← Quay lại trang sách

Chương 1033 Thánh mẫu cùng thánh nữ (2)

Cho nên, trong lúc này, Hạ Tầm chỉ chừa một thuyền ở Marseille, các thuyền khác phân biệt đi các quốc gia Địa Trung Hải, để chọn mua hàng hóa các quốc gia. Hạ Tầm ngưng lại ở Marseille, phố lớn ngõ nhỏ đều đi qua, dưới nhàm chán liền thường tới nhà Đạt Khắc làm khách.

Đạt Khắc lúc trước ở phương đông buôn bán lời một ít tiền, vốn định về cố hương sau mua miếng đất, làm nông dân, kết quả trên đường tiền bị cường đạo cướp đi, rơi vào đường cùng, sau khi về nhà đành phải mang theo vợ con đến Marseille làm ăn kiếm tiền, bởi vì hắn xuất ngoại mấy năm nay, nhà đã thiếu nợ rất nhiều, hắn ở lại quê nhà vĩnh viễn sẽ không thể kiếm đủ tiền trả nợ.

Hạ Tầm đưa cho hắn ba bộ đồ sứ, Đạt Khắc cầm đồ sứ tinh mỹ đến từ phương đông này phân biệt chào hàng cho giáo chủ đại nhân, trưởng quan thị chính đại nhân cùng một nhà quý tộc ở tại ngoại ô, đổi trở về tiền chẳng những đủ cho hắn thanh toán nợ nần, lại còn có thể đủ cho hắn ở ở nông thôn mua một miếng đất, mua một con trâu, làm một nông dân chính hiệu.

Hắn tính chờ sau khi đoàn người Hạ Tầm rời khỏi, liền mang theo vợ con về quê, hiện tại vẫn ở lại nơi này, chỉ là vì làm phiên dịch cho Hạ Tầm.

Nhà Đạt Khắc là thuê ở, được hai vợ chồng thu xếp phi thường sạch sẽ. Tuy rằng trong nhà đã đủ tiền trả nợ, nhưng nữ chủ nhân cần cù vẫn không có nhàn rỗi, nàng tính làm đủ tháng này, lấy đủ tiền công thì mới đi làm việc khác.

Đạt Khắc bởi vì là dẫn đường cho Hạ Tầm, Hạ Tầm ở nơi nào, hắn tự nhiên ở nơi đó. Hạ Tầm lúc này đang ở sân nhà Đạt Khắc uống trà, trà là trên thuyền hắn mang đến, hiện tại Đạt Khắc cũng thích loại nước uống này, bất quá hắn chỉ có thể ăn ké Hạ Tầm, chính hắn là mua không nổi.

Đường Tái Nhi cùng con gái nhỏ nhất Nhượng Na của Đạt Khắc cùng nhau chơi. Cái tên Nhượng Na đúng là từ thiếp thất Nhượng Na của Hạ Tầm lấy ra đặt, xem ra Đạt Khắc này thật đúng là một mầm mống đa tình, đem lãng mạn của người Pháp phát huy vô cùng nhuần nhuyễn.

Đạt Khắc có mấy người con, đứa nhỏ nơi này đủ bảy tuổi đã đưa đi học. Đứa nhỏ nhà bần dân là không có cơ hội đọc sách biết chữ, đứa nhỏ nhà người giàu có học tập tài chính, buôn bán cùng pháp luật, đứa nhỏ giai tầng trung đẳng học tập biết chữ cùng số học, còn đứa nhỏ giống như nhà bọn họ, cũng chỉ có thể đi theo thợ giày, thợ rèn, thợ các loại nghề nghiệp học tập các loại kỹ năng.

Trừ bỏ đứa con gái nhỏ nhất Nhượng Na này, nhưng đứa con khác của Đạt Khắc đều đã vượt qua bảy tuổi, bị đưa đi các cửa hàng trong thành làm học đồ, Nhượng Na năm nay sáu tuổi rưỡi, là đứa con duy nhất ở lại trong nhà. Bởi vì cha mẹ bận kiếm tiền, từ nhỏ không có người quản nàng, chơi cùng chỉ là một đám con trai, Nhượng Na cũng trông chẳng khác gì một bé trai hoạt bát hiếu động.

