← Quay lại trang sách

Chương 1098 Mạc kinh

Thẩm Lãng không khỏi kinh ngạc, hắn vừa mới đến đây mà thôi.

Mấy chục vạn người này hô to vạn tuế là sao? Thế giới này đâu có điện thoại di động, cũng chẳng có hệ thống truyền tin cự ly xa, Chúc Hồng Tuyết cũng không thể báo trước cho người dân Mạc kinh biết hắn đã đến.

Nhưng Chúc Hồng Tuyết và Ninh Hàn chứng kiến cảnh tượng này, lại không hề tỏ vẻ bất ngờ.

Thấy Thẩm Lãng kinh ngạc, Chúc Hồng Tuyết giải thích: "Bệ hạ, trước kia thần từng nói với ngài, mọi người đều cần một người thủ lĩnh, cần một hy vọng. Vì vậy, tuy ngài không có mặt ở đây, nhưng chúng thần vẫn cho người tạc một bức tượng, đặt ở ngai vàng, mỗi ngày đều tiến hành tiểu triều, năm ngày một lần đại triều. Hơn nữa, từ hai mươi mấy năm trước, chúng thần đã tiến hành cải cách toàn diện chế độ, thiết lập một triều đình hoàn chỉnh, có Thượng Thư đài, cũng có Xu Mật viện".

Thẩm Lãng nghe mà ngơ ngác, không ngờ lại có chuyện này.

Nơi này là di tích thượng cổ do Thiên Nhai Hải các khai phá ra, bọn họ là một thế lực siêu thoát, vậy mà lại xây dựng nên triều đình hoàn chỉnh.

Công chúa Ninh Hàn nói: "Bệ hạ, thời khắc càng gian nan thì càng phải quy củ, nhất định phải gieo vào lòng mỗi người một niềm tin, nếu không sẽ sụp đổ, không thể nào chống đỡ nổi."

Thẩm Lãng không khỏi nhớ đến một câu: Cuộc sống cần có lễ nghi.

Nhất là trong thời buổi loạn lạc này, cuộc sống có lễ nghi lại càng có thể giúp con người ta tiếp tục sống sót.

Chúc Hồng Tuyết nói: "Bệ hạ, có một việc cần ngài thứ lỗi."

Thẩm Lãng đáp: "Chuyện gì?"

Chúc Hồng Tuyết nói: "Sau trận quyết đấu giữa ngài và hoàng đế Đại Viêm, Chúc Hoằng Chủ đã chết, nhưng ngài hạ lệnh thả Chúc Nhung, Chúc Hồng Bình, Chúc Nịnh, không truy cứu, cũng không tước đoạt công danh."

Thẩm Lãng hỏi: "Đúng là có chuyện này, sao vậy?"

Chúc Hồng Tuyết nói: "Thần là con nuôi của Chúc gia, nên có thể xem như là con cháu của Chúc gia. Vì vậy, khi xảy ra biến cố ở Cực Bắc, thần đã mang tất cả người nhà họ Chúc đến Mạc kinh. Hiện giờ nhân tài rất khan hiếm, cho nên Chúc Nhung đã được lão sư mời vào Thượng Thư đài, giữ chức phó tướng lâm thời của đế quốc Đại Càn."

Thẩm Lãng hỏi: "Vậy ai là tể tướng?"

Chúc Hồng Tuyết đáp: "Do lão sư Tả Từ tự mình đảm nhiệm, ngoài ra còn có hai vị phó tướng, là hai vị đại học sĩ của Thiên Nhai Hải các, Tả Nham và Lý Quang Đấu, bệ hạ còn nhớ Trương Triệu không?"

Thẩm Lãng suy nghĩ một lát, mới nhớ ra người này.

Ban đầu Trương Triệu là Đề đốc Việt kinh, một lòng trung thành với thái tử, sau khi thái tử Ninh Dực thất thế, ông đầu quân cho Chúc gia, từ đó về sau không hề thay đổi lập trường, sau trận chiến tại Việt kinh, ông bị bắt giam, về sau, khi Thẩm Lãng đánh bại hoàng đế Đại Viêm, toàn bộ tù nhân của Chúc gia được thả, Trương Triệu cũng được trả tự do, giáng chức làm thường dân.

