Chương 854 Vở kịch lớn sắp sửa mở màn
May mà đứa bé này là do Ninh Nguyên Hiến và Biện phi chăm sóc, bọn họ không ghét bỏ nó ồn ào một chút nào, người ở độ tuổi này sợ nhất chính là yên tĩnh.
Cho nên phần lớn thời gian, đều là Biện phi và Tô phi chăm sóc đứa bé này, nếu không thì Ninh Diễm chắc chắn phát điên.
Hơn một tháng nay, ngoại trừ lúc bú sữa, thì đứa bé này gần như đều do Biện phi chăm sóc.
Lúc này, Thẩm Mạc đang được Thẩm Lãng ôm trong lòng ngủ say, nhưng cho dù đang ngủ, nó cũng không có một khắc nào yên ổn, lúc thì đá chân, lúc thì vung tay.
Đứa bé này lớn lên nhất định sẽ là người lỗ mãng, giống như Ninh Diễm vậy, bởi vì Thẩm Lãng đang nói chuyện với Ninh Diễm, nó vẫn ngủ say như chết, không hề bị quấy rầy, nếu đổi lại là Thẩm Lực khi còn bé, chắc chắn đã tỉnh.
Thẩm Lãng cũng hiểu tại sao Ninh Nguyên Hiến lại để đứa con thứ hai mang họ Thẩm mà không phải họ Ninh, bởi vì tính cách của nó quá ồn ào, quá mạnh mẽ, nhỡ đâu sau này phải kế thừa giang sơn Việt quốc, thì không thích hợp, còn Thẩm Lực thì rất thích hợp, tuy không thông minh tuyệt đỉnh, nhưng rất trầm tĩnh, lại có ý chí kiên định, tính cách cẩn thận tỉ mỉ.
Ninh Chính lần nữa đăng cơ đã gần một năm, nhưng y vẫn chưa có ý định nạp phi tần nào, vẫn chỉ có một mình Trác thị là thê tử, mà Trác thị vẫn chưa thể sinh con.
Cho nên rất có khả năng Thẩm Lực sau này sẽ đổi sang họ Ninh, theo họ mẹ, kế thừa giang sơn Việt quốc.......
Bởi vì chăm sóc Thẩm Mạc, thời gian làm việc và nghỉ ngơi của Ninh Nguyên Hiến và Biện phi cũng bị đảo lộn, nhưng tinh thần của ông rất tốt, so với nửa năm trước còn trẻ trung hơn.
Trong lương đình trên đỉnh núi.
Lúc này, Biện phi đang nhẹ nhàng đung đưa cái nôi, Thẩm Mạc đang ngủ trong nôi.
Đứa bé này rất khó chiều, ban ngày nhất định phải nghe tiếng người nói chuyện mới chịu ngủ, quá yên tĩnh là nó không ngủ, nhất định phải có người đung đưa cái nôi, chỉ cần dừng lại là nó lập tức tỉnh giấc, oa oa khóc lớn.
Ninh Nguyên Hiến đang dạy dỗ mấy đứa nhỏ đọc sách viết chữ.
"Nếu con vội thì hãy quay về thành Nộ Triều đi." Ninh Nguyên Hiến nói: "Nghe nói liên quân của Doanh Nghiễm và Phù Đồ sơn đã đánh tới?"
Thẩm Lãng gật đầu: "Vâng, hiện tại bọn họ chỉ cách thành Nộ Triều khoảng hai ngàn năm trăm dặm."
Ninh Nguyên Hiến nói: "Sẽ có vấn đề gì sao?"
Thẩm Lãng lắc đầu: "Sẽ không có vấn đề gì đâu, thành Nộ Triều sẽ không xảy ra chiến sự, tất cả các trận chiến sẽ kết thúc trong phạm vi năm trăm dặm cách thành Nộ Triều.
