← Quay lại trang sách

Chương 798 Săn bắn (1)

Cáp Lý đứng ngoài cửa, theo ở một bên còn có quản sự khách sạn Cáp Nhĩ Mạt Cách Tư cùng với một tên thông dịch.

Nhìn bộ dáng Cáp Lý đang muốn gõ cửa, vừa thấy Hạ Tầm vừa vặn đi ra, vội lại thu tay về, mỉm cười lui một bước.

Lúc này trong phòng đột nhiên truyền ra một tiếng thét kinh hãi, thì ra là Tây Lâm cùng Nhượng Na không có dự đoán được cửa có người, bởi vì quần áo trên người còn rất ít ỏi, mà hôm nay hoàn toàn là một ngày đầu các nàng từ thiếu nữ biến thành nữ nhân, cảm giác nữ tính ngượng ngùng khiến cho các nàng kinh hô chạy nhanh lui trở về.

Cáp Lý a một tiếng, vội vàng lại lui một bước, lễ phép xin nhận lỗi nói: “Xin lỗi, là ta mạo muội rồi”.

Hạ Tầm ho khan hai tiếng, hỏi: “Thì ra là Cáp Lý tiên sinh, sớm như vậy… Ngài có chuyện gì sao?”

Hạ Tầm đã âm thầm nhận định Cáp Lý này nhất định chính là thống soái quân cánh phải của Thiếp Mộc Nhi Cáp Lý Tô Đan đi trước chạy tới Biệt Thất Bát Lý, mà hắn thương nhân giả này lại là con mồi đối phương lên trời xuống đất khắp nơi đuổi bắt, cho nên đối với Cáp Lý, hắn thật sự là muốn tránh không kịp, nhưng là nói đến cũng lạ, Cáp Lý này cố tình cùng hắn một bộ bộ dáng rất chơi thân, thích nhất lôi kéo hắn nói chuyện phiếm.

Hắn lại không biết, Cáp Lý cố ý cùng thương nhân người Hán tiếp cận, chính là vì từ trong miệng bọn họ tận khả năng hiểu biết quân tình dân tộc, địa phương sự vật Tây Vực, mà trong mọi người, nếu nói duy nhất một người không có mục đích chỉ muốn tiếp cận, chính là hắn.

Đơn giản là hành vi của Hạ Tầm một ngày kia thà chết không chịu nhục, kiên trì bảo hộ nữ nhân của mình, khiến hắn nổi lên cảm giác tri âm, hắn lúc trước vì đem mỹ nhân da đen Áo Mễ giữ ở bên người, hầu như nháo đến chúng bạn xa lánh, mà làm con cháu hoàng thất tay cầm trọng binh, một khi thất thế, bị người bỏ đá xuống giếng làm đến chết, thì không phải một loại khả năng, mà là một loại tất nhiên. Hắn lúc ấy loại tình cảnh nguy ngập nguy cơ này, cùng Hạ Tầm ngày đó giống hệt nhau, người thông minh tiếc nhau mà thôi.

Cáp Lý tươi cười nói: “Cáp Lý cùng Hạ tiên sinh vừa gặp như đã quen lâu, phi thường thích thân cận. Áo Mễ của ta, cùng hai vị tiểu thư bên người ngươi cũng rất chơi thân. Hôm nay ta muốn đi thành hiệu săn bắn, cố ý mời Hạ tiên sinh cùng hai vị bạn gái xinh đẹp của ngươi cùng chúng ta cùng nhau đi, còn xin Hạ tiên sinh vui lòng đến!”

Hạ Tầm muốn tránh hắn, nhưng mà đối phương chủ động mời, lại không thể cự tuyệt. Bởi vì thân phận giờ phút này của hắn là thương nhân, hơn nữa là một thương nhân lần đầu đến Biệt Thất Bát Lý buôn bán, nôn nóng muốn mở ra đường buôn bán nơi đây, lúc này một đại thương nhân phương Tây, hơn nữa còn là đường đệ của tướng quân Tác Nha Nhi Cáp chủ động cùng hắn giao hảo, hắn sẽ cự tuyệt ngoài cửa?

Vì thế, Hạ Tầm lập tức lộ ra một bộ bộ dáng được yêu mà sợ nói: “Vậy thật là quá tốt rồi, phi thường cao hứng có thể nhận ngài mời. Cáp Lý tiên sinh, xin chờ một lát, để cho chúng ta chuẩn bị một chút”.

