← Quay lại trang sách

Chương 2431 Mấy người Cố Linh Lung chuẩn bị, Kim Dực quân vương dẫn người đến giúp, các tộc liên quân

Bàn Cổ Tông.

Từ khi Nhân Phi, Lục Nhãn Thần Toán liên tiếp gia nhập dưới trướng, Cố Linh Lung báo chuyện có thể xảy ra cho mấy người Lam Vương, Minh Nguyệt Vô Hạ.

Để bọn họ trận địa sẵn sàng đón quân địch.

Toàn bộ Bàn Cổ Tông như lâm đại địch.

Thời gian nhoáng một cái, mấy chục năm đi qua.

Mà trong đoạn thời gian này.

Ngoại giới cũng gió nổi mây phun.

Từ khi Sở Cuồng Nhân từ Khí Vận Huyền Hoàng Giới trở về, khí vận khổng lồ đưa tới không ít người ngấp nghé, các tộc đều đưa ánh mắt về phía Bàn Cổ Tông.

Bọn họ đều muốn biết, tiếp theo Bàn Cổ Tông sẽ có kế hoạch gì.

Là nghỉ ngơi dưỡng sức?

Vẫn là thừa cơ quật khởi, chiếm lĩnh chư thiên?

Nhưng khiến các tộc ngoài ý muốn chính là các tu sĩ Bàn Cổ Tông ở trong tiên đảo, từng người chuẩn bị các loại công sự phòng ngự.

Chuyện này khiến đám người có chút ngoài ý muốn.

"Bọn họ định phòng bị cái gì sao?"

"Ừm... cũng không phải là không đúng, Sở Cuồng Nhân cướp đoạt khí vận lớn như vậy, các tộc ngấp nghé, hắn muốn phòng bị cũng hợp tình hợp lý."

"Chậc chậc, Sở Cuồng Nhân cũng biết sợ sao?"

Ngoại trừ Bàn Cổ Tông.

Trong vạn tộc cũng không ít chủng tộc âm thầm điều động binh mã.

Một chút quân vương ngửi được một cỗ khí tức không giống bình thường.

Bên trong Bàn Cổ Tông.

Bọn người Cố Linh Lung đang xem một chút tình báo liên quan tới vạn tộc.

Nhất là một chút tình báo về các chủng tộc có thâm cừu đại hận với Sở Cuồng Nhân và Bàn Cổ Tông, ví dụ như là Long Tộc, Không Tộc, Lục Nhãn nhất tộc vân vân.

Những chủng tộc này gần đây đều chiêu mộ binh mã, mở rộng nguồn mộ lính.

Là muốn phát binh Bàn Cổ Tông sao?

Cố Linh Lung âm thầm nghĩ.

Nàng cho người giám sát hành động của những chủng tộc này, một khi những người này có xu thế phát binh, Bàn Cổ Tông sẽ lập tức làm ra phản ứng.

"Nơi này có một chuyện, có chút thú vị."

Minh Nguyệt Vô Hạ cầm lấy một cái ngọc giản, nói: "Nghe nói thời gian trước, Đạo tử Vạn Pháp Đạo Tông Đạo Lăng Thiên trốn đi, sau đó chủ động trở về, nhưng sau đó không lâu, bảo khố Đạo Tông bị trộm, Đạo Lăng Thiên cũng biến mất không thấy nữa."

"Bảo khố là hắn trộm?"

"Ai biết được, ngoại giới còn có nghe đồn nói là Tông chủ trộm, dù sao không phải Tông chủ còn có một cái xưng hào Đạo Thần sao?"

Minh Nguyệt Vô Hạ nhún vai nói.

"Lời nói vô căn cứ."

Cố Linh Lung nhếch miệng.

Những năm gần đây Sở Cuồng Nhân một mực tại bế quan, hắn đang làm cái gì, không có ai biết, nhưng quả thật hắn ở trong Bàn Cổ Tông.

