← Quay lại trang sách

Chương 717 Nguyệt lão, có người tìm! (1)

“Loạn! Thật sự là loạn”.

Định Quốc Công Từ Cảnh Xương trầm mặt, lạnh lùng nói: “Vì một kỹ nữ lầu xanh, cư nhiên gây chiến như thế, quá tệ! Ngay cả mặt mũi ta, đều theo ngươi mất hết, còn muốn ta thay người ra mặt…”

Tiết Lộc giải thích nói: “Quốc Công, thân phận vốn có của Vũ Thuần, người khác cũng không biết, ta cũng chỉ nói cùng ngài”.

Từ Cảnh Xương giận nói: “Người khác không biết, thiên địa quỷ thần không biết? Người khác không biết, nàng liền không phải người trong phong trần? Ngươi là người nào? Đường đường nhị phẩm mệnh quan triều đình, đường đường Đại đô đốc Thiêm sự Ngũ quân đô đốc phủ, ngươi vậy mà lại muốn nạp một kỹ nữ làm thiếp, còn thể thống gì! Một khi việc cơ mật bại lộ, không sợ có người buộc tội ngươi sao?”

Tiết Lộc một gương mặt trướng thành màu gan heo, mặt hổ không lên tiếng, Từ Cảnh Xương buông chậm ngữ khí, lại khuyên giải nói: “Tiết Lộc, trong công thần Tĩnh Nan, ngươi là danh tướng số một, ở trong quân Đại Minh ta có được uy vọng cực cao, ta đối với ngươi là phi thường coi trọng, gắng sức tài bồi ngươi như vậy, nhưng chính ngươi cũng phải không chịu thua kém mới được.

Triều Vĩnh Lạc ta, Tĩnh Nan sáu Quốc Công, tướng quân Trương Ngọc cùng gia phụ đã sớm qua đời, Đạo Diễn đại sư là người xuất gia, còn lại trong ba vị Quốc Công, Phụ Quốc Công không ở binh nghiệp, Thành Quốc Công cùng Kỳ Quốc Công tuổi lại lớn, khi nghỉ ngơi, ngươi chính là đệ nhất tướng trong quân Đại Minh ta rồi, ngươi ngẫm lại, ở trong con đường làm quan của người há có thể lưu lại chỗ bẩn như vậy?

Còn nữa nói, nữ nhân này ngươi hiểu biết sao? Chẳng qua là vì mê sắc đẹp này. Phàm là kỹ nữ, trời sinh thủy tính dương hoa, ngay cả hoàn lương, phong lưu trong xương cốt cũng sẽ không chút giảm bớt, thân thể các nàng nhạt lỏng lẻo quen, tính tình phóng đãng quen rồi, ngươi bảo nàng sau khi hoàn lương, làm sao câu thúc được? Nếu là không chịu nổi được tịch mịch, ngẫu nhiên gặp một tên hậu sinh tuấn tú, không thiếu được liền tư thông xã giao.

Tiết Lộc, nếu là nữ tử đàng hoàng, nhìn hai chữ ‘thất tiết’ rất nặng, dễ dàng không dám vượt quá lôi trì một bước, giữ mình rất trong sạch. Mà nữ tử xuất thân phong trần? Sống đời buông thả, cạp váy lúc nào cũng có thể cởi, một đêm lưu luyến cùng lắm như ăn bữa điểm tâm, nhưng đỉnh đầu nón xanh này liền dễ dàng mang đến trên đầu tướng công. Nữ tử như vậy, như thế nào có thể cần?”

Tiết Lộc đỏ bừng mặt giải thích: “Quốc Công, Vũ Thuần cô nương tuyệt không phải người như vậy.”

“Ngươi không cần nói!”

Từ Cảnh Xương phất tay áo nói: “Ta sẽ không giúp ngươi! Hơn nữa, ta còn muốn báo cho ngươi, loại nữ nhân này, không thể đụng vào! Không được nạp nàng làm thiếp! Sống

yên ổn về nhà đi, ngươi nếu muốn nạp thiếp, quay đầu ta giúp ngươi nói vun vào một chút, nữ tử nhà lương dân dân tầm thường còn không do ngươi chọn lựa? Cho dù là nữ nhi nhà quan lại bình thường, làm thiếp ngươi cũng không tính ủy khuất nàng, cái nữ tử lầu xanh này, không cho phéo ngươi dính, về đi!”

