← Quay lại trang sách

SỰ TÍCH NHƯ-LAI BỤT HỒI THUỞ ẤU-XUNG Kể từ ngày giáng sanh-Hoàng-tử SIDDARTHA-(Sĩ-đạt-tha)-Cho đến ngày NGÀI ĐẮC LƯU QUANG-MINH-Ngồi dưới gốc Bồ-đề mà thành Bụt-***

Khi Như-lai Bụt mới giáng sanh được 5 ngày thì là đến lễ tẩy-trạc (rữa mình) đặng cho bà Maya (Ma-da Tịnh-diệu) được dự cuộc, vì Bụt-Pháp rằng hễ bà nào có phước mà sanh sãn một vị bụt thì sau chẳng hề có con nào khác nữa, và hễ sanh sãn rồi nội trong bảy ngày phải giãi-thi (cõi-xác = chết).

.

Ngày ấy trong đại-điện vua Suddhodana (Đầu-đồ-ra) có xông hương thơm ngát, trần-thiết bông huê, trước sân chầu và hai bên có vải lúa rang nổ.

Lại có sắm sanh sữa, đường và mật, cả ba món đổ lộn vào bình và có thỉnh một trăm tám mươi ông thiên-văn rất tài ba trong xứ đến dự cuộc lễ tẩy-trạc.

Trong đám một trăm tám mươi ông thiên-văn đây thì cũng có tám ông khi trước bàn điềm ứng mộng của bà Maya Tịnh-diệu trong lúc Bụt Như-lai đầu thai. Bảy ông thiên-văn bước lại xem chỉ-tay Hoàng-tử (con bà Hoàng-hậu Maya Tịnh-diệu, nên kêu là Hoàng-tử) mà đoán cho vua Đầu-đồ-ra rằng: «Muôn tâu, nếu Hoàng-tử mà ở thế-gian thì sau sẽ làm vua cả (Çakrawartin) trên hết các vua trong cả hoàn-cầu, thiên-hạ phải tùng phục. Còn như Hoàng-tử mà lòng không mộ việc danh vọng ấy, thì chắc ngài sẽ qui-y nương theo cửa Bụt. Muôn tâu Lịnh-bà, chừng ấy điện-hạ sẽ trở nên làm lớn hơn hết trong các hàng đạo-nhơn (đại-thiền-sư)».

Kế đó ông thiên-văn thứ tám là người rất cao-minh và rất đạo-đức nên coi tay Hoàng-tử mà tâu rằng: «Muôn tâu! Tôi coi chỉ tay thì thấy Điện-hạ sẽ thành Bụt chí-tôn, chí-đại lớn hơn hết các Bụt và sẽ ra tay tế-độ loài người và chư-thần chư-thánh.

Bởi ấy cho nên Hoàng-tử mới sanh đây đà có số tiền-định sẽ đến mà soi sáng thế-giái tối tâm vì vạn vật tôi tình. Khi lấy nước đổ trên đầu Ngài mà tẩy-trạc, thì liền đặt tên cho Ngài là Siddhartha (Sĩ-đạt-tha).

Cách hai ngày sau thì bà Maya Tịnh-diệu giãi-thi, hồn bay về cõi chư-thần chư-thánh.

Song vua Đầu-đồ-ra ngưởn vọng cho con mình hậu nhựt sang cả oai quờn, nên khi nghe ông thiên-văn thứ tám bàn rồi thì ngài lấy làm lo ngại trong lòng mới hỏi thăm ông thiên-văn thứ tám như vầy: «Chừng sự tiền định cho con tôi vào nương cửa Bụt hầu đến, thì chừng ấy có ứng hiện điềm chi?».

Ông thiên-văn thứ tám tâu rằng: «Dạ, muôn tâu, có bốn điềm sẽ ứng hiện mà chỉ Đàng-cả (đại-đạo) cho Hoàng-tử. Bốn điềm ấy là: một người già, một người bịnh, một cái thây ma và một ông thánh-thiền-sư. Khi Hoàng-tử xem thấy bốn điềm ấy rồi thì Ngài sẽ rõ bổn phận thiền-sư phổ khuyến là đàng ngay đặng vào chốn tốt lành, thì chừng ấy số trời tiền-định đã hầu đến».

Khi nghe mấy lời thiên-văn nói như vậy, vua liền từ đó về sau cho người canh giữ các cửa ngự viên, là nơi các bà mụ chương tòa nuôi Hoàng-tử, là những gái quốc-sắc chọn trong các xứ từ Ca-duy-la-việt cho đến Xã-vệ. Vua dạy các người canh vườn đừng cho Hoàng-tử thấy mấy điềm thiên-văn đã tiên-truyền.

Vua hằng ngày trù nghĩ sáng tạo cho con một cuộc giang-san trùm lấy cả hoàn-cầu, còn trong xứ mười vạn thượng-lưu quới tộc mỗi ngày hằng nguyện cho con mình sau được hầu cận vua cả Sĩ-đạt-tha (Çakrawartin-Siddhartha), hoặc làm đồ-đệ Ngài trong cơn tu luyện mà thành Bụt.

Từ đó đến sau, Hoàng-tử mỗi ngày một trộng, có người canh giữ hầu-hạ chung quanh, và được cả vàn dân tôn trọng.