Chương 1
Vẫn chưa được à?” Tôi vừa vào đến cửa phòng làm việc, đã thấy Trần Thi Vũ đang xem một tấm phim chụp CT.
Đã mấy ngày trôi qua rồi, xem ra việc khuyên nhủ Lưu Hâm Hâm của Trần Thi Vũ vẫn không có tiến triển gì.
“Anh xem giúp tôi một tí, tôi đối chiếu với cuốn Hình ảnh học y học này, nhưng vẫn không hiểu được phim CT.” Trần Thi Vũ nói.
Tôi thầm nghĩ cô bé này thật là hiếu học, đã bắt đầu xem sách chuyên ngành y học luôn rồi. Không có kiến thức về giải phẫu, y học cơ bản, tất nhiên xem không thể hiểu được phim CT.
Tôi cầm mấy tấm phim CT sọ não của Lưu Hâm Hâm, hướng ra phía ánh đèn nhật quang ở hành lang, quan sát tỉ mỉ.
“Thế nào ạ?” Trần Thi Vũ hỏi.
Tôi đưa tấm CT cho cô, nói: “Xương mũi của Lưu Hâm Hâm bị gãy vụn, có thể cấu thành tổn thương nhẹ cấp hai, theo như tình trạng tổn thương tổ chức mềm, có thể phán đoán đây là tổn thương vừa mới hình thành. Thành trong và thành dưới hốc mắt phải của cô ấy bị gãy xương, có thể cấu thành tổn thương nhẹ cấp hai, chỗ tổn thương này đã hình thành mô sẹo, là tổn thương cũ. Đây chỉ là kết quả thấy được qua một tấm phim CT sọ não, nếu chụp CT toàn thân, chưa biết chừng còn có thể phát hiện ra nhiều tổn thương hơn nữa.”
“Đây đã là hai chỗ tổn thương nhẹ rồi, có khả năng bị xử hai năm nhỉ.” Trần Thi Vũ nói.
“Nhưng về cơ chế hình thành tổn thương, bác sĩ pháp y không đưa ra được kết luận chính xác.” Tôi nói, “Nếu đương sự nhất mực khẳng định là do bị ngã, bị va đập, chúng ta cũng không có cách nào.”
“Cái mà cô ấy muốn bảo vệ rốt cuộc là cái gì? Là gia đình sao? Không có con cái để níu giữ, ông chồng là một con quỷ dữ, gia đình của cô ấy có phải là gia đình không?” Trần Thi Vũ lẩm bẩm, “Nhưng cô ấy bảo tôi xem phim giúp cô ấy, chắc là trong lòng cũng dao động rồi, muốn xác nhận xem có thể truy cứu trách nhiệm hình sự của Triệu Đạt hay không”
“Trước đây tôi từng gặp một vụ án mạng, người đàn ông giết người phụ nữ, nhưng bố mẹ của người phụ nữ cho rằng người phụ nữ bị bạo hành gia đình, đã từng nhiều lần báo cảnh sát, nhưng cảnh sát không có động thái gì.” Tôi nói, “Vì vậy Viện kiểm sát cũng tiến hành điều tra cảnh sát khu vực ở đồn công an khu vực đó, sau khi điều tra phát hiện, đúng là người phụ nữ này đã nhiều lần báo cảnh sát, nhưng lần nào khi đồn công an định xử phạt, cô ta cũng lại thay đổi suy nghĩ, thậm chí còn uy hiếp cảnh sát, nếu xử phạt chồng cô ta, cô ta sẽ tự sát. Trong nhiều lần báo cảnh sát, có hai lần là người đàn ông báo, cuối cùng vẫn không cho cảnh sát xử lý. Tình hình chi tiết sự việc và quá trình xử lý mỗi lần báo cảnh sát đều được ghi lại rất rõ ràng, cảnh sát khu vực cũng đau đầu nhức óc vì hai vợ chồng nhà này, khổ nỗi căn cứ theo quy định của pháp luật, không thể xử phạt họ, hai người này lần nào cũng chỉ báo cảnh sát để “dọa” người kia, hoàn toàn không hợp tác với công tác điều tra, lấy chứng cứ của cảnh sát. Cuối cùng, không ai ngờ được lại dẫn đến cái kết cay đắng như vậy, còn cảnh sát thì bị dư luận trên mạng ném đá dữ dội.”
Trần Thi Vũ cúi đầu im lặng.
“Tất nhiên, tôi nói chuyện này không phải là vì hình ảnh của người cảnh sát.” Tôi nói, “Hai triệu cảnh sát toàn quốc, toàn tâm toàn ý vì nhân dân phục vụ, cho dù có bị hiểu lầm, bị hiểu sai, bị nói xấu, cũng chưa bao giờ thay đổi cái tâm ban đầu ấy. Tôi luôn ủng hộ cô vì không muốn bi kịch này lặp lại.”