Tiết Lộc nói tới nói lui hướng Từ Cảnh Xương nói một lần, Từ Cảnh Xương liền đã giận tím mặt, hắn là xuất thân Trung Sơn vương phủ, gia giáo rất nghiêm, luôn luôn giữ mình trong sạch, đường đường mệnh quan triều đình, cưới kĩ làm thiếp chuyện hoang đường bực này, hắn sao có thể nhịn?

Thật ra thời triều Minh, quan viên nạp kĩ làm thiếp thực tại không ít, nhưng đây là lúc cuối triều Minh, đầu triều Minh không khí quan trường vẫn là rất nghiêm túc, một khi bị người biết Tiết Lộc nạp kĩ làm thiếp, chính là một cái chỗ bẩn trên chính đồ.

Tiết Lộc ủ rũ đầu đáp buồn bực cáo từ rời đi, Tiết Lộc vừa đi, phu nhân của Định Quốc Công liền đi mặt sau bình phong đi ra, thấy trượng phu chưa nguôi cơn giận, không khỏi khuyên nhủ: “Tướng công, Tiết tướng quân là ái tướng của người, người không thể nói chuyện cho tốt sao, làm gì nghiêm khắc như vậy?”

Từ Cảnh Xương phun ra một ngụm trọc khí, đối với nàng nói: “Phu nhân, ta đây là yêu cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi. Trung Sơn vương ta một mạch rơi vào tay ta nơi này, đã là đời thứ ba, dựa vào phúc ấm hoàng hậu nương nương, chúng ta ân sủng không giảm, tại trong triều như cũ là đại thế gia số một, nhưng là trải qua bốn năm Tĩnh Nan, nhân mạch gốc rễ của chúng ta ở trong quân cũng đã suy yếu rất lớn.

Tiết Lộc là công thần lớn phái Tĩnh Nan, uy vọng ở trong quân trên thực tế so với Kì Quốc Công Khâu Phúc còn muốn cao hơn, nay hắn là cấp dưới trực tiếp của hắn, ta tận hết sức lực tài bồi hắn, hy vọng có thể thông qua hắn, trọng chấn uy vọng cường đại Từ gia ta ở trong quân. Cái này đối với Từ gia chúng ta rất quan trọng, đối với tiền đồ cá nhân hắn cũng là quan trọng, có thể nào khiến hắn xuất hiện địa phương bị người lên án? Một nữ tử lầu xanh cũng là có thể nạp vào cửa sao?”.

Hai vợ chồng nói chuyện, bên kia Tiết Lộc không hài lòng rời khỏi Định Quốc Công phủ, nhưng hắn đối với Vũ Thuần cô nương kia mười phần mê muội, một lòng tất cả đều chứa đầy bóng hình xinh đẹp của Vũ Thuần cô nương, đâu chịu bỏ qua như vậy? Hắn đứng ở đầu đường mờ mịt sau một lúc lâu, bỗng nhiên ánh mắt sáng ngời, lại muốn đến một nhân vật thân phận địa vị đủ để khắc chế Kỷ Cương, Tiết Lộc lập tức xoay người lên ngựa, giơ roi mà đi..

Phủ Phụ Quốc Công, người một nhà dùng qua bữa tối, đang ở phòng khách cười nói nói chuyện.

Hạ Tầm trước tiên hỏi so sánh bài học của Tư Dương, Tư Tầm, lại đối với các nàng vẽ hoa sen đại lực biểu dương một phen, làm cho hai tiểu nha đầu vui vẻ cười không thôi. Tư Kỳ cùng Tư Vũ còn nhỏ, bây giờ còn không cần học bài, hai người chơi một trận ngựa gỗ, liền chạy đến bên người Mính Nhi, là cùng tiểu bảo bảo trong bụng đại nương, bây giờ còn chưa biết là tiểu đệ đệ hay là tiểu muội muội kia nói chuyện.