← Quay lại trang sách

Chương 2268 Cố Linh Lung và Dư Linh, thầy bói, mệnh cách quý nhân

Sau trận chiến đó, Bàn Cổ tông bắt đầu khôi phục nguyên khí.

Sở Cuồng Nhân cũng dự định bế quan.

Lần đại chiến bốn vị quân vương này, hắn có thu hoạch rất lớn, hắn giao một phần mảnh vỡ quân vương chi tâm cho Lam Vũ, để cho nàng phân cho mọi người dùng để tu hành.

Nhưng mảnh vỡ quân vương chi tâm của Diệt Thế Võ Chủ, thì hắn để lại cho mình.

"Ngày xưa, ngươi có thể phục sinh, lần này ngươi còn có thể phục sinh sao?"

Sở Cuồng Nhân nhìn mảnh vỡ quân vương chi tâm, cười lạnh nói, sau đó, hắn thi triển Thôn Thiên chi thuật, hút nó vào trong cơ thể, cưỡng ép luyện hóa.

Tuy đạo ẩn chứa trong quân vương chi tâm của Diệt Thế Võ Chủ, không phải là chủ tu chi đạo của hắn, nhưng cũng có một chút tác dụng tham khảo.

Cho dù không tiếp thụ đạo của đối phương, Thôn Thiên chi thuật, cũng có thể chuyển hóa chính thành năng lượng đại đạo tinh khiết, dùng để tăng cao tu vi.

Tuy làm như thế sẽ khiến cho sức mạnh của quân vương chi tâm bị hao hụt không ít.

Nhưng lại có thể bảo đảm đạo của mình không bị pha tạp.

Dù sao, chỉ có đạo của bản thân, mới là tốt nhất.

"Trải qua trận chiến này, tự cường vô địch chi đạo của ta, cũng nên tăng trưởng, có lẽ có thể lập tức đột phá đến Chí Tôn cũng khó nói."

Sở Cuồng Nhân âm thầm nghĩ tới.

Cảnh giới hiện tại của hắn là Đại Đạo Chí Thần.

Một hơi vượt qua Chí Thánh, thẳng tới Chí Tôn.

Loại chuyện này, đối tu sĩ khác mà nói gần như là không thể tưởng tượng.

Đủ để chứng minh thu hoạch của Sở Cuồng Nhân ở trận chiến này lớn bao nhiêu.

Mà ngay tại thời điểm Sở Cuồng Nhân bế quan, Bàn Cổ tông cũng phát triển theo dự tính, thời gian nhoáng một cái, gần trăm năm qua đi.

Trăm năm qua, các đại thế lực cũng không có hành động đối chọi với Bàn Cổ tông.

Bốn quân vương chôn mạng ở Phong Vực.

Kết quả này, đầy đủ trấn áp thế lực khắp nơi.

Mà ảnh hưởng của trận chiến kia, hoàn toàn không chỉ như thế.

Tin tức Sở Cuồng Nhân chém giết bốn vị quân vương, giống như một cơn lốc bao phủ toàn bộ Hồng Mông đại thế giới, vô số tu sĩ vì thế mà chấn động.

Do đó, cái tên Bàn Cổ tông được mọi người biết rất rõ, đến trăm vạn, ngàn vạn tu sĩ từ bốn phương tám hướng chạy đến, muốn gia nhập Bàn Cổ tông.

Tất cả mọi người cho rằng, Bàn Cổ tông sẽ là thế lực quân vương tiếp theo.

Thậm chí có Sở Cuồng Nhân ở đây.

Còn có thể vượt qua các thế lực quân vương khác không chừng!

Hiện tại Bàn Cổ tông còn đang ở giai đoạn mở đầu, càng gia nhập sớm càng tốt.

Đợi đến khi trưởng thành, muốn gia nhập thì không dễ dàng như vậy nữa.

Bên trong Vạn Binh thành.

Người đến người đi, trên đường phố vô cùng náo nhiệt, ở trong đó, phần lớn là tu sĩ tới nơi này tham gia khảo hạch của Bàn Cổ tông.

