Chương 511 Chuyện trò trên giường (1)
Tử Kỳ cùng Tạ Tạ hết sức phấn khởi từ phủ Quốc Công trở về, thu xếp một ngày, rất mệt, nhưng mà bởi vì bố trí là nhà của mình, mắt thấy từng chút của nhà kia có bộ dáng, trong lòng rất cao hứng, rất thỏa mãn, khi các nàng nghe nói tướng công đã về phủ liền càng thêm cao hứng.
Nhưng mà Hạ Tầm lúc này vẫn ở thư phòng bận rộn, dưới ánh đèn, có thể nhìn thấy hắn và tên Tả Phàm tùy tùng thần bí kia cắt hình chiếu ở trên cửa sổ, hai người ở trước bàn chỉ chỉ trỏ trỏ, thỉnh thoảng nói chuyện với nhau, thế là hai vị nương tử rất ăn ý không có đi quấy rầy hắn, chờ đến sau khi Tả Phàm nhận chỉ thị mới rời đi, đã là lúc lên đèn rồi.
Hạ Tầm thả bước đi ra thư phòng ngoặt hướng hậu viện, vừa qua cửa hông, liền nhìn thấy Tử Kỳ và Tạ Tạ đang đợi ở nơi đó. Nhiều lần xa nhau cùng gặp lại, các nàng đã bắt đầu quen với đem vui mừng và hưng phấn giấu ở trong lòng, chỉ là mỉm cười nhìn Hạ Tầm, Hạ Tầm đi qua, nhẹ nhàng ôm chặt eo Tạ Tạ, ba người liền rất tự nhiên sóng vai mà đi.
Hai nữ nhân cùng hắn nói rất nhiều, đều là về nhà mới của bọn hắn, cái địa phương kia thẳng đến bây giờ, Hạ Tầm thậm chí không có thời gian đi cẩn thận xem một cái. Nói xong nhà mới, lại nói đến hài tử, Tạ Tạ nhẹ nhàng vuốt ve cái bụng nàng càng ngày càng
nặng, đối với hắn kể ra mới làm mẹ người mỗi một lần cảm giác mới lạ, nói hết cảm động mỗi một lần thai đạp đối với sinh mạng mới, loại hạnh phúc mới làm mẹ kia, Tử Kỳ thì ở một bên mỉm cười lắng nghe, chia sẻ.
Tất cả, tựa như mưa thuận gió hòa, tưới nhuận lòng hắn, cái này chính là cuộc sống hạnh phúc.
“Chờ xong chuyện giặc Oa, có lẽ không cần thường xuyên ra ngoài, đến lúc đó ta lại cùng các nàng nhiều hơn nữa, cùng hài tử, chúng ta không chỉ muốn đi dạo danh lam thắng cảnh Kim Lăng, còn phải đi ra ngoài, cũng giống như thế gia nhà quyền thế khác đồng dạng, ở các nơi xây mấy tòa trang viện khác, có thời gian người cả nhà liền đi ở. Đến lúc đó, ta ở dưới Từ Mỗ sơn trước tiên xây cái biệt thự, mặt hướng Trường Giang, phong cảnh tươi đẹp…”
Hạ Tầm cũng đối với các nàng bày tỏ cảm giác hi vọng của mình, ba người vừa đi vừa nói, cố ý thả chậm bước chân, nhưng đình viện dài, vẫn có lúc đi hết, tiếp đó đến chính là một bàn tiệc rượu thịnh soạn, người một nhà ở trên tiệc tiếp tục cười nói.
Buổi tối, Hạ Tầm ngủ ở trong phòng Tử Kỳ, ngâm xong chân, lúc nằm đến trên giường sắc trời đã khuya rồi, thu thập đã xong Tử Kỳ ở trước bàn trang điểm tháo xuống trang sức, đổi áo tơ mềm mại, nhẹ nhàng lên giường, tựa vào bên người hắn, thiếu nữ anh khí bừng bừng lúc trước kia, đã bị năm tháng thay đổi thành một thiếu phụ châu tròn ngọc sáng, quyến rũ động lòng người.