Cáp Lý mỉm cười nói: “Được, ngựa của chúng ta đã chuẩn bị xong rồi, ta ở cửa lớn nghe ngươi!”

Nói xong dẫn theo Cáp Nhĩ Mạt Cách Tư cùng tên thông dịch rời đi, Hạ Tầm vội vàng trở về đối với Tây Lâm cùng Nhượng Na nói rõ ý đồ đến của Cáp Lý, lại hơi do dự, hỏi: “A… hai người các ngươi, hôm nay cưỡi ngựa… khụ… thuận tiện không?”

Mặt cười của Tây Lâm cùng Nhượng Na nhất thời đỏ lên, Tây Lâm có chút ngượng ngùng hẳn lên, cúi đầu ngượng ngùng ngẩng đầu nhìn hắn, vẫn là Nhượng Na hào phóng một chút, khuôn mặt giống như vải đỏ thẫm, lại dũng cảm ưỡn ngực nói: “Lão gia, chúng ta… có thể”.

Hạ Tầm gật gật đầu, nói: “Được, như vậy các ngươi chuẩn bị một chút, ta đi dặn Ngọc Quyết một tiếng”.

Hạ Tầm đến chỗ ở của Lưu Ngọc Quyết, đối với hắn nói rõ nơi bản thân đi, bảo hắn nhân cơ hội đem sự tình đêm qua thương định đều làm, đi ra lại đến trong phòng Đường Tái Nhi nhìn thoáng qua, tiểu nha đầu còn đang khò khò ngủ say.

Qua một lúc, Tây Lâm cùng Nhượng Na đều trang điểm sẵn sàng rồi, dựa theo yêu cầu của Hạ Tầm, trên mặt các nàng đều bịt kín lụa mỏng, theo Hạ Tầm đi ra ngoài, đến cửa đại viện, đã thấy hơn hai mươi con tuấn mã sớm chờ ở nơi đó, dẫn ngựa đều là võ sĩ rất cường tráng đeo đao vác cung, Áo Mễ chính ở bên cạnh Cáp Lý, hiển nhiên là SỢ dã ngoại bão cát quá lớn, tổn thương da thịt.

Vừa thấy Tây Lâm cùng Nhượng Na, Áo Mễ liền thân thiết chào đón, kéo tay các nàng nói chuyện lên.

Hạ Tầm nói: “Cáp Lý tiên sinh, chúng ta lần này cưỡi là lạc đà, ngựa này…”

Cáp Lý đầu tiên là sửng sốt, lập tức sang sảng cười ha hả, nói: “Cái này dễ làm, người tới, chuẩn bị ba con ngựa cho Hạ tiên sinh!”

“Không không không, là bốn con, bón con!”

Khom lưng rất khiêm tốn đi ở cuối cùng A Ngốc vội vàng chạy lên, hướng Cáp Lý dựng lên ngón tay, nịnh nọt cười:“ Cáp Lý tiên sinh tôn kính, ta là người hầu của Hạ Tầm tiên sinh!”

Ngoại ô phía đông thành có một mảng sơn mạch chạy hướng Đông Tây, núi cũng không quá cao, cũng không quá rậm rạp, cho nên giữa núi cùng núi, có rất nhiều khe, bình

nguyên rộng lớn, mà những sông núi này cũng bảo hộ những khe kia, không chịu sa mạc ăn mòn.

Trong cốc cây rừng xanh um, các loại cây cối trường thanh làm đẹp dãy núi, trong cốc là có vách tường dạng bán dặc, đã có chút cỏ nhỏ xanh lục, hoa dại nở rộ, trên núi băng tuyết tan hợp thành dòng nước róc rách ào ào chảy xuôi xuống dưới.

Từ khi bọn họ lướt qua đạo sơn cốc thứ hai, liền lục tục có thể nhìn thấy một ít động vật, cáo lông đỏ, sa hồ, ngải hổ, thỏ, còn có gà gô hoang, chim đuôi đỏ cùng các động vật bay linh tinh, khi lướt qua đạo sơn cốc thứ tư, lừa hoang, thỏ hoang cùng chim trĩ cũng thường xuyên có thể thấy được rồi. Chính là những động vật này đều rất cảnh giác, mà trong dạng sơn cốc bằng phẳng này, thợ săn cưỡi tuấn mã thật xa liền khó có thể tránh được tầm mắt chúng nó, bởi vậy bọn Hạ Tầm chỉ có thể ngồi trên lưng ngựa, thật xa nhìn bóng dáng của chúng nó khi chạy trốn.