← Quay lại trang sách

Chương 886 Phong nguyệt khôn cùng (1)

Một ngày này, Hạ Tầm cũng rất là bận rộn.

Hắn sau khi rời hoàng cung, thì về phủ đệ cảu mình trước, bí mật an bài một phen, tìm vài Tiềm Long bí điệp thân phận công khai là hải thương, hướng bọn họ mật thụ tùy cơ, rồi lập tức đuổi tới Hộ bộ.

Hạ Tầm đã sớm hạch toán số lượng tài chính cần thiết. Hậu Quy Sơn muốn tạo phản Hậu Tiểu Tùng, khẳng định cần một số tài chính khởi động. Ở Nhật Bản phạm vi thế lực nam triều cũ, còn có khá nhiều quyền quý trung với hắn, nhưng mà Hậu Quy Sơn nếu muốn đào tẩu, vị tất cần kêu gọi nhiều bộ hạ cũ đến dựa vào như vậy, trong đó rất nhiều gia tộc tuy rằng ủng hộ Hậu Quy Sơn, nhưng mà nếu thế lực Hậu Quy Sơn quá mức bạc nhược, xuất phát từ lo lắng an nguy gia tộc của chính mình, cũng không có nhiều gia tộc nguyện ý ủng hộ hắn cùng Bắc triều đối kháng, bởi vậy số tài chính đầu nhập vào đầu tiên, tác dụng là rất lớn.

Ở vốn trên lịch sử, Hậu Quy Sơn từng bởi vì Hậu Tiểu Tùng hủy lời hứa, không chịu đem ngôi vị hoàng đế truyền cho Thái tử nam triều mà ra đi, nhưng mà bởi vì tiền vốn đủ để cùng Bắc triều đối kháng có vẻ bạc nhược, sau lại có chuyển biến tốt, một lần nữa trở lại kinh đô, tiếp tục xuất gia làm tăng. Nay có Đại Minh âm thầm trợ giúp, tương lai phát triển như thế nào cũng không thể biết được. Có lẽ hắn như trước sẽ thất bại, có lẽ Nhật Bản nam bắc hai triều một lần nữa hình thành giằng co, nhưng mà số tiền này đầu nhập vào, thế tất cấp Bắc triều tạo thành phiền toái tương đối lớn, đồng thời càng thêm ỷ lại Đại Minh, cái này cũng là rõ ràng.

Hạ Tầm từ Hộ bộ đi ra, thậm chí còn chạy một chuyến Binh bộ cùng Ngũ quân đô đốc phủ.

Lũ khấu Đông hải đã không còn làm được gì, nhưng mà nếu muốn làm cho bọn họ hoàn toàn tuyệt tích lại còn cần một thời gian tương đương dài, hiện nay ở phạm vi Đông hải, còn có những đám lũ khấu nhỏ, thường thường đột kích quấy nhiễu một phen, Trung Nhật hai liên minh quốc tế hợp sức bảo vệ an toàn Đông hải, hạm đội thủy sư thường

xuyên có tiếp xúc, Hạ Tầm bày mưu đặt kế Binh bộ cùng Ngũ quân đô đốc phủ, có thể thông qua thủy sư hướng về phía Nhật Bản đánh tiếng gió, nếu bọn họ cần giáp trụ, vũ khí, cung nỏ, có thể lấy vàng, bạc đến đổi…

Hạ Tầm muốn lấy Nhật Bản làm làm thí điểm, buôn bán chút quân hỏa thử xem, nếu vận chuyển thành thục, lợi nhuận dày, đến lúc đó có thể hướng Hoàng thượng góp lời, Thát Đát cùng Ngoã Lạt không phải thèm nhỏ dãi vũ khí cùng giáp trụ hoàn mỹ của Đại Minh sao? Đến lúc đó không ngại cũng bán cho bọn họ một ít, bảo bọn hắn lấy chiến mã cùng trâu dê đến đổi. Nhất là hỏa khí, hiện tại Đại Minh khai phá nghiên cứu chế tạo hỏa khí kiểu mới, toàn quân tốc độ thay đổi thong thả, tài chính chế ước là vấn đề chủ yếu.

