← Quay lại trang sách

Chương 1027 Solon chết thảm

Ngày hai mươi chín tháng sáu.

Đấu trường lớn tại kinh đô Zollern.

Trận quyết đấu vạn chúng chú mục, cuối cùng cũng được bắt đầu.

Đấu trường này còn lớn hơn cả đấu trường của vương quốc Tân Càn, bởi vì bầu không khí quyết đấu ở đế quốc Zollern còn nồng nặc hơn.

Nơi đây có sức chứa năm vạn người, nhưng không còn một chỗ trống nào, quý tộc Nam - Bắc của đế quốc Zollern đều tề tựu đông đủ.

Bởi vì bệ hạ Solon muốn đích thân ra đấu trường, cho nên trên khán đài hoàng tộc là do phó hoàng Helen và chín vị thân vương của đế quốc Zollern dẫn đầu, rõ ràng đều là hoàng tộc.

Bên cạnh Helen là hoàng hậu của đế quốc Zollern, vợ của bệ hạ Solon và hoàng thái tử bốn tuổi của gã.

Theo luật pháp của đế quốc Zollern, một khi đại đế Solon qua đời, phó hoàng Helen sẽ là người thừa kế đầu tiên, tiếp theo là hoàng thái tử.

Công tước Russell, Công tước Hall của thành Queen và ba mươi chín vị công tước của toàn bộ đế quốc Zollern đều có mặt trên khán đài hoàng tộc.

Trên toàn bộ khán đài, phe phái quý tộc Nam - Bắc phân chia rõ ràng.

Công tước Dibos, thái tử Thẩm Dã vốn có thể ngồi trên khán đài hoàng tộc, nhưng nàng đã không làm vậy, mà ngồi trong hàng ngũ quý tộc phía Nam, cùng với sứ đoàn của đế quốc Đại Càn.

Tất nhiên, trong số năm vạn người có mặt, phe phía Nam cách quá xa, những người có thể đến đây đều là quý tộc cấp tử tước trở lên, hoặc là nhân vật đại diện cho thế lực của quý tộc phía Nam, nên cộng lại cũng không quá hai ngàn người, hơn 95% còn lại đều là phe phái phía Bắc.......

Trước khi quyết đấu bắt đầu, hai vị giáo hoàng của Quang Minh thần và Hỏa Thần giáo bước lên đấu trường, một người đại diện cho phía Bắc, một người đại diện cho phía Nam.

Hai vị giáo hoàng lần lượt tuyên bố chứng minh cho sự công bằng và sự thần thánh của trận quyết đấu này.

Sau đó tuyên bố hai vị bệ hạ đã ký kết sinh tử trạng.

Trận quyết đấu này là hành động cá nhân của hai vị đế chủ, không liên quan đến lập trường của hai đế quốc.

Cho dù đế chủ của bên nào tử trận, hai đế quốc cũng không được rơi vào thế đối địch, không được khai chiến, mà phải tiếp tục duy trì mối quan hệ hữu nghị như trước.

Thẩm Lãng bước lên, ký tên vào sinh tử trạng.

Solon bước lên, ký tên vào sinh tử trạng.

Sau đó hai vị giáo hoàng rời đi, toàn bộ đấu trường rộng lớn được giao lại cho Thẩm Lãng và Solon.

Đấu trường rất lớn, là một vùng đất trống có đường kính 300m, tổng diện tích gần một 100,000m2.

Thẩm Lãng và Solon đứng đối mặt nhau, cách nhau 50m.

Chỉ nhìn bề ngoài, Solon trông uy vũ bất phàm hơn hẳn, gã cao hơn hai mét, hùng tráng như núi, toát ra khí khái vương giả, không ai sánh bằng.

Còn Thẩm Lãng của đế quốc Đại Càn... Ặc! Là một tên tiểu bạch diện đẹp trai ngút ngàn, một cơn gió thoảng qua cũng đủ thổi bay hắn đi mất.

Vì vậy đối với trận quyết đấu này, tất cả mọi người đều đã có đáp án trong lòng.

