← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 24 CHIẾC MÓNG TAY BỊ VỠ

Giờ ta tính sao? - ông Fournier la lên - Ông còn lo nghĩ tới chuyện con bé được hưởng gia tài phải không? Nhất định ông cho là vậy rồi?

- Chưa đâu, chưa đâu, - Poirot nói. - Phải nói là do ở cách làm việc có thứ tự lớp lang. Làm hết việc này mới tới việc khác chứ.

Ông nhìn quanh một lượt.

- Đây là Mademoiselle Jane. Giả sử quý vị đang dùng bữa điểm tâm, tôi sẽ quay lại ngay.

Fournier đồng ý thế là ông cùng đi với Jane bước vô phòng ăn.

- Thế nào? - Jane thắc mắc hỏi lại. - Nàng ta ra sao?

- Nàng cao trên trung bình, tóc đen, nước da ngăm ngăm cằm nhọn.

- Nghe ông tả như trong giấy thông hành, - Jane nói. - Giấy thông hành của tôi lại ghi thấy ghét, chỉ có hai mức trung bình và thường. Mũi hơi thấp, miệng vừa (làm thế nào để diễn tả cái miệng cho đúng? ) ; trán vừa; cằm vừa.

- Mắt thì không thể phân loại vừa, - Fournier nói.

- Cho dù mắt màu xám, một thứ màu không hợp nhãn? - ông khách người Pháp hỏi lại nghiêng người ra trước bàn.

Jane phá ra cười.

- Ông nói tiếng Anh thành thạo? - nàng nói. - Ông kể thêm về Anne Morisot-nàng có xinh đẹp không?

- Cũng khá đẹp, - ông Fournier dè dặt đáp. - Nàng không còn là Anne Morisot. Tên nàng nay là Anne Richards. Nàng đã có chồng.

- Chồng nàng cũng đã về lại đây?

- Không.

- Sao vậy. Lạ nhỉ?

- Bởi ông ta đang ở Canada hay bên Mỹ.

Ông kể lại một số hoàn cảnh của Anne. Vừa kể tới hồi cuối chợt Poirot trở lại.

Nhìn ông có vẻ nản chí.

- Ô kìa, ông bạn mình sao rồi? - Fournier gặng hỏi.

- Tôi đươc nói chuyện riêng với bà Hiệu trưởng - với Mẹ về trên Angélique. Cuộc nói chuyện đường dài thật là lý thú cách xa nửa vòng trái đất y như là trong tiểu thuyết.

- Cuộc điện đàm có ghi hình - cũng là một chuyện lạ. Khoa học là một pho truyện ly kỳ. Nhưng mà ông đang kể tới chuyện gì vậy?

- Tôi nói chuyện với Mẹ về trên Angélique. Bà kể lại y như lời kể bà Richards đã từng sống ở viện mồ côi Institut de Marie. Bà không giấu chuyện người mẹ rời bỏ vùng Quebec theo ông chồng người Pháp làm nghề bán rượu. Bà vui mừng khi hay được đứa con không theo mẹ. Bà nhận thấy Giselle đã đến hồi suy vi. Tiền gởi về đều - nhưng Giselle không nhắc đến ngày hội ngộ.

Quả là câu chuyện của ông trùng hợp với những gì chúng tôi vừa nghe kể sáng nay.

- Thiệt ra - thì nhiều chi tiết hơn. Anne Morisot giã từ viện mồ côi Institut de Marie sáu năm trước đây ra làm nghề sửa móng tay, rồi sau mới xin được một chân làm người hầu - giã từ Quebec qua Châu Âu lập nghiệp kể từ đó. Từ đó thư từ thưa dần, nhưng mẹ Angélique còn nghe được tin tức về nàng một năm đôi lần. Một bữa đọc báo thấy đăng tin một cuộc điều tra bà nhận ra ngay Marie Morisot chính là nàng Marie Morisot từng sống ở Quebec trước đây.

- Còn chồng bà ta thì sao? - ông Fournier hỏi. - Đến lúc này ta mới biết là nàng đã có chồng, manh mối sẽ lần ra từ đây.

- Tôi đã nghĩ tới lúc đó. Lý do vì sao tôi phải gọi điện thoại đường dài. Tôi mới hay George Leman, người chồng, kẻ vô lại đã bị giết chết ngay từ lúc cuộc chiến tranh vừa nổ ra.

Ông nghĩ ngợi rồi nói ra ngay:

- Tôi biết sao kể ra vậy - chưa phải là hết đâu - câu chuyện lần trước - tôi có ý kiến thế này - không biết nói sao - tôi kể ra đây những gì đáng ghi nhớ.

Ông Fournier ráng kể theo như yêu cầu của Poirot, vậy mà ông bạn người nhỏ con này lắc đầu quầy quậy có vẻ chưa hài lòng.

- Không - không - không phải vậy đâu. Ồ, không có gì... - ông quay qua Jane gợi chuyện.

Xong bữa ông mời mọi người qua bên phòng uống cà phê. Jane nhận lời nàng đứng dậy với lấy túi xách găng tay để trên bàn. Chợt nàng khẽ nhíu mày.

- Có sao không, Mademoiselle?

- Ôi, không sao, - Jane cười, - chỗ móng tay bị sướt, tôi giũa lại.

Poirot bất chợt ngồi xuống lại.

- Tên của một cái tên do một tên, ông nói thầm.

Hai người kia trố mắt nhìn ông.

- Coi kìa ông Poirot, sao vậy? - nàng Jane kêu lên một tiếng. - Thế là thế nào?

- Thế này, - Poirot nói, - tôi chợt nhớ ra gương mặt nàng Anne Morisot thấy quen quen. Tôi đã gặp đâu một lần... trên chuyến bay cái hôm xảy ra vụ án. Phu nhân Horbury gọi nàng chạy đi lấy cái giũa móng tay. Thì ra Anne Morisot là người hầu của phu nhân Horbury.