← Quay lại trang sách

Chương 2 Ngụ Ngôn Về Thú Vật Của Thầy Trừ Tà

Sáng hôm sau là bài vở như thường lệ. Tôi hiện đang học năm thứ ba trong thời gian tập sự cho Thầy trừ tà và tôi đang học cách làm thế nào để chống lại thế lực bóng tối: trong năm đầu tôi học về Ông Kẹ, năm thứ hai là về phù thủy; còn năm nay chủ đề là "Lịch sử của Thế lực bóng tối".

"Này anh bạn, chuẩn bị ghi bài nào," Thầy trừ tà vừa ra lệnh vừa gãi gãi râu.

Tôi mở cuốn vở ghi chú, chấm bút vào bình mực rồi chờ Thầy bắt đầu bài giảng. Tôi đang ngồi trên chiếc ghế dài đặt trong khu vườn phía tây. Đó là một buổi sáng mùa hè nắng ấm, bầu trời trong xanh vời vợi không gợn chút mây. Trước mặt chúng tôi là dãy đồi đá, đâu đó lác đác vài chú cừu, trong khi chúng tôi nghe thấy xung quanh là tiếng chim hót líu lo và tiếng côn trùng kêu rả rích êm tai đến buồn ngủ.

Như ta từng bảo, thế lực bóng tối thường hiện ra dưới những hình thái khác nhau tại những nơi khác nhau," thầy giảng giải, đi đi lại lại trước cái ghế tôi ngồi. "Nhưng, như chúng ta đã trả giá đắt mà học được, thì mặt đáng sợ nhất của thế lực bóng tối ở Hạt cũng như toàn thế giới ngoài kia chính là Quỷ Vương."

Tim tôi đập thình thịch, cổ họng như có gì nghẹn lại khi nhớ đến lần chạm trán gần đây nhất. Quỷ Vương đã tiết lộ cho tôi một bí mật khủng khiếp. Hắn nói rằng Alice cũng chính là con gái mình - con gái của Quỷ. Thật không thể tưởng tượng nổi, nhưng nhỡ đấy là thật thì sao? Alice là người bạn thân nhất của tôi và đã cứu mạng tôi không chỉ một lần. Nếu những gì Quỷ Vương nói là thật, thì điều đó đồng nghĩa với việc Thầy tôi đã đúng khi xua đuổi cô bé: chúng tôi sẽ không bao giờ có thể gặp lại nhau nữa - chỉ nghĩ đến đó thôi cũng thật khó chấp nhận được.

"Tuy nhiên cho dù Quỷ Vương là mối quan ngại sâu sắc nhất của chúng ta," thầy nói tiếp, "thì bên cạnh đó vẫn có những kẻ khác cũng thuộc thế lực bóng tối, nhờ sự hậu thuẫn của đám phù thủy, pháp sư hay bọn người thích làm chuyện phá rối, cũng có thể đi xuyên qua các cổng để đến thế giới của chúng ta. Một trong số đó là Golgoth, kẻ mà con chắc vẫn nhớ đến khi chúng ta đối mặt ở đầm Anglezarke."

Tôi gật đầu. Lần đó đúng là cận kề trong gang tấc thật làm tôi xém tí nữa thì mất mạng.

"Chúng ta phải nên tạ ơn trời đất vì hắn ngủ yên một lần nữa," thầy vẫn nói tiếp, "nhưng những kẻ khác thì vẫn còn tỉnh táo lắm. Lấy ví dụ như ở Hy Lạp quê hương của Mẹ con kìa. Như hôm qua ta có nói với con về mụ phù thủy tàn ác tên Ordeen, kẻ mà bọn Maenad tôn thờ, từ xa xưa đã từng gây ra một cơn tắm máu kinh hoàng ở đấy. Bởi thế cũng chẳng có gì làm lạ khi mụ ta luôn là mục tiêu tiêu diệt của mẹ con.

