Chương 2269 Dư Linh tham gia khảo hạch, Cố Linh Lung và mọi người chào hỏi
Linh Lung tỷ, chúng ta đi thôi."
Dư Linh mang theo Cố Linh Lung rời khỏi gian hàng coi bói.
Mà thầy bói kia nhìn bóng lưng hai người rời đi, nhất là Cố Linh Lung, không khỏi lắc đầu cảm khái: "Quý nhân như thế, chư thiên hiếm thấy, nhưng thực lực trời phú của nàng, cũng không phải là thượng đẳng, sao mệnh cách lại cao quý như thế?"
"Hơn nữa, dường như mệnh cách của nàng, có liên hệ với tồn tại không hiểu khác, mệnh cách của tồn tại kia, mặc dù ta chỉ nhìn một cái cũng cảm thấy tim đập nhanh, chẳng lẽ mệnh cách của nàng, là bởi vì người kia mà quý?"
Chuyện này cũng không phải là không được.
Mệnh cách cũng không phải là đã hình thành thì không thay đổi.
Có một ít người mệnh cách sinh ra đê tiện, nhưng bởi vì một số cơ duyên, như kết giao với một số quý nhân, dưới sự ảnh hưởng của đối phương, mệnh cách của người đó cũng sẽ thăng hoa.
Đây cũng là nguyên nhân thầy bói muốn kết giao với Cố Linh Lung.
Kết giao với quý nhân bực này, bản thân cũng sẽ có chỗ tốt.
"Nếu mệnh cách của nàng thật sự bị mệnh cách của người khác ảnh hưởng, thì tồn tại giúp mệnh cách của nàng thăng hoa đến mức này, sẽ là tồn tại bực nào chứ?"
Thầy bói không khỏi kinh hãi.
Mệnh cách quân vương, chỉ sợ cũng không có năng lực bực này.
...
"Linh Nhi, ngươi nhìn ta đã lâu."
Cố Linh Lung nhìn Dư Linh một chút, bất đắc dĩ nói.
Sau khi rời khỏi gian hàng coi bói, Dư Linh liền nhìn Cố Linh Lung một cách kỳ quái.
"Linh Lung tỷ, thầy bói kia nói mệnh cách của ngươi cực quý, ngươi không phải là đại nhân vật của đại thế lực nào đó chứ." Dư Linh hiếu kỳ hỏi.
"Ta từng là nữ hoàng của một quốc gia, nhưng mà người mạnh nhất quốc gia kia, cũng chỉ ở cảnh giới Hỗn Nguyên mà thôi." Cố Linh Lung nói ra.
Lời này của nàng, cũng không tính là nói dối.
Từ sau khi Hồng Mông đại thế giới mở ra, đại bộ phận các cường giả của vũ trụ Bàn Cổ đều đến nơi này, hiện tại, người mạnh nhất còn lưu lại ở vũ trụ, chỉ là Hỗn Nguyên.
Còn là cảnh giới Hỗn Nguyên bình thường nhất.
"Thật sao?"
Dư Linh suy nghĩ, cũng không truy cứu nữa.
Cho dù nói thế nào, nàng đã nhận người tỷ tỷ Cố Linh Lung này, thì mặc kệ mệnh cách của đối phương là cực quý, hay là đê tiện, thì cũng là tỷ tỷ của nàng.
"Đi thôi, chúng ta đi tham gia khảo hạch của Bàn Cổ tông đi."
"Ừm."
Cố Linh Lung gật gật đầu, trong mắt lộ ra chờ mong.
...
Có rất nhiều tu sĩ từ trời nam biển bắc, bốn phương tám hướng chạy đến Bàn Cổ tông.
Bọn họ đều muốn gia nhập Bàn Cổ tông.
Cho nên hiện trường khảo hạch cũng vô cùng náo nhiệt.
Dư Linh nhìn hiện trường người người nhốn nháo khảo hạch kia, không khỏi nuốt xuống một ngụm nước bọt: "Ai da, mình thật sự có thể thông qua khảo hạch sao?"
