← Quay lại trang sách

Chương 13 -Phải như thế chứ

Bọn trẻ reo hò ầm ĩ khi chiếc xe chiếu phim lưu động của đội chiếu bóng quốc doanh đỗ xịch trước cổng sân vận động. Chúng xúm lại bao vây lấy chiếc xe trong khi các anh chị trong đội chiếu bắt tay ngay vào việc. Kẻ chăng màn, người mắc loa... Các anh chị làm việc thật quen thuộc và vui vẻ trả lời những câu hỏi đầy tính cách hiếu kỳ của bọn trẻ. Chưa đầy năm phút sau, tiếng loa đã phát rầm rĩ.

Khi tiếng loa bắt đầu phóng thanh thì Thứ đã có mặt tại xe nước mía. Cậu đi một mình thật nhàn hạ, mồm huýt sáo vang.

Đêm chiếu bóng hôm đó, các anh bảo vệ lại đi ra bãi chiếu. Các anh uống nước mía, cười đùa thật vui vẻ.

Đúng 19 giờ 30 phim bắt đầu chiếu.

Đúng 20 giờ nghĩa là sau khi phim chiếu được nửa giờ. Y hẹn, Thứ đi ra phía cổng. Lão Tư Căn đón Thứ bên cạnh xe nước mía bằng cái hất hàm nhẹ. Thứ dễ dàng nhận ra lão với chiếc bút Paker trên túi áo.

Như đã hiểu ý do thỏa thuận trước, lão Tư Căn và Thứ thận trọng đi về phía cuối lô cao su bên trái, nơi có con suối nhỏ.

Dưới ánh sáng mờ mờ của ánh trăng thượng tuần, chênh chếch trên bầu trời, con đường mòn bên bờ suối hiện ra ngoằn ngoèo, thỉnh thoảng có đoạn lên dốc, xuống dốc theo địa thế của bờ suối.

Một đoàn gần chục chiếc xe thồ nối đuôi nhau trên đường, các xe được phủ bạt che kín. Đoàn xe lặng lẽ đi theo sau lão Tư Căn và Thứ.

- Tiền của tôi đâu? - Thứ thì thầm với lão.

- Qua khỏi khúc cua trước mặt là ra khỏi phạm vi quản lý của nông trường tao đưa cho. - Lão Tư Căn trả lời.

Chợt...

Khi chiếc xe đầu vừa ôm khúc cua thì có tiếng quát to:

- Tất cả đứng yên, các anh đã bị bắt.

Lão Tư Căn vừa quay đầu bỏ chạy thì Thứ đã kịp ngáng chân lão. Lão té chúi nhũi vào một mô đất và bị một anh bảo vệ nhanh nhẹn tra còng vào tay. Phải như thế chứ!

Sáng hôm đó là một ngày vui nhất của Trí. Cậu được chính Giám đốc nông trường bắt tay và trao tặng bằng khen của nông trường trong sự ngưỡng mộ của các bạn trẻ.

Nhưng có lẽ người vui nhất là Thứ. Cậu được chú thím đón về tận nhà. Cậu sẽ trở lại trường và tiếp tục việc học.

Một mùa hè đáng nhớ của Trí và Dũng. Ngày mai, hai cậu lại trở về thành phố. Năm học mới đang đón chờ cả hai.

HẾT