← Quay lại trang sách

Chương 2432 Lục Nhãn Thần Toán nhìn thấy một góc tương lai, há để cho các ngươi giương oai

Không được!"

Bên trong Bàn Cổ Tông.

Đang thôi diễn thế cục tương lai biến hóa, Lục Nhãn Thần Toán mở hai mắt ra.

Sáu cái điểm sáng trong mắt hắn chợt lóe lên.

Mà ở giữa cái trán, Đệ Tam Mục cũng lập tức nổ bắn ra một đạo tinh quang, ngay vừa rồi, hắn rốt cục phá vỡ được vận mệnh phong tỏa của quân vương Lục Nhãn nhất tộc.

Thành công bắt được một góc tương lai.

Nhưng một góc này lại làm cho hắn sắc mặt đại biến, cảm thấy kinh hãi.

Bởi vì một góc tương lai này, bên trong Bàn Cổ Tông, thi hài khắp nơi, Huyền Thiên Cửu Tinh tử thương thảm trọng, Nhân Phi Lam Vương thoi thóp.

Một góc tương lai này cực kỳ thảm thiết!

Hơn nữa một góc tương lai này sắp diễn ra!

"Nhất định phải nhanh chóng thông báo cho chủ mẫu mới được."

Lục Nhãn Thần Toán nuốt nước bọt một cái nói.

Một góc tương lai này khiến cho trong lòng hắn run sợ.

Hắn không nhìn thấy mảy may tin tức liên quan tới Sở Cuồng Nhân, bởi vì đối phương không trong phạm vi hắn thôi diễn, thế nhưng là hắn đã thấy được một góc tương lai này, một màn thảm liệt như vậy rất có thể sẽ diễn ra.

Hắn không dám tưởng tượng, nếu như chuyện này xảy ra thì Sở Cuồng Nhân sẽ phẫn nộ đến mức nào, chư thiên này ngăn cản được lửa giận của hắn sao?!

Ngay khi hắn chuẩn bị có hành động...

Đã thấy trong hư không, đột nhiên chấn động.

Giữa thiên địa, một cỗ uy áp không có gì sánh kịp bỗng nhiên giáng lâm.

Bên trong Bàn Cổ Tông.

Cố Linh Lung đang tổ chức công sự phòng ngự cho Bàn Cổ Tông.

Nhưng uy áp đột nhiên xuất hiện khiến cho sắc mặt nàng hơi đổi một chút.

"Đây là có chuyện gì?"

Sưu!

Cố Linh Lung bóng người lóe lên, biến mất không thấy gì nữa.

Trên không Bàn Cổ Tông.

Một cái vòng xoáy không gian thật lớn đột nhiên trống rỗng tạo ra, từng bóng người từ trong đó đi ra, rất nhanh đã bao trùm toàn bộ chân trời.

Trên người mỗi người đều tràn đầy sát khí.

"Tại sao có thể như vậy, bọn họ xuất hiện như thế nào?"

Có tu sĩ Bàn Cổ Tông không hiểu.

Mà Dương Mi ánh mắt ngưng tụ: “Là thủ đoạn không gian, là một loại thủ đoạn không gian phi thường cao minh nào đó, hẳn là thủ bút của Không Tộc."

Trước mắt tu sĩ, đến ngàn vạn.

Trong đó càng không thiếu quân vương.

Nhưng những tồn tại này lại đột nhiên xuất hiện trên không Bàn Cổ Tông, thủ đoạn không gian như thế này, dù cho là Dương Mi cũng cảm thấy kinh hãi.

Không Tộc vì chuyển di những người này, tuyệt đối bỏ ra cái giá không nhỏ.

"Bàn Cổ Tông, tận thế của các ngươi đến!"

Một giọng nói lạnh lùng vang lên.

Không Chi Tử đi tới, ánh mắt che kín kiên quyết chi ý.

