22.Điệu Walt Cuối Cùng (Lúc Này Thôi).
ANH ẤY LẠI THAY ĐỔI BỘ DẠNG MỘT LẦN NỮA
Mấy chiếc bùa hộ mệnh của anh đã biến mất, chỉ trừ một cái – chiếc bùa chữ shen, giống của tôi. Anh mặc chiếc áo ôm sát màu đen, quần jean đen, áo khoác da đen và đôi ủng đen – một sự kết hợp phong cách ăn mặc giữa thần Anubis và Walt, nhưng lại khiến anh trông hoàn toàn lạ lẫm và mới mẻ. Chỉ có đôi mắt anh vẫn quen thuộc – nồng ấm, màu nâu tối, và đáng yêu. Khi anh cười, tim tôi lại xao xuyến như mọi khi.
“Vậy ra,” tôi mở miệng, “đây lại là một lời chào tạm biệt khác nữa à? Hôm nay em đã có quá nhiều lời tạm biệt rồi.”
“Thật sự thì,” Walt nói, “là lời chào thì đúng hơn. Tôi tên Walt Stone, đến từ Seatle. Tôi muốn gia nhập hội này.”
Anh đưa tay ra, miệng vẫn mỉm cười ma mãnh. Anh đang lặp lại chính xác từng chữ trong lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau, vào mùa xuân năm ngoái khi anh đến nhà Brooklyn.
Thay vì bắt tay, tôi đấm vào ngực anh.
“Ôi,” anh la lên. Nhưng tôi thừa biết cú đấm đó làm đau gì anh. Ngực anh khá rắn chắc.
“Anh nghĩ là anh hòa nhập với một vị thần rồi gây ngạc nhiên cho em bằng cách đó sao?” tôi vặn vẹo. “À, nhân tiện xin nói cho các vị biết, thật ra tôi có đến hai bộ óc trong một cơ thể. Em không mong đợi một điều ngạc nhiên như thế đâu.”
“Anh đã cố nói với em,” Walt giải thích. “Nhiều lần rồi. Cả Anubis cũng vậy. Nhưng lúc nào cũng bị gián đoạn. Đa phần là do em nói nhiều quá.”
“Không cần biện minh.” Tôi khoanh tay và cau có hết mức có thể. “Mẹ em đã khuyên em đừng quá khắt khe với anh bởi vì mọi thứ còn quá mới mẻ với anh. Nhưng em vẫn đang cáu đây. Anh biết mà, thích người ta đã quá rồi, đâu cần họ biến thành một vị thần mà em cũng thích.”
“Vậy là em thật sự thích anh.”
“Đừng có cố làm em sao lãng! Vậy anh có thật sự muốn ở lại đây không?”
Walt gật đầu. Giờ anh đang rất gần. Anh thật thơm, như mùi nến vani. Tôi đang cố nhớ xem đây là mùi của Walt hay của Anubis. Thật tình, không tài nào nhớ nổi.
“Anh vẫn còn nhiều thứ cần học,” Walt nói tiếp. “Anh không cần phải chỉ học làm bùa nữa. Giờ anh có thể thực hiện loại phép thuật cao hơn - đường lối của Anubis. Chưa ai từng làm được trước đây.”
“Khám phá ra những cách pháp thuật mới để chọc tức em ấy à?”
Anh hơi nghiêng đầu. “Anh có thể làm nhiều chiêu với miếng vải lanh ướp xác.Ví dụ, nếu có ai đó nói nhiều quá, anh có thể triệu tập một-”
“Đừng có hòng!”
Anh nắm lấy tay tôi. Tôi lườm anh một cái, nhưng không rụt tay lại.
“Anh vẫn là Walt,” anh nói tiếp. “Vẫn là người phàm. Thần Anubis có thể ở lại thế giới này lâu đến khi anh vẫn còn là vật chủ của cậu ta. Vậy nên anh hy vọng sẽ được trường thọ. Cả anh và cậu ta chẳng ai nghĩ chuyện này có thể xảy ra. Do đó anh sẽ không đi đâu hết, trừ khi em muốn anh ra đi.”
Ánh mắt tôi chắc thay lời tôi đáp: Không, đừng đi. Đừng bao giờ. Nhưng tôi không thể giúp anh ấy hả hê khi nói những ý đó thành lời được, đúng không nào? Con trai mà nghe nói thế sẽ đâm ra tự mãn.
“Ừm,” tôi càu nhàu, “em nghĩ là mình có thể chịu nổi.”
“Anh còn nợ em một điệu nhảy.” Walt đặt tay kia bên hông tôi – một cử chỉ truyền thống, xưa lắm rồi, như Anubis đã làm khi chúng tôi nhảy điệu valse với nhau tại Học viện Brooklyn. Bà Ngoại chắc sẽ đồng ý đấy.
“Mình nhảy chứ?” anh hỏi.
“Ở đây ư?” tôi nói. “Liệu thần trông trẻ Shu của anh có quấy rầy không thế?”