Mà trên đường phố, có hai bóng người đẹp đẽ sóng vai đi tới.

Hai nữ tử này, đều có tướng mạo không tầm thường.

Một người trong đó, mặc váy dài, khí chất dịu dàng hào phóng, nhưng trong lúc giơ tay nhấc chân lại mang theo một loại quý khí, vô cùng không tầm thường.

Mà một cô gái khác, hai con mắt linh động, ngũ quan tinh xảo.

"Vạn Binh thành này, thật náo nhiệt."

Nữ tử linh động kia nhìn thấy con đường tấp nập người đến người đi, không khỏi nói ra.

"Đúng vậy."

Nữ tử dịu dàng kia khẽ cười một tiếng.

Nhìn về phía xa, trong mắt lộ ra vẻ mong đợi.

"Linh Lung tỷ, ngươi nói chúng ta có thể gia nhập Bàn Cổ tông không?"

Thiếu nữ linh động kia có chút lo lắng nói.

Thiếu nữ tên là Dư Linh.

Nàng là một tán tu, tự mình đi đến Hồng Mông đại thế giới xông xáo, nhưng bởi vì không có bối cảnh chỗ dựa, bị người ta bắt nạt khắp nơi.

Không có nhân mạch, muốn gia nhập một số đại thế lực là chuyện không thể nào.

Cho nên nàng mới đi đến Bàn Cổ tông, đây là một thế lực đang nổi lên, đang ở thời kỳ phát triển, nhưng thế lực này phát triển quá nhanh, nàng cảm thấy thiên tư của mình không kém, nhưng cũng không hoàn toàn chắc chắn có thể gia nhập.

"Ha, Linh Nhi ngươi phải có lòng tin vào mình."

Cố Linh Lung khẽ cười nói.

"Linh Lung tỷ, ngươi yên tâm, nếu ta có thể gia nhập Bàn Cổ tông, nhất định sẽ đề cử ngươi với tông môn, đến lúc đó tỷ muội chúng ta vẫn sẽ ở chung với nhau."

"Vậy thì đa tạ Linh Nhi, nhưng mà, ta không cần đề cử thì cũng có thể gia nhập." Cố Linh Lung nhìn về phía Bàn Cổ tông khẽ cười nói.

"Vậy mà Linh Lung tỷ lại có lòng tin như vậy, ta sẽ rửa mắt mong đợi."

Trên thực tế.

Tu vi của Cố Linh Lung không bằng Dư Linh.

Thiên tư cũng hơi kém một chút.

Ngay cả Dư Linh cũng không có lòng tin chắc chắn thông qua khảo hạch của Bàn Cổ tông, Cố Linh Lung thì càng không cần phải nói, nhưng Dư Linh cũng không nói ra.

Chỉ âm thầm hạ quyết tâm, nhất định phải thông qua khảo hạch, sau đó cũng mang theo Cố Linh Lung cùng gia nhập Bàn Cổ tông, sống cuộc sống thật tốt.

Những năm gần đây, mặc dù thực lực của nàng ở Hồng Mông đại thế giới cũng không tính là quá thấp, nhưng bởi vì không có bối cảnh, nên bị không ít các đệ tử của các thế lực khác bắt nạt.

Về sau gặp được Cố Linh Lung.

Các nàng giúp đỡ lẫn nhau, cùng nhau đi đến hôm nay, nên hai người tình như tỷ muội.

"Linh Lung tỷ, ở chỗ kia có chỗ coi bói, chúng ta đi hỏi một chút."

Đột nhiên, Dư Linh nhìn thấy một gian hàng coi bói ở ven đường.

Hai người đi lên nhìn một cái.

Đó là một thầy bói nhắm hai mắt, mặc đạo bào, sau khi phát giác được Dư Linh hai người tới, hỏi: "Hai vị muốn coi gì?"

"Ngươi giúp ta tính toán xem ta có thể thông qua khảo hạch của Bàn Cổ tông hay không."

Dư Linh hỏi.

