Chương 556 Tình thế phức tạp (2)
Hạ Tầm duyệt binh trở về, mở tiệc thân mật mời thêm tất cả tướng sĩ chủ soái dự yến, đế quốc Thiếp Mộc Nhân chính sứ A Nhĩ Đô Sa và phó sứ Cái Tô Da Đinh cũng đều được mời dự tiệc, chỉ có cái Ô Hồi Lan Ba Nhật kia, không biết bởi vì nguyên nhân gì, chỉ nói thân thể không khỏe, chào rồi về trước, hắn ở đoàn sứ tiết có chức vị thấp, chỉ tương đương với một tên Tham tán, Hạ Tầm cũng không quá để hắn ở trong lòng.
Trong tiệc, Hạ Tầm rõ ràng cảm giác được, lời nói cử chỉ của A Nhĩ Đô Sa và Cái Tô Da Đinh với mình, đã hoàn toàn đã không có loại từ trên cao nhìn xuống bình thường, cảm giác vênh váo hung hăng, chẳng những trở nên nhiệt tình, hơn nữa lộ ra tôn kính, cái này
đương nhiên là nhờ chỗ biểu hiện ra trên diễn võ trường, kết quả thực lực chiến đấu quân Minh mang đến, nếu không, mặc dù ngươi giàu có, trong mắt chút ít người man rợ tại đây cũng chỉ là một con lợn mập đợi làm thịt, hắn cũng chỉ là thèm thuồng ngươi, cũng không có một tia kính ý.
Hạ Tầm thuận lợi hoàn thành sứ mạng trọng đại hoàng đế giao cho, trong lòng cũng rất cao hứng, giữa tiệc uống nhiều hai chén, sau khi cùng hai vị sứ giả Thiếp Mộc Nhân quốc trở về chỗ ở, liền quay về chỗ ở của mình, thống thống khoái khoái tắm nước nóng, thay đổi một thân áo bào nhẹ đi ra, hướng tiêu dao ngồi xuống trên mặt ghế, hai nữu nhi lập tức tiến lên, một người đấm vai một người đấm chân, ân cần hầu hạ.
Hạ Tầm híp mắt nhấp ngụm trà thơm, trong lòng cảm thấy mỹ mãn, thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, ít ngày nữa có thể trở lại kinh, nằm trên ngực kiều thê, đùa ái nữ, thật thích ý.
Ha ha, thời gian vừa qua ba tháng, vừa vặn mang theo một nhà già trẻ đi biệt trang Dương gia vừa mới hoàn công ở Từ Mỗ sơn, nghỉ ngơi chút ít thời gian. Ừm, tiếp đó, nên cho Tư Dương tìm vài lão sư, phân biệt dạy nàng biết chữ đọc sách, cầm kỳ thư họa, thi từ ca phú, còn phải dạy dỗ thật nhiều thật nhiều, dạy nàng ngôn từ cử chỉ, làm tiểu thục nữ xinh đẹp đáng yêu…
Quan tâm đến giáo dục nữ nhân, Hạ Tầm là đồng ý chủ trương của Mính Nhi, hắn đến từ hiện đại, trong nhà vừa không có trưởng bối ước thúc, có thể không quan tâm những việc này, nhưng hắn dù sao đã sáp nhập vào thế giới này, đến khi con gái hắn lớn lên, càng hoàn toàn là người thuộc về thế giới này, nếu như hắn mặc kệ con gái, không từ từ giáo dục, nữ nhân kia lớn lên phải gả cho dạng người gì?
Nam nhân thế giới này, rất không thấy bao dung như hắn. Đứa con càng không cần phải nói, có đệ tử nhà giàu, lại không học vấn không nghề nghiệp, chỉ sợ so với Lý Tăng Chi ở nhà Lý Cảnh Long đều xa xa không bằng, tốt xấu người ta cũng đã đọc binh thư từ bé, mặc dù có chút lý luận suông. Nếu như không có bản lãnh, phẩm tính lại kém, hắn làm cha thật là thất bại to lớn.
Suy nghĩ một hồi gia sự, Hạ Tầm mở con mắt ra, một tiểu cô nương mười lăm mười sáu tuổi mặc thúy y đang ngồi xổm trước mặt mình, một đôi bàn tay trắng như phấn tung bay lên xuống, một đôi bàn tay mau lẹ mà tần suất đều đều nhẹ nhàng đấm đùi cho mình. Chậc chậc chậc, đều nói đại hán Sơn Đông ngày thường khôi ngô, nhìn cái hai đại mỹ nữ Sơn Đông này, lông mày thanh mắt long lanh, rất đẹp đó nha.
Hạ đại lão gia tâm tình thật tốt, liền cười tủm tỉm hỏi thăm: “Ngươi tên là gì?” Một bộ tư thế thủ trưởng, còn kém kêu một tiếng “tiểu quỷ”.
Tiểu cô nương đấm chân nghiêng mắt liếc nhìn hắn, xấu hổ ngượng ngùng đáp: “Bẩm Quốc Công lão gia, ta họ Phạm, tiểu danh Băng Băng”.