Trong lòng của nàng có chút không chắc.
Cố Linh Lung cười nói: "Tin tưởng bản thân, không phải thầy bói kia đã nói rồi sao? Ngươi có quý nhân tương trợ, nhất định có thể thành công."
"Ừm, cũng không biết quý nhân này là ai."
Dư Linh hiếu kỳ nghĩ đến, lập tức nhìn về phía Cố Linh Lung, cười nói: "Dù thế nào quý nhân này cũng sẽ không phải Linh Lung tỷ ngươi chứ."
Cố Linh Lung suy nghĩ, khóe miệng hơi vểnh: "Có lẽ vậy."
"Linh Lung tỷ, ngươi thật thích nói giỡn."
Dư Linh không để ở trong lòng.
Giám sát khảo hạch lần này, có đến mấy người.
Lúc Dư Linh đến, sau khi đăng kí xong, thì lại giới thiệu những người kia với Cố Linh Lung: "Linh Lung tỷ, ngươi nhìn đi, nữ tử tóc bạc, mặc áo giáp màu bạc kia tên là Lam Vũ, là một cảnh giới Đại Đạo, lớn lên thật xinh đẹp."
"Người bên người nàng tên là Oa Hoàng, là một trong những thần thủ hộ của Nhân tộc, cũng là cảnh giới Đại Đạo, còn có ông lão tóc trắng kia, tên là Dương Mi, người này am hiểu Không Gian chi đạo, thủ đoạn khó lường, thực lực đứng hàng đầu ở bên trong Bàn Cổ tông..."
Nghe thấy lời của Dư Linh, Cố Linh Lung chỉ cười, không nói gì.
Trên thực tế, nàng hiểu rõ những người này hơn Dư Linh.
Lam Vũ nhìn những người tới tham gia khảo hạch trước mắt, ánh mắt bình tĩnh quét một vòng, khi thấy Cố Linh Lung, thần sắc vui vẻ, liền muốn tiến lên thăm hỏi, lại thấy đối phương, lắc đầu với nàng.
Lam Vũ sửng sốt một chút, lập tức liền ngừng bước.
Nàng nhìn thoáng qua Dư Linh bên cạnh Cố Linh Lung, như có điều suy nghĩ.
Linh Lung tỷ...
Ngươi lại có thêm một hảo muội muội rồi sao?
Rất nhanh.
Khảo hạch bắt đầu.
Dương Mi mở ra một động thiên nhân tạo, rồi cho mọi người vào bên trong.
Bên trong chính là sân khảo hạch.
"Dư Linh, ta chờ ngươi ở ngoài."
"Linh Lung tỷ, ngươi không vào sao?"
Dư Linh hơi nghi hoặc một chút, tiếp đó nàng bừng tỉnh đại ngộ, nói: "Ta hiểu rồi, Linh Lung tỷ ngươi yên tâm, ta đi trước, sẽ tìm hiểu nội dung khảo hạch giúp ngươi, sau khi ra ngoài sẽ nói với ngươi, như thế ngươi chắc chắn có thể vượt qua khảo hạch."
Cố Linh Lung cười không nói.
Vút.
Dư Linh bước vào động thiên khảo hạch.
Khi tất cả người đến đây khảo hạch đều tiến vào động thiên, Lam Vũ dẫn mọi người đi tới, mừng rỡ nhìn Cố Linh Lung.
"Linh Lung tỷ, ngươi cũng tới Hồng Mông thế giới rồi."
"Chư vị, đã lâu không gặp."
Cố Linh Lung nhìn mấy người Lam Vũ, n Hồng Hoa, cũng vô cùng tưởng niệm.
"Tham kiến Cố đạo hữu."
Mấy người Lý Quân cũng hơi hơi hành lễ.
Bọn họ biết thân phận của Cố Linh Lung, không dám thất lễ.
"Các vị đạo hữu hữu lễ."
"Linh Lung tỷ, nữ tử vừa rồi là ai vậy?"
"Là bạn đồng hành với ta lúc tới đây, nàng muốn gia nhập Bàn Cổ tông, chúng ta tiện đường kết bạn mà đi." Cố Linh Lung nói ra.
