← Quay lại trang sách

Chương 508 Lòng thiếp chàng đã hiểu (2)

Lúc này, bên trong kinh có chút loạn.

Sứ giả Nhật Bản đã đến kinh, vốn thời triều Kiến Văn bọn hắn đã đến qua, làm qua tiếp xúc tính thăm dò, một lần này chính là đến chính thức xây dựng lại thể hệ triều cống mậu dịch, nhưng mà không có nghĩ đến một lần đến này, Đại Minh đã đổi chủ nhân rồi.

Nhưng mà Chu Lệ tuy lật đổ rất nhiều việc nội bộ triều Kiến Văn, nhưng mà đối ngoại, bởi vì liên quan đến rất nhiều quốc gia khác, cho nên vẫn như cũ tận lực bảo trì tính tiếp diễn, dù sao Đại Minh không có thay đổi triều đại, vẫn là cờ hiệu Đại Minh, nếu như đổi một tên hoàng đế chính sách đối ngoại liền làm một lần triệt để phá vỡ, phủ quyết quyết định tiền nhiệm, như vậy đối ngoại cũng liền không có uy tín nói chuyện.

Nhưng mà bởi vì người Nhật Bản lúc lần trước đến, chỉ là hi vọng mở ra triều cống mậu dịch, vì thế làm được một lần tiếp xúc tính thăm dò, cũng không có nhiều lễ tiết, một lần này đến đây, thì thời gian, quy mô, ngự lỗi triều cống hai bên các loại phương diện đều cần nhất nhất định rõ ràng, cho nên cần hao phí một chút thời gian. Mà Chu Lệ đã hạ chỉ, do Phụ Quốc Công Dương Húc chủ đạo lần nói chuyện này, Dương Húc bây giờ lại ở Sào hồ, Lễ bộ liền sai kéo dài tự quyết, cùng sứ giả Nhật Bản đàm phán trao đổi liên tiếp nhiều ngày cũng không có bao nhiêu tiến triển.

Chỉ huy Thiêm sự thủy quân Phúc Châu Xích Trung cũng phụng chiếu về kinh rồi, sau khi đến kinh, ra mắt các đồng liêu, sau đó lại đi bái phỏng Từ gia. Hắn là lính Từ Đạt mang theo, cùng Từ gia lão tam Từ Tăng Thọ giao tình tâm đầu ý hợp. Gia chủ Từ gia tuy là Từ Huy Tổ, nhưng mà Từ Huy Tổ trên thực tế đã chẳng khác nào bị giam lỏng ở trong nhà, bị tước đoạt tất cả quyền lợi chính trị bao gồm tự do thân thể, Xích Trung đương nhiên muốn đi bái phỏng Định Quốc Công Từ Cảnh Xương.

Xích Trung cùng Từ Tăng Thọ là bạn tốt tri kỉ, coi như là trưởng bối của Từ Cảnh Xương, Tử Cảnh Xương ở trước mặt hắn cũng không dám bày dáng vẻ quốc công, long trọng mở tiệc khoản đãi một phen, mời Trần Huyên bọn bạn bè đồng chí của phụ thân cùng nhau dự tiệc, bởi vì Xích Trung ở trong kinh không có chỗ ở, còn đem an bài hắn ở trong phủ của mình, chỉ chờ Hạ Tầm trở về.

Phủ Phụ Quốc Công đã xây xong tòa phủ đệ này đặt ở đường cái ngoài Tây An môn, cách hoàng thành không xa, trang nghiêm rộng rãi, mĩ luân mĩ hoán, nhưng mà phủ đệ vừa mới xây xong vẫn là trống rỗng cần mua sắm đồ đạc rất nhiều, nhất thời còn chưa thể chuyển vào ở. Mỗi ngày, Tạ Tạ và Tử Kỳ đều phải chạy đến phủ Phụ Quốc Công, đối với nhà mới của mình mua sắm, chọn mua, tiến hành an bài.

Quan nô (nô lệ nhà quan) trích cấp phủ Phụ Quốc Công cũng đều từ trong đại lao Hình bộ phóng thích đi ra, làm gia nô chung quy so với làm tù phạm tốt hơn rất nhiều, lại thêm vào mấy vị nữ chủ nhân này làm người hòa khí, cũng không khắt khe những quan nô này ngược lại không gặp tội gì làm việc cũng chịu dốc sức. Những gia nô này nguyên vốn chính là ở trong nhà quan gia làm nô tì bây giờ chỉ là thay đổi hầu hạ một tên chủ nhân, ngược lại quen việc dễ làm.

Một chút khác, thì là vốn người ta quan thiếu gia quan tiểu thư, đột nhiên từ người bề trên biến thành hầu hạ người, chênh lệch là lớn một chút, nhưng mà ở trong ngục ngồi chồm hỗm lâu như vậy, loại tâm lí chênh lệch này liền ít đi nhiều. Những thiếu gia tiểu thư này đều là hiểu biết chữ nghĩa đầy bụng thi thư, so với đầy tớ bình thường cao minh rất nhiều cho nên công tác an bài cũng liền nhẹ nhàng được nhiều. Đối nhân xử thế, bưng trà rót nước, quét dọn thư phòng, do bọn họ đến làm, cả cái công phủ cấp bậc mới tính đến.

