Chương 797 Quỳ khởi xướng chinh phục (2)
Đây là một phòng lớn trang sức phong cách Ba
Tư, phi thường hào nhoáng.
Một đỉnh tứ trụ che màn giường lớn, cách đó không xa còn có lò sưởi trong tường, ánh lửa hừng hực. Mềm mại chính giữa thảm Ba Tư, là một cái bàn trang sức kỳ dị khắc tô điểm hoa văn, trên bàn có hoa quả đổi mới mỗi ngày, điểm tâm và rượu ngon. Tây Lâm cùng Nhượng Na đang ngồi ở trước bàn, đang ngươi một ly, ta một ly uống rượu nho,
trên mặt tràn đầy cô đơn cùng ưu thương, trên gương mặt Tây Lâm tựa như mơ hồ còn có nước mắt.
Hạ Tầm ngạc nhiên nói: “Các ngươi làm sao vậy? Gặp chuyện gì thương tâm?” “A!”
Hai người mơ hồ chưa chú ý Hạ Tầm tiến vào, Hạ Tầm vừa nói, đem hai người dọa nhảy lên, chồm lên một cái nhảy dựng lên, Nhượng Na không cẩn thận còn chạm đổ chén rượu, một ly rượu nho màu tím đỏ rót xuống ở trên bàn.
“Lão gia! Ta… chúng ta cho rằng… cho rằng lão gia…”
Tây Lâm chân tay luống cuống, lắp bắp giải thích nửa ngày, cũng chưa nói ra một câu nói đầy đủ.
“À…”
Hạ Tầm trên mặt lộ ra bộ dáng tựa cười mà không cười: “Cho rằng lão gia ta đêm nay muốn ở lại trong phòng Ngọc Quyết, phen lời nói ban ngày kia, chỉ là chống đỡ quản sự khách sạn?”
Hai má hai cô gái đỏ bừng lên nói không ra lời, Hạ Tầm hừ một tiếng, đóng kĩ cửa phòng đi qua, rất không tự nhiên nói: “Còn không đến cởi áo cho lão gia?”
“Vâng!”
Hai cô gái theo bản năng đáp ứng một tiếng, cùng nhau xông về phía trước, ngọc thủ thon thon chạm đến đại lưng hắn, đột nhiên liếc nhau, một gương mặt đỏ kiều diễm ướt át, vậy mà xấu hổ không thể nén gục đầu xuống, không dám động thủ .
Uy phong của đại lão gia không có cách nào khác bày xuống, ngươi không động thủ, ta liền tự lực cánh sinh!
Hạ Tầm đành phải tự mình động thủ, chẳng qua hắn cởi cũng không phải là quần áo của mình.
Áo khoác rườm rà, phức tạp cởi đi, đó là một thân nội y tơ lụa màu đỏ, nội y mềm mại bọc lấy hai thân thể tuyệt đẹp động lòng người, như ẩn như hiện, diệu tướng vô cùng. Hạ Tầm tán thưởng , hai tay dọc theo đường cong mềm nhẵn giống như nước kia âu yếm một trận, hai cô gái tựa như đang giãy dụa, thân mình lại mềm giống như không có xương cốt, thân thể co dãn mười phần cái chuyển động mềm mại này, ngược lại cho hắn cảm thụ càng thêm kỳ diệu.
Kéo ra thắt lưng tơ, nhẹ nhàng nhất câu, áo lót tơ lụa tựa như nước trượt ra, lộ ra bộ ngực sữa đầy đặn, bụng bằng phẳng, rốn mượt mà gợi cảm… áo lót mềm nhẹ chậm rãi bay xuống, liền như khi cắt băng lụa đỏ che đậy từ trên pho tượng cao lớn kia kéo xuống, đem xinh đẹp của các nàng từng chút hiện ra: Kích thước lưng áo của các nàng rất nhỏ, đường cong thân thể lại no đủ mà lại mềm đẹp, một đôi đùi xinh đẹp thẳng tắp, thon dài, rất tròn, khép lại không thấy một tia khe hở cũng nhảy vào mi mắt…
Đại khái là vì động tác ôn nhu mà kiên nhẫn của Hạ Tầm, cho nên đối với trong quá trình khai thác hai cô gái, các nàng đều không có toát ra biểu tình thống khổ hoặc bất đắc dĩ quá mức, chỉ là khiến Hạ Tầm nhụt chí là, cho dù hắn vô cùng ôn nhu, săn sóc, kiệt lực buông nhẹ động tác của mình, ở trong quá trình hoan hảo còn không ngừng âu yếm, hôn môi các nàng, ý đồ lưu lại cho đêm đầu của các nàng một hồi ức đẹp nhất, ánh mắt hai cô gái nhìn hắn như trước mở trong suốt không thôi.