Bệ hạ Thẩm Lãng chắc chắn sẽ thua.

Nhưng đại đế Solon nên nương tay, không nên giết Thẩm Lãng, như vậy vừa có thể trấn áp được sự chia rẽ Nam - Bắc, vừa có thể duy trì được giao thương Đông - Tây, quý tộc phía Bắc cũng muốn kiếm lời từ bữa tiệc thịnh soạng giao thương này.

Bệ hạ Thẩm Lãng vì danh dự của nữ vương Medusa mà quyết đấu, tuy bại nhưng vẫn vinh.

Vậy Solon có giết Thẩm Lãng hay không?

Chắc là sẽ giết!

"Keng, keng, keng, keng..."

Tiếng chuông bắt đầu vang lên.

Gõ đúng mười hai tiếng, báo hiệu giờ ngọ đã điểm, tiếng chuông kết thúc, quyết đấu cũng bắt đầu!

Tiếng chuông dứt.

Quyết đấu bắt đầu.

Solon lên tiếng: "Bệ hạ Thẩm Lãng, xin mời!"

Thẩm Lãng đáp: "Vậy... Tại hạ không khách khí."

Ngay lập tức, Thẩm Lãng ngưng tụ một đạo vòng xoáy năng lượng, rồi đột nhiên bắn ra.

Chớp mắt, một đạo quang ảnh kỳ dị bay vụt đi.

Năm đó, hắn chính là dựa vào vòng xoáy năng lượng này để tiêu diệt Doanh Vô Minh.

Cảnh tượng lúc đó thật sự rất kinh diễm, Doanh Vô Minh bị đánh bay ra ngoài, thân thể nổ nhiều chỗ.

Thế nhưng lúc này.

Khi vòng xoáy năng lượng vừa bay đến trước mặt Solon, gã đã giơ tay ra, nhẹ nhàng nắm lấy.

Vòng xoáy năng lượng mà Thẩm Lãng vừa phóng ra, trong nháy mắt đã biến mất không còn dấu vết.

Cái quái gì vậy?

Quả nhiên lợi hại, quả nhiên biết cách tạo dáng!

Chiếc nhẫn trên người Solon phát huy tác dụng, Long Hạch Tâm bắt đầu vận hành, dễ dàng hóa giải chiêu này.

Vòng xoáy năng lượng vô kiên bất tồi của Thẩm Lãng, lần đầu tiên mất tác dụng trước mặt mọi người.

Solon chậm rãi lên tiếng: "Công kích vòng xoáy năng lượng của bệ hạ Thẩm Lãng quả nhiên kinh diễm, năm đó ngươi dựa vào nó để tiêu diệt thái tử Doanh Vô Minh đúng không."

Thẩm Lãng đáp: "Đáng tiếc, trước mặt bệ hạ Solon thì vô dụng."

Solon nói: "Dù sao, người với người cũng khác nhau."

Giọng điệu của gã tuy bình thản, nhưng ánh mắt lại tràn đầy khinh miệt.

Thẩm Lãng, ngươi chẳng qua chỉ là kẻ tay trói gà không chặt, dựa vào chiếc nhẫn vương giả, Long Hạch Tâm, Long Chi kiếm mà tác oai tác quái sao?

Ha ha ha, Thẩm Lãng, ngươi có trang bị, ta cũng có!

Hơn nữa còn là do phụ thân của ngươi ban tặng, cũng là của Khương gia các ngươi.

Sau khi dùng vòng xoáy năng lượng tiêu diệt Doanh Vô Minh, ngươi liền đắc ý vênh váo, cho rằng mình có thể đánh một trận với ta – Solon này sao? Cho nên mới đồng ý lời thách đấu của ta?

Ngu muội đến mức nào? Nực cười đến mức nào?

Ngươi xem võ đạo là cái gì? Ngươi xem sức mạnh là cái gì?

Có thể về mưu kế, ngươi mới là vương giả.

Thế nhưng về sức mạnh, ngươi không đáng nhắc tới!