Triều đình bận việc triều đình gia đình bận việc gia đình, sự kiện Chiết Đông cũng đang tiếp diễn rối ren, một phái của Chu Cao Sí đối với thế lực một phái của Chu Cao Hú thừa thắng phản kích một mực đang tiến hành… Hai bên công kích lẫn nhau, tấu chương truy cứu trách nhiệm mỗi ngày không ngừng, mà lúc này Chu Lệ đã đem ánh mắt quăng đến Đông Bắc rồi, chẳng muốn để ý cảnh khôi hài chó cắn chó này.

Từ sau khi Bắc Nguyên phân liệt thành Thát Đát và Ngõa Lạt, hai cái vương triều mới này thành lập, đồng dạng cần một đoạn thời gian thanh lí nội bộ, ổn định, đoạn thời gian này, bọn hắn không rảnh rỗi chú ý phía nam, bây giờ hai nước dựng nước đã ba bốn năm rồi, nội bộ đã ổn định đi xuống, đối với khu vực biên giới phía Bắc của Đại Minh lại bắt đầu nóng lòng muốn thử, làm rất nhiều tiếp xúc tính thăm dò. Đương nhiên, loại tiếp xúc này cũng không phải ý tốt, mà là khúc nhạc dạo muốn phát động chiến tranh cướp đoạt.

Chu Lệ sau khi nhận được tấu báo của quân biên giới, nhạy cảm phát giác chiều hướng quân sự của Thát Đát và Ngõa Lạt, hắn một mặt điều binh khiển tướng tăng mạnh biên phòng tiến hành phòng ngự, một mặt tính toán tiến hành phản kích áp chế. Từ sau khi hắn xưng đế, Ninh vương theo hắn cùng nhau xuôi nam đã bị đổi phong đến Nam Xương đi rồi, Đại Ninh đã không có phiên vương, mà Liêu Đông Liêu vương sớm ở lúc Kiến Văn đế liền bị đổi phong đến Kinh Châu, phương bắc có vẻ trống một chút, hắn muốn ở nơi đó một lần nữa xây dựng chế độ, lấy lưu quan (quan làm thay đổi các nhiệm kì) thay thế phiên vương, bảo vệ đất đai quốc gia phía này.

Đầu Minh, rất nhiều lãnh thổ đưa vào bản mẫu Đại Minh, trên thực tế vẫn chỉ là đất đai quốc gia trên danh nghĩa, bộ tộc địa phương có quyền tự chủ cực lớn, trên địa phương đều là do thổ ti, tù trưởng những thổ quan này tiến hành quản lí, bọn họ chính là thổ hoàng đế trên địa phương, đối với bộ tộc có lực khống chế tuyệt đối, lực ước thúc của triều đình không phải rất mạnh.

Ví dụ phương Bắc, lúc đó có dân chúng các tộc Mông Cổ, Nữ Chân, Cát Lý Mê (người Ni Phu Hách), Khổ Di (người A Y Nỗ), Đạt Oát Nhĩ quy thuận Đại Minh, vào thời Ninh vương và Liêu vương, đối với những bộ tộc này cũng chỉ là thực hành chính sách ràng buộc, bọn họ chỉ là thần phục trên danh nghĩa, thậm chí liền nghe tuyên hay không đều không làm được.

Chu Lệ muốn tăng mạnh khống chế đối với nơi này, đối với người Mông Cổ, hắn đem Đóa Nham tam vệ theo hắn Tĩnh Nan lập được công lớn phân phong tước ở nơi đó, dùng di trị di. Chặt đứt tiếp xúc Liêu Đông và Thát Đát, mà đối với các bộ tộc Liêu Đông, hắn cũng muốn tăng mạnh khống chế, một mực đến địa khu người Nô, tất cả vệ sở thành lập, do lưu quan và cộng đồng thủ lĩnh bộ tộc địa phương thống trị.

Những việc làm này thực sự có thể làm, ở loại niên đại giao thông, thông tin không tiện lợi kia, muốn tăng mạnh quản lí đối với những dân tộc quần cư này mà không đến nỗi dẫn lên phản kháng mãnh liệt, đây là biện pháp tốt nhất. Trên thực tế mấy trăm năm sau hôm nay, chúng ta như cũ là làm như vậy, muốn đem lãnh tụ thị tộc địa phương vứt đến một bên, giống như khống chế địa khu Trung Nguyên đồng dạng, đó là sự tình căn bản không làm được, chỉ có thể ở trong đầu băm một phen.

Nhưng cho dù như vậy, độ khó cũng là tương đối lớn, quân sự an bài điều chỉnh, các Thống soái quân sự an bài, đối với lãnh tụ thị tộc địa phương trấn an, dây dưa rất nhiều tinh lực của hắn, sau cái này, hắn đối với bởi vì tranh đích mà dẫn lên vụ tai tiếng tự nhiên không rảnh rỗi chú ý nhiều, như vậy bất luận Hạ Tầm thành công hay là thất bại, ở

trước khi Hạ Tầm làm ra kết quả, Chu Lệ là sẽ không vung tay múa chân, làm ra quá nhiều can thiệp.

Nhưng mà mỗi ngày lúc này, Chiết Đông lại ầm ĩ ra một chuyện lớn rung động vua và dân, Chu Lệ cũng không thể không tạm thời chồng chất hạ chuyện Liêu Đông, đem sức chú ý một lần nữa đặt ở lũ con dưới đáy mắt…