Ánh mắt như vậy đương nhiên là rất mê người, nhưng mà lúc này đối với nam nhân mà nói, hy vọng nhất là làm cho nữ nhân của hắn ánh mắt mê ly, vẻ mặt hoảng hốt, hai gò má đỏ, thở gấp rên rỉ, mà tuyệt không phải ánh mắt mở trong trẻo như vậy, trong ánh mắt các nàng có kính sợ, có vui mừng, có sợ hãi, có thỏa mãn… nhưng đó là bởi vì thành nữ nhân của chủ nhân mình thỏa mãn, là trên tâm lý, mà không phải trên sinh lý.
“Không thể nào, chẳng lẽ hai vưu vật xinh đẹp như vậy, vậy mà là tính lạnh nhạt?”
Hạ Tầm có chút bực mình, hắn còn chưa từng có ở trước mặt nữ nhân thất bại qua như vậy, bởi vì trong lòng không phục, bàn tay âu yếm bộ ngực sữa Tây Lâm của Hạ Tầm dùng sức mạnh chút, khi nắm chặt, thịt mỡ mềm đẹp đều từ kẽ ngón tay tràn ra, Tây Lâm lại ngươi phát ra một tiếng yêu kiều, nhưng đó không phải bởi vì thống khổ, nghe lên ngược lại là vì sung sướng, nàng tựa như vừa rồi mới thể hội được khoái cảm nam nữ hoan ái.
Trong lòng Hạ Tầm khẽ động, bỗng nhiên có chút rõ ràng cái gì, hắn chậm rãi lui đến bên giường, hai chân trần đứng ở trên thảm mềm mại, trên mặt hai cô gái lập tức lại toát ra biểu tình sợ hãi, tựa như sợ không thể lấy lòng chủ nhân của mình, có chút khẩn trương nhìn hắn.
Hạ Tầm lại lui mấy bước, lớn tiếng mệnh lệnh nói: “Lại đây! Đi lại đây, quỳ gối trước mặt ta!”.
Hai cô gái chạy nhanh lật đến trên mặt đất, dựa theo mệnh lệnh của Hạ Tầm, giống hai con chó cái nhỏ từng bước bò hướng hắn, ở trong ánh mắt ôn thuần, thuận theo các nàng của mơ hồ ra một tia khát vọng cùng hưng phấn.
Hạ Tầm lúc này đã hoàn toàn rõ ràng, Tây Lâm cùng Nhượng Na hồng nhan bạc mệnh, không gánh một thân sắc đẹp, lại trước sau bị người làm thành đồ chơi cùng hàng hóa, mua đi mua lại, tặng đến tặng đi, các nàng không biết chính mình cuối cùng đem thân về nơi nào, sợ hãi thậm chí thống hận quyền quý có thể chi phối, bài bố các nàng, nhưng là cùng lúc đó, năm rộng tháng dài tiêm nhiễm xuống, tâm lý các nàng cũng dần dần xảy ra biến hóa.
Các nàng khát vọng lực lượng cường đại, khát vọng lực lượng cùng quyền thế có thể chi phối các nàng, thao túng các nàng, quyết định vận mệnh các nàng, mà tất cả cái này vốn ứng cầu nguyện cho thần vận mệnh trong minh minh, nhưng là bây giờ, nam nhân có thể che chở các nàng, yêu quý các nàng, cả đời cùng làm bạn kia, đã thay thế được vị thần này, trở thành thần của các nàng.
Biện pháp chính mình ngay từ đầu sử dụng liền dùng sai rồi. Các nàng thích chủ nhân của mình đối với các nàng ôn nhu, che chở, trìu mến, nhưng là ở trên giường, thái độ như vậy lại không thể làm các nàng động tình, lúc này các nàng thích nam nhân của mình chi phối các nàng, ngự giá các nàng, lấy thân phận chủ nhân!
