CHƯƠNG KẾT
Maggie, nhanh lên! Nhân viên vận chuyển đến rồi!” Cô lẩm bẩm giữa những hơi thở gấp và nhìn lại lần nữa căn phòng trống trong căn hộ của mình, đảm bảo không bỏ quên bất cứ thứ gì. Chuyển đến một ngôi biệt thự thật chẳng dễ dàng. Khỉ thật, họ sẽ phải chiến đấu với cả đống đồ đạc và việc sắp xếp lại phòng. Cô liếm môi khi nghĩ về tất cả những điều đáng yêu họ đã tạo nên, thật vậy. Rất nhiều phòng đã được làm phép rửa tội.
May mắn thay, họ có nhiều phòng hơn thế. “Đến đây!” Cô hét.
Liếc nhìn về phía tấm nệm vẫn đang nằm trên giường, cô dừng lại trong khi bộ nhớ bắt được điều gì đó. Maggie bước tới giường và luồn tay xuống dưới tấm nệm.
Bản danh sách. Lá bùa tình yêu.
Cô nhìn chằm chằm vào tờ giấy trắng và mở nó ra để xem danh sách. Ơn Chúa, Michael đã không thấy nó, cô sẽ chết vì xấu hổ mất. Lắc đầu trước hành động lố bịch của bản thân, cô nhìn xuống danh sách các đức tính mà cô đã yêu cầu Mẹ Trái Đất ban tặng cho chồng cô. Những phẩm chất mờ lẫn vào nhau khi mắt cô trượt trên mặt giấy.
Một người đàn ông chung thủy. Một người đàn ông của gia đình.
Một người đàn ông là người tình tuyệt vời.
Một người đàn ông có thể trở thành bạn của tôi. Một người đàn ông có thể thách thức tôi.
Một người đàn ông tôi có thể thổ lộ những bí mật. Một người đàn ông tôi có thể tin tưởng.
Một người đàn ông tự tin.
Một người đàn ông với trái tim cởi mở. Một người đàn ông có thể chiến đấu vì tôi.
Một người đàn ông có thể yêu tôi vì chính con người tôi.
Maggie nín thở. Cô đọc lại danh sách, một cảm giác rờn rợn kỳ lạ lướt qua cô. Say xỉn, thiếu thận trọng và cô đơn. Những phẩm chất trong danh sách này sẽ không bao giờ được soạn ra khi cô tỉnh táo. Không, tất cả các đức tính đều được vạch ra một người hoàn hảo dành cho cô.
Michael. Mẹ Trái Đất đã gửi Michael Conte cho cô. Chiếc nhẫn kim cương bắt sáng rực rỡ khi cô cẩn thận gấp tờ giấy lại và vò nó trong tay. Thật buồn cười. Cô cảm thấy sợ hãi. Không có điều gì gọi là Mẹ Trái Đất cả. Người đàn ông hoàn hảo và lá bùa tình yêu không hề tồn tại.
Phải vậy không?
Cô thận trọng, quyết định vứt bỏ cuốn sách phép thuật. Cô đã để cuốn sách bìa tím đó ở đâu nhỉ?
Carina.
Khi họ trở về nhà từ bờ sông vào buổi tối đoàn tụ, Maggie đã sốc khi bắt gặp Carina đang đứng trước cửa nhà Michael. Phần tuyệt vời nhất là quả bóng lông to tướng màu đen cô bé đang ôm trước ngực.
Ngay khi Dante phát hiện ra Maggie, nó nhảy khỏi vòng tay Carina và nhào vào vòng tay cô như thể đó là nơi nó thuộc về. Carina thú nhận rằng khi cô nói với Dante là cô muốn đưa nó đến gặp Maggie, nó ngay lập tức biểu hiện như thể nó hiểu. Và có lẽ là nó hiểu.
Gia đình cô đã trọn vẹn, Maggie nhận ra ý nghĩa thật sự khi hoàn toàn thuộc về một người và thề rằng cô sẽ không bao giờ quên điều đó. Tuy nhiên, cô không thích ý tưởng rằng em chồng mới của cô đang giữ cuốn sách phép thuật mà có lẽ sẽ công hiệu.
Cô cắn nhẹ môi dưới và tự hỏi liệu cô có nên nói gì không. Không, sự may rủi là gì chứ? Đó là một điều nhỏ bé ngớ ngẩn và Carina có lẽ sẽ đọc, cười phá lên và vứt nó đi.
Maggie lắc đầu, rời khỏi phòng và bỏ lại cuộc đời cũ lại phía sau.