"Ta không biết nhiều lắm về mụ Ordeen này. Nhưng rõ ràng mụ đến thế giới loài người cùng với đám tay sai của mụ, những kẻ sẵn sàng tiêu diệt bất cứ thứ gì nhúc nhích quanh đó hàng dặm. Còn đám Maenad, chúng thường sống rải rác khắp Hy Lạp, lại tề tựu rất đông chờ mụ kia đến. Chúng như những con kền kền chỉ chực xâu xé xác thịt của người chết lẫn đang hấp hối. Đối với chúng đó là mùa thu hoạch, mùa của sự sung túc, là phần thưởng mà chúng nhận được từ Ordeen và đám tùy tùng. Chắc hẳn Mẹ con sẽ có nhiều điều để kể cho chúng ta nghe - có mấy trang còn trống cuốn Ngụ ngôn về thú vật của ta cũng cần được ghi chép cho đầy."

Cuốn Ngụ ngôn về thú vật của Thầy trừ tà, một trong những quyển sách dày nhất và hấp dẫn nhất trong cả thư viện của thầy, đầy rẫy ghi chép về những sinh vật kinh khủng khiếp. Tuy nhiên vẫn có những trang còn để trắng vì thiếu thông tin mà thầy luôn cập nhật vào bất cứ khi nào có thể.

"Tuy nhiên, ta có biết là khác với các Cổ Thần khác, mụ Ordeen không cần sự hỗ trợ của con người để xâm nhập vào thế giới này. Trong khi đến cả Quỷ Vương cũng cần sự trợ giúp của những phù thủy ở Pendle. Nhưng có vẻ như là mụ ta có thể tùy thích vượt qua cổng dịch chuyển - và cũng có thể quay lại khi nào mụ muốn."

"Đám 'tùy tùng' đi cùng với mụ xuyên qua cổng dịch chuyển ấy - chúng là gì vậy ạ?" tôi hỏi.

"Chúng là cư dân của thế lực bóng tối: Linh và Quỷ. Quỷ thì đa phần có hình dáng bên ngoài là đàn ông đàn bà nhưng lại sở hữu sức mạnh khủng khiếp và vô cùng tàn ác. Ngoài ra còn có những vaengir - phù thủy nữ yêu biết bay. Bọn này đã gia nhập đám tùy tùng của mụ Ordeen nhiều đến nỗi chỉ còn vài tên sống rải rác đâu đó - chúng sống cô độc hoặc theo cặp giống như mấy chị của Mẹ con vậy. Thử tưởng tượng xem chuyện gì xảy ra khi Ordeen đến - một đàn những thứ sinh vật như thế từ trên cao sà xuống mà cấu cào xé xác da thịt các nạn nhân của chúng! Khiếp lắm, anh bạn ạ!"

Đương nhiên rồi. Hai người chị của mẹ tôi là phù thủy nữ yêu bay được. Họ đã chiến đấu cho phe chúng tôi tại cuộc chiến ở đồi Pendle, gieo rắc kinh hoàng lên ba tộc phù thủy chống lại chúng tôi.

"Oài, thật là một chốn nguy hiểm khôn cùng, cái xứ Hy Lạp ấy. Mẹ con phải đương đầu với lắm thứ... Còn một loại nữa là phù thủy nữ yêu hoang dại - cái loại lạch bạch trườn đi trên bốn chi ấy.

Chúng rất thường thấy ở Hy Lạp, đặc biệt ở vùng núi cao. Sau bài giảng hôm nay, ta khuyên con nên đến thư viện, tra khảo thêm thông tin về các loại phù thủy này trong cuốn Ngụ ngôn về thú vật của ta, ôn lại kiến thức con biết về chúng và tóm tắt những gì nghĩ ra được trong cuốn vở ghi chép của con."

"Thầy có nói đến những 'Linh'sống cùng với Ordeen đấy ạ? Là loại linh nào thế ạ?" Tôi hỏi.

"Hỏa Linh - thứ mà ở Hạt này chúng ta không có đâu, anh bạn à. Nhưng hôm khác rồi ta sẽ nói những gì ta biết về chúng cho con. Còn giờ thì chúng ta nên để con tiếp tục học Cổ Ngữ thì hơn, thứ này khó nuốt hơn tiếng La Tinh hay Hy Lạp lắm đấy."