“Xoay người sang chỗ khác, nằm sấp xuống!”
Hạ Tầm cố ý dùng ngữ khí thô bạo chút phát ra mệnh lệnh.
“Vâng, chủ nhân của ta!”
Tây Lâm cùng Nhượng Na nghe xong càng hưng phấn, hơi thở cũng trở nên nặng nề hẳn lên, các nàng ngoan ngoãn xoay người sang chỗ khác, thành kính nằm sấp xuống, đem bản thân không chút nào giữ lại hiện ra ở trước mặt chủ nhân của các nàng.
Lưng hồng trần trụi trơn bóng như ngọc, đường cong động lòng người, đến phần eo lại du nhiên buộc chặt, thon gọn có thể dùng hai tay nắm chặt, xuống chút nữa, lại như nước chảy gặp một phương đá ngầm, thoải mái mà lên, phân hướng hai bên, hóa thành một đoàn đầy đặn, một đoàn màu mỡ, lúc này lấy tư thái cung kính thuần phục nằm ở dưới khố Hạ Tầm, nghiễm nhiên chính là hai mông nhỏ xinh đẹp đầy đặn.
Các nàng cung kính thuần phục quỳ sát, hai rất tròn giống như quả cầu tuyết kia mượt mà lồi lên, run rẩy vểnh lên, liền thành điểm cao nhất của thân thể các nàng. Chúng xa so với tưởng tượng của Hạ Tầm còn muốn xinh đẹp hơn, da thịt tập trung căng cứng vừa trơn vừa sáng, ở dưới ngọn đèn giống như thủy tinh bán trong suốt, theo thân thể các nàng hưng phấn run rẩy, hơi hơi tràn lên ráng mặt trời, làm cho ngọn đèn hoa lệ cũng ảm đạm thất sắc.
“Chủ nhân, xin thương tiếc nô tỳ…”
Các nàng không hẹn mà cùng nói cầu lời xin tha thứ, lại theo bản năng đem cái mông nâng đến càng cao. Khi hai bàn tay dùng sức vỗ ở trên, phát ra thanh âm trong trẻo, các nàng cùng nhau phát ra tiếng kêu sợ hãi, khi Hạ Tầm dùng động tác thô bạo bắt đầu giữ lấy các nàng, động tác hơi đau cùng thô bạo kia đem các nàng hoàn toàn chinh phục, các nàng say mê, rốt cuộc phát ra rên rỉ tiêu hồn ngọt ngào…
Một đêm ngủ ngon, lúc Hạ Tầm mở to mắt, phát hiện Tây Lâm cùng Nhượng Na đã tỉnh rồi, các nàng một trái một phải, chống cằm, con ngươi màu lam dụ người phạm tội kia đang ẩn tình gợi tình chăm chú nhìn hắn, Hạ Tầm đột nhiên mở mắt, làm cho các nàng không kịp nằm xuống giả bộ ngủ, dưới sự xấu hổ lúng túng, gò má hồng của hai cô gái liền nổi lên đỏ ửng thẹn thùng.
“Còn không hầu hạ lão gia thay quần áo?”.
Thân mình Hạ Tầm trần trụi, rất vụng về mở ra hai bàn tay, ở trên giường lớn mềm mại, đem chính mình bày thành hình một chữ Thái (*).
Một đêm phong lưu, không có ở trên người Hạ Tầm cảm giác mỏi mệt gì, ngược lại thần thái hồng hào. Hắn rất vui sướng, hắn cảm thấy, tựa như không cần bởi vì chính mình sủng hạnh mà thay đổi thân phận các nàng, ít nhất lúc ở trên giường không cần như thế, rất rõ ràng, các nàng rất hưởng thụ loại cảm giác bị chinh phục bị “nô dịch” này, hắc hắc!
Hạ Tầm mỉm cười mở cửa phòng, sau đó vẻ tươi cười của hắn liền đọng lại ở trên mặt.
Vui quá hóa buồn, ngoài cửa vậy mà có người, hơn nữa là người hắn căn bản không muốn nhìn thấy!