Hắn sao lại đi trộm lấy bảo khố Vạn Pháp Đạo Tông?

"Lục Nhãn Thần Toán thế nào?"

Cố Linh Lung lại hỏi.

Đối phương tinh thông thôi diễn chi đạo, nhưng thôi diễn tình thế hỗn loạn tương lai, Bàn Cổ Tông sẽ có một kiếp nạn, cho nên đối phương đến thông báo.

Những năm này, đối phương một mực thôi diễn cụ thể chi tiết kiếp nạn.

Nhưng lại không có hiệu quả gì.

Tương lai biến hóa khó lường, hơn nữa còn giống như bị người che lại.

Hoàn toàn không thể thấy rõ.

"Vẫn là như cũ."

Minh Nguyệt Vô Hạ lắc đầu: “Hắn nói, có người cố ý quấy nhiễu hắn thôi diễn tương lai, có thể làm đến bước này ở trước mặt hắn, chỉ có Lục Nhãn nhất tộc, mà còn là cường giả đỉnh cao Lục Nhãn nhất tộc ra tay mới có thể làm được."

"Lục Nhãn nhất tộc, phiền phức, Nhân Phi như thế nào?"

"Xem chừng hẳn là không sai biệt lắm."

"Vậy là tốt rồi, chỉ cần Nhân Phi khôi phục hoàn toàn, có một Cực Đạo Quân Vương tương trợ thì có thêm chút lực lượng ứng phó tương lai."

Cố Linh Lung lẩm bẩm nói.

"Ngoại trừ Nhân Phi, trước khi Tông chủ bế quan, từng giao Nhân Tổ Chi Kiếm cho ta để phòng bất trắc, có kiếm này, ta cũng có thể so với cực đạo."

Minh Nguyệt Vô Hạ cười nhạt nói.

Nàng tu vi không đủ, dù cho là kiếm linh chuyển thế, nhưng cầm Nhân Tổ Chi Kiếm cũng chỉ phát huy ra chiến lực cấp Cực Đạo Quân Vương mà thôi.

Không đạt đến trình độ kiếm hai mươi sáu của Sở Cuồng Nhân.

Nhưng dù vậy cũng đủ.

"Ừm..."

Cố Linh Lung gật gật đầu, vì ứng phó Lục Nhãn Thần Toán nói nguy cơ, Bàn Cổ Tông đã làm chuẩn bị nhiều lần, có tự tin ứng phó các loại biến số.

Dù cho là Đại Đạo Vô Tận, bọn họ cũng không sợ hãi.

"Linh Lung tỷ, có tình báo mới tới."

Lúc này.

Sở Hồng vội vàng đi đến, sắc mặt nghiêm túc nói: "Thám tử Bàn Cổ Tông truyền đến tin tức, gần đây Long Tộc, Lục Nhãn nhất tộc, Cổ Tộc, Thiên Thần tộc có không ít binh mã đang âm thầm đi tới Không Tộc, không biết làm cái gì."

"Bọn họ đi Không Tộc làm cái gì?"

Cố Linh Lung nỉ non nói.

Chỉ là còn chưa chờ nàng nghĩ ra, bên ngoài Bàn Cổ Tông có một cỗ khí tức quân vương truyền đến, đám người ra ngoài xem xét, chỉ thấy một nam tử trung niên kim bào chậm rãi đi tới, lực lượng pháp tắc quân vương trên người cũng không tính cường đại.

Chỉ là nấc thang thứ hai, ngưng tụ pháp tướng.

"Là Kim Dực quân vương."

Minh Nguyệt Vô Hạ nhận ra đối phương, là Chí Cao Pháp Đình Chấp Pháp Giả.

"Kim Dực đạo hữu, ngươi đến Bàn Cổ Tông ta làm cái gì?"

"Ha ha, ta nghe nói Bàn Cổ Tông có thể sẽ có chuyện xảy ra, cho nên cố ý chạy qua tương trợ, không chỉ có là ta, một chút Chấp Pháp Giả Pháp Đình ta cũng đang lục tục chạy đến." Kim Dực quân vương cười ha ha một tiếng nói.