Thầy trừ tà nói phải. Phần còn lại của buổi học hôm đó thật khó hiểu làm đầu tôi muốn nổ tung. Nhưng việc tôi phải học Cổ Ngữ là quan trọng lắm: đó là ngôn ngữ mà Cổ Thần và các môn đệ của thường sử dụng, cũng như trong mấy quyển bùa chú-loại sách pháp thuật hắc ám do những thầy gọi hồn sử dụng.

Tôi nhẹ hết cả người khi buổi học kết thúc và có thể đi lên thư viện của Thầy. Tôi rất thích được vào đây. Đấy là cả niềm tự hào lẫn hân hoan của Thầy trừ tà, thầy được thừa hưởng cái thư viện này, cùng với ngôi nhà từ người thầy trước, cụ Henry Horrocks. Một số sách ở đây thuộc về những Thầy trừ tà đời trước mãi mấy thế hệ trước kia; một số khác được chính tay thầy John Gregory chấp bút. Chúng ghi chép lại kiến thức cả một đời tích góp được của thầy qua việc hành nghề cũng như chiến đấu chống lại với thế lực bóng tối.

Thầy trừ tà lúc nào cũng lo lắng sẽ có chuyện gì đó xảy đến với cái thư viện của Thầy: lúc Alice còn ở với chúng tôi, việc của cô bé là sao chép lại những quyển sách này, mà viết tay cơ đấy. Thầy Gregory tin rằng một trong những trọng trách của ông là phải gìn giữ Thư viện cho những thế hệ Thầy trừ tà kế tục, làm giàu thêm kho kiến thức bất cứ khi nào có thể.

Có hàng tá những kệ sách với hàng ngàn quyển sách trong Thư viện, nhưng tôi chỉ nhắm đến cuốn Ngụ ngôn về thú vật. Đó là một danh sách đủ các loại tạo vật, từ Ông Kẹ đến quỷ đến linh đến phù thủy, kèm theo là lời tự thuật hoặc hình ảnh minh họa mà Thầy trừ tà mô tả cách thầy xử lý thế lực bóng tối. Tôi lật nhanh qua các trang cho đến phần "Phù Thủy Nữ yêu".

Phù thủy nữ yêu đầu tiên là một phù thủy đầy quyền năng và vô cùng xinh đẹp. Yêu nữ đem lòng yêu thần Zeus, là thủ lĩnh của các vị Cổ Thần, người đã kết hôn cùng Nữ thần Hera. Dại thay, sau đấy Phù thủy nữ yêu lại mang thai con thần Zeus. Khi phát hiện ra sự tình, trong cơn cuồng ghen, Hera đã cho giết hết đám con ấy chỉ chừa lại một đứa trẻ sơ sinh. Đau thương đến cùng quẫn, yêu nữ bắt đầu giết hết tất thảy những đứa trẻ vô tội mà mụ ta nhìn thấy khiến cho mọi con sông con suối nhuộm đỏ một màu máu trẻ con còn đất trời thì vang váng vì tiếng than khóc kêu la của những ông bố bà mẹ quẫn trí. Sau cùng, các vị Thần đã quyết định trừng phạt mụ bằng cách biến đổi hình dạng mụ, phần thân dưới của mụ uốn lượn đầy vảy như thân rắn.

Vì sự thay đổi hình dạng đó, mụ chuyển hướng sang những thanh niên trẻ. Mụ sẽ nấp trong trảng rừng mà kêu gọi dụ họ vào, chỉ để lộ phần đầu kiều diễm và bờ vai lấp ló trên đám cỏ xanh mướt. Khi đã lừa được một anh đến gần, mụ sẽ cuộn phần thân dưới thật chặt quanh con mồi tội nghiệp, siết hết không khí ra khỏi cơ thể xụi lơ của anh ta trong khi mồm thì ngoặm chặt cổ anh ta cho đến khi giọt máu cuối cùng bị hút sạch.

