← Quay lại trang sách

Chương VII

Chương VII

à Cao phun trầu đỏ tươi ra đất, mấy con gà tung tóe chạy. Có con dính máu trầu, mẹ gà nhận không ra mổ mấy cái. Bà Cao quay mặt ra chỗ khác để không nhìn ra lỗi của mình:

- Con Điểu Mi không giấu thằng con ta việc nó có chồng, cưới hỏi trên sóc đàng hoàng. Nhưng thương thằng con ta mà bỏ trốn xuống Sài Gòn, mong gặp lại nhau. Thằng con ta khi hết bệnh, thoạt đầu cạn tình cạn nghĩa với con Điểu Mi. Nhưng nó bị ám ảnh một việc là cái ngày cưới trên sóc của con Điểu Mi, có động phòng với nhau không? Nó không tin là không có. Con người ta yêu quí đứa con của mình bao nhiêu thì căm ghét nuôi con kẻ thù bấy nhiêu, nó vặn hỏi bao nhiêu lần nhưng con Điểu Mi đều bảo là không có, ấy vậy mà nó vẫn không tin. Lại thêm thằng Cao Minh chữa trâu sao đó, con người ta chín tháng mười ngày mà nó mãi đến mười một tháng mới chịu chui ra. Thằng con ta căm căm việc đó, chắc chắn cái thai là của thằng bộ đội kia rồi, bỏ lên Sài Gòn theo đứa con gái khác. Đời nó là lính dù, lên đó lập băng đảng giựt dọc nơi này nơi nọ kiếm sống, được đào tạo bài bản trong lính thì chỉ có làm tay anh chị chứ làm gì đây. Có một lần nó đột nhập lấy cắp được hai con búp bê của nghệ sĩ Thanh Nga, nó biết nghệ sĩ Thanh Nga mê chơi búp bê cũng có lý do. Thanh Nga tằng tiện ít ăn xài, chắc chắn phải tiền nhiều và mua vàng cất giấu trong mấy con búp bê đó chứ ở đâu…được hai cây vàng.

- Nữ nghệ sĩ Thanh Nga lúc đó nổi tiếng chưa bà…- Khánh Vy hỏi bà Cao. Thực ra, Khánh Vy thích Phượng Mai hơn Thanh Nga nhiều.

- Thanh Nga nổi tiếng từ hồi nhỏ. Hát tuồng nào người ta thương mến tuồng đó, nhưng đời Thanh Nga thì gặp bất hạnh liên miên. Khoảng thời gian đó Thanh Nga thương yêu người chồng mới sau này, người chồng thứ hai và mới sinh con ra cũng cùng ngày giờ giống con Điểu Mi. Con Điểu Mi nuôi nấng thằng Cao Minh ở đây được hai tháng, không có tiền sinh sống nên cũng bỏ thằng nhỏ lại ta nuôi. Lên Sài Gòn bám sát thằng con ta, nhưng không được đoái hoài gì tới rất khổ tâm. Tới giải phóng nó mò về sóc Bom Bo. Thằng chồng nó làm đám cưới trên sóc là bộ đội, linh cảm bị hy sinh nên có để giấy tờ lại. Con Điểu Mi nhanh trí lấy giấy đó đưa cho thằng con ta và nói nó là bộ đội, khỏi phải đi học tập cải tạo mà còn được xã cho hưởng chế độ phục viên như những người cách mạng. Thằng Sơn mới chịu chung sống với con Điểu Mi tới sau này, nó hoàn toàn cắt đứt với mọi liên hệ với ta, e bị lộ tẩy.

- Thế thì anh Cao Minh thì sao?

- Từ nhỏ, nó bị thiểu năng trí tuệ. Sau này, ta nghĩ chắc là do cha mẹ nó uống nguồn nước chứa hàm lượng da cam của Mỹ rải trên rừng rất nhiều, bị ảnh hưởng tâm thần. Mười tuổi mà thằng bé tựa như mới lên ba lên bốn. Vì khai sinh ghi nó con của Cao Xuân Sơn, mà cha nó giờ mang tên một người bộ đội là Tuấn Hùng. Sau này quen biết gởi gấm trong làng SOS một thời gian. Ở đó người ta dạy tốt, thằng bé có khá hơn, trí tuệ cũng được kha khá. Lúc đầu, con thấy nó nói chuyện cũng bình thường. Nhưng một lúc thì nó bắt đầu tưng tững. Ba mươi tuổi rồi, mà hiểu biết như mấy đứa mười lăm mười sáu. Thỉnh thoảng nó có hỏi cha mẹ nó, đầu óc nó như thế làm sao ta dám nói, không khéo lên sóc Bom Bo quậy tưng trên đó. Mọi thứ đều đổ bể, cha nó đi tù như chơi…Thành ra, nó chát với con là muốn tìm lại cha mẹ mình, mà ta không chịu nói ra không phải ta không thương nó. Con là đứa con gái thông minh, ta tin rằng con có thể tìm được cha mẹ nó mà không làm ảnh hưởng việc khác.

- Con sẽ dẫn anh Cao Minh lên Sóc Bom Bo, tìm cha mẹ anh ấy…

- Ờ được đó…Mà con đi với ai.

- Con đi với anh ấy thôi.

- Vậy con phải nói cho ở nhà biết nghe…

- Không…- Khánh Vy lạnh lùng trả lời.

- Không làm sao được. Con gái ra ngoài một mình khó lắm.

- Con đi một mình đâu một mình. Con đi với anh Cao Minh sao nói là một mình được.

- Cũng vậy, nó là thằng tưng tững…

- Không tững lắm…Con nói là không có gì xảy ra đâu mà.

Ngày hôm sau, Khánh Vy làm theo những gì mình nói. Hai người lên xe đi sóc Bom Bo.


Nguồn: VNthuquan.net - Thư viện online
Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 8 tháng 4 năm 2015