, ngáp một cái, nói ra: "Một tên Mạt Nhật Chi Ám mà thôi, không ngờ lại doạ các ngươi đến vậy."
Nữ thần Quang Minh nghe vậy, cau mày lại: "Nếu Mạt Nhật Chi Ám thức tỉnh sẽ mang đến tận thế cho chư thiên, không thể khinh thường, Minh tộc ta trấn áp sức mạnh của hắn vô số năm, biết rõ sự kinh khủng của hắn, xin Ác Ma Chi Vương đừng nên nói bừa."
Nàng có chút không vui.
Minh tộc ra sức nhiều năm vì Mạt Nhật Chi Ám.
Không biết đã hi sinh bao nhiêu.
Nhưng ở trong miệng Ác Ma Chi Vương, dường như Mạt Nhật Chi Ám trở thành một thứ không đáng giá nhắc tới, chuyện này khiến nàng cảm thấy hết sức bất mãn.
Dường như tất cả nỗ lực của Minh tộc, đều thành chuyện cười.
"Khủng bố? Ha, ta cũng đã gặp qua so cái gọi là Mạt Nhật Chi Ám khủng bố hơn vô số lần đồ vật đây." Ác Ma Chi Vương sâu kín nói ra.
"Hồ ngôn loạn ngữ, nói như vậy, ngươi có thể đối phó Mạt Nhật Chi Ám?"
Nữ thần Quang Minh cười lạnh nói.
Ác Ma Chi Vương nhún vai, "Hiện tại không thể."
"Quả nhiên là nói bậy."
"Nhưng mà, nếu ngươi gọi ta một tiếng tỷ tỷ, tương lai Mạt Nhật Chi Ám thức tỉnh, ta sẽ giúp ngươi bảo vệ Minh tộc, thế nào?"
Ác Ma Chi Vương ngã ngớn nói ra.
"Tha thứ ta không dám trèo cao."
Thần sắc của nữ thần Quang Minh lạnh nhạt, dưới cái nhìn của nàng, lời mà Ác Ma Chi Vương nói cũng chỉ là hồ ngôn loạn ngữ, đang đùa cợt nàng.
Nên nửa chữ nàng cũng không tin.
"Sở Cuồng Nhân, ta về Thần Điện Quang Minh trước, ta sẽ để Minh Phi lưu lại, nếu ngươi cần trợ giúp, ngươi đi tìm nàng là được."
Nữ thần Quang Minh nói xong, quay người rời đi.
Nhìn bóng lưng nàng rời đi, Sở Cuồng Nhân lắc đầu, nhìn về phía Ác Ma Chi Vương,: "Nữ thần vì đối kháng Mạt Nhật Chi Ám, dùng sức mạnh toàn tộc, phí hết tâm huyết, lời mà ngươi vừa nói, thật sự là có chút quá đáng."
"Quá đáng? Ngươi cho rằng ta đang nói đùa?"
Ác Ma Chi Vương cười như không cười nói.
Nhìn bộ dáng của nàng, ánh mắt Sở Cuồng Nhân ngưng trọng.
Nếu đối phương không phải đang nói đùa.
Vậy thì không thể tưởng tượng nổi.
Sở Cuồng Nhân từng thấy được sức mạnh của Mạt Nhật Chi Ám, Minh tộc cũng chỉ phong ấn được 10%, thậm chí còn chưa tới 10%.
Nhưng sức mạnh như vậy, đã vượt xa quân vương.
Thì Mạt Nhật Chi Ám ở thời kỳ toàn thịnh, có thể kinh khủng đến mức nào.
Nhưng Ác Ma Chi Vương lại nói...
Nàng từng gặp thứ còn kinh khủng hơn Mạt Nhật Chi Ám vô số lần!
Đó là dạng tồn tại gì?
Tâm tình của Sở Cuồng Nhân có chút ngưng trọng.
Suy nghĩ kĩ, thì dường như Ác Ma Chi Vương không quá để Mạt Nhật Chi Ám vào mắt, vậy chẳng lẽ nàng còn kinh khủng hơn so với Mạt Nhật Chi Ám?
Nàng thật sự chỉ là một quân vương?
Nhưng nàng lại nói mình không đối phó được Mạt Nhật Chi Ám?
. vân vân.
Sở Cuồng Nhân nhớ tới lời Ác Ma Chi Vương nói, là hiện tại không thể.
Vậy tương lai có thể sao?
Sở Cuồng Nhân càng nghĩ càng thấy Ác Ma Chi Vương trước mắt quá mức thần bí.
"Tiểu gia hỏa, chớ suy nghĩ quá nhiều, dáng vẻ ngươi cau mày, khiến ta không thích lắm." Lúc này, một làn gió thơm quất vào mặt hắn.
Chỉ thấy Ác Ma Chi Vương tới gần Sở Cuồng Nhân, duỗi tay vuốt ve hàng lông mày đang cau lại kia, ngón tay ngọc mảnh khảnh truyền đến một trận ý lạnh.
Vừa chạm liền tách ra.
Lúc Sở Cuồng Nhân lấy lại tinh thần, Ác Ma Chi Vương đã lui về phía sau.
Nàng khẽ cười nói: "Tiểu gia hỏa, trưởng thành thật tốt, hiện tại ta vô cùng tin tưởng, tương lai ngươi sẽ là chiến hữu thân mật nhất của ta."
Nàng nhấn mạnh hai chữ thân mật, tràn ngập ý trêu chọc.
Nói xong, phía sau nàng xuất hiện một vòng xoáy màu đen.
Không chờ Sở Cuồng Nhân nói tiếp, nàng liền đi vào, rời khỏi Phong Vực.
"Ác Ma Chi Vương, Mạt Nhật Chi Ám, thứ còn kinh khủng hơn Mạt Nhật Chi Ám, chiến hữu? Chẳng lẽ tương lai sẽ phát sinh cuộc chiến gì sao?"
Tâm tư Sở Cuồng Nhân lưu chuyển.
Nhưng cũng không có đầu mối quá lớn.
Ác Ma Chi Vương này, ném cho mình một đống câu hỏi không có đáp án, rồi lại đi mất.
Thật là phiền lòng.
Sở Cuồng Nhân lắc đầu.
Nhưng đối với tồn tại cổ lão bực này, hắn cũng không có biện pháp gì.
Đáng được ăn mừng chính là, đối phương không hề có ác ý đối với hắn.
"Còn tròng mắt này, nàng còn cần hay không?"
Sở Cuồng Nhân sờ mắt trái, bất đắc dĩ cười một tiếng.
Tiếp đó.
Hắn không nghĩ nhiều nữa, quay trở về Bàn Cổ tông.
Trận chiến ở nơi này còn chưa kết thúc, Bàn Cổ tông, thánh kỵ sĩ, và một số binh lính ác ma, hiện đang triền đấu với liên quân của các đại thế lực.
Mặc dù không có quân vương dẫn đầu.
Nhưng phần lớn tu sĩ trong liên quân này đều đến từ thế lực quân vương, trong đó thậm chí không thiếu cao thủ Đại Đạo Chí Tôn, muốn giải quyết hoàn toàn, cũng không dễ dàng như vậy.
Nhưng mà, đối với Sở Cuồng Nhân mà nói, lại không phải việc khó gì.