Chúc Hồng Tuyết nói: "Thiên Nhai Hải các vốn là thế lực võ đạo, muốn xây dựng thành một quốc gia thật sự rất khó. Vì vậy, lão sư đã mời Trương Triệu đại nhân gia nhập, giữ chức Xu Mật Phó sứ."

Thẩm Lãng hỏi: "Vậy ai là Xu Mật sứ?"

Chúc Hồng Tuyết đáp: "Chưa có ai đảm nhiệm, do lão sư Tả Từ kiêm nhiệm."

Thẩm Lãng hỏi:"Còn ngươi thì sao?"

Chúc Hồng Tuyết đáp: "Thần không giữ chức vụ gì ở Xu Mật viện."

Thẩm Lãng hiểu ý của Chúc Hồng Tuyết, triều đình lưu vong của đế quốc Đại Càn này, vốn được xây dựng trên nền tảng Thiên Nhai Hải các, Chúc Nhung vốn là phạm nhân, nay được vào Thượng Thư đài, nên Chúc Hồng Tuyết vì muốn tránh hiềm nghi, đã không gia nhập Xu Mật viện, hơn nữa y vốn thích hợp chinh chiến sa trường hơn.

Thẩm Lãng hỏi: "Vậy Chúc Hồng Bình, Chúc Nịnh thì sao?"

Chúc Hồng Tuyết đáp: "Lúc trước ngài từng nói với Chúc Hoằng Chủ, ngài không giết Chúc Hồng Bình và Chúc Nịnh, nhưng cũng không cần bọn họ. Vì vậy, hai người bọn họ không đảm nhiệm bất kỳ chức quan nào, Chúc Hồng Bình phụ trách công văn, Chúc Nịnh phụ trách thu thập tư liệu thượng cổ, quản lý thư viện."

Mấy trăm người vẫn bay lượn trên không trung, để cho Thẩm Lãng nhìn rõ toàn bộ.

Thành trì này thật sự rất rộng lớn, khu vực ven thành đã biến thành nơi hoang phế và cồn cát, càng vào trung tâm thành trì, cây cối càng xanh tốt.

Đến khu vực trung tâm, cây cối rậm rạp, giống như rừng rậm nhiệt đới.

Hơn nữa, phong cách kiến trúc của thành trì này hoàn toàn khác với phong cách của các quốc gia thượng cổ Phương Đông, cũng không giống với đế quốc Lost, mà lại rất giống với thành Hỏa Diệm trên biển dung nham.

Nó không nguy nga tráng lệ, nhưng lại mang vẻ đẹp hùng vĩ, thần bí, cổ xưa.

Lịch sử của nó hẳn là rất lâu đời, thậm chí còn lâu đời hơn cả các quốc gia thượng cổ Phương Đông.

Tất cả nhà cửa đều được xây dựng bằng đá tảng, không hề có vật liệu gỗ, hình dạng kiến trúc cũng rất thô sơ, nhưng lại vô cùng cao lớn, thường cao đến mấy chục, thậm chí là hơn trăm thước.

Những cây cột đá ở đây thường có đường kính từ 3-4 mét, giống như những cây cột chống trời, chống đỡ cả một tòa kiến trúc rộng lớn.

Trung tâm thành trì là một kim tự tháp khổng lồ, cao ngất như núi, chiếm gần một nửa diện tích toàn thành.

Trên đỉnh kim tự tháp là một bức tượng, một bức tượng rất quen thuộc.

Chính là bức tượng mà Thẩm Lãng từng nhìn thấy trong ngôi thần miếu thượng cổ, nửa người nửa rắn, mang dáng vẻ hùng dũng, toát ra sát khí ngút trời.

Chỉ là bức tượng nửa người nửa rắn này lớn hơn rất nhiều, cũng dữ tợn, hung ác hơn rất nhiều, tay cầm ma xiên, mắt nhìn lên trời.

Thẩm Lãng thắc mắc, tại sao bức tượng này lại xuất hiện ở đây?

"Chúng thần không biết tên của nó là gì, nên gọi là Vọng Thiên" Ninh Hàn nói: "Nó từng là thần linh của toàn bộ đế quốc thượng cổ Phương Đông, được người dân tôn là tổ tiên.