“Như anh đã nói, giờ anh là người phàm. Ông ta sẽ để chúng ta khiêu vũ, dù anh biết chắc ông vẫn dõi theo dòm chừng chúng ta để đảm bảo là chúng ta cư xử phải phép.”
“Đảm bảo cho anh cư xử phải phép thì có,” tôi khịt mũi. “Em đã là một quý cô tử tế đấy nhé!”
Walt phá ra cười. Tôi nghĩ điều này thật hài hước. Tử tế chưa từng là từ ngữ đầu tiên được dùng để miêu tả về tôi.
Tôi lại đấm vào ngực anh, nhưng phải nói là không mạnh lắm. Rồi tôi đặt tay mình lên vai anh.
“Em phải nhắc anh nhớ,” tôi cảnh báo, “rằng cha em là sếp của anh dưới Địa Ngục. Tốt nhất anh nên cẩn thận cách cư xử của mình.”
“Vâng, thưa cô nương,” Walt nói, rồi cúi xuống hôn tôi. Cơn giận của tôi như tan chảy hết vào đôi giày.
Chúng tôi bắt đầu khiêu vũ. Không có nhạc, không có vũ công ma, cũng không trôi giạt trong không trung – nói chung chẳng có chút phép thuật nào cả. Freak nhìn chúng tôi một cách tò mò, rõ ràng đang tự hỏi cái hành động này có biến ra gà tây cho một con điểu sư ăn tối không nữa. Mái nhà quét hắc ín kêu cọt kẹt dưới chân chúng tôi. Tôi vẫn còn rất mệt sau trận chiến kéo dài, mà cũng chưa tắm rửa đàng hoàng. Trông tôi chắc kinh khủng lắm. Tôi chỉ muốn tan chảy trong tay Walt, mà thật sự đấy là điều tôi đang làm.
“Vậy em đồng ý cho anh ở bên cạnh em chứ?” anh hỏi, hơi thở ấm áp vờn trên tóc tôi. “Hãy để anh trải nghiệm cuộc sống điển hình của một chàng thanh niên nhé.”
“Em nghĩ thế.” Tôi nhìn lên anh. Tôi chẳng phải mất công gì để đưa tầm nhìn vào trong Cõi Âm mà thấy Anubis đang ở đấy, ngay dưới bề mặt. Nhưng bây giờ thì thật sự không cần thiết nữa. Đây là một chàng trai mới ngay trước mặt tôi, và anh ấy là tất cả những gì tôi thích. “Không phải em là một chuyên gia gì đâu, nhưng có một điều luật em muốn giữ nghiêm.”
“Là gì thế?”
“Nếu có ai đó hỏi anh liệu anh đã có nơi chốn hay chưa,” tôi nói, “thì câu trả lời là có đấy nhé.”
“Anh nghĩ anh có thể chịu được điều đó,” anh hứa.
“Tốt,” tôi nói tiếp. “Vì anh sẽ không muốn thấy em nổi cáu đâu nhé!”
“Quá muộn rồi.”
“Im ngay và nhảy tiếp đi, Walt.”
Chúng tôi cứ khiêu vũ mãi – trong giai điệu là tiếng hét của con điểu sư tâm thần phía sau, hòa cùng tiếng còi báo động và còi xe của Brooklyn bên dưới. Lãng mạn vô cùng.
ﻤﻤﻤ
Chuyện xảy ra như vậy đó.
Chúng tôi đã trở về Nhà Brooklyn. Mọi tai họa tàn phá thế giới đều được tiêu trừ - ít ra là cũng được phần nào – Và giờ đây chúng tôi lại chuẩn bị đón nhận một làn sóng học trò mới khi năm học bắt đầu.
Đến lúc này thì lý do phải thật quá rõ rồi vì sao có thể đây là bản ghi âm cuối cùng của chúng tôi. Chúng tôi sắp phải bận rộn với việc huấn luyện, đến trường và cuộc sống của mình, nên tôi không nghĩ rằng bọn tôi sẽ có thời gian hay lý do gì để gửi lời kêu gọi giúp đỡ nào nữa.
Chúng tôi sẽ đặt cuốn băng này trong một cái hộp an toàn và gửi đến người đang ghi chép lại những cuộc phiêu lưu của chúng tôi. Hình như Carter nghĩ gửi bằng đường bưu điện cũng được thôi, nhưng tôi lại muốn đưa Khufu đem đi qua ngõ Cõi Âm. Chuyện gì có thể xảy đến chứ nhỉ?
Còn về chúng tôi, đừng nghĩ rằng cuộc sống chúng tôi chỉ toàn vui vẻ và nô đùa. Chú Amos không thể để cho một đám thiếu niên không được trông chừng, và vì Bast không còn ở đây, nên chú ấy đã cho gọi một số pháp sư trưởng thành đến Nhà Brooklyn làm giáo viên (chính xác hơn là người trông trẻ). Nhưng ai cũng biết người thật sự điều hành ở đây – chính tôi. À vâng, có lẽ Carter cũng góp công chút ít.