Tính cách như vậy chính hợp khẩu vị Đường Tái Nhi, cho nên hai người thực có thể chơi cùng với nhau.

“Em xem, như vậy, như vậy, không phải được rồi sao?”

“Sư phụ, cái này… không phải ma pháp hoặc là vu thuật sao?”

Nhượng Na đang thay răng, nàng mở ra cái miệng thiếu răng, khiếp đảm hỏi Đường Tái Nhi. Nhượng Na đã bái Đường Tái Nhi làm sư phụ, Đường Tái Nhi là dạy nàng ảo thuật, Nhượng Na nói không tốt tiếng Hán, trừ bỏ hai chữ sư phụ này ra, nàng nói đều là tiếng Pháp, Đạt Khắc ngồi ở bên cạnh phụ trách thay hai thầy trò này phiên dịch.

“Đương nhiên không phải! Chị đây chính là thần thuật đến từ phương đông! Chị nói cho em, đừng coi thường nó, chỗ của chị có Bạch Liên giáo, Bạch Liên giáo lý có một Hàn Sơn Đồng, hắn có thần thuật, những người chân lấm tay bùn thấy thần thuật của hắn, người người đều trở nên lợi hại giống như mãnh hổ! Bọn họ phụng Hàn Sơn Đồng làm Minh vương, khởi binh phản kháng Nguyên triều, hừ! Nếu hắn không chết sớm, thì phải là hắn làm hoàng đế rồi!”

Nhượng Na lắc đầu: “Nhưng mà, cái hoa sen này, ở chỗ của em cũng không phải thánh vật!”

“Ai da, chị như thế nào dạy một đồ đệ ngốc như em vậy! Chỗ của em tin cái gì, em liền đổi thành cái đó, quan trọng không phải em triển lãm cái thần tích gì, mà ở chỗ em triển lãm thần tích, có thể làm người khác tin tưởng em vô điều kiện, biết không?”

“Ồ…”

“Thật sự là một đồ đệ ngốc!”

Hạ Tầm đang cầm chén trà cười nói: “Tái Nhi, con ở nơi này nhàn rỗi không có chuyện gì làm phải không? Dạy Nhượng Na mấy thứ tào lao đó làm gì, con còn muốn ở Pháp dạy dỗ một cái giáo đồ Tiểu Bạch liên sao?”

Đường Tái Nhi cười hì hì nói: “Nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, con cũng thích Nhượng Na”.

Hạ Tầm nghe xong chính là cười trừ, tuy rằng Bạch Liên giáo là kiêng kị, nhưng mà Đường Tái Nhi cái gọi là thần thuật, cũng là ảo thuật Trung Quốc cổ, thứ này dùng chính thì chính, dùng tà thì tà, cũng không nên đối với bản thân kỹ nghệ có thành kiến.

Nói đến, một cô gái nhỏ đầu tóc đỏ, cái mũi nhỏ nhắn, cười liền lộ ra mấy cái răng sún, được cha của nàng vô cùng thân thiết gọi là “cây bắp cải nhỏ”, bất quá là một đứa nhỏ nông dân, tương lai ra đường bất quá chính là trồng trọt nuôi dê, học ảo thuật thì có năng lực thế nào?

Hạ Tầm cũng không biết tiểu Nhượng Na trước mắt này chính là thánh nữ Trinh Đức đại danh đỉnh đỉnh sau này. Có lẽ trong tăm tối đều có an bài vạn mệnh, sinh cùng thời đại, phân biệt thành danh ở chiến trường đông tây phương, hai người con gái một được xưng thánh mẫu, một thụ phong thánh nữ, sẽ có liên quan sâu xa như vậy.

Về phần, cô gái nhỏ mới mười hai tuổi ngay cả chữ còn chưa biết liền tự xưng đã được thần gợi ý, sau thuận lợi lấy được nông dân, binh lính, tướng quân, quý tộc cùng vương tử tín nhiệm, do đó Thống lĩnh quân đội, sáng tạo kỳ tích liên tiếp không thể tưởng tượng, con đường đi của nàng rất giống Đường Tái Nhi trong lịch sử, cũng không biết là có công giáo hóa của Đường Tái Nhi ở trong đó hay không.