Vì né qua nhân tộc quân vương khác và trùng điệp phòng tuyến Bàn Cổ Tông bày ra, Không Tộc hao phí một nửa để uẩn chuyển di những tu sĩ này.

Lần này.

Nếu còn không thể giết Bàn Cổ Tông, giết Sở Cuồng Nhân...

Vậy hắn sẽ không có cơ hội chiến thắng đối phương.

"Hừ, ngươi là cái thá gì? Cũng dám nói tận thế?"

Một giọng nói lạnh lùng quanh quẩn thiên địa.

Chỗ sâu trong Bàn Cổ Tông.

Một cỗ thần quang mênh mông ngút trời mà lên, một bóng người phong hoa tuyệt đại chậm rãi đi ra, trong lúc giơ tay nhấc chân, đều là bá khí bất thế.

Chính là Lam Vương.

Nàng mắt lạnh nhìn bọn người Không Chi Tử, đưa tay ở giữa, ẩn ẩn sinh ra cộng minh nào đó với linh khí tiên đảo, uy áp trên người thẳng bức Đại Đạo Vô Tận.

Không.

Thậm chí đã có thể có thể so với Đại Đạo Vô Tận.

"Loại lực lượng này, là tiên đảo linh khí gia trì."

Không Chi Tử ánh mắt ngưng tụ.

Trước chuyến tiến đánh Bàn Cổ Tông này, đương nhiên bọn họ cũng đã tìm hiểu tình báo Bàn Cổ Tông, trong đó, tiên đảo Bàn Cổ Tông cũng có.

Đây là một tòa tiên đảo tới từ nhân tộc tổ địa.

Đảo chi chủ, trong tiên đảo này có lực khống chế gần như tuyệt đối.

Theo bọn họ biết, đảo chi chủ là Sở Cuồng Nhân.

Hiện tại, làm sao thành Lam Vương?

"Hóa ra quyền lực đảo chủ này có thể chuyển di."

Không Chi Tử rất nhanh suy đoán được chân tướng.

"Nếu biết, vậy các ngươi lưu lại cho ta đi!"

Lam Vương đưa tay một trảo vào trong hư không.

Một cỗ lực lượng vô cùng mạnh mẽ đổ xuống.

Tiên đảo linh khí gia trì, lực lượng của nàng tăng vọt rất nhiều, tùy ý một chiêu một thức đều có uy lực kinh khủng có thể đánh tan cực đạo bình thường.

Các tộc liên quân nhìn mà tim đập nhanh, lạnh mình không thôi.

Lực lượng này, không khỏi quá kinh khủng đi!

Nhưng đột nhiên, động tác Lam Vương dừng lại một chút, sắc mặt hơi đổi một chút, kết nối với linh khí tiên đảo đột nhiên bị cắt ra!

"Chuyện gì xảy ra?"

Lam Vương sắc mặt hơi đổi một chút.

Một bóng người từ liên quân đi ra, chính là Thiên Tôn, hắn nhìn Lam Vương, lạnh nhạt nói ra: "Lam Vương, đã lâu không gặp."

Hắn mặc dù đang cười nhưng ánh mắt vô cùng băng lãnh.

Nghiêm khắc mà nói, sở dĩ hắn sẽ luân lạc tới một bước hôm nay, nguyên nhân lớn nhất chính là do Lam Vương tạo thành.

Nếu không phải đối phương điều tra thì sao hắn lại bại lộ?

Nếu không phải đối phương và Nhân Phi, Địa Quân liên thủ thì sao hắn lại bại trốn?

"Ngươi làm cái gì?"

"Không có gì, chỉ là thả một vài thứ lên trên tiên đảo thôi, ví dụ như là Vạn Pháp Đạo Tông... Định Linh Trụ!" Đạo Lăng Thiên cười lạnh một tiếng nói.

Định Linh Trụ.

Hồng Mông chí bảo của Vạn Pháp Đạo Tông.

Bảo vật này có thể định trụ linh khí, vô cùng huyền ảo.