Solon hét lớn: "Bệ hạ Thẩm Lãng tiếp chiêu, để ngươi được thấy thế nào là sức mạnh chân chính!"

Gã đột nhiên giơ cao thanh kiếm của đại đế Zollern trong tay.

Sau đó một cảnh tượng thần kỳ đã xuất hiện!

Tất nhiên cũng là cảnh tượng mà Thẩm Lãng đã dự liệu trước.

Thanh kiếm đại đế Zollern, quả nhiên thần kỳ như trong truyền thuyết.

"Rầm, rầm, rầm, rầm..."

Thân trên của Solon bắt đầu lóe lên tia điện, vô số năng lượng hóa thành dòng điện, tuôn ra từ thanh kiếm Zollern.

Cùng lúc đó.

Bầu trời phía trên bắt đầu ngưng tụ mây đen.

Mây đen không ngừng cuồn cuộn tụ tập trên đỉnh đầu Solon.

Cuối cùng một cảnh tượng vô cùng kinh diễm đã xuất hiện.

Toàn bộ bầu trời trên đấu trường bị chia làm hai nửa.

Phía bên Thẩm Lãng, bầu trời quang đãng, không một gợn mây.

Còn phía bên Solon, mây đen phủ kín, cuồng phong gào thét, che lấp ánh mặt trời, biến thành một vùng tăm tối.

Chỉ có thân thể của Solon là phát ra vạn trượng hào quang.

Bởi vì năng lượng bên trong trang bị Long Hạch Tâm của gã đang tuôn trào ra.

Vô số dòng điện chạy qua toàn thân gã, tỏa ra ánh sáng kỳ dị.

Cùng lúc đó, thanh kiếm Zollern trong tay gã càng lúc càng sáng, càng lúc càng chói lọi.

"Ầm, ầm, ầm..."

Mây đen trên đỉnh đầu gã bắt đầu vang lên tiếng sấm nổ.

Tất cả mọi người trên đấu trường đều kinh ngạc đến ngây người, hoàn toàn không dám tin vào mắt của mình.

Đây... Đây là võ công sao?

Bệ hạ Solon là người hay là thần?

Có thể tụ tập mây đen, có thể thay đổi thời tiết, có thể triệu hoán sấm sét?

Điều này hoàn toàn vượt quá phạm vi hiểu biết của mọi người.

Đây hoàn toàn là thần tích!

Biết là đại đế Solon rất lợi hại, nhưng không ngờ lại lợi hại đến mức này.

Thật sự là quá... Quá kinh diễm.

Chẳng trách năm đó bệ hạ có thể đánh bại nữ vương Medusa, bệ hạ Solon quả nhiên vô địch thiên hạ.

"Đại đế Solon, vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!"

Trên khán đài, hơn bốn vạn người đồng thanh hô to, vang dội như sấm dậy đất trời.

Các quý tộc phía Bắc hưng phấn như điên, chúng ta có một vị hoàng đế hùng mạnh như vậy, còn lo lắng cái gì nữa? Đế quốc Zollern của chúng ta nhất định sẽ thống nhất thiên hạ.

Còn các quý tộc phía Nam thì hoàn toàn ngây dại, trong lòng tràn đầy sợ hãi.

Bệ hạ Solon lợi hại như vậy, chúng ta còn dám phản kháng sao? Còn dám chia rẽ Nam - Bắc nữa sao?

Bao gồm cả công tước Dibos, thân thể mềm mại của nàng cũng run lên nhè nhẹ, bởi vì sự cường đại của Solon đã vượt quá phạm vi hiểu biết của con người rồi?

Cái này... Đây là võ công sao? Sao ta không tin được?

Thứ này đương nhiên không phải võ công, mà là năng lượng do long tâm phóng ra, kết hợp với chiếc nhẫn vương giả và vương kiếm.

Trên tay Solon là thanh kiếm của đại đế Zollern, bên hông còn đeo vương kiếm của Khương gia.

Lúc này sức mạnh bên trong long tâm không ngừng tuôn ra, trang bị long tâm vận hành đến mức cực hạn.