Truyện được đăng tải duy nhất tại TruyenTV:"

Điều này khiến cho Thẩm Lãng luôn cảm thấy khó hiểu, tại sao đế quốc thượng cổ lại thờ phụng bức tượng này, lại còn xem nó là tổ tiên?

Lúc trước ở di tích Kim Cương Phong, Thẩm Lãng đã từng không hiểu chuyện này.

Medusa là nửa người nửa rắn nhưng thuộc giống cái, mà bức tượng tổ tiên này lại là nửa người nửa rắn thuộc giống đực, nhưng người dân đế quốc Phương Đông, lại không hề có đặc điểm nào giống như thế.

Điều này rất mấu chốt, tại sao tổ tiên mà người dân đế quốc Phương Đông thờ phụng, lại giống với hoàng tộc Medusa đến vậy?

Ninh Hàn nói: "Bệ hạ thông minh tuyệt đỉnh, chắc hẳn đã có đáp án trong lòng rồi, đúng không?"

Thẩm Lãng không khỏi nhìn Ninh Hàn thêm lần nữa, nhìn khuôn mặt của nàng, rồi lại nhìn xuống eo của nàng.

Phải nói là vóc dáng của Ninh Hàn thật sự rất đẹp, rất ma mị, đặc biệt là đường cong hông, không giống người thường.

Thân thể mới này của nàng... Thật sự rất kỳ diệu.

Hiển nhiên, công chúa Ninh Hàn biết rất nhiều chuyện, bởi vì nữ hoàng Medusa đã tiết lộ cho nàng một số thông tin quan trọng.

Hơn nữa, tại sao đế quốc của nữ hoàng Medusa lại được gọi là đế quốc Lost?

Đó là tên gọi chính thức của đế quốc bọn họ, không phải là do hậu thế đặt ra.

Trong trường hợp nào thì sẽ được gọi là đế quốc Lost? Chính là đã từng bị hủy diệt, sau đó được hồi sinh, nhưng không thể nào khôi phục lại được sự huy hoàng của tổ tiên, cho nên được gọi là đế quốc Lost.

Tại sao trong tộc Medusa lại không có giống đực? Không có giống đực giao phối, bọn họ sinh sôi nảy nở thế nào?

Thẩm Lãng nói: "Hoàng tộc Medusa của đế quốc Lost, có lịch sử lâu đời hơn cả nhân loại của đế quốc Phương Đông, đúng không?"

Công chúa Ninh Hàn đáp: "Đúng vậy."

Thẩm Lãng nói tiếp: "Kỳ thật, thế giới này không phải chỉ trải qua một lần đại diệt vong, mà là hai lần."

Ninh Hàn đáp:"Đúng vậy."

Nói như vậy thì hợp lý.

Khi mặt trời bước vào giai đoạn diệt vong, những biến động trước khi chết chắc chắn không chỉ xảy ra một lần, mà sẽ ngày càng dữ dội, ngày càng nghiêm trọng hơn.

90 năm sau, chính là một lần phản chiếu trước khi chết của nó, kết quả là toàn bộ tinh cầu này bị hủy diệt.

Thẩm Lãng nói: "Sau hai lần đại diệt vong, nền văn minh nhân loại được hồi sinh, đế quốc Lost cũng được hồi sinh. Nhưng đế quốc nhân loại không ngừng thay đổi, còn đế quốc Lost gần như không hề thay đổi, vẫn duy trì trạng thái nguyên thủy nhất. Nói cách khác, đế quốc nhân loại như thể đang không ngừng thoái hóa."

Ninh Hàn nói: "Đúng vậy, để thích nghi với môi trường mới, nhân loại trên mặt đất không ngừng thay đổi, từ hình dạng người thượng cổ có võ công cao cường, biến thành hình dạng con người bình thường như bây giờ. Còn đế quốc Lost, vẫn duy trì hình dạng của tộc Medusa, dựa vào võ công và tinh thần lực cường đại để sinh tồn."