"Nếu đã vậy, thì không cần khảo hạch, trực tiếp thu nhận đi."
n Hồng Hoa nói ra.
Cố Linh Lung lại lắc đầu: "Không cần, quy củ không thể phá, mà ta lại tin tưởng nàng có thể vượt qua khảo hạch dựa vào bản lãnh của mình."
Lúc đi cùng nhau, nàng cũng đã hiểu rất rõ bản tính và năng lực của Dư Linh.
Nếu như trực tiếp cho đối phương đi cửa sau, chắc hẳn nàng cũng sẽ không yên tâm thoải mái.
Không bằng để đối phương đại triển quyền cước, quang minh chính đại tiến vào Bàn Cổ tông.
Sau đó, nàng hỏi tình hình gần đây của Sở Cuồng Nhân.
"Công tử hắn còn đang bế quan."
"Ừm..."
Sau khi ôn chuyện một phen.
Thời gian cũng từ từ trôi qua.
Khảo hạch rất nhanh liền kết thúc.
Đúng như Cố Linh Lung dự liệu, Dư Linh thành công vượt qua khảo hạch.
Nhưng sau khi nàng rời khỏi động thiên, vẫn chưa nhìn thấy Cố Linh Lung, không khỏi hơi nghi hoặc một chút: "Hửm, Linh Lung tỷ đi đâu rồi?"
"Ha, tiểu cô nương tên Dư Linh đúng không." Lý Quân đi tới.
"Đúng vậy."
Dư Linh nhìn Lý Quân trước mặt, vội vàng chắp tay hành lễ.
Đối phương là cảnh giới Đại Đạo.
Còn là nhân vật hàng đầu Đại Đạo bảng, mà nàng chỉ là cảnh giới Hợp Đạo.
"Linh Lung tỷ của ngươi có chút việc nên đã rời đi trước, ít ngày nữa sẽ tới tìm ngươi, hiện giới ngươi đã gia nhập Bàn Cổ tông, ta dẫn ngươi đến chỗ ở của mình."
"Há, tốt."
Dư Linh có một chút choáng váng.
Lý Quân có địa vị không thấp ở Bàn Cổ tông, vậy mà hắn lại tự tiếp đãi mình? Đây là có chuyện gì? Nàng cũng không cảm thấy mình quá xuất sắc.
Ừm...
Mặt khác, thầy tướng số kia nói mình sẽ có khó khăn trắc trở.
Sao mình lại không gặp phải?
Quý nhân của ta đâu?
Dư Linh có chút không hiểu, nàng được Lý Quân dẫn tới khu cư trú cho tân nhân của Bàn Cổ tông, sau khi sắp xếp xong, nàng gửi một ít tin tức cho Cố Linh Lung, sau khi biết được đối phương cũng không xảy ra chuyện gì, mới thở dài một hơi.
Ngày thứ hai.
Dư Linh đang tu hành.
"Bàn Cổ tông này đúng là khác người, chỗ ở cho đệ tử mới cũng tốt như vậy." Dư Linh cảm khái nói ra.
Chỗ ở của nàng, được bố trí một ít trận pháp.
Tu hành ở chỗ này, tốc độ sẽ gia tăng một khoảng lớn.
"Người ở bên trong nghe đây, nhanh chóng nhường lại nơi này."
Lúc này.
Bên ngoài truyền đến một giọng nói.
Dư Linh biến sắc: "Chuyện gì xảy ra?"
Nàng đi ra ngoài xem xét, chỉ thấy có mấy tu sĩ đứng ở cửa ra vào, ánh mắt nhìn nàng, tràn đầy không vẻ không có thiện ý, một người cầm đầu, tay cầm Bạch Ngọc Phiến, phong thái nhìn như nhẹ nhàng, nhưng trong mắt lại lộ ra vẻ ngoan độc.
"Các ngươi muốn làm cái gì?" Dư Linh nhíu mày nói.
"Rất đơn giản, nhường nơi đây cho ta."