Chương 556 Tình thế phức tạp (1)
Ô Hồi Lan Ba Nhật tự rút lui sau khi Mã Nhĩ Hãn trở về, còn chưa từng có cơ hội trở lại Mạc Bắc đi nhìn thân nhân mình, cùng lúc hắn xác thực co lại không xuất hiện, về phương diện khác hắn cũng không muốn gặp lại phụ thân của mình, người khi còn bé ỷ làm đại thụ che trời, sau khi thành niên lại coi là một người nhu nhược, không nghĩ tới hôm nay lại ngoài ý muốn từ trong lúc quân Minh nói chuyện với nhau chiếm được tin tức người nhà.
“Lão Tam là hảo hán”.
Ô Hồi Lan Ba Nhật rất nhanh đã âm thầm nắm tay: “Nếu như không phải Phụ Quốc Công Dương Húc, lão tam nhất định có thể thành công nổ tan Yến vương phủ, thừa dịp phương bắc đại loạn, dẫn binh nhập quan, tạo nên một phen sự nghiệp huy hoàng. Ngày nay… lão tam và nhiều tộc nhân như vậy, đều chết trong tay Dương Húc này. Dương Húc à! Dương Húc, thù này không báo, uổng công làm người”.
Ô Hồi Lan Ba Nhật đột nhiên đứng lên, nâng bình rượu lên, cười một tiếng rồi uống, cái bàn bên cạnh vừa mới đưa lên vài chai rượu và thức ăn, mắt vài sĩ quan thấy hắn uống thả cửa như thế, đều xem đến ngây người, sĩ quan họ Từ không nhịn được quát một tiếng nói: “Tửu lượng tốt”.
Ô Hồi Lan Ba Nhật cũng không để ý tới, uống bình rượu đến sạch sẽ, bình rượu nặng nề dừng lại trên bàn, móc ra một cuộn tiền giấy từ trong lòng ngực ném lên trên bàn, liền xiêu xiêu vẹo vẹo đi ra ngoài. Tiểu nhị vừa cho đưa hết món ăn cho vài võ quan đi tới cầm lấy cuốn tiền giấy xem xét, cao giọng hô: “Khách quan, nhiều quá, khách quan, nhiều quá”.
Ô Hồi Lan Ba Nhật cũng không để ý tới, một đôi chân to đạp cầu thang vang lên thình thịch, liền vượt qua tửu lâu Thái Bạch cư.
“Giết Dương Húc! Giết Dương Húc!”
Sát ý dấy lên trong lòng Ô Hồi Lan Ba Nhật, ánh mắt hắn thẳng ngoắc, có vẻ đặc biệt hung hãn, rất nhiều người đi đường trên đường trông thấy một đại hán khôi ngô người đầy mùi rượu, hai mắt hồng như máu, đều vô ý thức tránh ra, Ô Hồi Lan Ba Nhật liền đi thẳng tắp lên phía trước.
Thành Đức Châu nhưng thật ra là một tòa thành trú binh, không có dịch quán, Phụ Quốc Công Dương Húc cùng với mấy vị tiết quốc sứ Thiếp Mộc Nhân đều bị an bài tại nha môn Chỉ Huy Sứ Đức Châu. Đến trước cửa, nhìn thấy thị vệ đề phòng nghiêm ngặt, thần chí Ô Hồi Lan Ba Nhật thoáng thanh tỉnh một chút. Nếu như giết Dương Húc, hắn hẳn là phải chết không thể nghi ngờ, trong lãnh thổ Đại Minh, hắn trốn không thể trốn, hắn cũng không sợ chết, nhưng mà, chí hướng của hắn vốn không phải báo thù, mà là khôi phục huy hoàng của đế quốc Đại Nguyên.
Chỉ vì sau khi hoàng đế Đại Nguyên lui về Mạc Bắc, một đám quyền quý chỉ lo tranh quyền đoạt lợi, tất cả lực lượng đều tiêu hao trong nội đấu, chẳng những không có chí hướng một lần nữa đoạt lại giang sơn Trung Nguyên, thậm chí còn cố gắng bóc lột đối với những bộ lạc trung tâm với mình kia, đều chỉ chú ý kiếm lợi mà không bảo vệ, Ô Hồi Lan Ba Nhật mới phẫn hận mà đến Tây Vực, tìm nơi nương tựa Phò mã Đại Nguyên Thiếp Mộc Nhân bị quyền quý Mạc Bắc khinh miệt cừu thị kia, giờ đây nếu như chỉ là giết Dương Húc, báo thù cho huynh đệ, tựa như có phần…
Móc lệnh bài tạm thời của hắn ra, để cho võ sĩ gác nha môn nhìn, Ô Hồi Lan Ba Nhật tiến thẳng vào, vượt qua chính sảnh, đi về hướng Trắc viện chỗ ở của mình, bước qua cửa sân,
đặt mình dưới bóng cây dương liễu, trên mặt Ô Hồi Lan Ba Nhật tự nhiên lộ ra vẻ đắc ý cười lạnh, hắn đã nghĩ kỹ nên làm như thế nào.
Hắn là sứ giả đế quốc Thiếp Mộc Nhân, mà Dương Húc thì là người đế quốc Đại Minh phụ trách tiếp đãi hắn, mặc kệ hộ vệ Dương Húc nghiêm ngặt cỡ nào, lại không đề phòng hắn, quốc sứ tiết đi kèm Dương Húc một đường ra ngoài, hắn có vô số cơ hội tiếp cận Dương Húc, bất ngờ hạ sát thủ, đưa vào chỗ chết. Sau đó, hẳn có thể bày mưu đặt kế nguyên nhân người bị giết là do A Nhĩ Đô Sa và Cái Tô Da Định.
Giết người động cơ không cần hắn suy nghĩ, nói thật, bằng ý nghĩ đơn giản của hắn cũng không nghĩ ra được, chỉ là… mặc kệ trong đó có bao nhiêu điểm khả nghi, Quốc Công Đại Minh dưới ban ngày ban mặt chết ở trong tay sứ thần đế quốc Thiếp Mộc Nhân là sự thật không cách nào thay đổi, hơn nữa hắn lại ở trước mặt mọi người khai ra A Nhĩ Đô Sa và Cái Tô Da Đinh là hai ngươi làm chủ, tôn nghiêm thể diện đã bị khiêu khích, đế quốc Đại Minh không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể giết chết A Nhĩ Đô Sa và Cái Tô Da Đinh.
Như vậy, lúc đại đế Thiếp Mộc Nhân nhận được tin tức, hắn sẽ làm như thế nào?
Nghĩ đến đắc ý chỗ, Ô Hồi Lan Ba Nhật cơ hồ không nhịn được liền cất tiếng cười to, gia cừu được báo, còn có thể cho trục xuất để bọn họ trốn về Mạc Bắc, rước lấy một cường địch hung hãn đáng sợ cho đế quốc Đại Minh, một mũi tên trúng hai con nhạn, một mũi tên trúng hai con nhạn!
“Từ nhỏ đã cảm thấy, bên trong ba huynh đệ, lão Tam là nhiều chủ ý nhất, hôm nay xem ra, ta cũng không kém”.
Ô Hồi Lan Ba Nhật bị kích động đi vào gian phòng của mình, lấy ra một thanh đoản đạo sắc bén, dùng chỉ đụng nhẹ nhàng một cái đứt đôi, khóe miệng lộ ra vẻ nhe răng cười…