“Anh yên tâm, tôi tin là trong lòng Lưu Hâm Hâm đã bị tôi thuyết phục rồi, tôi cố gắng thêm một chút nữa, cô ấy sẽ thức tỉnh.” Trần Thi Vũ nói.
“Ai thức tỉnh?” Lâm Đào và Hàn Lượng cùng bước vào văn phòng hỏi.
“Không cần quan tâm, các anh cũng không hứng thú đâu.” Trần Thi Vũ trở về bàn làm việc của mình, cất phim CT và sách đi.
“Cô không nói, làm sao biết là tôi không có hứng thú?” Lâm Đào hỏi.
Vừa dứt lời, điện thoại nhận lệnh trên bàn đổ chuông, câu hỏi của Lâm Đào bị bấm nút tạm dừng. Dứt việc được mấy ngày, cuối cùng chúng tôi đã nhận được nhiệm vụ.
Phòng 2303 ở một tòa chung cư thành phố Long Phiên, một nữ quản lý cấp cao trẻ tuổi của doanh nghiệp tư nhân tử vong tại nhà, nghi là án mạng.
Nghe thấy mấy chữ “nghi là án mạng”, chúng tôi yên tâm hơn một chút, dẫu sao trong bấy nhiêu năm, chúng tôi tham gia khám nghiệm hiện trường rất nhiều vụ nghi là án mạng nhưng cuối cùng rất ít vụ được xác định là án mạng. Ngoài loại vụ án ngụy trang bậc cao như vụ “kỵ sĩ tử vong” từ rất nhiều năm trước ra, hầu hết các vụ “nghi là án mạng” đều là tử vong bất thường song tồn tại rất nhiều điểm đáng ngờ. Dù sao các vụ án mạng bây giờ cũng ít, loại án mạng ngụy trang bậc cao lại càng ít.
Hiện trường cách cơ quan chúng tôi cũng chưa đến mười cây số, chúng tôi lái xe nửa tiếng đồng hồ là đến. Đây là một khu chung cư tương đối cao cấp, diện tích cũng tương đối rộng, giá bán quyền sở hữu chung cư bốn mươi năm đã cao hơn giá nhà đất thông thường. Chỗ này không dám nói là khu người giàu, nhưng không hề nói quá, đều là nơi ở trước khi lập gia đình được các thanh niên tuổi trẻ tài cao còn độc thân sở hữu.
Vừa nhìn thấy khu chung cư cao cấp như vậy, chúng tôi vốn cũng không căng thẳng lo lắng lắm, lại càng yên tâm hơn.
“Kiểu khu chung cư này, thông thường có trang bị đầy đủ hệ thống camera giám sát nhỉ?” Thấy bác ©We-love-ebook sĩ pháp y Hàn đã mấy ngày không gặp ra đón, tôi cười hỏi.
“Vâng, tôi đã xem qua.” Bác sĩ pháp y Hàn đáp lời, “Không nhiều như tưởng tượng, nhưng cổng khu dân cư, cửa vào đơn nguyên đều có camera giám sát. Vốn là trong thang máy cũng có camera giám sát, nhưng camera giám sát ở một trong hai thang máy ở hiện trường đã bị hỏng được nửa tháng rồi.”
“Hỏng? Không lẽ là phần tử phạm tội ra tay trước sao?” Tôi cười nói.
“Không, camera giám sát trong thang máy hỏng, sửa tương đối phiền, cho nên chúng tôi đã hỏi rồi, trong khu dân cư có mười mấy đơn nguyên đều bị hỏng camera giám sát trong thang máy, vì ảnh hưởng của dịch bệnh, tạm thời chưa sửa.”
“Ảnh hưởng của dịch bệnh gì cơ chứ? Chẳng qua là bên quản lý lười.” Lâm Đào nói.
“Dù sao, cửa đơn nguyên và một trong hai thang máy đều có camera giám sát, đơn nguyên này, ba mươi hai tầng, mỗi tầng có bốn hộ, tất cả cũng chỉ một trăm hai mươi tám hộ, hơn nữa hầu hết là sống một mình.” Bác sĩ pháp y Hàn nói, “Tôi thấy camera giám sát có thể giúp chúng ta làm rõ sự thật rồi. Họ đang trích xuất dữ liệu camera giám sát ở ban quản lý, Tử Nghiên, cô có cần qua xem thế nào không?”
Trình Tử Nghiên gật đầu, khoác ba lô của mình, đi về phía ban quản lý.