Đến lúc đó có thể đem hỏa khí đào thải xuống bán đi, chế tạo, duy tu, thậm chí hỏa dược, kỹ thuật này đều nắm giữ ở trong tay Đại Minh, hắn không cùng ta chiến, đây là một cái tài lộ cuồn cuộn không ngừng, hắn nếu cùng ta chiến, đem các con đường này dừng lại, không dùng được bao lâu, vũ khí trong tay bọn họ cũng thành gây cời lò, hoàn toàn vô dụng.

Một loạt chuyện này sau khi hoàn thành, Hạ Tầm khi trở lại phủ đệ chính mình thì đã qua thời gian cơm chiều.

Hạ Tầm trực tiếp đi tới chỗ của Tạ Tạ.

Tạ Tạ gọi người chuẩn bị trà nước điểm tâm, lại tự mình xuống bếp, dùng nhà bếp trong viện của mình, làm cho hắn ít món ăn đầy hương vị, hầu hạ hắn ăn cơm.

Vốn Tạ Tạ đang dạy dỗ Tư Vũ, Hạ Tầm tới đây, Tư Vũ liền được tiện nghi, ném đàn tranh chạy ra cùng các tỷ đệ cùng nhau chơi đùa.

Hạ Tầm cùng Tạ Tạ vừa ăn vừa nói chuyện, đem việc làm hôm nay cẩn thận nói một lần. Tạ Tạ che miệng cười nói: “Tướng công cũng là người không chịu thiệt, Trần Anh vừa động tay động chân, chàng liền lấy lại nhan sắc, lại còn làm tầm trọng thêm. Lần này đánh cờ hiệu hoàng đế, hắn ngay cả đường sống xen vào đều không có, không biết là loại buồn bực nào”.

Hạ Tầm ngạo nghễ nói: “Đó là đúng, cũng không nhìn xem tướng công nhà nàng là loại người nào, ta nếu đã chịu thiệt, đương nhiên đòi lại ưu việt gấp bội mới được. Ừm, đúng rồi, chỉ sợ Nhật Bản bên đó đại loạn một trận , ta cân nhắc, cái số tiền này sau khi đưa ra, thì bảo can nương tìm lý do rời đi, binh hoảng mã loạn, can nương tuy rằng trí kế vô song, ta cũng lo lắng sẽ ra vấn đề”.

Tạ Tạ vui vẻ nói: “Được! Phi Phi ngày trước từ Sơn Đông đưa thư đến, còn nhắc tới tưởng niệm mẫu thân, thiếp cũng thực tưởng niệm, gọi can nương trở về tránh đầu sóng ngọn gió cũng tốt, vừa lúc người một nhà đoàn tụ. Nàng ở Nhật Bản là thân phận nghiệp quan mà thôi, thương nhân siêu cát tị hung, là sự tình tầm thường, sẽ không thu nhận cái hoài nghi gì”.

Hạ Tầm gật đầu xưng đúng, sau khi nói chuyện ăn cơm xong, nha hoàn dọn đồ xuống, thay đổi nước trà lên.

Chuyện công dứt lời, liền nói tới chút việc nhà.

Thời tiết đã ấm, Tạ Tạ lại ở trong phòng, mặc thật đơn giản, thân thể xinh đẹp, đường cong lộ rõ, Hạ Tầm nhìn tới hứng khởi, liền thả chén trà, đem mỹ nhân ôm vào trong ngực thưởng thức. Tạ Tạ ngay từ đầu còn hưởng thụ hắn vô cùng thân thiết, chính là chút bất tri bất giác, liền phát hiện y phục chính mình đã bị kéo xuống quá nửa, thân thể lộ ra, trước ngực như ẩn như hiện một đạo nhũ câu trắn nõn, rất mê người.

Nhất là một bàn tay to cũng tiến vào tác quái, nắm chắc một đoàn thịt mềm noãn ngọc ôn hương, tiện đà lại bắt lấy hạt anh đào ở trên. Chỉ bị Hạ Tầm nhẹ nhàng sờ, thân thể mềm mại của Tạ Tạ đã run lên, vội vàng năn nỉ nói: “Tướng công, hôm nay không thể!”

Hạ Tầm ngẩn ngơ, thất vọng nói: “Không phải chứ, đúng lúc đến mấy ngày đèn đỏ sao?” Tạ Tạ đôi mắt xinh đẹp trợn lên nói: “Như thế nào kêu đúng lúc đến ngày, đã là ngày thứ ba được không?”