Chương 1180 Đế Vương Chiến Hồn
Ví dụ như người chơi pháp sư phóng thích thuật vòi rồng trước rồi lại phóng thuật hỏa diễm, kỹ năng sẽ hình thành bão lửa lực sát thương thật lớn.
Mà đây mới chỉ là phối hợp tổ hợp ban đầu. Những người chơi đã nghiên cứu ra ba loại, thậm chí là nhiều cách phối hợp và tổ hợp kỹ năng hơn, có tác dụng tăng sức chiến đấu của họ lên.
Chẳng qua đối với người chơi mà nói, nhà phát hành chết tiệt vẫn là nhà phát hành chết tiệt. Cho dù thỉnh thoảng được phát phúc lợi thì vẫn phải chửi.
Trong đề tài mắng nhà phát hành hằng ngày của những người chơi, thứ duy nhất chưa bao giờ thay đổi chính là mở cổng nạp tiền.
Lục Vô đương nhiên là lựa chọn làm lơ chuyện này, thậm chí âm thầm quyết định đã đến lúc thu hồi một đợt hồn tệ.
Bởi vì lúc trước trong đường hầm Lục Đạo Luân Hồi, hắn đã tiêu hao gần như toàn bộ hồn tệ trữ tồn của mình.
Thực tế, muốn thu hồi số hồn tệ này cũng không cần lâu lắm.
Hiện giờ, năm server đều đã được mở ra, nếu chỉ tích trữ hồn tệ mà không xài thì Lục Vô sẽ nhanh chóng để dành được mấy tỷ hồn tệ.
Trước đó, Lục Vô để dành hồn tệ không nổi là vì vừa tích trữ hồn tệ còn vừa phải không ngừng chi hồn tệ vào việc kiến thiết các server. Nhất là mỗi lần mở sự kiện, hắn đều phải mất máu một lần, cho nên dự trữ vẫn không nhiều lắm.
Nhưng bây giờ, hắn cần thiết tích trữ một đợt hồn tệ, bởi vì thật sự nghèo quá.
Hiện giờ, hồn tệ đã teo nhỏ đến mức chỉ còn lại sáu trăm triệu. Con số này thoạt nhìn thì rất nhiều, nhưng chỉ có thể chống đỡ được một lần sự kiện, căn bản là không đủ xài.
Lúc trước số lượng người chơi ít, cho nên số hồn tệ chi cho sự kiện cũng không nhiều.
Nhưng theo số lượng người chơi tăng vọt, tuy rằng thu nhập hồn tệ cũng không ngừng tăng lên theo tỷ lệ thuận với số người chơi, nhưng đồng thời mỗi lần chi tiền cho sự kiện cũng phải tăng lên trên diện rộng.
Số hồn tệ này ngoài việc Lục Vô dùng cho bản thân ra thì cuối cùng vẫn sẽ dùng cho những người chơi.
Nhưng Lục Vô cảm thấy không có hồn tệ trên người thật sự rất khó chịu.
Thế là bàn tay tội ác của Lục Vô vươn về phía những người chơi còn đang vui vẻ đắm chìm trong cập nhật phiên bản mới…
Chiếc kèn nạp tiền đã bị Lục Vô thổi lên, sao có thể dừng chân lại được…
⚝ ✽ ⚝
Câu lạc bộ e-sport, KOK Long Quốc.
Giờ đây đã là đêm khuya, song trong câu lạc bộ e-sport vẫn có một ngọn đèn thắp sáng.
Dưới ánh đèn, một người đàn ông đang chăm chú nhìn màn hình máy tính, tay trái không ngừng gõ bàn phím, tay phải di động con chuột.
Trò chơi mà hắn ta đang chơi không phải là game online đứng đầu đang hot hiện nay, nhưng tuyệt đối là một trò chơi cực kỳ kinh điển.
Cho dù hiện giờ, game online thực tế ảo hoành hành, nhưng vẫn có người chơi giữ vững trò chơi này.
Đông Lưu chính là một trong số đó.
Cũng giống như thời đại game online đa dạng, nhưng vẫn có người khăng khăng chơi Mario mười năm như một ngày.
Họ đổi mới kỷ lục qua cửa của mình hết lần này tới lần khác. Người khác thấy thì nhàm chán, nhưng họ lại thích thú với chuyện đó.
Đôi khi, kiên trì với một trò chơi cũng là một loại tín nhưỡng. Niềm vui của họ, người khác không tài nào hiểu được.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, Đông Lưu thao túng nhân vật trong game của mình chiến đấu với phe địch cùng các đồng đội.
Mồ hôi chảy xuống từ trên trán, nhưng Đông Lưu không lau mồ hôi mà vẫn nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính.
"Diễn viên, đều là diễn viên hết! Đồng đội rác rưởi chơi bố mày!"
Khi màn hình máy tính chuyển sang màu xám, Đông Lưu đứng bật dậy, cầm bàn phím nện thật mạnh lên màn hình máy tính, đập từng phát một.
Thân là một thành viên trong làng e-sport, cho dù bây giờ đã ba mươi mốt tuổi, song tính cách táo bạo của hắn ta vẫn chưa bao giờ thay đổi.
Làng e-sport bây giờ đã không còn thuần túy như mấy trăm năm trước, bên trong có quá nhiều mạng lưới lợi ích.
Những tuyển thủ e-sport ban sơ, tiền lương của họ rất thấp, trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp đều nhờ tín ngưỡng chống đỡ. Nhưng niềm vui khi chiến thắng lại rất thuần túy.
Tuy nhiên, sau khi tư bản nhúng tay vào thì rất nhiều thứ đều biến dạng.
Mặt tốt mà tư bản mang lại là đãi ngộ của tuyển thủ chuyên nghiệp trở nên tốt hơn, vừa theo đuổi tín ngưỡng, đồng thời vừa khiến mình không bị vướng ngại vì vật chất.
Nhưng bản chất của tư bản là phải kiếm tiền.
Họ khiến làng e-sport không còn thuần túy, những mặt tối như bán độ cũng theo đó mà xuất hiện.
Lợi ích động lòng người.
Thậm chí ông chủ của chiến đội cũng có thể vì lợi ích mà bắt tuyển thủ từ bỏ "thắng lợi".
Sau lưng các vụ bán độ có một chuỗi lợi ích đã hình thành hệ thống. Tuyển thủ cứ như những con rối giật dây, cho dù kỹ thuật có cứng đến mấy thì khi cấp trên ra lệnh cũng phải làm theo. Hậu quả của việc không thỏa hiệp chính là bị từ bỏ.