Thầy bói cũng không ngoài ý muốn.

Những ngày này, hắn gặp được không ít vấn đề tương tự.

"Một trăm khối Hỗn Nguyên chi tinh."

"Đắt như thế?"

"Ta chuyên tu Vận Mệnh chi đạo, cam đoan già trẻ không gạt."

"Vậy được rồi."

Dư Linh lấy ra một trăm khối Hỗn Nguyên chi tinh.

Thầy bói bắt đầu vận chuyển pháp môn vận mệnh, đôi mắt nhắm lại, hơi hơi mở ra một đường nhỏ, nhìn Dư Linh một chút.

Dường như trong khe hở kia, có sáu cái chấm đen đang xoay quanh.

"Lục Nhãn nhất tộc?"

Dư Linh nghiêm mặt, tin tưởng hơn về năng lực của thầy bói.

Lục Nhãn nhất tộc, tộc có cùng một nhịp thở với Vận Mệnh chi đạo.

Cổ lão mà thần bí.

"Ừm, lần khảo hạch ở Bàn Cổ tông này của ngươi, mặc dù có một chút khó khăn trắc trở, nhưng coi như thuận lợi, còn sẽ có quý nhân tương trợ..."

Thầy bói từ từ nói ra.

Dư Linh đầu tiên là lo lắng, sau đó thở dài một hơi.

Sau đó, nàng kéo Cố Linh Lung tới bên người: "Tiên sinh, ngươi tính toán cho tỷ tỷ của ta đi, xem nàng có thể gia nhập Bàn Cổ tông hay không."

Nói xong, nàng lại lấy ra một trăm khối Hỗn Nguyên chi tinh.

Vừa rồi nàng mới chê đắt.

Hiện tại lại không hề chớp mắt mà trả cho Cố Linh Lung.

"Linh Nhi, ta không cần phải đoán mệnh đâu."

Cố Linh Lung nói ra.

"Thầy bói này không đơn giản, chúng ta nên xem hắn đoán mệnh."

Dư Linh nhỏ giọng nói ở bên tai nàng.

"Được."

"Ha, vậy chúng ta bắt đầu đi."

Hai mắt của thầy bói lại mở ra một đường nhỏ, nhìn về phía Cố Linh Lung.

Bỗng nhiên.

Hắn thấy được một luồng quý khí phóng lên tận trời, một luồng thần quang vô cùng hừng hực, quang mang kia, như muốn lóe mù mắt của hắn.

Hít...

Thầy bói hít vào một ngụm khí lạnh, hai mắt vội vàng nhắm lại.

"Những Hỗn Nguyên chi tinh này, xin cô nương thu trở về đi."

Hắn đẩy 200 khối Hỗn Nguyên chi tinh về cho Dư Linh.

"Tiên sinh, thế nào?"

"Hôm nay coi như kết một thiện duyên, miễn phí đoán mệnh cho hai vị."

"Tiên sinh, ngươi còn chưa nói tỷ tỷ của ta có thể gia nhập Bàn Cổ tông hay không."

Thầy bói chần chờ một chút, nói: "Vị cô nương này có mệnh cách cao quý bất phàm vô cùng hiếm thấy, ta khó có thể bói ra, nhưng nếu Bàn Cổ tông có người am hiểu Vận Mệnh chi đạo, nhất định sẽ không bỏ qua quý nhân thế này."

"Thật sao?"

Dư Linh hoài nghi nhìn hắn một cái, đẩy 200 khối Hỗn Nguyên chi tinh kia trở về: "Đã thương lượng trước rồi, cho ngươi chính là cho ngươi."

Thầy bói sửng sốt một chút, lập tức khẽ cười nói: "Cô nương thật thông minh."

Hắn muốn dùng 200 khối Hỗn Nguyên chi tinh này để kết thiện duyên với quý nhân như Cố Linh Lung, âm thầm để Cố Linh Lung thiếu hắn một phần nhân quả.

Dư Linh biết được tính toán nhỏ nhặt của hắn, không cho hắn cơ hội này.