Thẩm Lãng nói: "Nói cách khác, Mạc kinh này là một di tích cổ xưa hơn, thậm chí còn lâu đời hơn cả đế quốc thượng cổ Phương Đông? Là thành trì của thời đại trước cả lần đại diệt vong thứ hai?"

Ninh Hàn đáp: "Có lẽ vậy, bệ hạ."

Thẩm Lãng nhìn thành trì rộng lớn, mang đậm phong cách cổ xưa, không thể nào tưởng tượng nổi nó đã tồn tại bao nhiêu năm tháng.

Lúc trước ở thành Hỏa Diệm, Thẩm Lãng đã từng rất thắc mắc, rõ ràng nơi đó là lãnh thổ của đế quốc Lost ở Phương Tây, vậy tại sao thành Hỏa Diệm lại mang đậm phong cách nhân loại, lại có thể tồn tại?

Thẩm Lãng nhìn bức tượng Vọng Thiên trên đỉnh kim tự tháp ở trung tâm thành trì.

Hắn cảm nhận được một nguồn năng lượng vô cùng to lớn, đặc biệt là đôi mắt của nó, đôi mắt nhìn lên trời cao.

Thẩm Lãng nhớ đến bức tượng của nữ hoàng Medusa, nàng dựa vào đôi mắt đó để liên tục truyền đạt thông tin tinh thần, tập hợp đám hải quái trên thế giới này, đồng thời giúp một bộ phận hải quái tiến hóa, có trí tuệ, giúp đế quốc Lost tiếp tục truyền thừa.

Rõ ràng, bức tượng Vọng Thiên này cũng có mục đích tương tự.

Nhưng hiển nhiên nó đã không thành công, ít nhất là đế quốc ở sa mạc vạn dặm này đã bị hủy diệt hoàn toàn, biến thành vùng đất hoang phế.

Trong nháy mắt, vô số nghi vấn hiện lên trong đầu Thẩm Lãng.

Chủng tộc Medusa giống đực này có quan hệ gì với hoàng tộc Medusa?

Bọn họ có quan hệ gì với người thượng cổ?

Thẩm Lãng hỏi: "Bức tượng Vọng Thiên này, chính là thứ bảo vệ toàn bộ Mạc kinh, đúng không?"

Ninh Hàn đáp: "Đúng vậy, chính là nhờ có sự bảo vệ của Vọng Thiên, nên thành trì này mới có thể may mắn tồn tại giữa sa mạc vạn dặm. Nó không chỉ tạo ra ốc đảo, chống chọi với sự xâm thực của bão cát, mà còn có thể che giấu hoàn toàn, khiến cho kẻ thù không thể nào tìm thấy lối vào."

Hoàng tộc Medusa có tinh thần lực vô cùng cường đại, có thể tạo ra đủ loại ảo ảnh.

Yêu Mẫu chỉ cần hấp thụ một chút tinh thần lực của nữ hoàng Medusa, đã có thể tạo ra đế quốc Lost thứ hai, hơn nữa sau khi chết, còn thống trị vùng đất đế quốc Lost suốt nhiều năm, Thẩm Lãng đã trải nghiệm năng lực tạo ra ảo ảnh của nàng.

Còn bức tượng khổng lồ này, lại dùng tinh thần lực cường đại của mình, để che giấu toàn bộ Mạc kinh.

Có thể tưởng tượng, một khi năng lượng của Vọng Thiên cạn kiệt...

Toàn bộ Mạc kinh sẽ bại lộ, quân đội của đế quốc Hắc Ám sẽ dễ dàng tìm thấy nó.

Hơn nữa, một khi năng lượng của Vọng Thiên cạn kiệt, hệ sinh thái nơi đây cũng sẽ sụp đổ hoàn toàn, toàn bộ thành trì sẽ bị bão cát chôn vùi trong vòng vài năm, biến thành sa mạc giống như những nơi khác.

Thẩm Lãng nhắm mắt lại, như vậy có phải chăng sa mạc vạn dặm rộng 1,3 triệu km2 này, vào thời thượng cổ, cũng là một đế quốc rất hùng mạnh?

Chủng tộc thống trị nơi đây là nửa người nửa rắn, rất giống với đế quốc Lost, chỉ khác là bọn họ thuộc giống đực?......