← Quay lại trang sách

Chương 1197 Ma Hồn Vô Thượng

Shin Cậu Bé Bút Chì: Thấy "Kinh" trong giới thiệu khiến tôi nhớ tới một đoạn ghi chép trong Sơn Hải Kinh: "Hựu đông thập lý, viết thi sơn, đa thương ngọc, kỳ thú đa kinh. Thi thủy xuất yên, nam lưu chú vu lạc thủy, kỳ trung đa mỹ ngọc". Ý là: Vượt qua ngọn núi đi về phía Đông mười dặm thì là núi xác, nơi này xác chết có ở khắp nơi, máu chảy thành sông, khung cảnh khủng bố như địa ngục. Nghe nói ở đó từng xảy ra một trận thiên tai xưa nay chưa từng có nên trong vòng hai mươi dặm trăm họ lầm than, hơi thở khủng bố che trời lấp đất, thế nên mới đổi tên thành "Núi xác". Bởi vậy tôi muốn nói là có phải nhà phát hành Chinh Chiến đã trích dẫn thiết lập trong Sơn Hải Kinh để thiết kế đại vực Sâm La không nhỉ? Núi thây + Kinh, độ tương đồng rất cao đó, người thông minh như tôi nhìn cái là biết ngay (Đồng Quải kiêu ngạo chống nạnh)

Ôm Thỏ Ngọc Nướng Hằng Nga trả lời Shin Cậu Bé Bút Chì: Cảm ơn thánh cà khịa đã phổ cập kiến thức, nhân tiện đập bể đầu ông, thử hỏi ông có tức không nè (Cười ha ha)

Lợn Rừng Peggy: Có vẻ như đại vực mới có thứ hay ho đấy. Chờ tôi ra biển về rồi tôi cũng phải tới đó xem thử.

Ông Chú Tởm Lợm: Chẳng qua là núi thây thôi mà, chờ tôi dẫn các anh em san bằng nó cho coi, có gì đâu mà đáng sợ (Cười ha ha)

Chiến Sĩ Dã Nhân: Tôi chính là một trong những người chơi bị thi khí cuốn đi nè. Lúc rơi vào núi xác, tôi suýt nữa sợ tới mức phát khóc, sau đó đã bị giết chết (Chảy nước mắt)

⚝ ✽ ⚝

Trong lúc những người chơi đang bàn tán xôn xao thì đương nhiên Lục Vô cũng chú ý tới bài viết đứng đầu này.

Lục Vô cũng cảm thấy rất kinh ngạc về ngọn núi xác đó.

Dựa theo nguyên tắc có gì không hiểu thì hỏi Bắc Ly, Lục Vô lập tức đứng dậy, tìm đến Tiểu Bắc Ly đang ngồi trong phòng khách xem tivi, ăn quà vặt.

"Nhóc tham ăn, vào diễn đàn xem kìa, có phát hiện mới!" Lục Vô kêu.

Nghe vậy, Tiểu Bắc Ly bất mãn bỏ đồ ăn vặt xuống, nhưng vẫn nghe lời nhắm mắt tiến vào diễn đàn.

Bài viết đứng đầu về núi xác cũng thu hút sự chú ý của Bắc Ly.

Một lát sau, Tiểu Bắc Ly rời khỏi thần khí, quay sang nhìn Lục Vô: "Đọc xong rồi!"

"Chẳng lẽ em không cảm thấy núi xác rất quỷ dị à? Sao hoàn cảnh trong đại vực Sâm La lại như thế?" Lục Vô kinh ngạc.

Tiểu Bắc Ly lắc đầu.

"Đại vực Sâm La vốn dĩ không hoang vắng như thế đâu, trong thời kỳ bộ tộc Sâm La U Minh thống trị thì đại vực này tràn đầy sinh cơ, hoàn cảnh rất là tốt."

"Thế tại sao bây giờ nó lại thành ra thế?" Lục Vô tò mò hỏi.

"Không biết nữa, nhưng tôi đoán có lẽ vương quyền của bộ tộc Sâm La U Minh đã bị lật đổ. Nếu họ còn tồn tại thì đại vực này chắc chắn sẽ không biến thành như thế. Có điều chuyện này cũng bình thường mà, không có vương quyền nào là vĩnh hằng, thế lực mới lật đổ vương quyền cũ là điều hiển nhiên, có gì đáng kinh ngạc đâu!"

Tiểu Bắc Ly suy nghĩ một lát rồi nói tiếp: "Theo tôi được biết thì trước kia đại vực Sâm La có hai thế lực mạnh nhất, đó là bộ tộc Sâm La U Minh và thứ hai là Thi tộc. Tình hình bây giờ rất có thể là Thi tộc trỗi dậy, lật đổ quyền thống trị của bộ tộc Sâm La U Minh. Chung quy núi xác tuyệt đối không có khả năng là của bộ tộc Sâm La U Minh, nó càng giống như do Thi tộc sáng tạo ra!"

Lục Vô kinh ngạc gật đầu: "Đúng rồi, Hạn Bạt đã tiêu diệt cả tộc Ác Thần có phải cũng là thành viên của Thi tộc không?!" Lúc trước Cổ Ngữ thấy mảnh vỡ ký ức của Ác Thần, Lục Vô đương nhiên cũng thấy nên lúc này không khỏi tò mò dò hỏi.

Tiểu Bắc Ly gật đầu: "Đúng rồi, Hạn Bạt chắc hẳn là thành viên của Thi tộc. Hơn nữa, hắn ta còn rất có khả năng là thủ lĩnh ngày xưa của Thi tộc. Chung quy tư chất của hắn ta rất cao, nếu không phải ngoài ý muốn chọc giận Ác Thần, khoảng thời gian sau đó không thể tu luyện mà chỉ có thể liên tục chữa thương thì bây giờ rất có thể hắn ta đã là Bán Thần, thậm chí là thần linh!"

Nhớ tới Hạn Bạt bị Ác Thần đánh tơi bời kia, Lục Vô gật đầu, sau đó lại tò mò hỏi: "Nhóc tham ăn, anh bỗng nhớ ra tại sao hồi trước, lúc Ác Thần phá vỡ phong ấn thì lại bị Đông Nhạc Đại Đế phong ấn thêm lần nữa?"

"Chắc hẳn anh cũng phát hiện một điều rằng rất nhiều sinh vật sẽ rời đi sau khi đột phá Thần Cảnh, bất kể người này là phủ quân hay là bá chủ hải vực thì giới hạn cao nhất chính là Thần Cảnh, đó chính là nguyên nhân. Ác Thần đã làm trái với điều này nên mới bị phong ấn, chứ không phải Đông Nhạc Đại Đế muốn bảo vệ Hạn Bạt!"

"Sao lại thế?"

"Chiến trường của họ không phải là nơi này. Chờ khi nào người chơi đạt tới trình độ đó thì anh sẽ biết."

"Ủa, thế tại sao lúc đó Tà Ma Thần của đại vực Thương Hư lại có thể tùy ý giết hại sinh linh trong đại vực?"