Lập gia đình đã lâu, đã không giống như lúc tuổi trẻ yêu cầu vô độ như vậy, cũng sẽ không chỉ khẽ lần lượt cơ thể nàng, mỗi cái vị trí liền lập tức không bị khống chế bồng bột mà lên, nhưng mà hai người lúc cùng chung giường, vẫn là sẽ vuốt ve thân thể mềm mượt động lòng người của nàng, gia trường lí đoản lao thượng một phen, lúc này mới cùng nhau tiến vào mộng đẹp. Vô luận là Tử Kỳ hay là Tạ Tạ, cũng đều thích hắn loại ôn tồn cùng săn sóc, tình yêu không thể không có tính (tình dục), nhưng mà duy trì tình yêu tuyệt không chỉ có tính.
“Những ngày này, thiếp cố ý tìm danh y trong kinh thành, kê đơn cho thiếp mấy thang thuốc, nghe nói uống thuốc này mới ổn ổn điều trị một chút, liền dễ dàng sinh đẻ”.
Tử Kỳ ôm Hạ Tầm, ôn nhu nói. Hạ Tầm cho rằng nàng là ám chỉ mình muốn, thấp giọng cười, liền nắm chặt một đoàn hồng phấn trơn bóng no đủ trước ngực nàng, nhẹ nhàng xoa nắn, viên thịt non mềm mỡ màng kia ở trong bàn tay biến ảo hình dáng, hắn liền cúi đầu hướng trên làn môi hồng phấn non mềm của nàng hôn tới, Tử Kỳ oán trách đẩy hắn ra
nói: “Bây giờ không được, người ta nói rồi, trong lúc điều trị không thể sinh hoạt vợ chồng, chàng vừa trở về, một đường đã mệt rồi, nghỉ ngơi mệt mỏi cho tốt đi”.
“Ừm, vậy thì trước tiên nghỉ một chút!”
Hạ Tầm đã nổi lên dục vọng, lại không thể làm trái mong muốn của vợ cưng, hắn nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dài mềm mại của Tử Kỳ, Tử Kỳ phảng phất giống như một con mèo con, ôn thuần nằm ở trong ngực hắn, hưởng thụ hắn ôn tồn, hô hấp dần dần vững vàng kéo dài, giống như ngủ rồi, Hạ Tầm nhẹ nhàng kéo chăn qua, che đến đầu vai cho Tử Kỳ, lại bày cho nàng gối đầu, để cho nàng ngủ càng thoải mái một chút.
Chính mình lại gối lên cánh tay, các loại suy nghĩ tràn đầy trong lòng, tuy có chút thiếu, lại không có ý mệt nhọc. Tranh được binh quyền tiêu diệt Oa, đây là một cái kì ngộ, đồng thời cũng là một phần hung hiểm, ở trước mặt người khác kể cả người nhà, hắn luôn là rất lạc quan, thật ra trong lòng làm sao không phải như đi trên băng mỏng?
Lật qua lật lại hồi lâu, hắn đột nhiên phát giác có điểm dị dạng, cúi đầu vừa nhìn, không khỏi bị dọa cho nhảy dựng, Từ Kì mở một đôi mắt xinh đẹp, đang nhìn hắn không chớp mắt.
“Tại sao còn không ngủ?”
Tử Kỳ hướng phía hắn yêu kiều nhăn nhăn cái mũi: “Còn hỏi ta, chàng sao không ngủ? Nếu là… thật muốn, người ta cho chàng…”
Hạ Tầm nhịn không được cười lên, ở trên đầu mũi nàng vuốt một cái, nói: “Nghĩ đi đâu vậy, nàng cho ta là mao đầu tiểu tử chưa trải chuyện sao, chỉ cần mĩ nhân đang ôm, không tận tình vui vẻ một phen liền không cách nào ngủ?”
“Không phải sao?”
Con mắt đen lúng liếng của Tử Kỳ khẽ chuyển, đột nhiên chống thân thể lên, dùng tay chống dưới cằm, cẩn thận nhìn Hạ Tầm, đột nhiên nói: “Nếu không, chàng đem Tiểu Địch thu phòng đi, nha đầu kia tuổi cũng đã trưởng thành, chàng chung quy để người ta lâu như vậy cũng không phải biện pháp”.
“Hả? Thu thập phòng gì?” Hạ Tầm giật nảy mình, liền bắt đầu giả ngốc.