“Xem ra, xác suất lớn là điều tra ra nguyên nhân tử vong.” Tôi nói, “Nguyên nhân tử vong điều tra ra được, là cũng gần như phá giải được vụ án. Trong khu chung cư có điều kiện như thế này, ai mà đến gây án?”
“Nói tóm lại, chúng ta cũng không được xem nhẹ.” Bác sĩ pháp y Hàn nói, “Bản thân vụ án vẫn có khá nhiều điểm đáng ngờ.”
“Điểm đáng ngờ gì? Ví dụ như?” Chúng tôi vừa vào thang máy cùng bác sĩ pháp y Hàn vừa hỏi.
“Hiện trường có một người một chó, đều đã chết.” Bác sĩ pháp y Hàn nói.
Tôi thầm giật mình, kiểu tử vong bất thường có vẻ có điểm đáng ngờ này hầu hết là đột tử, nhưng nếu một người một chó đều đã chết, mà giải thích cái chết của cả người và chó đều là đột tử, thì đúng là sẽ thành chuyện cười trong giới.
“Giết người cũng không nhất thiết phải giết chó nhỉ?” Tôi nói, “Liệu có phải là ngộ độc carbon monoxide gì đó không?”
“Bếp ở hiện trường đều không bật, còn chưa mở đường dẫn ga, bình nước nóng cũng là loại máy bơm nhiệt nguồn khí, không có đồ gì có khả năng sản sinh khí độc.” Bác sĩ pháp y Hàn nói, “Hơn nữa hiện trường không có chất nôn ra của cả người và chó, xem ra hoàn toàn không phải là tử vong do ngộ độc.”
“Thế thì đúng là có chút kỳ quặc.” Tôi bất giác cau mày.
“Tôi giới thiệu trước cho các anh về tình hình vụ án nhé.”
Người chết tên là Mục Tiểu Miêu, năm nay chỉ còn thiếu mấy tháng là tròn 30 tuổi, độc thân, quê ở Sơn Đông. Sau khi tốt nghiệp đại học, cô làm việc ở một công ty đã niêm yết trên sàn chứng khoán ở Long Phiên, vì thông minh nhanh nhẹn, làm việc quyết đoán dứt khoát, thành tích công tác vô cùng nổi bật, nhanh chóng được thăng chức, hiện tại là giám đốc phụ trách thị trường của công ty đã niêm yết trên sàn chứng khoán này. Nghe nói, cô này chỉ đam mê công việc, hoàn toàn không có hứng thú với chuyện tình cảm nam nữ. Hằng ngày ngoài thời gian ngủ ở nhà, còn lại là làm việc ở công ty, có thể nói là tấm gương lao động điển hình của công ty này. Mặc dù tính cách tương đối cởi mở, nhưng đối tượng tiếp xúc hằng ngày của cô ta đều là đối tác làm ăn và đồng nghiệp, các mối quan hệ xã hội khác vô cùng đơn giản. Vì vậy bây giờ bộ phận trinh sát chủ yếu điều tra qua các mối quan hệ làm ăn của cô ta.
Chín giờ sáng nay, tổng giám đốc công ty phát hiện thấy Mục Tiểu Miêu không đến công ty làm việc, cũng không xin nghỉ phép, trong lòng đã thấy nghi hoặc. Nhưng từ trước đến giờ, cô ta luôn rất có trách nhiệm trong công việc, đi làm tan làm đúng giờ, thỉnh thoảng hôm nay mới đến muộn một lần, cũng không có gì đáng nói, nếu gọi điện thoại hỏi, thì có vẻ thiếu tình cảm quá, cho nên tổng giám đốc cũng không hỏi nữa. Cho đến tận trưa, tổng giám đốc thấy Mục Tiểu Miêu vẫn chưa đến làm việc, liền gọi điện thoại cho cô ta, mãi không có người bắt máy. Tổng giám đốc có chút lo lắng, liền cử hai nhân viên đến nhà Mục Tiểu Miêu thăm hỏi.
Khi hai nhân viên đến nhà Mục Tiểu Miêu, phát hiện thấy cửa nhà khép hờ, chợt có dự cảm không lành, liền vội đẩy cửa vào nhà, phát hiện thấy Mục Tiểu Miêu đang nằm ở khoảng trống giữa ghế sofa và bàn uống nước, biết ngay là có chuyện chẳng lành, vội gọi 120, đồng thời tiến hành cấp cứu cho Mục Tiểu Miêu. Thực ra sau khi 120 đến, là biết việc “cấp cứu” hoàn toàn không có ý nghĩa gì, vì tử thi đã có dấu hiệu co cứng.
Đồng nghiệp hoảng sợ không biết phải làm gì, lúc đó mới nghĩ ra gọi 110 báo cảnh sát.