Sau này Phù thủy nữ yêu có người tình là Chaemog, một thứ giống nhền nhện nhưng lại sinh sống trong những hố sâu hoắm dưới lòng đất. Mụ sinh ba cho hắn, đều là nữ, và đây là ba phù thủy nữ yêu đầu tiên. Vào sinh nhật lần thứ mười ba, chúng cãi vã với mẹ, rồi sau một màn đấu đá kinh hoàng, chúng xé xác mụ thành từng mảnh nhỏ. Chúng cho một đàn heo rừng ăn sạch từng mảnh thân xác của mụ, ăn luôn cả tim.

Quyển sách ghi chú tiếp nhiều loại phù thủy yêu nữ này - như là hình dạng chúng trông ra sao, cách hành xử như thế nào - và quan trọng hơn cả đối với các thầy trừ tà là, làm sao để đối phó với chúng. Tôi thì tôi đã biết khá nhiều về yêu nữ rồi. Thầy trừ tà đã sống cùng hàng bao năm trời với một phù thủy yêu nữ thuần hóa tên là Meg, thầy còn nhốt người chị của bà ta, Marcia, dưới hố trong tầng hầm trong căn nhà ở Anglezarke. Chúng đều đã quay trở về Hy Lạp, nhưng trong thời gian tôi ở Anglezarke, tôi đã học được rất nhiều về chúng.

Tôi tiếp tục đọc, vừa đọc vừa ghi chép ngắn gọn. Ôn lại thế này rất hữu ích. Có một mục ghi chú thêm về phù thủy yêu nữ biết bay, gọi là thăng nữ yêu, mà hồi nãy Thầy đã nhắc đến. Tự nhiên tôi nghĩ đến Mẹ. Ngay từ lúc còn nhỏ tôi đã biết là bà có gì đó khác người. Bà nói âm hơi khác, cho thấy rõ bà không phải là người sinh ra trong Hạt. Bà luôn né tránh ánh nắng mặt trời chiếu trực tiếp và luôn che rèm cửa nhà bếp vào ban ngày.

Càng ngày những gì tôi biết về mẹ càng thêm nhiều. Tôi được biết thế nào mà bố đã giải cứu mẹ ở Hy Lạp.

Rồi sau này mẹ bảo tôi rằng tôi đặc biệt, rằng tôi là người con trai thứ bảy của người con thứ bảy và là món quà mẹ đem đến cho Hạt, là vũ khí để chống trả lại thế giới bóng đêm. Tuy nhiên những mảnh ghép cuối cùng vẫn còn thiếu. Chính xác thì Mẹ là gì mới được?

Những người chị gái của Mẹ là vaengir - là những phù thủy nữ yêu hoang dã biết bay, mà theo như Thầy trừ tà giải thích, thì rất hiếm khi tìm thấy họ bên ngoài Ordeen. Họ hiện đang ở Tháp Malkin, đang canh giữ mấy chiếc rương của mẹ, rương chứa tiền bạc, thứ thảo dược và sách. Có vẻ như mẹ tôi hẳn cũng là một phù thủy nữ yêu. Chắc lại là vaengir nữa. Dám lắm.

Lại thêm một điều bí ẩn nữa mà tôi cần phải tìm hiểu - mà tôi không thể hỏi thẳng mẹ được. Hình như chính mẹ phải tự nói cho tôi biết thôi. Và chắc tôi sẽ sớm biết được câu trả lời rồi.

Chiều muộn hôm đó, được Thầy cho nghỉ sớm vài tiếng, tôi tản bộ một mình trên rặng đồi đá: tôi trèo lên tận mỏm Parlick, ngắm nhìn bóng những đám mây lững thững trôi kéo dần về phía thung lũng và lắng nghe tiếng kêu rành rọt của chim te te.

Tôi nhớ Alice quá! Hai đứa chúng tôi từng đi dạo hàng giờ vui vẻ ở trên này với khung cảnh toàn Hạt trải dài bên dưới. Đi bộ một mình thì khác xa. Tôi đang nôn nóng chờ cho hết tuần để tôi và Thầy có thể đến nông trang của Jack. Quả thực là tôi rất mong được gặp Mẹ rồi biết được bà muốn gì ở tôi.