Truyện được đăng tải duy nhất tại TruyenTV:"
Ninh Nguyên Hiến nói: "Vậy trận chiến tiếp theo thì sao?"
Thẩm Lãng nói: "Đại khái là, trận tiếp theo thành Nộ Triều vẫn sẽ không xảy ra chiến sự."
Ninh Nguyên Hiến nói: "Dân chúng Tân Càn đối với con có cảm xúc rất phức tạp, có lẽ bọn họ không hoan nghênh con cho lắm."
Thẩm Lãng nói: "Con biết, cho nên đối với Tân Càn, có lẽ cần một phương thức chinh phục khác."
Ninh Nguyên Hiến nói: "Dùng quân đội đánh Tân Càn không có ý nghĩa gì, muốn giành lại Tân Càn, chỉ cần tiêu diệt hai cha con Doanh Nghiễm là được, điểm mấu chốt của trận chiến tiếp theo chính là tiêu diệt Phù Đồ sơn."
Thẩm Lãng nói: "Nhạc phụ nói chí phải."......
Thẩm Lãng trở về thành Nộ Triều!
Tin tức tình báo liên tục được truyền về từ trên trời.
Liên quân của Phù Đồ sơn và Doanh Nghiễm có khoảng mười vạn người, tổng cộng có năm trăm chiếc thuyền, phần lớn là thuyền thượng cổ, sức chiến đấu mạnh hơn thủy quân của Thiên Nhai Hải các gấp ba bốn lần.
Không chỉ vậy, lần này đối phương còn phái ra hơn ba trăm không quân, đều là tinh binh đặc chủng mặc áo giáp cổ.
May mà Thẩm Lãng đã trở về, may mà có hai cây Long Chi Hối.
Nếu không thì trận chiến này sẽ rất nguy hiểm, Phù Đồ sơn mạnh hơn so với dự đoán rất nhiều.
Dù đối phương chỉ có mười vạn người, nhưng lại có lực lượng hủy diệt, dễ dàng hủy diệt thành Nộ Triều mười lần.
Cũng chính vì lý do này, Thẩm Lãng mới mạo hiểm đi trộm Long Chi Hối, sự thật chứng minh tất cả đều xứng đáng.
"Quân chủ lực của địch cách thành Nộ Triều hai ngàn dặm."
"Cách một ngàn bảy trăm dặm."
"Cách một ngàn năm trăm dặm."
Hela nói: "Đệ đệ, chúng ta có nên đặt trang bị phóng Long Chi Lực lên thuyền thượng cổ, sau đó đi về phía nam để bắn quân chủ lực của địch không, như vậy tính cơ động sẽ mạnh hơn, cũng chủ động linh hoạt hơn, có thể lựa chọn địa điểm thích hợp để phóng Long Chi Hối."
Thẩm Lãng nói: "Đó là một ý kiến hay, nhưng phải cẩn thận có kẻ muốn ngư ông đắc lợi, chúng ta cần đặt Long Chi Hối và Long Chi Lực tại thành Nộ Triều, duy trì lực uy hiếp tuyệt đối."
Hela nói: "Chúng ta chỉ có hai cây Long Chi Hối, nên chỉ có thể phóng ra một cây, vậy có đủ không?"
Thẩm Lãng nói: "Đủ rồi. Lần này đệ muốn cho Phù Đồ sơn và Doanh Nghiễm xem một màn ảo thuật kinh thiên động địa, lần này bọn họ còn tưởng rằng đệ vẫn còn ở trong di tích, đệ sẽ dùng cây Long Chi Hối này, nhất định phải giành được chiến quả lớn nhất."
Vài giờ sau.
Tin tức lại một lần nữa truyền đến từ trên trời: "Bệ hạ, quân dịch chỉ còn cách thành Nộ Triều một ngàn dặm."
Thẩm Lãng không khỏi phấn chấn, vở kịch lớn kinh thiên động địa sắp sửa được mở màn.