Một miệng trà của Hạ Tầm suýt chút nữa phun ra, cưỡng chế nuốt xuống, liền họ khan liên tục.
“Ai da, lão gia, ngài sao vậy?”
Tiểu nha đầu đang đấm bóp bả vai kia vội vàng đỡ Hạ Tầm, vỗ nhè nhẹ phía sau lưng hắn, Hạ Tầm dùng sức ho khan hai tiếng khoát khoát tay, hỏi: “Ngươi họ gì vậy?” “Ta họ Trần”.
“A, gọi là Trần Hảo?”
Trần cô nương chớp chớp mắt to mỹ lệ, cõi lòng đầy chờ mong nói: “Ta không gọi là Trần Hảo, lão gia nhận thức ta sao?”
“Không biết”.
“Báo, Quốc Công lão gia, mật sứ trong kinh đến đây, có mật chỉ cho Quốc Công, mời Quốc Công lập tức tiếp kiến”.
99
Thị vệ ngoài cửa hô một tiếng làm Hạ Tầm lập tức ngồi dậy, trong lòng lập tức xiết chặt: “Hoàng Thượng đưa mật chỉ, ý muốn như thế nào?”
Phất tay bảo hai tiểu cô nương xinh đẹp lui ra, Hạ Tầm nhanh chóng mời mật sử đến tiếp thánh chỉ.
Thánh chỉ có một đạo, đi theo thánh chỉ còn có vài phần công hàm ghi chép cùng tấu chương, Hạ Tầm không mở mật chỉ trước, mà là trước mở vài phong công hàm, lấy ra một phần ngày sớm nhất, nhìn lại trước, đây là một thiên tấu chương đạo ngự sứ Thiểu Vân Phong Liêu Đông buộc tội Liêu Đông Đô Chỉ Huy Sứ Trầm Vĩnh, xem xong, bỏ phần tấu chương này đi, Hạ Tầm lập tức hiểu: Liêu Đông đã xảy ra chuyện!
Bắc Nguyên đã có một thời gian ngắn phân liệt thành bộ tộc Nhuyễn Bá cùng Ngoã Lạt, tại lúc Tĩnh Nan vừa mới phát sinh, Bắc Nguyên còn không biết Minh quốc đã xảy ra đại sự lớn như vậy sự, bọn họ vội vàng nội đấu riêng, cũng không còn không phản ứng về quốc sự Đại Minh, nhưng mà về sau bọn họ dần dần phát giác khác thường, vì chiếm đất
66
99
66
đai, đánh trận chiến, có đôi khi bọn họ điều động quân đội, cũng cần trải qua khu vực quan ngoại thực tế do Minh quốc khống chế, nhưng Yến vương Chu Lệ lại có thể không rảnh rỗi đi trêu chọc.
Trước kia rất khác, Chu Lệ nhìn thấy tảng đá không cần nói đều muốn chạy tới tung chân đá bay đi, khi dễ bọn họ không ít lần. Một hồi trước, cũng bởi vì ở trong khu vực Minh quốc khống chế không cẩn thận vứt xuống một cái bánh xe hư hỏng, Chu Lệ liền chạy đến Triệt Triệt Nhi đại chiến một hồi, bắt giữ Bột Lâm Thiếp Mộc Nhi, lại không buông tha giết Ngột Lương Cáp Ngốc Thành, Cáp Lạt Ngột sợ tới mức chạy trối chết, lúc này mới mắng chửi về phía nam.
Một tên xấu xa để ý không buông tha người, vô lý giảo hoạt ba phần như vậy, lại có thể không gây chuyện? Sau khi phái người nghe ngóng, bọn họ mới biết được Minh quốc cũng đang có nội loạn, tên xấu xa rảnh rỗi thích trêu chọc kia bị hoàng đế cháu hắn rảnh rỗi đi trêu chọc, thế là lãnh binh đánh hoàng đế, nhưng lúc này Bá Thát cùng bộ tộc Ngoã Lạt vừa ở riêng, biên giới cũng còn không phân chia rõ ràng, chính mình đang đánh túi bụi, còn chưa đến lúc ra tay.
Hôm nay rốt cuộc hai nước xem như cơ bản yên ổn, vốn hai phái nội đấu, phân liệt thành hai nước độc lập, đã không có tiêu hao nội đấu, lực lượng lại cường đại hơn so với trước kia, mà đại ma vương Chu Lệ lại chạy đến Kim Lăng làm hoàng đế, trời cao hoàng đế xa, Liêu Đông tiếp giáp là miếng mồi để đớp. ngon
Bắc Nguyên này tựa như một người đẹp hết thời khó chịu, lúc ngươi trêu chọc nàng, nàng chạy ba nghìn dặm, cần phải giả trang làm ra một bộ dáng băng thanh ngọc khiết, sống chết không cho ngươi dính một tay đầu ngón tay của nàng; Lúc ngươi không trêu chọc nàng, nàng cong tay chuẩn bị tư thế dung nhan, nhấp nháy mi đánh mắt với người, không phải muốn ngươi lưu lại nàng sao.