Mà chúng tôi cũng chưa xong rắc rối đâu. Tôi vẫn lo về tên hồn ma sát nhân Setne đang tự do ngoài kia với cái đầu xảo quyệt, với gu thời trang khủng khiếp, cùng cuốn Sách của thần Thoth trong tay. Tôi cũng đau đầu những lời mẹ nói về pháp lực thù địch và các vị thần khác. Không biết chúng có nghĩa gì, nhưng nghe chẳng lấy gì làm tốt đẹp cho lắm.
Nhưng bây giờ, tôi muốn tận hưởng cuộc sống, muốn quấy nhiễu ông anh Carter càng nhiều càng tốt, và biến Walt thành người bạn trai đúng nghĩa trong lúc giữ cho các cô gái khác tránh xa khỏi anh – khả năng rất cao là bằng cách quăng cầu lửa. Công việc của tôi chẳng bao giờ kết thúc cả.
Còn các bạn ở ngoài kia đang nghe cuộn băng ghi âm này – thì chúng tôi không bao giờ quá bận rộn đến nỗi không tiếp nhận học viên mới. Nếu bạn mang dòng máu pharaoh, vậy còn chần chừ gì nữa? Đừng để phí hoài phép thuật của mình. Nhà Brooklyn luôn rộng cửa đón chào.
MỘT SỐ TỪ NGỮ AI CẬP KHÁC
Ankh chữ tượng hình biểu tượng của sự sống
Ba nhân cách, một trong năm thành phần của linh hồn
Barque con thuyền của pharaoh
Canopic jar chiếc bình chứa nội tạng xác ướp
Duat thế giới pháp thuật – tồn tại song song với thế giới người phàm
Chữ tượng hình hệ thống chữ viết của người Ai Cập Cổ Đại, dùng hình ảnh hoặc biểu tượng để biểu thị sự vật, khái niệm, hoặc âm thanh
Ib trái tim, một trong năm thành phần của linh hồn
Isfet biểu tượng của Hỗn Mang
Ka sinh lực, một trong năm thành phần của linh hồn
Khopesh thanh gươm với phần lưỡi hình móc
Ma’at trật tự của vũ trụ
Netjeri con dao làm từ thiên thạch, thường được dùng để cạy miệng trong tang lễ
Per ankh Ngôi Nhà Sự Sống
Pharaoh Vua Ai Cập thời cổ đại
Rekhet bác sĩ
Ren mật danh, nhân dạng, một trong năm thành phần của linh hồn
Sarcophagus quan tài đá: thường được khắc hình và chữ
Sau người làm bùa
Scarab bọ hung
Shabti bức tượng nhỏ phép thuật, làm bằng đất sét
Shen bất diệt, vĩnh hằng
Sheut bóng, một trong năm thành phần của linh hồn, cũng còn có nghĩa là tượng
Sistrum một loại nhạc khí bằng đồng
Tjesu heru quái vật rắn hai đầu – mỗi đuôi có một đầu – chân rồng
Tyet biểu tượng của thần Isis
Was quyền lực
CÁC NAM THẦN VÀ NỮ THẦN AI CẬP ĐƯỢC ĐỀ CẬP ĐẾN TRONG BÓNG RẮN
Anubis thần của đám tang và người chết
Apophis thần hỗn mang
Babi thần khỉ đầu chó
Bast nữ thần mèo
Bes thần lùn
Disturber Kẻ Phá Bĩnh – một vị thần phán xét, làm việc cho thần Osiris
Geb thần đất
Gengen-Wer thần ngỗng
Hapi thần sông Nile
Heket nữ thần ếch
Horus thần chiến tranh, con trai của Isis và Osiris
Isis nữ thần phép thuật, vợ của anh mình là thần Osiris, và là mẹ của thần Horus
Khepri thần bọ hung, hiện thân của thần Ra vào buổi sáng
Khonsu thần mặt trăng
Mekhit tiểu nữ thần sư tử, vợ của thần Onuris
Neith nữ thần săn bắn
Nekhbet nữ thần kền kền
Nut nữ thần bầu trời
Osiris thần cai quản Âm phủ, là chồng của thần Isis và là cha của thần Horus
Ra thần mặt trời, thần trật tự, còn có tên gọi khác là Amun-Ra
Sekhmet nữ thần sư tử
Serqet nữ thần bọ cạp
Set ác thần
Shu thần không khí, ông tằng tổ của Anubis
Sobek thần cá sấu
Tawaret nữ thần hà mã
Thoth thần tri thức
BẢNG CHÚ GIẢI THUẬT NGỮ
Một số chú lệnh do Carter, Sadie và những người khác sử dụng
Drowah “Lập ranh giới”
Fah “Phóng thích”
Ha-di “Phá hủy”
Hapi, u-ha ey pwah “Hapi, trỗi dậy và tấn công”
Ha-tep “Hãy bình yên”
Ha-wi “Tấn công”
Hi-nehm “Nhập lại”
Isfet “Hỗn loạn”
Ma’at “Trật tự”
Maw “Nước”
Med-wah “Nói”
N’dah “Bảo vệ”
Sa-hei “Hạ xuống”
Se-kebeb “Làm lạnh”
Tas “Trói lại”
END.