Nghe đến đây, Minh Nguyệt Vô Hạ hai mắt tỏa sáng.

Bên trong Chí Cao Pháp Đình có không ít quân vương.

Nếu như bọn họ có thể tương trợ Bàn Cổ Tông thì không gì tốt hơn.

“Như vậy thì đa tạ chư vị."

Cố Linh Lung chắp tay nói.

"Cùng vì nhân tộc, khách khí."

Sau đó không lâu.

Chính như Kim Dực quân vương nói, bên trong Chí Cao Pháp Đình có hơn mười vị quân vương đi vào, có sự gia nhập của bọn họ cũng là trợ lực không nhỏ cho Bàn Cổ Tông.

Một bên khác.

Bên trong Không Tộc.

Không Chi Tử đứng lơ lửng trên không, trên người có Không Gian pháp tắc huyền ảo lưu chuyển.

Ở trước mặt của hắn có từng tôn quân vương.

Còn có các tộc liên quân đếm mãi không hết, lít nha lít nhít, hiện đầy hư không, mà ở trong đó, thủ lĩnh lại là một nhân tộc!

Chính là nhân tộc phản đồ, Thiên Tôn.

Bên cạnh hắn còn có Đạo Lăng Thiên.

"Không Chi Tử, tiếp theo làm phiền Không Tộc các ngươi."

Thiên Tôn nhìn Không Chi Tử cười nhạt nói.

Không Chi Tử nghe vậy, cười nhạt một tiếng: “Không sao, nhưng không biết đám nhân tộc đó nếu thấy ngươi mang binh, bọn họ sẽ có cảm tưởng thế nào."

"Ha ha, dù cho gánh vác ngàn vạn bêu danh thì tính sao? Ta làm hết thảy cũng là vì nhân tộc và vạn tộc có thể chung sống hoà bình."

Thiên Tôn đại nghĩa lẫm nhiên nói.

Trong các tộc liên quân có không ít người âm thầm nhếch miệng.

Vì chung sống hoà bình với vạn tộc?

Có quỷ mới tin ngươi.

Nói trắng ra là muốn trọng chưởng nhân tộc đại quyền.

Sao phải nói đến hiên ngang lẫm liệt như vậy?

Những năm gần đây, Thiên Tôn vì trọng chưởng nhân tộc đại quyền, không chỉ hợp tác với Nghịch Mệnh Sư, Nghịch Thần còn ban cho hắn quyền lợi chỉ huy Nghịch Mệnh Sư.

Hắn còn tìm tới các tộc liên quân.

Hao hết thiên tân vạn khổ, nhấc lên đại chiến với nhân tộc, tổn hại lợi ích nhân tộc, chỉ vì để cho mình chưởng khống đại quyền một lần nữa.

Cho dù các tộc liên quân bất hòa với nhân tộc, nhưng cũng khịt mũi coi thường người này, tính toán như thế chủng tộc của mình, có thể nói là không bằng heo chó a.

Mặc dù nghĩ như vậy nhưng người nào cũng không nói.

Dù sao, thực lực Thiên Tôn cực mạnh.

Hiện nay chư thiên không có mấy người là đối thủ của hắn.

Còn là nhân tộc.

Còn là nhân tuyển tốt nhất để đối phó Sở Cuồng Nhân, đối phó nhân tộc.

"Tốt, bắt đầu hành động đi."

Thiên Tôn lớn tiếng nói, ánh mắt lộ ra vẻ băng lãnh.

Trong lòng của hắn biết trong lòng các tộc nghĩ về hắn như thế nào, nhưng hắn không quan tâm, người thành đại sự không câu nệ tiểu tiết, chỉ cần có thể đạt thành dã tâm của mình, chút ít ủy khuất này đáng là gì đâu??

.....................