Việc này gần như đã được định trước, Solon muốn nhân cơ hội ngàn năm có một này để dọa nạt thiên hạ, nhất định sẽ phải thể hiện màn trình diễn đẹp mắt nhất.

Hình ảnh thật sự rất bá đạo, hiệu quả thật sự rất chấn động.

Nếu gã thành công, trong một thời gian dài sau này, sẽ không ai ở kinh đô Zollern dám phản kháng gã nữa.

Cuối cùng Solon cũng cảm thấy năng lượng của long tâm đã được phóng thích đến cực hạn.

Sau đó, gã nhìn Thẩm Lãng bằng ánh mắt sắc bén như thiểm điện, nói: "Thấy chưa? Bệ hạ Thẩm Lãng, đây mới gọi là sức mạnh, đây mới là sức mạnh thật sự, ngươi hoàn toàn không biết gì về sức mạnh!"

"Bệ hạ Thẩm Lãng, bây giờ ngươi sẽ được nếm thử cơn thịnh nộ của sấm sét, ngươi sẽ nếm được cơn thịnh nộ của đế quốc Zollern chúng ta!"

"Tan thành mây khói đi, Thẩm Lãng!"

Solon gầm lên giận dữ, sau đó vung thanh kiếm ngưng tụ đầy lôi điện trong tay, chém thẳng về phía Thẩm Lãng.

"Không được..."

"Không được..."

Phó hoàng Helen, công tước Dibos đồng loạt đứng bật dậy.

"Tan thành mây khói đi!"

Theo nhát chém của Solon, một đạo lôi điện bắn ra, mang theo uy thế hủy diệt, bắn thẳng về phía Thẩm Lãng.

Cùng lúc đó, thanh Long Chi kiếm trong tay Thẩm Lãng nhẹ nhàng lóe lên một tia sóng năng lượng vô hình.

Cảm ngộ rồng.

Long huyết tủy, cộng hưởng.

Nhẹ nhàng như gió thoảng mây bay.

Trong nháy mắt.

Long huyết tủy bên trong long tâm của Thẩm Lãng và long tâm của Solon bắt đầu cộng hưởng mãnh liệt.

Thế nhưng long tâm của Thẩm Lãng không hề bị quá tải, thiết bị bảo vệ lập tức trấn áp được.

Còn trang bị long tâm của Solon, do vừa rồi gã đã thi triển một chiêu lôi kiếm quá mạnh, trang bị long tâm đã bị đẩy đến cực hạn, lúc này hoàn toàn không thể nào trấn áp được nữa.

Long huyết tủy bên trong long tâm của gã bắt đầu rung lên, chấn động.

Tần suất chấn động ngày càng nhanh, càng lúc càng kinh người, cuối cùng vượt quá cực hạn.

Hàng trăm nghìn lần mỗi giây.

Cuối cùng...

Long huyết tủy bùng cháy!

"Ầm, ầm, ầm..."

Cả viên long tâm đột nhiên phát nổ.

Long diễm vô tận tuôn ra.

Solon kinh hãi thất sắc, liều mạng né tránh, liều mạng phóng thích năng lượng của chiếc nhẫn để bảo vệ bản thân.

Thế nhưng không kịp nữa rồi.

Bởi vì nơi long tâm phát nổ, chính là vị trí trái tim của gã.

"Ầm, ầm, ầm..."

Giữa biển lửa màu xanh ngập trời, thân thể hùng tráng của Solon bị hất văng ra ngoài như rơm rạ.

Bay thẳng ra xa mấy trăm mét, đập mạnh vào khán đài.

"Rầm..." Khán đài phía Bắc sụp đổ một mảng lớn, đè chết mấy chục quý tộc phía Bắc.

Rơi xuống đất, vị trí trái tim trên ngực Solon nổ tung một lỗ lớn.

Vùng trái tim trống rỗng, toàn thân bị nổ xuyên thủng qua.

Vị đại đế vĩ đại Solon, đã chết một cách tức tưởi, chết một cách không biết tại sao mình lại chết.