"Định Linh Trụ, thì ra là thế." Cố Linh Lung bừng tỉnh đại ngộ: “Vạn Pháp Đạo Tông mất trộm bảo khố, quả nhiên là ngươi làm, Định Linh Trụ này chính là ngươi trộm từ Vạn Pháp Đạo Tông ra, dùng để định trụ linh khí tiên đảo."

"Biết cái tiên đảo này lợi hại, há có thể không phòng bị đâu?"

Đạo Lăng Thiên nói.

Định Linh Trụ chính là nguyên nhân hắn về Vạn Pháp Đạo Tông.

Vì vật này, hắn cam nguyện bị giam giữ trong Đạo Ngục, thừa cơ chạy ra, trộm cướp bảo khố, bây giờ hắn và Vạn Pháp Đạo Tông có thể nói là triệt để quyết liệt, trong mắt đối phương, hắn và Thiên Tôn đã trở thành phản đồ nhân tộc.

Nhưng hắn không quan tâm.

Chỉ cần đánh thắng một trận này, hắn và Thiên Tôn có thể chậm rãi nắm giữ nhân tộc.

Sửa lịch sử chỉ cần một câu nói là được.

"Các ngươi đặt Định Linh Trụ lên trên tiên đảo như thế nào?" Cố Linh Lung hơi nghi hoặc một chút, đột nhiên, nàng nghĩ tới điều gì, con ngươi hơi co lại: “Là Kim Dực quân vương, không, là những quân vương Chí Cao Pháp Đình!!"

"Ha ha, Sở phu nhân đúng là thông minh a."

Sau lưng Cố Linh Lung vang lên một giọng nói lạnh lùng.

Một đạo chưởng kình đánh thẳng tới phía nàng.

Đồng thời.

Một đạo kiếm khí bắn ra, đánh nát chưởng kình.

Minh Nguyệt Vô Hạ xuất thủ.

Nàng mắt lạnh nhìn một quân vương cách đó không xa, đó là Chấp Pháp Giả đến từ Chí Cao Pháp Đình, nói là đến trợ giúp Bàn Cổ Tông.

Không ngờ được là đối phương thế cũng phản bội nhân tộc.

"Ha ha, Thiên Tôn ta kinh doanh ở Chí Cao Pháp Đình nhiều năm như vậy, đương nhiên có không ít căn cơ, ta nhờ bọn họ giúp ta đặt Định Linh Trụ đến tiên đảo, là chuyện cực kỳ đơn giản." Thiên Tôn cười lạnh một tiếng nói.

"Không có tiên đảo linh khí gia trì, quân vương nhân tộc còn lại nhất thời bán hội cũng không đuổi kịp, ta muốn xem xem các ngươi có thể làm sao!"

Đạo Lăng Thiên lạnh giọng nói ra: "Giết!!"

Chậm thì sinh biến.

Bọn người Đạo Lăng Thiên, Không Chi Tử không do dự nữa.

Sau lưng, các tộc đại quân trùng sát mà ra.

"Đây là địa bàn Bàn Cổ Tông ta, há có thể để các ngươi giương oai?"

Một giọng nói lạnh lùng vang vọng.

Giữa thiên địa, có từng đạo huyết sắc đường vân lưu chuyển mà ra.

Sát khí bàng bạc phóng lên tận trời.

Mà trong vô tận sát khí, một bóng người tóc trắng phơ, tay cầm tàn binh, chậm rãi đi tới, chính là quân vương Bàn Cổ Tông, Binh Tai!

Binh Tai vừa đột phá quân vương không bao lâu.

Nhưng khí tức của hắn lại kinh khủng đến cực điểm!

Cũng không kém hơn một vị cực đạo chút nào.

Bởi vì giờ khắc này, hắn có Trạch Quốc Chiến Đồ Đại Trận gia trì!

Mà trận pháp này chính là một trong số những át chủ bài của Bàn Cổ Tông.